Cực phẩm thái tử gia

Chương 799 : Ăn xong phủi mông đi luôn

Vương Ngạn Tương lại gọi điện tới, hình như là lại có trò gì mới thì phải? Chỉ là gọi đúng vào lúc này cũng làm cho Đường Sinh có chút áp lực. Cẩn Du lại cũng có ý trêu trọc hắn, cô dùng một số kỹ xảo làm cho gân cốt trên cổ Đường Sinh cũng phải lộ ra, trời, đồng chí Cẩn Du cũng hư thế sao? Thực sự không nhìn ra, Đường Sinh bối rối đưa tay xuống vuốt má cô ý là nể tình chút đi. - … Đường Sinh, xem ra cậu đối với ưu thế của việc nhập khẩu khí thiên nhiên cũng khá là hứng thú, vậy chúng ta cùng cược một ván đi … Toát mồ hôi, người phụ nữ này đầu bị đập vào cửa rồi à? Sao vẫn còn nhớ tới đánh cược đây? Chẳng lẽ trong tay cô có nhân tài đánh cuộc trên thế giới sao? - Vương tổng, việc cá cược cô không thấy là rất nực cười sao? Một thằng nhóc như tôi thì không nói làm gì nhưng còn cô, cô đường đường là chủ tịch tổng công ty xây dựng Hoa Đông, là cán bộ doanh nghiệp quốc doanh được Uỷ ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước bổ nhiệm, cái câu cá cược này được nói ra từ miệng cô cũng nhẹ nhàng quá nhỉ? - Đường Sinh, đừng có dùng lời để xỉ nhục tôi, cậu chỉ cần nói là có đánh cược hay không thôi? Nếu không có kết quả trong việc tiếp xúc trực tiếp công khai thì chúng ta đánh riêng với nhau. Đừng nói tôi là cán bộ đảm nhiệm này nọ, tôi cũng là người mà, cũng phải có những mặt riêng tư, như vậy không được sao? - Đương nhiên là được rồi, tôi cũng là vì nghĩ cho cô thôi, tôi chỉ là một thằng nhóc dù cho có gây ra chuyện gì đi nữa thì người khác cũng dễ bao dung còn cô thì lại khác, cho nên cô cứ cẩn trọng suy nghĩ đi. Tôi không phải là sợ đánh cược với cô, bản thân tôi mà nói tôi ghét cách thức này lắm bất đắc dĩ tôi mới phải đánh cược nhưng nếu vẫn còn sự lựa chọn thì tôi sẽ không chọn cách đánh cược đâu. Đánh cược là dựa vào số vận, trò chơi này không đáng tin cậy lắm. - Đường Sinh, cậu cứ coi như là bị tôi ép không còn cách nào khác nữa đi, cậu đừng có giả bộ không biết tình hình của Đại Đôn Nguyên Hanh hiện nay, vừa bỏ ra 5 tỷ để hợp tác cùng cậu bây giờ phải đi đâu kiếm vốn đây? Cậu lấy quyền kiểm soát Công ty khí thiên nhiên Đại Đôn ra để ép người sao? Chẳng lẽ ngoài hợp tác với cậu ra, Vương Ngạn Tương tôi không còn đối tác nào để hợp tác nữa sao? Cậu cũng coi thường nhà họ Vương chúng tôi quá rồi đấy. - Đâu có, đâu có chứ, năng lực của Vương tổng vẫn rất lớn trong lóng tôi cũng rõ, tư cách nhập khẩu khí thiên nhiên là rất đáng quý, hơn nữa nó còn nắm giữ vốn của tư nhân trong tay, quả thực là truyền thuyết thần kỳ thứ, bản thân tôi vô cùng ngưỡng mộ. - Được rồi Đường Sinh, nếu muốn đánh cược buổi tối chúng ta sẽ bàn chi tiết, nếu như cậu không có hứng thú vậy ngày mai tôi sẽ đi tìm đối tác khác. - Hahaha ... Vậy cô soạn một bản đề án để đánh cược cho tôi xem, phòng chừng yêu cầu của cô cũng không nhỏ đâu, hẹn tối gặp lại. Lúc cúp điện thoại của Vương Ngạn Tương xong thì Quan Cẩn Du bên này cũng vào nhà vệ sinh từ bao giờ rồi, cô ấy trêu trọc Đường Sinh một lát rồi đi ra, cô ấy sẽ chẳng quấy nhiễu Đường Sinh suy nghí đâu, Đường Sinh cũng chỉnh sửa lại quần áo rồi hai người cùng ra phòng khách nói chuyện. Nói đến chuyện đánh cược với Vương Ngạn Tương Đường Sinh liền nói, - Người phụ nữ này bị hồn ma của em trai cô ta nhập vào rồi sao? Không ngờ lại muốn đánh cược với tôi. Toát mồ hôi, hồn ma nhập vào cũng nói ra được, Cẩn Du trợn tròn mắt, - Người ta không nắm chắc thì có thể đánh cược với cậu sao? Cậu thử nghĩ đi? - Nắm chắc sao? Không phải là tôi nói khoác chứ kể cả ông chùm cờ bạc thế giới ngồi trước mặt tôi chưa chắc đã nắm chắc đâu, nếu như tôi mà ngồi ở Macao hay Las Vegas một năm thì có hàng mấy tỷ rồi chứ ít à? Chỉ là cái trò này tôi không thích. Phù, Cẩn Du giơ tay ra gõ cho hắn một cái nói, - Cậu cứ việc nói khoác đi, có mấy tỷ tôi sẽ tin cậu là thần bài sao? - Tôi còn là cha của thần bài nữa chứ, hahaha... Đường Sinh vừa vỗ đùi vừa cười không tránh khỏi bị Cẩn Du gõ thêm hai cái nữa vào đầu, - Vậy tôi là dì của thần bài nữa. Cẩn Du cũng cười theo, sau đó mới nói, - Nói chuyện nghiêm túc đi, cậu chuẩn bị đi đấy chứ? - Người ta có thành ý mời chúng ta đi ăn cơm, chúng ta giả bộ đi xem điều kiện họ đưa ra đánh cược là gì, ăn no rồi chuồn thôi. - Cái đó tôi ... chúng ta không ăn nổi bữa cơm đó đâu, cậu đừng có mà trêu trọc người ta nữa, tóm lại là tôi không đồng ý cậu đánh cược. Đường Sinh cười lên một tiếng, - Cô sợ gì chứ? Tôi có thể lấy cô ra cược sao? Cô có đồng ý thì tôi cũng không đồng ý, hahaha ... - Cút, ... tôi đồng ý hồi nào chứ? Muốn đi thì cậu cứ đi tôi tới chỗ Sắc Sắc ... đi thôi, cậu đưa tôi qua đó. Bọn họ rời khỏi Lam nha bảo Đường Sinh đưa Cẩn Du tới chỗ Sắc Sắc trước sau đó lái xe tới Trường kinh tế tài chính Lỗ Đông đón Đường Cẩn, để cô ấy xin về sớm một chút, chưa đến 10 phút thì Đường Cẩn đã chạy ra rồi gọi điện cho La Tú Hồng nói là đi cùng với Đường Sinh. - Cẩn, lát nữa tôi đi đánh cược với người ta, em làm tiền đặt cược của anh chuẩn bị sẵn sàng chưa đấy? Chẳng may tôi thua rồi thì em đừng có khóc nhé. - Vậy à? Vậy em gọi điện cho mẹ Liễu báo tình hình chút ... Đường Cẩn liền lấy điện thoại ra. - Hix, đừng mà, tôi đâu nỡ nào mà lấy em ra cược chứ? Chỉ là buổi tối thực sự là có ván cược mà, gọi điện cho Dung tỷ bảo chị ấy cũng tới đi. Đường Cẩn ừ một tiếng rồi bấm số gọi cho Đinh Hải Dung rồi quay sang hỏi Đường Sinh, - Thực sự muốn đánh cược à? Chuẩn bị bao nhiêu tiền cược rồi? Đường Sinh trợn mắt, - Tôi đánh cược phải chuẩn bị tiền cược sao? Tôi tuỳ tiện hứa một câu đã có giá trị hàng mấy trăm triệu rồi. - Này, này, này ... đừng có mà khoác lác thế ... Alô Dung tỷ à, để Đường Sinh nói với chị, hình như là hắn muốn đi đánh cược đó ... Đường Cẩn nối thông điện thoại xong rồi kề vào tai Đường Sinh, hắn đang lái xe mà nhưng thật ra cũng có thể hưởng thụ được loại phục vụ này của Đường Cẩn. Trong một gian phòng của khách sạn nào đó, Vương Ngạn Tương, Thiệu Tiểu Giác, Ngu Cơ Mỹ, Ngu Phong Đình, Chương Tú Vân và những người khác cũng đã tới, Chở Đường Sinh dẫn Dung nữa và Đường Cẩn vào bọn họ đều đứng lên, bàn tiệc đã được dọn ra trước, ăn cơm trước rồi bàn chuyện khác sau. Lúc nhìn thấy Đinh Hải Dung một đám người này cũng không biết là có cảm giác như thế nào, vì trong đám tang của Vương Ngạn Đôn cô ta không xuất hiện, người phụ nữ này đã dán lấy Đường Sinh không biết nên hận cô ta hay nên hận Đường Sinh nữa, tóm lại bọn Vương Ngạn Tương sẽ không tha thứ cho họ. Sau khi mọi người ngồi xuống người phục vụ liền đưa đồ ăn nóng lên, Thiệu Tiểu Giác cũng đưa những điều kiện cá cược ra cho Đường Sinh xem. Đường Sinh xem qua rồi đưa cho Dung nữ, Dung nữ đưa mắt xẹt qua một lượt. Trò chơi cá cược này đối với cô mà nói cũng có mẫn cảm khác thường, sự chuyến biến vận mệnh của của cũng từ một ván bài, cô cũng không biết là phải cảm ơn hay là hận ván bài lần đó, trong lòng rất mâu thuẫn. Vương Ngạn Tương ra điều kiện rất lớn, cô ta lấy quyền kiểm soát Công ty khí thiên nhiên Đại Đôn cược với tiền vốn vay của Đường Sinh là 5 tỷ. Miệng sư tử à? 5 tỷ, đây không phải các người muốn mượn về số tiền đã đầu tư vào để mua Liêu Khí đấy chứ? Mơ tưởng hão huyền. Nói một cách khác quyền kiểm soát Công ty khí thiên nhiên Đại Đôn giao cho ngươi, ngươi vẫn còn phải đầu tư vào mà phải đầu tư theo tiến trình kế hoạch mà họ đã đưa ra, số tiền đó không phải là ít 3 tỷ mà lại còn phải cho Đại Đôn mượn 2 tỷ nữa, trong trong ngoài ngoài đều phải bỏ tiền ra sao? Đây gọi gì là đánh cược chứ, thẳng hay thua đều chiếm lợi của ngươi? Dung nữ trợn mắt, - Tôi xem không hiểu. Đây là câu nói rất trào phúng của cô ta nhưng da mặt của Vương Ngạn Tương lại rất dày chỉ cười nhạt rồi nhìn chằm chằm vào Đường Sinh. Theo cô ta thì Đường Sinh không còn chỗ để suy nghĩ trừ khi hắn không có hứng thú với tư cách nhập khẩu khí thiên nhiên của Đại Đôn. - Ăn cơm, ăn cơm đi ... Đường Sinh không đưa ra câu trả lời mà lại mời mọi người ăn cơm. Đường Cẩn không quan tâm tới chuyện này nên nghe lời Đường Sinh ăn cơm, thỉnh thoảng còn ghắp thức ăn cho Đường Sinh, điểm này làm cho Vương Ngạn Tương chú ý tới Đường Cẩn. Tiểu mỹ nữ rất quan trọng trong lòng Đường Sinh, từ trước tới giờ vẫn chưa đứng lên sân khấu vì cô ta vẫn còn là một học sinh, nghĩ tới việc thời gian gần đây Đường Cẩn rất bài xích Vương Hàm, Vương Ngạn Tương cũng âm thầm thở dài, sự kiện tạp chí đó và vai diễn của Vương Hàm đều thất bại. Chị em họ Ngu và Chương Tú Vân cũng nhìn chằm chằm vào Đường Sinh, đối với hắn bọn họ cũng chứa đầy sự tò mò và khó hiểu, họ không ngừng ra tay âm thầm và công khai nhưng hắn vẫn vững vàng bất động trầm ngưng như một ngọn núi, việc này đối với độ tuổi của hắn không hề tương xứng. Hết chén này đến chén khác giống như giữa hai bên không hề có mẫu thuẫn gì vậy, không khí lúc này rất là hòa hợp, kỳ thực không phải như vậy, không khí lúc này là do Đường Sinh cố ý tạo ra thôi, hắn không biểu hiện thái độ thì càng làm cho Vương Ngạn Tương bọn họ them sốt ruột ăn cơm không thấy ngon. Nhưng còn Đường Sinh thì sao? Ăn trông ngon lành thế kia, hắn vốn dĩ ăn cũng được cái gì cũng có thể nhét vào miệng được, trọng lượng cơ thể của hắn là 99kg cũng không phải là giả, mỗi ngày nhu cầu thức ăn vào cơ thể là rất lớn, nếu mà còn làm thêm chuyện đó nữa thì tiêu hao còn lớn hơn nhiều. - Ăn đi, ăn đi … đừng khách sáo, các cô là chủ tôi là khách đừng để tôi phải chuyển khách thành chủ nhé, món ăn này không tệ lắm … Đường Sinh ăn đến nỗi miệng đầy dầu mỡ, Dung nữ và Đường Cẩn đều biết hắn ăn rất tốt cho nên chẳng cảm thấy gì cả nhưng người khác thì nhìn hắn không thuận mắt cho lắm, ngươi cũng thật chẳng ra làm sao cả? Tìm ngươi tới là để bàn chuyện chư đâu phải tìm ngươi tới để ăn đâu? Cái tướng ăn này cũng thật khó coi. Đường Sinh đương nhiên là cố ý rồi, ăn một cách hết veo, vừa ăn vừa uống, trái một cốc phải một cốc. Thiệu Tiểu Giác vừa ăn vừa nhìn hắn thậm chí còn có cảm giác nực cười, cô ấy cũng nhìn ra Đường Sinh hôm nay là không định chuẩn bị tỏ thái độ gì, hắn như thế này là định ăn xong rồi phủi mông đứng lên đi luôn đây mà, thực ra bảng điều kiện đánh cược kia đến mình cũng không thể chấp nhận thì hắn có thể chấp nhận sao? Không ngoài dự liệu của Thiệu Tiểu Giác, cơm no rượu say rồi Đường Sinh vỗ vỗ bụng nhìn trái phải Đường Cẩn với Dung nữ một cái thấy hai người họ đã buông đũa xuống từ bao giờ, vậy là cũng đã ăn xong rồi, - Vậy bảng điều kiện này còn phải thảo luận thêm đã, tôi cầm về suy nghĩ chút! - Tiểu Đường, cậu cũng là người nhanh nhẹn, cái này thì còn có cái gì cần phải suy nghĩ chứ? Tư cách nhập khẩu khhis thiên nhiên bao nhiêu người muốn giành cũng không giành được! - Đúng vậy, đúng vậy. Đường Sinh cũng không phủ nhận, - Nhưng về mặt này Đại Đôn làm vẫn chưa đủ, tôi không phải đã hỏi các cô rồi sao? Các kênh dẫn của cô là ở đâu? Nguồn tiêu thụ ở đâu? Không có những cái này thì nhập khẩu khí thiên nhiên về để dùng à? Lợi thế cạnh tranh với tổng công ty dầu khí Trung Quốc và các công ty khí thiên nhiên khác đâu? Ngoài ra còn yêu cầu 5 tỷ nữa, tôi đâu phải nhà máy in tiền, có lúc tôi cũng rất nghèo, nói thật tư cách nhập khẩu khí thiên nhiên cũng không tồi, đổi là một công ty khí thiên nhiên có nền tảng vững chắc thì rất là hoành tráng. - Tiểu Đường, chúng ta chỉ cần có tiền, trước mắt thu mua một vài công ty có sẵn sau đó tiêu thụ như vậy thì công ty khí thiên nhiên sẽ còn gặp khó khăn sao? - Cái đó cũng đúng nhưng tiền ở đâu ra? Đường Sinh nhíu mày, - Dù sao cũng phải cho tôi vài ngày để chuẩn bị tiền chứ? Cô thử xem điều kiện mà cô đưa ra tôi bất luận là thua hay thắng đều phải chuẩn bị 5 tỷ, tôi bây giờ đang nghĩ sao tôi lại không phải là con rể của Giám đốc ngân hàng Quốc tế nhỉ? Phì, lời này nói ra người đầu tiên không nhịn được cười phì ra là Đường Cẩn. Bên kia Thiệu Tiểu Giác, Chương Tú Vân đều mỉm cười, tuy rằng hai bên đang trong trạng thái đối địch nhưng cũng không tránh khỏi bật cười vì lời nói này. Tay của Đường Cẩn thì lại véo dưới đùi Đường Sinh, anh đang chê cha tôi không làm được Giám đốc ngân hàng Quốc tế sao? Đúng là xấu xa. Kỳ thực Đường Sinh đang kháng nghị cái điều kiện đánh cược bỏ đi kia, đây là trò chứ? Không ngờ lại ức hiếp người như vậy? Tư cách nhập khẩu khí thiên nhiên đúng là rất tốt nhưng cũng không tốt đến mức cướp đoạt như vậy chứ? Sao không đi cướp ngân hang đi? - Đương nhiên, nếu như Vương Tổng ngày mai phải đi tìm đối tác khác thì tôi cũng không có ý kiến gì, ăn no rồi, tôi xin phép cáo từ!