Cực phẩm thái tử gia

Chương 756 : Tình hình mới phát sinh lúc kiểm tra sức khoẻ

-Về vệ sinh cá nhân nhất định phải nói, thái độ của tôi là con trai đều phải cắt hết, ở Hàn Quốc, mọi người lúc tiểu học đã cắt rồi. Lúc Đường Sinh và Miêu Tuấn Bách cùng nhau vào phòng khám sức khoẻ. Đội ngũ khám sức khoẻ kia thật là đồ sộ, cửa cửa thông nhau, đặt các gian khám sức khoẻ cùng liên hợp lại một chỗ, vào cái đã bắt cởi quần áo, thắt lưng, chỉ để lại mỗi cái quần lót, sau đó cùng một đội ngũ đông đảo đi qua từng cửa. Học sinh đều không có nói gì, có thể nghe thấy lời của các bác sĩ, đa số đều là nữ, thi thoảng có thấy một hai bác sĩ nam, vô cùng hiếm hoi. Các loại kiểm tra đều đến, Đường Sinh thể chất vô cùng khoẻ mạnh không có cửa nào mà hắn không qua được. Nhưng khi vừa vào cửa thì lời nói của vị bác sĩ nữ kia khiến hắn có phần hơi bối rối. Lúc bản thân bị mềm nhũn ra nhưng cũng là đàn ông, thảm rồi, không phải ghi rõ trên tờ phiếu khám sức khoẻ đấy chứ? Đường Sinh liền đi theo Liêu Tuấn Bách, tên tiểu tử này thể chất cũng được, không tính là loại yếu ớt, chỉ là cơ bắp không rõ lắm, cường tráng thì là cường tráng nhưng lại là loại người cường tráng trong cảnh sống an nhàn chứ không phải lăn lộn mà sống. Trên thực tế lúc Liêu Tuấn Bách nhìn thấy Đường Sinh cởi quần áo lộ ra thân hình, khí lực cơ bắp như dã thú thì đã có sự ghen ghét, trời, cường tráng như vậy sao? Ngươi doạ người à? Cơ bắp kia, từng khối từng khối, màu da cũng sáng bóng vô cùng. Thực ra Đường Sinh cũng biết rõ thân hình hắn cao to, con người lại anh tuấn nhưng lúc đi vào một căn phòng, tất nhiên là nhận được những ánh mắt của các nữ bác sĩ. Vừa mới bắt đầu, vị nữ bác sĩ lên tiếng kia liền nhìn chằm chằm vào lưng hắn, trong đáy mắt ngời sáng lên, nhìn cô ấy cũng khoảng hai bảy, hai tám, đeo một cặp kính, mái tóc dài xoã xuống, hiện ra dung mạo thướt tha, khuôn mặt trắng nõn, rất có khí chất. Tay cầm áo blouse, mông dựa vào cạnh bàn nói chuyện với hai nữ bác sĩ phát phiếu kiểm tra sức khoẻ bên cạnh. Ba người bọn họ đang giết thì giờ, chắc cũng là có vị trí không lớn trong bệnh viện. Ba người phụ nữ rất ít nhìn về phía mấy học sinh này, nếu có nam sinh nào đặc biệt một chút thì sẽ liếc mắt một cái, nhưng đa số các nam sinh năm nhất đều là các cậu bé mười mấy tuồi, vẻ mặt ngây thơ cùng ngại ngùng, nhưng có là gì trong mắt mấy cô gái thướt tha, xinh đẹp này đâu? Thật ra học sinh bây giờ cũng biết xấu hổ sao? Xấu hổ cái gì chứ chỉ là trước mặt mấy cô gái đã trưởng thành lộ ra ít cơ thể, lại là trong trường hợp đi kiểm tra sức khoẻ chính đáng nữa, ngươi thật xấu xa, cứ nhìn xem. Số ít cậu nhóc bình thường rất oai nhưng lúc đi kiểm tra sức khoẻ sinh sản lại che mặt xấu hổ chạy đi. Kinh nghiệm xã hội chính là không có so đo với những người phụ nữ ở đây. Không nhút nhát cũng phải giả vờ, tóm lại là không thể để lộ ra ý đồ xấu xa đi. - A, Chủ nhiệm Trần, cậu thiếu niên kia cũng thật khoẻ mạnh, lúc chưa cởi quần áo thì không giống sinh viên năm nhất, thể hiện khá nhã nhặn nhưng vừa thoát y đã biến thành một con thú hoang sao? Cơ bắp thật tuyệt!. Cô gái đang ngồi tự đáy lòng tấm tắc khen, tự nhiên liếm môi theo bản năng, lại mượn cớ đưa cho người ta phiếu kiểm tra. - Cô còn liếm môi à? Sao vậy? Nhu cầu về dục vọng không đủ sao? Chủ nhiệm Trần thấp giọng giễu cợt cô, ánh mắt lại nhìn chằm chằm trên lưng Đường Sinh. Nữ bác sĩ trẻ quay mình lại xem thường: - Cái gì chứ, chỉ là một tên nhóc, có khi chỗ đó còn chưa mọc lông, có điều nhìn hắn khá thuận mắt đấy. Chủ nhiệm Trần chính là nữ bác sỹ đeo kính kia và cũng có chút nhan sắc, - Không thể nào? Nhìn hắn như thế kia khả năng chưa mọc lông là không lớn, chúng ta đánh cuộc đi. Ai thua phải mời cơm? Bác sĩ trẻ đang ngồi không phải sợ thua một bữa cơm, chỉ có điều muốn đi xem xét lại Đường Sinh mà thôi: - Được, đi thôi, đi tới phòng kiểm tra sức khoẻ sinh sản chờ xem hắn thế nào. Các cô liền bỏ lại nữ y tá trẻ, cả đám đi mất. Phòng kiểm tra sức khoẻ liên thông nhau, trong phòng đều là một rừng cơ bắp, càng đi về sau thì nội dung càng hay, tới chỗ kiểm tra bộ phận sinh dục người mới ít bớt đi. Khác lạ là chỗ này có 5, 6 cô gái trẻ đang ngồi ở đây, toát mồ hôi, trước cửa có một người nhận phiếu, mỗi mười phút lại tạo thành một đội, gọi tới ai thì người ý vào. Các nữ bác sĩ nói năng thận trọng, động tác kiểm tra vô cùng nhẹ nhàng, đơn giản là ứng phó một chút, thực sự cho rằng là bọn họ đang chơi đi. Nhưng thật ra mà nói, gặp phải trường hợp quá thì phải dẫn vào trong phòng xử lý để kiểm tra kỹ hơn để đưa ra kết luận là có phẫu thuật hay không. - … Tự lật nó lên đi ... Lúc cương cứng lên thì có kéo được lên không? Lời như thế này các nữ bác sĩ lần lượt nói ra, các cô chỉ tổng thể xem xét liếc mắt một cái, vuốt vuốt trên tờ phiếu kiểm tra sức khoẻ liền viết nhận xét, các học sinh nghe theo đáp: có kéo ra ạ. Lúc đến lượt cái tên Miêu Tuấn Bách này vẫn thực sự có điểm xấu hổ, Đường Sinh xếp hàng tiếp theo ở ngoài cửa, có thể nhìn thấy đằng sau lưng của Miêu Tuấn Bách. Y đứng ở ngoài cách các bác sĩ hai, ba bước chân. Đem quần lót phía trước kéo xuống tự nhiên sợ hãi nói: - Của tôi, của tôi không lật được, chuẩn bị làm phẫu thuật rồi. - Người kế tiếp, Đường Sinh. Bác sĩ cứ như vậy đuổi Tiểu Miêu ra ngoài, lúc gọi tên của Đường Sinh mấy bác sĩ cứ cười. Cái tên này gọi lên nghe rất hay, các cô tất cả đều ngó lên trên tờ phiếu xem là “Sinh” nào, sau đó lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào Đường Sinh, một anh chàng rất đẹp trai nha, cần phải nhìn mới được. Đường Sinh lúc này nhớ tới Đường Cẩn bối rối về việc kiểm tra của mình, thật đúng là rắc rối, các ngươi đùa giỡn cái gì chứ? Thực không có cách nào khác, kiểm tra đi, Đường Sinh đứng im cởi bỏ nửa cái quần lót của mình, một “con gà trắng” hiện ra ở trước mắt, ừ, đúng là không mọc lông, chủ nhiệm Trần trợn tròn mắt, đúng là một “chú chim lớn” bằng thịt, không có tới một sợi lông nào cả. Trời, đúng là sạch trơn, toát mồ hôi, năm, sáu bác sĩ đều nhịn cười. - Chà, bao quy đầu dài quá, tự lật lên đi. Nữ bác sĩ cầm bút chỉ vào chỗ đó của Đường Sinh, mau lật lên đi. Đường Sinh rắc rối càng sâu hơn, mẹ kiếp, toàn bộ làm lão tử xấu mặt ở trước mặt các ngươi à, đều phân không rõ là ai làm nhục ai, hắn liền lật cái đó của mình lên, lúc chuẩn bị nói “có thể kéo lên đựơc” thì chủ nhiệm Trần lại mở miệng nói: - Bao quy đầu dài quá, đi vào trong để kiểm tra kĩ hơn. Phù, Đường Sinh nói trong lòng, ta đây bị một nhóm lưu manh nữ mặc áo blouse trắng các ngươi kiểm tra sức khoẻ có “quy tắc ngầm”. Chủ nhiệm Trần và nữ bác sĩ đánh cược với cô ấy cùng dẫn Đường Sinh vào. Những học sinh ở đằng sau chưa kiểm tra a một tiếng rồi bắt đầu nhỏ giọng bàn tán. Mẹ kiếp, tất cả những người đi vào đều là những anh chàng đẹp trai, cái đó của lão Hắc cũng rất dài vậy mà người ta chẳng thèm nhìn lấy một cái, rồi đuổi ra luôn, các anh em, như vậy là đạo lý gì chứ? Các loại bàn tán cùng dậy lên, nữ bác sĩ đứng ở cửa lạnh lùng quát: -Yên lặng, yên lặng, ầm ĩ cái gì? Cắt hết của các cậu đi bây giờ. Phù, thật độc ác, một đám nữ ma đầu. Các âm thanh toàn bộ đều mất hết, chỉ còn lại càng nhiều ánh mắt cẩn thận xem xét nội gian kia mà thôi. Đường Sinh cũng giống như con lợn nái rồi, các người thích làm gì thì làm, lão tử hôm nay là không trong sạch, trở về để Đường Cẩn ôm mà khóc một trận luôn. Chủ nhiệm Trần đeo găng tay mỏng, tự mình cầm lấy “cái đó” của Đường Sinh lật lên lật xuống: - Cương cứng lên đi chứ? Nếu không biết cắt đi của ngươi bao nhiêu da đây? Nữ bác sĩ kia thì nhìn chằm chằm trong đầu chắc có ý đồ đen tối gì đây nhưng lại không có phản ứng gì. - A, cái đó … bác sĩ, của tôi không đứng được lên, tôi có bệnh, chính là bệnh liệt dương. Đường Sinh vẻ mặt đau khổ nói, dựng không được thật tốt, bằng không không cho “quy tắc ngầm” cho hai nữ bác sĩ thánh y lưu manh này rồi, xã hội này quy tắc ngầm thật sự là ở khắp mọi nơi. Gây sức ép hơn 10 phút, bên ngoài ba, bốn bác sĩ thay phiên nhau đi vào xem xét, Đướng Sinh chính là không chịu kém cạnh, những nữ lưu manh thở dài, tại đây đã tiến hành các cuộc kiểm tra liên tiếp rồi, chủ nhiệm Trần nói phải mát xa tuyến tiền liệt để đạt được kích thích, cũng là ở sau “cái kiếm”, nhưng vẫn là vô dụng. Cho Đường Sinh đi ra ngoài, chủ nhiệm Trần nói với nữ bác sĩ kia: - Thật thua chị rồi, hắn nếu có thể dựng đứng nó lên, tôi nhất định sẽ nuôi dưỡng hắn cho mà xem. Đường Cẩn và Vương Hàm ở bên ngoài đã sớm kiểm tra xong ngồi đó đợi Đường Sinh, kết quả là các nam sinh từng người ra một, cũng không có thấy bóng dáng của Đường Sinh, Vương Hàm liền bĩu môi nói: - Thế nào, tôi nói đúng không? Các bác sĩ nữ chính là đang gây sức ép đối với anh chàng đẹp trai đi, một đám mặt ra vẻ vô tình, nhưng lại dâm ô, nhưng ta thấy Đường Sinh rất biết hưởng thụ nha. Làm không được thì đã bắn khắp nơi rồi, bây giờ vẫn chưa đi ra, thất trinh rồi. Đường Cẩn lại trợn mắt nhìn, đây là cái loại kiểm tra sức khoẻ chó má gì vậy. Trong lòng chính là nguyền rủa, Miêu Tuấn Bách và mấy nam sinh nói nhỏ với nhau đi tới, lúc thấy Đường Cẩn y liền chủ động đi lại, thấp giọng nói: - Cho cô biết một tin tức đặc biệt, tên đẹp trai Đường Sinh cái đó không chỉ đặc biệt mà hình như còn có vẫn đề khác nữa. Đường Cẩn, cô tới đây, tôi nói cho ngươi biết hình như là bênh liệt dương đó, các học sinh khác đều nói như vậy. - Cậu thật nhàm chán. Đường Cẩn trừng mắt nhìn y, xoay người lại đứng cùng Vương Hàm, trong lòng thầm nói: “Cậu có rắp tâm thì phải?” - Thật đấy, Đường Cẩn, đàn ông mà không “ấy” được, thì sống còn có ý nghĩa gì chứ? Cô tin cũng được không tin cũng được. Đường Cẩn liền mỉm cười, cắn răng thấp giọng nói: - A, bạn Miêu, tôi hiểu hắn so với cậu còn nhiều hơn kìa, cậu cho rằng ta sẽ yêu một người với chỗ đó “bị teo” kia sao? Sẽ như vậy sao? Sẽ sao? Nhưng ngươi nói đúng, đàn ông mà “dựng” không được, có đẹp trai đi nữa cùng vô dụng, tạm biệt, không tiễn. Lời này đả kích Miêu Tuấn Bách, nghe giọng điệu Đường Cẩn thì bọn họ đã chơi trò đó rồi? Đúng lúc muốn nói gì thì Đường Sinh đã đi đến. Đường Cẩn liền nói giận một câu: - Sao bây giờ mới ra chứ? Đôi mắt đẹp nhìn hắn, trong lòng nói: “Ngươi không phải là đi hưởng thụ chứ? Cái tên bại hoại nhà ngươi.” Đường Sinh sao có thể nói sự thật được, gượng cười nói: - Các cô ấy muốn đề nghị tôi cắt bao quy đầu nhưng tôi không cắt, nên tranh luận một trận. - Bao quy đầu của cậu rất dài sao? Vương Hàm ở một bên nói thêm một câu: - Cắt đi, không vệ sinh, sẽ bị tắc nghẽn đó. - Chị hộ lý ơi, cô quan tâm tôi như vậy, Đường Cẩn sẽ ghen đấy, haizzz, bạn Miêu, cậu cũng ở đây à, cậu có vấn đề gì không? Miêu Tuấn Bách khẽ cắn môi, lại nói: - Bọn họ nói ngươi không dựng được cái đó? Hắc, người anh em, đó là chuyện rất quan trọng, ngươi nên nhớ kĩ. Hắn là có ý định khích bác Đường Sinh, rất nhiều người nói như vậy, cũng không phải chỉ là tin đồn vô căn cứ đi, đả kích, đả kích hắn: - Tuy nhiên, cái đó có thể trị được mà. - Hahaha… Đường Sinh vỗ vai hắn, thấp giọng nói: - Tiểu Miêu, lại giáo huấn rồi, chúng ta khó tránh được cùng tắm một nhà, đến lúc đó chúng ta “đấu kiếm”, xem ai hơn ai, dám không? Hắn cười một cách xảo quyệt. Miêu Tuấn Bách biến sắc, tưởng lão tử sợ ngươi sao? Đấu thì đấu: - Được, một lời đã định, ngươi đừng có mà sợ vãi ra quần nhé. Ra khỏi toà nhà, Đường Sinh liền nắm tay Đường Cẩn, tiểu mỹ nhân không nói lời nào, lại còn bối rối lúc Đường Sinh đi kiểm tra lâu như vậy. Miêu Tuấn Bách ở trước toà nhà nhìn chằm chằm vào bóng dáng Đường Sinh, tiểu tử, ngươi kiêu ngạo cái quái gì? Ngươi thì có gia thế quái gì chứ? Ngươi có biết lão tử là ai không hả? Ba bốn thiếu gia đang từ bên trong đi ra: - Bách tử, đúng lúc đang tìm cậu, lại ở đây ngẩn ngơ gì vậy? Lại đang nhìn Đường Cẩn ở lớp cậu à? Miêu Tuấn Bách hất hất mặt về phía bóng dáng Đường Sinh nói: -Đường Cẩn có đối tượng tên là Đường Sinh, Rau muống này, các anh em trong hai tuần này giúp ta trị cái gai trong mắt ấy đi, sau hai tuần ta sẽ khiến Đường Cẩn thành họ Miêu. Y nhìn chằm chằm tấm lưng thon thả của Đường Cẩn, trong lòng dâng lên một bụng lửa nóng. Mấy gã trẻ tuổi ấy đều là quần áo ngăn nắp, trong đó có một tên đang mang dây lưng Hermes nói: - Hey, Bách tử, không thành vấn đề, chỉ cần là mỹ nữ tài năng của trường Đại học Kinh tế tài chính Lỗ Đông, tôi cam đoan một người cũng sẽ không thoát khỏi bàn tay của anh em chúng ta, cậu cứ chuẩn bị Viagra trước đi ... Tên nói chuyện sắc bén kia tên là Lâm Hiểu Kháng, tên này là ai? Chính là con trai chủ tịch tỉnh Lâm Chi Mậu, tốt nghiệp từ trường cấp ba thành phố Long Cương, rồi đến Tuyền Thành. Lâm Chi Mậu là người Long Cương, y cũng là sinh ra ở Long Cương. Long Cương là một trong mấy thành phố vùng duyên hải của Lỗ Đông, kinh tế rất vững mạnh. Nếu Đường Sinh biết con trai nhà họ Miêu và đứa con Lâm chủ tịch cùng đi với nhau, hắn sẽ mẫn cảm mà cảnh giác với tình hình chính trị ở Lỗ Đông để có động thái mới. Sự thật là chủ tịch tỉnh Lâm tính hết đường đi rồi, nếu hắn và một gia thế nào đó có liên hệ, cục diện Lỗ Đông đã có sự biến đổi lớn rồi. Từ tình hình trước mắt cho thấy, Lâm Chi Mậu rất bài xích Phó chủ tịch thường trực tỉnh Đường Thiên Tắc, bởi vì ông chính là người tiếp nhận vị trí của y trong tương lai. Lúc này, Đường Sinh còn không biết rõ ràng cuộc gặp mặt với mấy người mới có thân phận đặc biệt kia, đang lặng lẽ thay đổi cục diện chính trị ở Lỗ Đông