Cực phẩm thái tử gia

Chương 797 : Mặt hắn to thật đấy.

Thiệu Tiểu Giác và Vương Ngạn Tương cùng mời khách, không ngờ Đường Sinh mang theo Quan Cẩn Du đến tham dự. Đương nhiên, Quan Cẩn Du cũng có thân phận, Tổng giám đốc tập đoàn Sở Đại là cán bộ doanh nghiệp Trung ương được ỦY ban Quản lý giám sát tài sản nhà nước chính thức bổ nhiệm. Ngay lúc này mà nói thì tổng giám đốc tập đòan Sở Đại là rất oai. Tổng tài sản của Sở Đại đã vượt qua con số 230 tỷ đồng, ở trong nước mà nói thì là siêu tập đoàn cỡ lớn, thế nhưng so với thị trường quốc tế thì cũng không mấy giá trị, không khác biệt nhiều so với đứa trẻ con mới chập chững bước đi, trong mắt người ta cũng không được coi trọng. So với tập đoàn Sở Đại hùng mạnh, Đại Nguyên Đôn Hanh chỉ nhỏ bằng một phần mười, dù vậy nó cũng là vô cùng lớn mạnh ở tỉnh Chiết Nam. Cho tới bây giờ, tập đòan Đại Đôn Nguyên Hanh với tổng tài sản trị giá 22.5 tỷ đồng vẫn là một doanh nghiệp được Tỉnh Ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Chiết Nam vô cùng coi trọng. - … Đại Đôn có thể bắt tay với người khổng lồ để cùng phát triển, cá nhân tôi cảm thấy vô cùng may mắn, ở đây xin mời Đường Sinh một ly. - Ô, cái này tôi không đại diện được, tôi vô danh tiểu tốt, cũng không có thực chức ở Giang Lăng Cẩn Sinh, tổng giám đốc Thiệu người nhầm rồi. Trước mặt Vương Ngạn Tương, Đường Sinh không thừa nhận ảnh hưởng to lớn của mình đến Giang Lăng Cẩn Sinh, việc này là lời đồn vô căn cứ nhưng hắn ta khá tin tưởng Thiệu Tiểu Giác, vì thế những lúc chỉ có hai người vối nhau, Đường Sinh không trốn tránh vấn đề gì, thậm chí còn có thể trao đổi những vấn đề mấu chốt. Vương Ngạn Tương bĩu môi, trong lòng muốn cắn cho tên này mấy phát, nhưng ngòai mặt vẫn ra vẻ tươi cười, dù sao thì cũng phải giữ phong độ chứ. Đại hội Đảng tòan quốc lần này, hoạt động của nhà họ Vương một lần nữa lại bị ngăn chặn, việc này đúng là một sự đả kích lớn đối với họ, điều kiện trao đổi với nhà họ Miêu cũng không đạt được, chiến lược ở Lỗ Đông cũng không có tiến triển gì. Tất cả những việc này đều ảnh hưởng tới tâm trạng của Vương Ngạn Tương, không thể phủ nhận cô là người phụ nữ rất có đầu óc, nhận thức của cô về phương diện chính trị, kinh tế đều rất đáng nể, nhưng sau khi gặp Đường Sinh thì tất cả mọi việc lại không hề có tiến triển gì cả, vậy thì sao có thể không băn khoăn. Thế nhưng lần này ở thủ đô có phát sinh một vài tình huống làm Vương Ngạn Tương nhìn thấy cơ hội xoay chuyển, chính là việc con trai nhà họ Khuông gãy chân, mà phía xung đột lại chính là Đường Sinh, nếu như có thể rút ngắn khoảng cách tiếp xúc với nhà họ Khuông biết đâu lại có lợi cho sự phát triển về sau. Tuy nhiên ngay phương diện hướng về lợi ích gia tộc cũng có hạn đáy của chính nó, hai lão gia của họ Khuông và họ Vương ở hai thái cực. Thực tế thì người đứng đầu các gia tộc đều như vậy, dù ít dù nhiều cũng đều có phân cực về nhận thức chính trị, trừ khi một bên phục tùng bên còn lại. Tư tưởng của chính trị gia là “cầu đại đồng mà tồn tiểu dị” (giống về đại cục, có thể chấp nhận những khác biệt nhỏ), ai không đứng được ở tầm cao này thì không xứng với danh hiệu chính trị gia. Càng nhiều những nhân vật ở tầng lớp lãnh đạo vừa và cao lẫn lộn trong chốn quan trường cũng chỉ được coi là chính khách, còn kém xa tầm các chính trị gia. Ở mỗi một giai đoạn bạn đều phải đứng ở một tầng cao hơn nữa mới có thể nắm bắt được tình thế, có như vậy bạn mới có thể nhìn được xa hơn, có thể nhìn rõ hơn bản chất của sự việc. Thế nhưng đa số người nhìn cục diện trước mắt mà thấy hoang mang, bọn họ không có năng lực vén mở màn sương mù. Thiệu Tiểu Giác phát hiện ra từ đầu đến cuối Đường Sinh luôn đứng trên vai người khổng lồ để xem xét mọi việc xảy ra xung quanh hắn, vì thế đỗi với mỗi việc hắn đều có thể nắm bắt được chính xác điểm mấu chốt. Thiệu Tiểu Giác tự bản thân cũng có lúc cố làm theo như vậy nhưng cô phát hiện ra điều đó quả thực là rất khó. Tại sao? Bởi vì những gì bạn có trong tay quá ít không đủ để bạn đứng cao hơn, chỉ nghĩ thôi sẽ không có tác dụng, nhân tố thực chất này cũng làm hạn chế sự sinh tồn khách quan của rất nhiều người, nếu ngươi không có đủ các nhân tố thì không thể thoát ra khỏi mọi trói buộc. Xét về lý thì Vương Ngạn Tương cũng có trong tay những yếu tố đủ để có thể dùng nhưng cô lại không thể dùng nó đúng thời cơ. Bữa trưa hôm nay là muốn tiến thêm một bước bàn về chuyện hợp tác với Đường Sinh, Đại Đôn Nguyên Hanh là tập đoàn đa nguyên hóa, làm việc trên nhiều lĩnh vực, trước mắt cũng có một đề nghị về một dự án. Theo ý Vương Ngạn Tương là muốn khuyếch trương công ty khí thiên nhiên Đại Đôn thuộc tập đoàn Đại Đôn, đặt nền móng ở phía Bắc, đó là cái nôi phát triển của ngành khí đốt. Thiệu Tiểu Giác thay mặt Vương Ngạn Tương triển khai đề tài - Khu kinh tế vịnh Bắc bộ tạo ra một thiên địa trong tương lai cho các doanh nghiệp tư nhân. Về lĩnh vực này nhà nước cũng sẽ có những chính sách phù hợp, Bộ năng lượng, Bộ Công thương đều lưu tâm đến vấn đề này, tập đòan Đại Đôn lập công ty khí đốt thiên nhiên cũng đã được một năm, muốn mở rộng kinh doanh trong lĩnh vực này, nếu như có thể hợp tác cùng Sở Đại thì… Muốn hợp tác cùng Sở Đại? Đường Sinh không xen ngang, Quan Cẩn Du thì cười - Sở Đại cũng là một trong những doanh nghiệp trong ngành năng lượng, chẳng qua trước mắt chúng tôi chỉ có thể tập trung vào lĩnh vực than đá, ngòai ra sẽ phát triển việc xây dựng cảng khẩu, dầu khí hóa có phát triển đến đâu đi chăng nữa cũng không thể cạnh tranh lại với tập đòan Dầu khí Trung Quốc, và Hóa dầu Trung Quốc. Ngòai mặt cũng không được cho phép Sở Đại gia nhập vào lĩnh vực này. Cô từ chối. - Nếu như Đại Đôn Nguyên Hanh dùng tài sản để thế chấp thì liệu có chút hi vọng nào trong việc vay vốn của Sở Đại không? - Tổng giám đốc Thiệu đừng đùa nữa, Sở Đại không phải ngân hàng, không làm nghiệp vụ tiền tệ. Quan Cẩn Du nhanh chóng chặn ngay ý đồ. Vương Ngạn Tương nhìn Đường Sinh, một mặt theo dõi cuộc đối thoại của hai người Thiệu Tiểu Giác và Cẩn Du, cũng không biết được là cô đang nghĩ gì, chỉ dán mắt nhìn Đường Sinh. Đường Sinh cũng để cô nhìn như vậy. Thực ra mà nói bị một người đẹp như vậy nhìn chằm chằm như thế chắc chắn là cảm giác gì đó rồi, nhưng không hiểu tại sao cảm giác trong mắt cô ta có tia nhìn sắc nhọn, lạnh như băng đâm đến tận xương tủy. Người khác phái phải có sức hút với nhau chứ không lẽ lại hận mình đến như vậy? Lúc này Thiệu Tiểu Giác lại chuyển hướng sang Đường Sinh - Đường Sinh, Giang Lăng Cẩn Sinh còn dư dả về tài chính, sẽ không suy xét đầu tư vào phương diện này chứ? - Việc ở Giang Lăng Cẩn Sinh vốn dĩ không đến lượt tôi động chân động tay, nếu tồng giám đốc Thiệu muốn bàn bạc tôi có thể giới thiệu cô với La Sắc Sắc. Nói đến La Sắc Sắc, việc lên tạp chí đã được Vương Ngạn Tương dẹp êm xuôi rồi, cô sợ Đường Sinh sẽ đem bêu riếu việc xấu của nhà họ Vương. Lời của Đường Sinh trước đó có tác dụng rất lớn, lời nói đầy thù hận mà cũng chỉ một câu nói như vậy chứ không hề có hành động gì cả. Dù vậy cũng làm cho Vương Ngạn Tương kinh sợ, vì thế lúc này khi đối diện với Đường Sinh trong lòng cô vẫn còn chút ý nghĩ run sợ. Đột nhiên, Vương Ngạn Tương ngả người, rút ngắn khoảng cách giữa cô và Đường Sinh, thâm chí mùi hương trên người cô phả vào Đường Sinh, làm cho lòng hắn bỗng chốc nóng lên, sức hấp dẫn từ người phụ nữ nóng bỏng vẫn vô cùng lớn. Thế nhưng người phụ nữ này đối với Đường Sinh mà nói dù có hấp dẫn thế nào đi chăng nữa cũng không có tác dụng gì cả. Cô còn hào phóng đến nỗi dạng hai chân ra cho hắn tiếp cận, nhưng cũng chỉ vì lợi ích của gia tộc mà Đường Sinh không dám hành đông gì, thực sự là không thể làm gì. - Đường Sinh, nếu như ta chịu nhượng bộ một chút về chính trị, chẳng lẽ cậu không thể suy xét đến việc giúp đỡ Đại Đôn Nguyên Hanh sao? Đường Sinh nghe vậy thì nhướn mày, Hả, đến lợi thế chính trị cũng tung ra sao? Sao xem ra tập đòan Đại Đôn Nguyên Hanh lập ra công ty khí thiên nhiên này đường như muốn nhanh chóng bước đi theo con đường này? Chẳng lẽ nó có được chính sách ưu việt nào chăng? - Nhượng bộ về chính trị? - Đúng, nhượng bộ về chính trị. Tình hình ở Lỗ Đông cậu cũng biết rõ, chúng tôi cũng vây, cậu sẽ nên xem xét chứ? - Ô, có vẻ chưa nghĩ ra, tổng giám đốc Vương có thể nói cụ thể hơn được không? Đường Sinh cười hỏi lại Vương Ngạn Tương cũng không ngại hai người Thiệu Tiểu Giác và Quan Cẩn Du nói luôn - Liên quan đến tình hình thay đổi ban chấp hành năm tới. Bố cục lại bộ máy cán bộ tỉnh ủy tỉnh Lỗ Đông thế nào cũng có vài kết quả khác nhau, nhưng có phó chủ tịch Đường có lí lịch ngắn nhất. Lời nói này đã rất rõ ràng, cha ngươi Đường Thiên Tắc có lí lịch ngắn, đến nỗi còn không bằng anh hai Vương Ngạn Khởi, năm nay các ngươi ngăn chặn hoạt động của anh hai ta, sang năm ta cũng có thể ngăn chặn Đường Thiên Tắc thăng chức, ngươi hoặc là bây giờ chịu giúp đỡ Đại ĐÔn, còn không thì sẽ khác. Đường Sinh gõ gõ ngón tay suy nghĩ xem Đại Đôn có thể có được chính sách ưu đãi gì, hình như tháng sáu năm nay, Bộ Thương mại phê chuẩn cho công ty thứ năm nhập khẩu khí đốt, mà hình như còn là công ty tư nhân, không lẽ Đại Đôn lại là công ty thứ năm? Không phải có chính sách như vậy ủng hộ, bọn họ sao lại vội vã tích cực phát triển như vậy? Xem ra có vẻ như là chính sách mới ban hành? - Lẽ nào công ty khí đốt Đại Đôn có được ưu tiên quyền nhập khẩu khí đốt sao? Đường Sinh không trả lời Vương Ngạn Tương mà lại hỏi lại Thiệu Tiểu Giác. Vương Ngạn Tương và Thiệu Tiểu Giác đồng thời kinh ngạc, cảm thấy Đường Sinh quả thực rất lợi hại, ngươi đem nói những chuyện này với hắn ta, hắn lại chuyển sang nghĩ đến những việc mà người khác không dám đoán, nếu thay đổi là ai đi nữa ngay đầu tiên chắc cũng không nghĩ theo hướng này. Quan Cẩn Du cũng thầm khen ngợi Đường Sinh lợi hai, chỉ một câu nói đã làm cho hai người bọn họ giật mình ngơ ngác nhìn nhau. Đường Sinh khẽ mỉm cười - Cũng không lẽ là ưu thế đặc biệt chăng? Trừ khi là muốn mở rộng nguồn tài nguyên khí đốt để dễ dàng chiếm lĩnh thị trường. Thế nhưng các kênh trong nước Đại Đôn có được bao nhiêu? Ở bao nhiêu tỉnh thành có bao nhiêu chi nhánh ở các Thành phố? Bao trùm được bao nhiêu nhân khẩu? Có đáng để Giang Lăng Cẩn Sinh cho vay hoặc đầu tư không? Hãy cho tôi đáp án. Đương nhiên, bạn có muốn thuyết phục người khác đầu tư hoặc cho vay tiền thì bạn phải có căn cứ thực chất có thể thuyết phục được người ta. Trên thực thế công ty khí đốt Đại Đôn mới thành lập chưa được nửa năm, cũng vì tháng sáu Bộ Thương mại phê chuẩn tiền lệ cho doanh nghiệp tư nhân nhập khẩu khí đốt, Đại Đôn mới chộp được cơ hội kiếm tiền này, nói đến kênh phân phối hoặc thành lập công ty chi nhánh dường như đều là con số không. Cũng giống việc trước kia Giang Lăng Cẩn Sinh góp cổ phần 2.5 tỷ cũng chỉ để thành lập công ty cổ phần đặc biệt, như kiểu công ty khí đốt không có thực lực gì mới thành lập chưa được nửa năm như vậy. Giang Lăng Cẩn Sinh cơ bản không hề quan tâm mà kì thực, đầu tư vào doanh nghiệp cả hai bên đều phải xây dựng những dự án nhỏ, về việc sử dụng tài chính đều phải giám sát lẫn nhau, kể cả có muốn dùng ra ngòai việc khác cũng không được, vì vậy mà bọn họ đều rất đắn đo. Nếu như quyền nhập khẩu khí thiên nhiên có được sớm vài ngày hoặc kịp với ngày Giang Lăng Cẩn Sinh góp vốn thì có lẽ còn có thể thương lượng. Mặt khác, cũng vì Vương Ngạn Tương không muốn dâng miếng bánh ngọt này cho Giang Lăng Cẩn Sinh cùng hưởng, quyền nhập khẩu này đáng giá như thế nào? Kết quả, thật đáng tiếc chưa bàn bạc đi đến kết quả nào thì Đường Sinh và Quan Cẩn Du đã rời đi. Thực chất Đường Sinh cũng không có hứng thú với sự việc lần này. Lúc ở trên xe Vương Ngạn Tương nói với Thiệu Tiểu Giác - Cho vay còn được chứ cùng hợp tác nhất định phải từ chối, nếu không được chúng ta nghĩ cách khác từ phía ngân hàng. - Về phía ngân hàng khó khăn cũng rất lớn, Đại Đôn hiện tại không có ưu thế để làm việc với ngân hàng, chi phí năm trăm triệu vừa dùng để mua khí đốt đã làm cho toàn bộ lượng tiền tệ có thể lưu động của chúng ta đều phải đổ vào đấy, bây giờ chỉ có thể tìm những công ty đầu tư tư nhân để vay… Công ty đầu tư tư nhân có thể có được bao nhiêu tiền? Chỉ là như muối bỏ biển, căn bản không thể giải quyết vấn đề gì cả. Vương Ngạn Tương trầm mặc. Đột nhiên, Đường Sinh gọi điện thoại cho Thiệu Tiểu Ngọc. - Tổng giám đốc Thiệu, nếu Đại Đôn đồng ý để tôi điều hành công ty khí đốt Đại Đôn… - Đường Sinh, ngươi đừng mơ mộng.? Ngươi có biết phải khó khăn thế nào mới có thể có được đặc quyền này sao? Không thể nào. - Ha, được rồi, tôi nhắc lại lập trường của mình. Cho vay, không thể nào, tôi sẽ không cho các người vay tiền, góp vốn còn có thể suy nghĩ. Thiệu Tiểu Giác gác máy, nói cho Vương Ngạn Tương nghe ý đồ của Đường Sinh, Vương Ngạn Tương trừng mắt - Cái mặt hắn cũng to gớm à. Ở bên này, Đường Sinh lại nhận được điện thoại của Bích Tú Hinh, cô ta đã thiết lập được quan hệ với Aisha, Đường Sinh không kiềm chế được vui sướng…