Cực phẩm thái tử gia

Chương 826 : Đả kích sự tự tin của y

Năm 2007 là năm mà Đường Sinh kỳ vọng nhiều nhất vào Giang Lăng Cẩn Sinh vì năm nay SUV Giang Lăng Cẩn Sinh sẽ đưa ra loại xe hoành tráng nhất. Phương diện bán hang qua mạng này cũng có thể kiếm được chút tiền, nhưng để thực sự tạo ra kế hoạch và chiến lược cho SUV Giang Lăng Cẩn Sinh hiện giờ vẫn chưa ra đời. Phượng Khí cũng làm công tác này, kỳ thực các trang web Sohu,ease, Pconline … vv sớm đã chú ý tới. Bản thân Giang Lăng Cẩn Sinh cần làm không chỉ là xây dựng và thiết lập một trang web cho SUV của mình. Có thể ở trường nhìn thấy một bản dự án kinh doanh qua mạng này cũng không phải là quá bất ngờ, thời buổi này rồi còn có con đường làm giàu nào mà con người không nghĩ ra nữa chứ? Chỉ cần ngươi chịu làm thì sẽ kiếm được tiền, chỉ là vấn đề kiếm được nhiều hay ít mà thôi, làm riêng một trang web về loại xe SUV cũng không tồi, để các hãng xe khác ra ngoài, chỉ chuyên làm về xe SUV để cho tính chuyên nghiệp lộ rõ ra ngoài, như vậy cũng có thể thắng được lượng xe tương đối khả quan. Mà Lục Tiểu Hải dẫn đầu tổ chức ngân sách sáng nghiệp này muốn làm xong cái trò chơi này của họ rồi bán cho nhà máy nào đó, tầm nhìn như vậy có chút đáng buồn, không thể hiện được ra quyết tâm muốn làm một chuyên gia về Inter của họ mà chỉ xây dựng lên rồi lại bán đi. Lục Tiểu Hải bọn họ thấy Đường Sinh nhíu mày cũng có chút căng thẳng, dù sao thì cái gối thêu hoa này cũng là do Đường Cẩn chỉ định thẩm tra kế hoạch. Mặc dù hắn không nói câu nào nhưng có thể câu nói sắp tới của hắn sẽ quyết định vận mệnh của quỹ sáng nghiệp bởi vì tiền vốn đầu tư bây giờ rất nghèo không có đồng nào. Đường Sinh mặc dù bị bọn người này khinh bỉ nhưng lúc này nhìn thấy sự chờ đợi và căng thẳng trong mắt họ lại hơi mềm lòng, sự nhiệt tình của sinh viên là có, suy nghĩ của bọn họ chưa chín chắn cũng là bình thường, dù sao bọn họ cũng còn nhỏ mà không giống với mình được! - Bán xe SUV qua mạng cũng được nhưng ngay từ đầu đã có ý định làm lập ra để rồi bán đi, như vậy khi đi giới thiệu với công ty nào đó, cái này sẽ là một loại hạn chế. Khi các bạn nhằm vào một công ty nào đó thì lại xem nhẹ các công ty khác, ví dụ mục tiêu đầu tiên của các bạn là SUV havard ở Trường Thành, sản lượng tiêu thụ sản phẩm của nó là tốt nhưng người mua lại so sánh về giá cả mà xem nhẹ việc so sánh các loại xe khác với Havard, người ta vào trang web của bạn là muốn xem những ý kiến của các chuyên gia mà bạn lại cứ nói là Havard tốt thế này thế nọ nhưng lại không có sự so sánh thì mọi người sẽ cho rằng bạn là người của Havard … Điều này liên quan tới sự phát triển ban đầu của các bạn, không cần nhằm quá mạnh vào đối tượng nào đó, phải đi vào toàn bộ thị trường của SUV, phải so sánh toàn bộ những sản phẩm tương đương để mọi người nhìn thấy tính chuyên nghiệp trong trang web của các bạn, nếu không thì sao mà bán được chứ? Phì, Đường Cẩn phì cười trước, từ trước đến giờ người đàn ông nhà tôi rất giỏi soi mói các chuyện nhỏ, các ngươi muốn tôi đầu tư thì hãy thuyết phục người đàn ông của tôi đi. Mặt Lục Tiểu Hải hơi đỏ lên, sau một lúc không nói được gì nhưng bên cạnh y có một sinh viên tên Trần Đông lại nói, - Cái cách mà cậu nói thì có quá nhiều các trang web đang làm rồi, chúng ta có nhất thiết phải đi theo con đường của họ không? Sohu,ease đều làm vậy mà đúng không? Đường Sinh nhún nhún vai, buông tay xuống, - Các bạn chỉ làm bán online 3 loại xe đó thì thà rằng đi tới các công ty mạng đó xin việc còn hơn, chiến lược phát triển này chẳng đáng một đồng nào, chỉ có mà bù them tiền sinh hoạt của các bạn vào thôi chẳng có lợi ích gì đâu. Hắn đả kích từng người không hề nể tình, Lục Tiểu Hải lộ ra thần sắc suy nghĩ, ánh mắt nhìn Đường Sinh có chút thay đổi. Sau những lời nói vừa rồi sự khinh bỉ của y đối với Đường Sinh lúc đầu đã bị xoá sạch, thì ra tên này cũng không phải là cái gối thêu hoa, ít nhất thì hắn ăn nói cũng chậm chãi lưu loát và đưa ra những ý kiến chuyên nghiệp làm cho mình có chút thú vị, mình đúng là đã coi thường hắn, - Cậu là Đường Sinh đúng không? Cậu cho rằng nếu chúng tôi chỉ chuyên vào việc bán SUV thì có thể thâm nhập được vào vô số các trang web về ô tô không? Bản thân y cũng không chắc chắn, y cũng muốn lựa chọn một hãng nào đó. - Bạn Tiểu Lục à, tôi phản đối việc ngay từ đầu các cậu đã định bán đi lập trường của mình, như vậy thì tới các công ty của họ mà làm thì được rồi? Sao cứ nhất thiết phải làm việc này chứ? Các cậu cho rằng tự mình làm so với việc đi làm cho những trang web của chính phủ sẽ tốt hơn sao? Đương nhiên câu này đả kích còn nặng hơn, đúng vậy, chúng tôi là một đám người ô hợp làm sao có thể so sánh với những trang web của chính phủ chứ? Cái tên Trần Đông vừa rồi kia cũng không nói nữa, buồn bực nhìn Đường Sinh, đều trách cậu cả làm mất ý nghĩ đầu tư trong đầu Đường Cẩn rồi. - Đường Cẩn, nếu như chúng tôi sửa chiến lược phát triển theo ý kiến của bạn Đường Sinh đây thì cậu có đầu tư không? Lục Tiểu Hải quan tâm đến vấn đề này, y cũng là người dày công xây dựng, không có một đồng tiền nào mà nghiên cứu thảo luận thì cơ bản là lãng phí thời gian quý báu và tình cảm. Mà trong lòng Đường Sinh lại đang cân nhắc, đúng là cũng nên để Đường Cẩn đi rèn luyện một chút, có thể dẫn một đám học sinh đi tìm tòi, rèn luyện trong thế giới hiện đại, lỗ cũng được mà lãi cũng được, đối với cô ấy mà nói là một trải nghiệm hiếm có, nói đến lỗ chúng ta không có tiền đền sao? Đường Cần nghe Lục Tiểu Hải hỏi lại nhìn sang Đường Sinh thấy hắn chớp chớp mắt liền nói, - Đương nhiên, hắn là trợ lý của tôi mà, hắn nói được thì tôi sẽ đầu tư chút tiền vào chơi xem sao. Có sự bằng lòng ngầm của người yêu Đường Cẩn cũng có chút phấn khích. - Được, trong ba ngày chúng tôi sẽ mang tới một bản dự án mới nhưng tôi muốn biết Đường Cẩn sẽ đầu tư bao nhiêu đây? - Các cậu làm kế hoạch phát triển không làm dự toán sao? Học tài chính để làm gì chứ? Không ngờ lại hỏi tôi câu này? Đường Cẩn lần đầu tiên giác ngộ làm một người đầu tư, một bà chủ, nhưng điều mà cô ấy chỉ ra là chính xác, dù gì các người cũng lên kế hoạch sao lại không tính đến làm dự toán và chi phí chứ? Tất cả những chuyện lớn nhỏ đều phải hỏi chủ tịch vậy chủ tịch còn cần các ngươi làm gì nữa chứ? Cần các người tới ăn à? Chẳng ra sao cả. Đường Sinh cười thầm, được đấy, Đường Cẩn nhà ta có chút phong độ của một bà chủ nhỏ rồi đấy, ừ, để cô ấy chơi hai, ba năm tất sẽ có thành quả! Vương Hàm cười nói, - Thấy chưa, bà chủ Đường cũng rất là có khí chất đấy, người giàu khí chất cũng giàu, các cậu cứ mạnh dạn đi làm đi! Đường Cẩn cũng chẳng thèm để ý tới những lời châm biếm của Vương Hàm, con ngươì này cũng thật xấu xa, nghĩ lại cũng đúng, Đường Sinh đã gián tiếp hại chết chú người ta, trong lòng ít nhiều cũng hận hắn mà, còn hận sang cả mình nữa, đổi lại là ai thì trong lòng cũng cảm thấy buồn bực, nếu là mình cũng sẽ như vậy thôi, cô ấy cũng rất là tội nghiệp. Lục Tiểu Hải lại nói: - Nếu có thể chúng ta thu mua luôn một công ty web đã hình thành, như vậy sẽ đỡ hơn rất nhiều. Đường Sinh liền thở dài, - Ôi, tôi nói này người anh em đừng có chưa gì đã đặt mình vào vị trí của chủ rồi, không gian khổ xây dựng sự nghiệp thì không thể tích lũy được những kinh nghiệm thành công được. Đương nhiên, nếu cậu tự tin cho rằng mình đã nắm rõ cả thị trường có thể chị cần ngồi một chỗ mà vận hành cái đó thì không cần bàn, nếu cậu không có năng lực đó thì tôi khuyên cậu cứ tự mình bước đi từ từ mà tích lũy kinh nghiệm, đối với phát triển sau này rất có ích, nếu như cậu nhiều tiền thì thu mua thẳng một công ty rồi làm ông chủ đi. Kỳ thực Đường Sinh là muốn Đường Cẩn nếm trải những gian khổ từ thời gian sơ khai gây dựng sự nghiệp mà không phải thu mua công ty nào đó để làm bà chủ. Mặt khác Đường Cẩn cần phải đi thu mua công ty nào không? Muốn làm bà chủ bây giờ cũng được rồi, đến Sở Đại, Cẩn Sinh đến chỗ nào cũng có thể làm bà chủ được. Lại bị Đường Sinh phê bình Lục Tiểu Hải cũng có chút buồn bực, được thôi, chúng tôi sẽ sửa phương án, cứ như thế mọi người liền giải tán. Khi Đường sinh và Đường Cẩn rời đi Vương Hàm cũng đi theo, mục đích của cô ấy đã đạt được rồi, cô ấy cũng chuẩn bị góp cổ phần, Đường Cẩn là bà chủ thứ nhất thì cô ấy sẽ là bà chủ thứ hai rồi, cô (Vương Ngạn Tương) sẽ cấp vốn cho cô ấy, ba, năm trăm hay một triệu chắc không vấn đề gì, chơi một trận mà. - Đường Cẩn, tôi mời các cậu ăn cơm, chuyện lần trước gây ra làm cho hai chị em chúng ta có chút không vui, tôi có hơi nóng tính cô cũng đừng trách, nếu như anh chàng đẹp trai kia mà nói xấu tôi sau lưng thì tôi sẽ trừng trị hắn … Vương Hàm lườm Đường Sinh. Đường Sinh cười cười, hắn biết cô ta nói tới chuyện của Sắc Sắc lên tạp chí, nhưng chuyện đó sớm đã được giải quyết rồi, để Dung nữ bố trí thì đến người phụ trách đó của tờ tạp chí chốn đi cũng bị bắt về, vì vậy cũng phải trả giá, tiền kiếm được toàn bộ đều bị bồi thường. Nhưng chút tiền này thì trước mắt Sắc Sắc có tính là gì chứ? Cô ta đến liếc nhìn cũng chẳng thèm, cái cô ấy cần là muốn trút giận trong lòng. Đường Sinh lúc này nhìn Vương Hàm từ trên xuống dưới làm cho cô ấy cũng thấy ngại, sẵng giọng nói, - Cậu nhìn cái gì chứ? - Hey … Tôi đang nhìn dáng người của cô, cũng không đến nỗi nào chỉ là mông to hơn Đường Cẩn một chút … Hắn có ý trọc giận vị vương đại tiểu thư này, Đường Cẩn xuýt chút nữa thì phì cười ra, đồ xấu xa, không cần phải trọc tức người ta như thế chứ, đổi là tôi tôi cũng giết anh. Vương Hàm tức đến nỗi cổ cũng phải đỏ hết lên, không ngờ lại bị Đường Sinh làm cho bế tắc, con gái sợ nhất là bị con trai nói bộ phận nào trên người có “thịt”, nói mông to ý chỉ là béo trông rất xấu, cái gì có thể nhịn nhưng cái này không thể nhịn được, - Đường Cẩn, cô đừng cản tôi, tôi phải đánh hắn! Đường Cẩn lại thực sự kéo cô ấy lại, sao có thể để cô ấy chạm vào tên xấu xa nhà mình chứ? - Thôi bỏ đi, bỏ đi, để hắn mời chúng ta ăn cơm đi. - Tôi, tôi sắp tức chết rồi, mông của tôi thực sự to vậy sao? Chẳng to hơn của cậu bao nhiêu mà? Tôi muốn ăn cua Hoàng Đế! - Haha … không vấn đề gì, tôi đều ăn được! Đường Sinh còn hướng sang Vương Hàm nháy mắt, giống như một tên lưu manh muốn xơi em luôn vậy. Giữa trưa, bọn họ đi nhà hàng thật, Vương Tĩnh và Ngọc Mỹ gọi điện thoại tới nói là có một quyển sách cần xuất bản hỏi xem hắn có cần duyệt qua không? Đường Sinh liền bảo bọn họ tới cùng ăn cơm, Vương Hãn Mã to lớn như thế kia làm cho Vương Hàm rất kinh ngạc. Một mỹ nữ to lớn số một này rất dễ làm cho người ta liên tưởng tới bà cô eo thùng nước của Nga nhưng Vương Hãn Mã lại có những đường cong tuyệt mỹ của cô ấy. Trong lòng bọn họ cũng rất rõ về gốc rễ của Vương Hàm này, cho nên trước mặt cô ấy nói chuyện cũng rất chừng mực, không nói lỡ miệng. Hai người đều xưng với Đường Sinh là chị, Vương Hàm nhìn họ có chút nghi ngờ, chủ yếu là bọn họ cứ liếc ngang liếc dọc với Đường Sinh. - Đường Cẩn, cậu thực sự chịu đựng được tên này à? Sao tôi cảm thấy hắn với hai người chị kia rất mờ ám? Vương Hàm nói nhỏ bên cạnh tai Đường Cẩn, đây là một trong những nhiệm vụ của cô ta, tức là tìm cách chia rẽ Đường Sinh với cuộc sống hài hòa hiện tại này. - Vậy sao? Tôi thì lại chẳng chú ý tới nhưng cũng thực sự có chút mờ ám, để xem tối nay về tôi trừng trị hắn thế nào nhé. Đường Cẩn cố ý nói như vậy là để cho Vương Hàm có cảm giác là mình đã mắc mưu của cô ấy, cứ để cho Vương đại tiểu thư đắc ý một chút như vậy có thể giảm bớt sự thù hận của cô ta với Đường Sinh, vì thế hai cô ấy thì thì thầm thầm nói xấu Đường Sinh, nói loại người xấu xa này phải thiến luôn. Đường Sinh và Vương Tĩnh nói chuyện nhỏ với nhau, Vương Hummer nói nhỏ vào tai hắn: - … viết quyển sách về cậu đấy, dùng tên giả, có chút giống truyền kỳ, Ngọc Mỹ cô ấy đã đọc toàn bộ, dựa vào hành văn của tôi viết cậu thành một nhân vật rất vĩ đại, cậu có vừa ý không? Ngọc Mỹ nghiêng người sang cũng nói: - Đừng có nghe hummer Đường Sinh, cô ấy nói muốn viết cậu thành một tên tiểu bại hoại tôi còn có thể tin tưởng. Phù, Đường Sinh trợn mắt, - Sách “Ngày cuối tuần của những công tử, tiểu thư.” của cô có thể tùy tiện xuất bản, còn của tôi không được xuất bản linh tinh đâu nhé, chỉ được xuất bản nội bộ ở nhà thôi, dám vi phạm chính sách này tôi sẽ xử cô ngay tại chỗ, tôi đảm bảo sẽ “đi cửa sau” của cô! Trong lòng Vương Hummer rung động, lão nương còn sợ ngươi đi cửa nào sao? Cứ đưa ngựa qua đây đi cửa trước, cửa sau đều được.