Cực phẩm thái tử gia

Chương 794 : Khuông gia chỉ có thể chịu thua

Bên này Hujino Nana được Đường Sinh trao quyền đi liên lạc với người Sri Lanka mà cô quen biết bằng điện thoại để đàm phán, tất cả mọi việc đều được tiến hành trong sự giám sát của Lý Tú Phổ. Cùng lúc đó sự việc tên họ Khuông bị đánh gãy chân lại được điều tra một lần nữa, việc này Phòng cảnh sát hình sự Bắc Kinh gia tăng áp lực bắt bọn họ phải bắt người. Đinh Hán Trung đứng ở thế cục cân bằng, chỉ thị của ông ấy là nếu chưa điều tra rõ ràng thì không được bắt người bừa bãi, huống chi học viên của Trường Cảnh sát Trung ương đâu có dễ bắt. Không phải là không bắt được mà người ta không cho phép ngươi bắt trừ phi ngươi có thể đưa ra bằng chứng chính xác. Bên này Đường Sinh cũng tìm hiểu được tình thế phát triển mới nhất, muốn gây sức ép sâu hơn đúng không? Được thôi, vậy sẽ chơi cùng các ngươi luôn, đoàn luật sư đã sắp xếp những chứng cứ về việc con cháu nhà họ Khuông không tuân thủ luật pháp và gửi lên Phòng cảnh sát hình sự để làm chứng cứ cho sự việc, vạch trần bộ mặt thật của một tên luôn giở trò lưu manh. Kết quả người của Phòng cảnh sát hình sự không bắt mấy học viên của trường cảnh sát Trung ương mà ngược lại theo chứng cứ có được họ đã tìm đến Khuông Thế Hùng vẫn đang nằm viện, lúc này người nhà họ Khuông đen hết mặt lại, sao thế này chứ? Người gãy chân này của chúng ta lại phải ghánh vác trách nhiệm về pháp luật. Không còn cách nào khác, có thể chứng cứ đã chứng minh đứa con này của ngươi tồn tại rất nhiều vấn đề mà mấy học viên đánh nó lại thẩm tra ra là những học viên của trường cảnh sát Trung ương chẳng có vấn đề gì cả. Con cháu nhà họ Khuông lại trở thành lưu manh, cuối cùng bọn họ lấy lý do bị thương nằm viện để tạm thời chưa phải chịu trách nhiệm hình sự. Người của Phòng cảnh sát hình sự cũng không miễn cưỡng, tác phong chủ nghĩa nhân đạo vẫn phải duy trì không thể đưa người đang nằm viện vào trại tạm giam được. Đây cũng là để người nhà họ Khuông có thời gian hoạt động, Khuông Chấn Dã và cháu gái Khuông Thế Anh cũng trợn tròn mắt, bị người ta đánh lại một trận sao? Đây cũng là kết quả do tác phong không tự cẩn thận, Khuông thiếu gia cũng làm không ít những chuyện xấu xa bỉ ổi, bây giờ bị người ta tìm ra chứng cứ chứng minh y là một Thiếu gia lưu manh, là chứng cớ rất có lợi tại tòa, người nhà họ Khuông cũng liền yên ắng lại, đây gọi là công bằng gì chứ? Ngươi giở trò lưu manh ra đánh người thì tòa án phải xử ngươi chứ Thiếu tướng Khuông Chấn Dã trầm lặng không nói gì, vợ ông ta cũng không nói được gì cũng không gào thét đòi công bằng ngược lại cồn lo lắng. - … Sao bà không gào lên nữa đi? Đi gây sức ép đi, con trai chúng ta gãy chân rồi phải đòi lại công bằng chứ, đi lên tòa án mà kiện đi? Bị ông chồng khiêu khích trâm trọc bà vợ nước mắt rơi đầy mặt, - Tôi chẳng phải là vì con chúng ta sao? Ông cũng thật quá đáng. - Tôi quá đáng sao? Tôi đã sớm nói với bà là con trai bà không phà là loại đèn kiệm dầu mà, bây giờ thì tốt rồi Khuông Thế Anh cũng nghiến răng nghiến lợi, - Chú ba, đừng nói những chuyện này nữa, có tác dựng gì chứ? Như vậy chẳng phải là chú vẫn còn giận thím sao? Khuông Chấn Dã cũng là không nhịn nổi cục tức này, việc này nếu đã có người nhà họ Đường đứng sau nhúng tay vào, tình thế sang năm cũng sẽ không lạc quan lắm hoàn toàn sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ chính trị của mình. Ảnh hưởng của Đường gia trong quân đội tuyệt đối không nhỏ, nếu như không có họ âm thầm đồng ý thì việc ứng tuyển uỷ viên Trung ương chỉ là ảo tưởng thôi. Chỉ một mâu thuẫn nhỏ như vậy thôi mà đã làm cho tiền đồ chính trị kẹt vào trong, việc này làm cho Khuông Chấn Dã không cam tâm, có thể hy vọng Đường gia khoan dung nhìn vấn đề này sao? Tối thiểu thì áp lực từ Phòng hình sự đã làm cho người ta tức giận nên mới tìm một đống chứng cứ để đưa ra toà. - Thế Anh, đã điều tra rõ gia cảnh của mấy học viên kia chưa? Khuông Chấn Dã cho rằng ai đeo chông vào thì người đó cởi, tìm ra ngọn nguồn đã. - Vâng, người con gái có xung đột chính với Thế Hùng tên là Đậu Thi Âm (Quan Đậu Đậu), cha cô ấy là Phó bí thư tỉnh uỷ tỉnh Giang Trung Đậu Vân Huy, mẹ là Quan Cẩn Tú nhà họ Quan, ngoài ra những người khác thì không có gia cảnh gì, nếu như là người họ Quan hì cũng không đến mức có liên quan tới nhà họ Đường chứ? Mắt Khuông Chấn Dã liền sáng lên, sau khi ông cụ nhà họ Quan qua đời cũng đâu có nghe nói là nhà họ Quan thiết lập quan hệ mới với nhà họ Đường chứ? Nhưng Lê Thiên Sâm ở Giang Trung hình như có quan hệ với nhà họ Đường, Tập đoàn Sở Đại làm cho Đại Tân và Giang Trung liên kết với nhau, điều này rất có nhiều điểm làm cho người khác phải suy nghĩ, mà Quan Cẩn Du nhà họ Quan không phải chính là lão tổng của Sở Đại sao? Trong việc này quan hệ khá là phức tạp. Đã nói là đằng sau Tập đoàn Sở Đại có bóng dáng của nhà họ Đường mà, vậy thì tạo sao lại để cho Quan Cẩn Du làm chủ tịch đây? Việc này là sao chứ? Ai cũng biết là lúc ông cụ nhà họ Quan còn sống, ông và ông cụ nhà họ Đường bất đồng quan điểm, khả năng hai nhà họ thân thiết với nhau là rất thấp. Mặt khác con cháu nhà họ Quan hiện tại cũng không có ai ngồi ở vị trí mấu chốt nào, anh cả nhà họ Quan cũng chỉ ở cấp Giám đốc sở thôi, con rể Đậu Vân Huy là người có cấp cao nhất thì cũng chỉ là cấp Phó ở tỉnh, những người khác thì không đáng nhắc tới. Quan Cẩn Du thời gian gần đây rất nổi tiếng nhưng cô ta làm ở doanh nghiệp quốc doanh cũng chẳng thể làm ảnh hưởng đến xu thế chính trị của gia tộc, nhưng Quan gia lại dám đối đầu với Khuông gia? Không đúng chứ? Có người làm chỗ dựa sao? Lúc đầu ánh mắt sáng lên bây giờ lại như tối sầm lại, Khuông Chấn Dã nhăn mặt chau mày, là Đường gia sao? Nhưng thật ra mà nói thời gian trước đây mình chưa đủ quan tâm tới nhà họ Quan, bây giờ muốn phân tích một chút về mạng lưới xã hội của họ cũng chẳng có tài liệu gì, nếu không có đại gia tộc nào đứng sau chống đỡ cho họ, bọn họ thực sự dám đánh gãy chân con cháu nhà họ Khuông xong mà không đi xin thứ lỗi sao? - Quan Liên Bình anh cả nhà họ Quan trước đây đã từng làm ở Ban tổ chức Trung ương, bác cả đối với người này chắc sẽ có những hiểu biết nhất định. Khuông Chấn Dã nhìn sang Khuông Thế Anh, - Thế Anh, cháu gọi điện cho bác cả hỏi chút đi, có những chuyện bác nói không tiện lắm. Ông ta không thể nói những lời đó cho anh cả của mình được. Khuông Thế Anh gật đầu, - Buổi tối cháu qua nhà bác cả một chuyến, mấy hôm nay bác ấy đang họp không có thời gian nghe điện thoại của ai đâu! Thực ra nhà họ Quan ngoài Quan Cẩn Du biết Đậu Đậu gây hoạ ra thì những người khác không ai biết, nếu không thì đã sớm thảo luận về vấn đề này rồi, dù sao cũng là việc đánh gãy chân con cháu nhà họ Khuông mà. Quan Cẩn Du cũng không nói với ai kể cả mẹ của Đậu Đậu Quan Cẩn Tú cô ta cũng không nói, cô ấy biết có Đường Sinh ở đây thì không cần nói cho ai biết cả, hắn có thể giải quyết mọi việc, nói với người nhà sẽ làm rối loạn tâm lý của họ mà cũng chẳng giải quyết được gì. Kết quả hơn 10 giờ tối hôm đó vợ ông anh cả nhà họ Quan nhận được điện thoại của vợ bộ trưởng Khuông, vị Bộ trưởng Không nào đây? Đương nhiên là Bí thư ban Thư ký, Trưởng ban tổ chức Trung ương, năm đó lúc anh cả nhà họ Quan còn làm ở Ban tổ chức Trung ương nên cũng có giao tình với Bộ trưởng Khuông và vợ ông ta, cũng không ngờ là sẽ nhận được cuộc điện thoại này. Đối phương khéo léo nhắc nói qua chuyện con cháu nhà mình bị đánh gãy chân và cũng bày tỏ nguyện vọng là muốn hoà giải không muốn ra toà. Nhưng vợ anh cả nhà họ Quan này lại không hiểu đối phương muốn nói gì? Chân người nhà họ Khuông bị gãy rồi và muốn người nhà họ Quan rút đơn kiện ư? Chuyện này là như thế nào đây? Đêm hôm đó nhà họ Quan náo loạn cả lên, Quan lão đại gọi điện cho tất cả các anh chị em trong nhà, Quan Cẩn Du mới nói là do Quan Đậu Đậu gây hoạ. Vì thế lúc nửa đêm cả nhà họp gia đình Quan Cẩn Du mới nói với chị chuyện ngày chủ nhật Đậu Đậu và mấy người nữa đánh gãy chân con cháu nhà họ Khuông, cuối cùng cô ấy nói: - Em không định nói cho mọi người biết vì Đường Sinh đang xử lý chuyện này, người nhà họ Khuông gây sức ép rất mạnh, họ tìm tới cả Cục trưởng cục cảnh sát Bắc Kinh. Lúc đầu Cục trưởng Đinh đã thể hiện thái độ là để hai bên hoà giải không ra toà nhưng người nhà họ Khuông nhất định phải trừng trị hung thủ, đưa ra pháp luật lấy lại công bằng. Cục trưởng Đinh buộc lòng phải làm theo lẽ công bằng, Đường Sinh bên này thi thu thập chứng cứ của Khuông thiếu gia để đưa y ra toà. Kết quả người nhà họ Khuông lại không yên, xem ra không có lợi cho mình nên muốn tìm cách hoà giải không ra toà nữa để giải quyết sự việc … Mọi người đột nhiên nhận ra nhưng Quan Cẩn Tú lại chẳng thấy căng thẳng chút nào, Đường Sinh ra mặt thì chắc chắn sẽ giải quyết được, - Lão Đinh gia cũng đứng về phía chúng ta sao?