Cực phẩm thái tử gia
Chương 859 : Nhị thế tổ bị ức hiếp
Mấy tháng gần đây, Trần Chinh chỉ ở trong viện nghiên cứu trăn trở nghiên cứu kỹ thuật VgT lốc động cơ tuabin chạy xăng. Sau hết thất bại này đến thất bại khác, hết lần này đến lần khác ném tiền qua cửa số để đốt nhiên liệu thử nghiệm đã nhìn thấy hiệu quả rõ rệt, nhưng vấn đề tiến độ trước mắt vẫn chưa giải quyết được hoàn toàn.
Trước khi đến Đường Sinh cũng hẹn với La Sắc Sắc, cô bây giờ là chủ tịch Giang Cẩn, phải xuất hiện để biểu thị sự coi trọng với sự kiện này. Trần Chính nhận được sự cổ vũ, vỗ ngực đảm bảo trong vòng ba tháng sẽ nhất định nắm bắt được chỗ khó nhất của VgT, hiện nay cậu cũng tích lũy được những kinh nghiệm phong phú.
Giữa tháng tám, ba mươi nghìn chiếc động cơ dầu mazút đặc hình SuVđã xuất xưởng, được đưa đến nhà máy chế tạo ô tô Phượng Thành Giang Trung.
Tháng chín, ba mươi nghìn chiếc xe động cơ SuV đã đi vào quá trình lắp ghép sau cùng, tháng mười hai chính thức đưa ra thị trường.
Sau đó, Đường Sinh cùng vài trợ giúp đắc lực quay về Tuyền Thành, Mai Chước dồn toàn lực vào thị trường chứng khóan, gần đây thị trường chứng khóan phát triển mạnh mẽ, Đường Sinh cũng rất quan tâm đến lĩnh vực này. Hắn nhớ cái lần thị trường chứng khoán sụt giảm mười tỷ và ba tỷ ba đô la Mỹ, mặc dù mười tỷ của Mai Chước đã sớm đầu tư vào thị trường cổ phiếu nhưng tháng mười một năm ngoái, khi Đường Sinh chuyển từ tài khỏan của Hujino qua ba tỷ ba đấy cũng là một sự xung đột lớn làm cho thị trường cổ phiếu tăng mạnh, hiện tượng bong bóng cũng nảy sinh.
Mới là đầu tháng chín, còn cách lần khủng hoảng lịch sử đó hơn bốn mươi lăm ngày, nhưng ngay lúc này Đường Sinh đã có những nhân tố không an phận, chính là vì 13,3 tỷ làm rối loạn gây ra những phản ứng dây chuyền, xem ra phải nhanh chống rút chân ra sớm thôi.
Dân chơi chứng khoán bình thường không biết được những chuyện này, sau hiện tượng bong bóng thì tất sẽ nảy sinh khủng khoảng mà xuất hiện khủng hỏang là chết, cũng không thể vì chút tiền kia của Đường Sinh mà có thể cứu được thị trường, vì thế mà hắn có rút hay không cũng không thay đổi được tình thế, có thể là có kẻ đầu cơ ở nước ngòai cũng đang phá rối.
Đương nhiên giao dịch dùng trên thị trường chứng khóan đều là đồng nhân dân tệ, tiền tệ trong tay những nhà đầu cơ quốc tế đều là đô la Mỹ, rất khó thâm nhập vào thị trường.
- Tổng giám đốc Mai, bắt đầu don dẹp kho thôi, trước quốc khánh hãy bán hết hàng trong tay chúng ta, nếu chúng ta không bán cũng không ngăn được tai ương.
Không bán không có ý nghĩa gì mà còn hai năm đầu tư cũng đi tong. Cần phải biết được rằng mười tỷ đầu tư vào thị trường cổ phiếu hai năm, nếu như không có thu hoạch gì thì kể cả Bill Gates cũng muốn đi nhảy lầu. Mai Chước gật gật đầu, trong đôi mắt đẹp cũng không giấu nét buồn phiền, nhưng trong lòng cô biết, khỏan tiền này trong tay Đường Sinh chỉ có lợi cho nhà nước chứ không lấp đầy túi hắn ta. Nghĩ như vậy trong lòng cô cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Không thể nghi ngờ,một khi đã khủng hoảng chứng khoán sẽ không tránh khỏi những bi kịch nhảy lầu. Tình huống này xưa nay không có gì mới mẻ.
Đội chuyên khống chế thị trường cổ phiếu dưới tay Mai Chước là một đội vô cùng tận tâm của Cẩn Sinh tư quản, bọn họ đều là cốt cán ở Giang Lăng hệ, vì vậy về phương diện tư tưởng không cần phải suy xét nhiều, chỉ cần Mai Chước hạ lệnh thì tiểu đội không chế cố phiếu cuối cùng nhận được lệnh sẽ bắt đầu tiến hành công việc.
Món tiền rút ra khỏi thị trường chứng khoán này lớn đến kinh ngạc, ban đầu Đường Sinh dự tính là tăng năm đến sáu lần, nhưng thực tế đã nằm ngòai dự liệu của hắn, nếu tính cả ba tỷ ba hồi tháng 11 năm ngóai, chia theo giá trị bình quân thì đã đến mười một lần. Mười một lần của mười ba tỷ ba, lại là đã đổi thành nhân dân tệ trước khi đầu tư vào thị trường cổ phiếu, tỉ giá đô la Mỹ so với nhân dân tệ năm ngóai không đến tám tệ, nếu tính theo đô Mỹ thì 11 lần của 13,3 tỷ là 146,3 tỷ, tính theo tỷ lệ 1 đổi 8 thì là là khoảng 1170 tỷ, có thể tưởng tượng giá cổ phiếu lần này đáng sợ đến mức nào, chỉ riêng cổ phiếu của Đường Sinh đã là 1170 tỷ.
Đương nhiên, thời điểm nhập thế là nhiều hơn so với kí ức trong thời hậu thế khoảng một trăm tỷ, cộng thêm phần về sau nữa là khoảng một trăm mấy chục tỷ, cổ phiếu chạy mười lượt cũng không quá đáng, chỗ tiền này đối với cả một thành phố cũng không phải là quá nhiều, nhưng cũng đáng làm người ta nể sợ, nếu đổi lại không phải chỗ cổ phiếu của Đường Sinh kiếm được món này thì có thể đã tổn thất rồi. Đến mức sau này Đường Sinh đem số tiền này để cho nhà nước xây dựng thì cũng là hạnh phúc của quốc gia.
Mặt khác, hiện tượng bong bóng chứng khóan như vậy làm hạ nhiệt nền kinh tế cũng có tác dụng đối với việc kiềm chế lạm phát, dội một chậu nước lạnh vào nền kinh tế đang nóng, ai bảo các người đầu tư bừa bãi? Những công ty lên sàn đều đầu tư không đúng chỗ, chỉ là giảm bớt đầu tư, sao có thể phát triển bền vững.
Thị trường chứng khoán không phải toàn bộ cuộc sống, cũng không phải tòan bộ nội dung kinh tế của nhà nước, vì thế quốc khánh cần tổ chức thì cũng vẫn phải tổ chức.
Quốc khánh năm 2007 được tổ chức vô cùng trọng thể, mặc dù khủng hoảng tài chính làm vô số dân chứng khóan điêu đứng, nhưng những âm thanh náo nhiệt chào mừng vẫn làm xúc động lòng người, Đường Thiên Tắc cũng được mời đến thủ đô tham dự đại lễ chúc mừng, đây cũng là một niềm vinh hạnh.
Quốc khánh vừa qua, thị trường chứng khóan trong nước cũng bị mây đen bao phủ, hiện tượng bong bóng cũng nảy sinh từ bất động sản và ngành chế tạo . Thực ra nguy cơ đã có từ sớm nhưng những nhà đầu tư vẫn hoa mắt và giữa thái độ lạc quan, đến lúc tỉnh ra thì đã quá muộn.
Đường Sinh kiếm bộn lời cũng ngại ra đường, trốn ở Lam Nha bảo, bò trên người Đường Cẩn không ngơi mồm ta có tội, ta là tên khốn, ta là một trong những người làm lũng đoạn thị trường chứng khoán, hãy trừng phạt ra đi. Sau đó Đường Cẩn liền thay mặt nhân dân trừng phạt hắn bằng cách đánh vào mông.
- Đường Sinh, phát đến đỏ cả tay ta rồi, hình như cậu vẫn không đau à?
Đường Cẩn trợn mắt nhìn tay của mình lại nhìn vào mông Đường Sinh, trời ạ, có vẻ như tay mình còn đỏ hơn, đây là cái mông gì vậy? Bằng thép chăng?
- Đậu Đậu, đế giày đợi lệnh.
Lúc bọn họ đang đùa bỡn không biết có bao nhiêu người đang than khóc, trên thực tế người đầu tư vào thị trường chứng khoán cũng nhiều, có người kiếm được cũng có người mất, trải qua nhiều năm rèn luyện như vậy con người ta cũng lên luyện cách tĩnh tâm, chưa đem tòan bộ gia tài gán vào đấy là còn may.
Thực ra thị trường chứng khoán giáo huấn nhiều chính là những người gán tất cả đều là lũ ngốc, những ai không muốn nhảy lầu thường đều không gán tòan bộ gia sản vào đó.
- Đường Sinh, tiền của ngươi đâu, chúng ta cũng phải họp, bắt cậu ta lấy ra một trăm triệu làm quỹ xây dựng hậu cung.
Đường Sinh vẫn ôm Đường Cẩn nằm trong chăn, Đậu Đậu, Ninh Manh hai người đứng hai bên trái phải, mới sáng sớm ra, bọn họ đều không mặc quần áo, mỗi người chỉ mặc độc chiếc quần chip, trên mình áo ngủ hờ hững, bất kì hành động nào cũng làm bầu ngực rung lên.
Đường Cẩn thảm hại hơn chút, bị kẹp trong lòng tên khốn, đừng nói đến quần chip, trên người cô còn không còn mảnh vải, muốn trốn cũng không trốn nổi, bọ hắn giữ chặt. Mặc dù Nhị thế tổ của chúng ta đã có chế tài, nhưng đây là yêu cầu của Đường Cẩn cô sợ nửa đêm nằm mơ lại ăn cả hắn.
- Cái gì vậy? Quỹ hậu cung? Để làm gì?
Đường Sinh bắt đầu giả ngây giả ngô
- Tự nhiêm mở mồm ra đòi một trăm triệu á?
- Ngươi cũng đừng có ki bo thế chứ, chúng ta đều hỏi chị Mai Chước rồi, chị ấy nói cậu ít ra cũng có năm tỷ đúng không? Mau thừa nhận đi.
Năm tỷ? Trời đất, Năm tỷ có từ lúc bứt ra khỏi Cẩn Sinh tư quản rồi. Mai Chước sao có thể nói cho bọn họ bí mật này chứ?
Nhưng năm tỷ đối với các cô mà nói là khái niệm gì chứ? Oa, một món tiền mà có tiêu cả đời cũng không hết. Chúng ta phải tiêu như thế nào. Ngay đến Quan Đậu Đậu đến giờ vẫn lo lắng vì chưa tìm được công việc gì cho bản thân mình, Ninh Manh cũng vậy, đều được chu cấp, tìm việc gì chứ?
- Đúng vậy, Đường Sinh, không được ki bo, quỹ hậu cung của chúng ta rất lớn, chỉ lấy của cậu có một trăm triệu, cậu xót cái gì?
Ninh Manh cười khanh khách
- Được rồi, nếu đau xót thì để chị vuốt cho nhé, ngoan nào, mau đưa tiền đi.
Đường Cẩn cũng không quản, chỉ vẫn lăn lộn trên người Đường Sinh, quấn lấy hắn, hai người quấn lấy cái chăn, cô sợ sự hớ hênh của mình làm Đậu Đậu và Ninh Manh cười nên cứ quấn chặt lấy Đường Sinh, lại lấy tay che cả bên sườn, như vậy không quá khó khăn lắm.
Bên này Đậu Đậu ôm đầu Đường Sinh, để hai chân hắn giẫy giụa, dùng cửu âm bạch cốt để mát xa đầu cho hắn, còn lại là Ninh Manh một tay đã sớm luồn vào trong chăn, chân Đường Cẩn gác lên chân Đường Sinh lúc đó, tay Ninh Manh lách qua đầu gối Đường Cẩn, cấu vào cái vật mềm mềm của Đường Sinh.
- Trò này càng chơi càng vui đấy, mềm mềm bông bông, chả trách mà Đường Cẩn thích thế, bây giờ ta cũng thích rồi đấy, Đường Sinh, mau đưa tiền đi nếu không bọn ta sẽ không cho cậu xuống giường đâu, như vậy sẽ lỡ nhiều cuộc hẹn lắm đấy.
Ninh Manh táo bạo vừa uy hiếp vừa lôi chăn ra, tay không ngừng cấu véo xiết
- Có đưa tiền không đây?
Đường Sinh lần đầu tiên bị xử lý như vậy, bên này Đường Cẩn cũng như ngầm tiếp tay giữ chặt một nửa bên thân gã, trên đầu là Đậu Đậu đã giữ chặt, xem ra bọn họ đã có âm mưu từ trước rồi,
- Hey hey, Ninh Manh nhẹ thôi được không? Đừng có làm gẫy là sau này không có gì chơi đâu đấy.
- Xí, cái gì chứ? Là đàn ông thì sẽ có, có thì sẽ có chơi, người ta nói thiên không, ngập trời đều là đàn ông.
- Êu êu, Cấn Cẩn, có phải em đồng ý cho hai cô này làm thế không? Lại vờ ngủ ở đây?
Đường Sinh hỏi Đường Cẩn
Đường Cẩn không đáp
- Chả liên quan gì đến em, em còn chưa ngủ dậy nữa, đừng có làm phiền em, mọi người cứ nói chuyện đi.
Quả nhiên là rất đáng ngờ. Đường Sinh thở mạnh
- Gì nhỉ? Vậy có thể nói mục đích thành lập quỹ là gì không?
- Việc này cậu không cần phải lo, quỹ của bọn tôi là để tự mình đầu tư, nhiều lắm là coi như vay cậu.
Lần này Quan Đậu Đậu nói.
- Trời, các cô còn muốn đầu tư á? Có phải muốn cống hiến cho người ta không?
Đường Sinh thẳng thắn tỏ thái độ coi thường khả năng đầu tư của các cô.
Quan Đậu Đậu trợn mắt
- Cậu không đưa phải không? Manh Manh, giấu hết quần áo cậu ta đi, cả điện thoại nữa.
Ninh Manh liền nhảy xuống đất hành động, Đường Sinh liền thấy không ổn.
- Gì nhỉ? Thương lượng chút đi, không được thô lỗ có được không?
- Vậy tôi gọi điện cho Mai Chước, cậu bảo cô ấy chuyển 100 triệu vào tài khỏan của Đường Cẩn.
Ninh Manh liền lấy điện thoại bấm số sau đó dí vào tai Đường Sinh, đường đường một đại thiều gia Đường Sinh đã bị lay động như vậy
- Mai Chước à, cô chuyển 100 triệu vào tài khỏan của Đường Cẩn nhé, ừ… các cô ấy muốn lập quỹ, đi làm đi, không có cách nào khác đâu, tôi bị họ trói rồi.
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, bên này Đường Cẩn cũng nhảy bỗng lên, quả nhiên là cũng có kế sách của cô trong đó. Đường Sinh đã ngồi dậy nhìn Đường Cẩn lõa thể nhảy nhót trên giường bèn đập cô
- Tôi biết ngay là có cô phối hợp tác chiến mà…
Đường Cẩn kêu thảm nhảy lên người hắn nói với Ninh Manh
- Hai người vẫn phải giữ cậu ta, tôi đi mở máy tính kiểm tra tài khoản, nếu như tiền chưa đến nơi thì không được tha cho cậu ta, không khéo tên này lừa chị em mình, nói gì mà bị trói, hứ.
Mười giờ sáng Đường Sinh mới thoát thân, số dư tài khỏan Đưởng Cẩn là một trăm ba mươi triệu, ba người phụ nữ thốt lên sung sướng “có tiền rồi”.
- Cẩn Cẩn, bao giờ thì đàm phán với đối tác? Chỉ cần mua lại công ty game đó chúng ta muốn chơi kiểu gì cũng được.
Có vẻ như ba người đẹp muốn làm gì công ty game, một mặt cũng là để thỏa mãn niềm đam mê game của họ, thật lợi hại.
- Không phải vội, chúng ta còn chưa có kinh nghiệm gì, đầu tiên hãy tổ chức bộ máy công ty đã, lát nữa ra ngòai đến trung tâm thương mại điện tử thuê phòng, tuyển người gì gì đó, công ty cũng phải có dáng vẻ của nó, bây giờ mình sẽ chấp nhận, bạn Quan Đậi Đậu là phó tổng giám đốc, phụ trách nhân sự và quản lý nội bộ, Ninh manh phó tổng giám đốc phụ trách kinh doanh còn mình sẽ là tòan quyền tài vụ. Ha ha.
Nửa giờ sau ba người đẹp lên xe Russell Hồng đi thẳng đến trung tâm thương mại điện tử Tuyền Thành bắt đầu khởi nghiệp.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
478 chương
92 chương
22 chương
131 chương
74 chương
2000 chương
100 chương