Cực phẩm thái tử gia
Chương 659 : Theo dấu kê ca
Ở Lỗ Đông, Triều Công Nguyên đúng là một tấm gương tiêu biểu, mặc dù tập đoàn Thanh Cương đang đứng trước bờ vực sụp đổ, y vẫn chịu được.
Chống đỡ không được cũng phải chống đỡ, tập đoàn lớn như vậy, y không tin Tỉnh ủy, chính quyền muốn trông thấy Thanh Cương sụp đổ, mấy vạn công nhân của Thanh Cương không làm ngập Tỉnh ủy, chính quyền mới là lạ, trên thực tế Chủ tịch tỉnh Lâm Chi Mậu chính vì chuyện này mà đau đầu không ngừng, trong trường hợp đó, Thanh Cương nhắc tới họ Bạch à.
Họ Bạch ở tỉnh Lỗ sức ảnh hướng vẫn hết sức lớn, có nhiều cán bộ ở cấp trung đối với lão Bạch vẫn còn cảm động và nhớ nhung, nay lão Bạch đi, xem như để lại một khoảng trống có một không hai, cùng liên lạc với các cán bộ trong lòng không thể gạt bỏ lão Bạch, việc này đối với tình hình chính trị ở tỉnh Lỗ sẽ tạo thành phiền toái mới, anh có thể cải tổ nhân sự toàn bộ cán bộ liên hệ với họ Bạch sao? Có lẽ sau một hai năm nữa thì có thể, còn bây giờ tuyệt đối không thể.
Tân Bí thư Tỉnh ủy Lỗ Đông Chương Khải Minh cũng đến, y chính là cán bộ do lão Vương gia đề cử, có thể nói là một quân cờ của Vương gia.
Về tương lai của tập đoàn Thanh Cương, Tỉnh ủy đã nghiên cứu bàn bạc, không thể nào để nó tan rã, mấy vạn công nhân Thanh Cương không chấp nhận, Trung ương cũng không chấp nhận. Chương Khải Minh vừa mới tới Lỗ Đông đã gặp phải một quyết sách quan trọng, với y mà nói là một loại thử thách.
Chủ tịch tỉnh Lâm Chi Mậu không thể lên vị trí bí thư, trong lòng cũng có chút mất mát, nhưng trong mất mát cũng có chút may mắn, y cũng biết ai chủ trì đại cục mới ở Lỗ Đông cũng không dễ dật kết quả tốt, không nghĩ tới lão Vương gia vào lúc này lại ra sức ủng hộ lão Bạch, lộ ra thái độ muốn khống chế Lỗ Đông?
Nhưng ai cũng biết rằng, khống chế Lỗ Đông là không có khả năng, ngoại trừ Bạch Hoán Sanh đã ra đi, ngay cả Lâm Chi Mậu có nắm vị trí đó cũng không làm được.
Ở Thanh Thị, ở Triều gia, các anh em nhà họ Triều mỗi ngày đều ở một chỗ thảo luận tương lai lối thoát của Thanh Cương, cùng lúc đó bọn họ không để ý tới thanh kiếm sắc pháp luật đã treo cao, nhằm vào hành động của Kê ca để bố trí khẩn cấp, Ninh Hân làm người đứng đầu chủ trì.
Trước khi hành động, không một cảnh sát phòng chống bạo động nào được lộ ra mục đích hành động, chỉ sợ để lộ tin đồn phong thanh.
Mà Triều gia lão Tứ Triều Công Thông cũng không biết được mối nguy đang cận kề ông ta, trong toàn bộ gia tộc, ông ta có mối quan hệ tốt nhất với cháu trai Triều Quân Hoành, cũng là ở Lỗ Đông có liên hệ nhiều nhất với Kê ca, loại liên hệ này rất sâu đậm, ông ta cũng là một trong những chỗ dựa vững chắc của Kê ca.
- … Trước mắt tài sản của Thanh Cương ở trên diện rộng đã bị co lại, ngân hàng đã từ chối cho vay, mặc dù Tỉnh ủy đã ra mặt cùng Ngân hàng tiếp xúc, nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng, ai cũng đều lo lắng trong một đêm Thanh Chương sẽ bị tan rã, Tỉnh ủy cũng lo lắng không yên, tuy rằng chúng ta biết Tỉnh ủy sẽ không ngồi nhìn, nhưng cũng đừng trông cậy vào Tỉnh uỷ, những người này còn làm chính trị, phân chia quyền lợi, trông chừng lẫn nhau.
Triều Công Nguyên phân tích thái độ của Tỉnh ủy đối với Thanh Cương, Bạch Ngọc Đan ngồi vào chỗ bên cạnh chồng, tinh thần bà rất bất thường, rất sầu lo, duy nhất trông cậy vào đứa con đến nay vẫn không có tin tức là sẽ được thả ra, gặp mặt cũng không được, làm mẹ không quá lo buồn mới là lạ.
- Đại ca, em xem chuyện Thanh Cương của chúng ta không nóng lòng được, tình thế này ai cũng vô lực xoay chuyển trời đất, nhưng thật ra cảnh sát thành phố Tuyền Thành có động thái mới, Cục trưởng Tiền cũng tạm thời bị cách chức, xem chừng là liên quan với việc Bạch Chiến Văn bị bắt, bước tiếp theo sẽ làm liên lụy tới chúng ta.
Triều Công Nguyên liếc mắt em trai một cái:
- Họ Tiền và họ Bạch sẽ không làm liên lụy tới chúng ta quá sâu, anh là sợ lão Tứ cùng Kê ca có chuyện.
Nói đến Kê ca trong lòng Triều Công Thông cũng là cả kinh, y biết mình đã làm chuyện gì, ngoài mặt cố nở nụ cười:
- Đại ca, đừng quá lo lắng, Kê ca đó rất linh hoạt, cho tới nay cảnh sát cũng không bắt được anh ta, vẫn là chúng ta nên quan tâm tới mình đi.
- Lão Tứ, chú cũng đừng sơ suất, chính là Kê ca rất linh hoạt, tôi mới sợ chú cùng Quân Hoành cùng anh ta kết thân quá sâu sắc mà thành nhược điểm, y nếu để cho người ta bắt được, chú tự hỏi xem, chú sẽ được sạch sẽ sao? Việc này đều phải sớm tính toán, Thanh Cương khẳng định không hủy được, nhưng nếu các anh em Triều thị rút khỏi Thanh Cương, gia tộc chúng ta liền xong đời, hai mươi năm gian khổ gây dựng sự nghiệp, ai vui khi nhìn thấy gia sản bị phá hủy?
- Đại ca, sẽ không có chuyện đó đâu, tục ngữ nói lạc đà gầy cũng còn nặng hơn ngựa, chỉ là Thanh Cương xảy ra chuyện này, cũng khiến người khác có tâm lý chờ xem thế nào.
- Lão Tứ à, đó là trước kia thôi, bây giờ Thanh Cương không đứng dậy nổi, tổng tài sản của chúng ta đạt tới 12 tỷ, nhưng mắc nợ nhiều ít thế nào trong lòng chú không tính được sao? 6 tỷ trở lên à, tình hình bây giờ là vốn không đủ trả nợ, Tỉnh ủy không phải đang suy xét lối thoát cho mấy vạn công nhân của Thanh Cương, chú cho là bọn họ sẽ quản việc người nhà Triều gia sống chết thế nào à? Chú lầm rồi, không có Thanh Cương thì cũng không có người nhà Triều gia, tiền đồ còn có thể suy nghĩ.
- Đúng rồi, đại ca, không phải nói công nghiệp quân sự sản xuất tàu thuyền muốn xây dựng cơ sở thật lớn ở Lỗ Đông sao? Chúng ta hẳn là nên chủ động đón đầu việc này, khi đó Thanh Cương đã có thể được cứu rồi, Tổng công ty đóng tàu Trung Quốc cùng Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc đều cùng hợp tác với công nghiệp quân sự, Thanh Cương nếu có thể bước vào việc này, nhất định sẽ được nhà nước xác định là một trong những nơi đứng đầu về sản xuất tàu thuyền, không dám cùng so sánh với hai Tổng công ty kia, ít nhất cũng có thể treo lên tấm biển doanh nghiệp Trung ương.
- Anh cũng đang xem xét, trên thực tế chưa chắc chúng ta có thực lực để trở thành doanh nghiệp Trung ương, chỉ có điều họ chỉ mới bắt đầu xây dựng kế hoạch mà thôi.
Triều Công Nguyên lắc đầu:
- Bây giờ chúng ta có thể cùng Tổng công ty đóng tàu Trung Quốc và Tổng công ty công nghiệp tàu thuỷ Trung Quốc hợp tác sẽ không lầm đâu, bọn họ cũng đối với cơ sở tàu thuyền Lỗ Đông cũng có hứng thú, nghe nói lãnh đạo Tổng công ty đóng tàu Trung Quốc đã đến Lỗ Đông, đang tiếp xúc với đại diện quân đội, anh cũng chuẩn bị xuất hiện, vào lúc này anh không muốn bất luận có sự kiện gì có ảnh hưởng đến Thanh Cương. Lão Tứ, nhất là Kê ca, anh ta luôn làm anh hết hồn, chú phải cắt đứt liên hệ với anh ta.
Triều lão Tứ đồng ý, sau khi đi ra y liền gọi điện thoại cho Kê ca, y thể hiện thái độ không rõ ràng:
- Anh phải kiềm chế.
- Tứ ca, anh yên tâm đi, lão Kê tôi làm việc luôn luôn cẩn thận, tuyệt đối không để xảy ra vấn đề gì, Quân Hoành vẫn chưa có tin tức gì à?
- Tạm thời không có, tóm lại, đừng làm cho cảnh sát chú ý tới cậu, hiện giờ tình hình ở Lỗ Đông đang có thay đổi, chúng ta phải bình tĩnh xem tình hình thế nào.
- Vậy việc bắt cóc con gái Liễu gia tống tiền có muốn tiếp tục hay không?
Việc này từ sau khi thất bại lần trước, lão Kê không dám nhúc nhích nữa.
- Quên đi, trước tiên hoãn lại rồi nói sau, lúc này Thanh Cương đã chuyển sang một quỹ đạo khác, khi nào ổn định mọi chuyện tôi sẽ tìm Liễu gia tính sổ.
Lão Kê ồ một tiếng, sau khi cúp máy thì cười lạnh lùng, các người cũng sợ rồi à? Tình hình đang thay đổi, lão Kê tôi mắt lại không mù, Triều gia các người đang điều chỉnh chiến lược, lão Kê tôi cũng muốn điều chỉnh. Sau đó y gọi một cuộc điện thoại,
- Đêm nay hủy bỏ việc tụ họp.
Người này quá nhạy cảm, đột nhiên từ trong lời nói của lão Tứ ngửi được mùi nguy hiểm, mơ hồ cảm thấy không ổn, sau đó khi đã quyết định hủy bỏ việc tụ họp đêm nay, một chút cảm giác không ổn liền biến mất, khóe miệng lão Kê kéo theo một tia cười nhỏ, muốn bắt tôi à? Qúa khó khăn rồi.
Khi màn đêm buông xuống, Cục phòng chống bạo động liền cho người giám sát đặc biệt thiếu niên kia lên mạng chơi trò chơi, thật hiếm thấy, hóa ra cậu ta thu thập đủ loại tin tức trong lúc chơi trò chơi, khi Ninh Hân cùng Đường Sinh bước vào, người thiếu niên nói:
- Đêm nay Kê ca hủy bỏ việc tụ họp.
- Cái gì?
Con ngươi Ninh Hân trợn lên, thế là chúng ta bên này công toi rồi? Cô không khỏi nghiến răng:
- Sao lại thế này?
- Tôi, tôi cũng không biết rõ lắm, buổi chiều có thông báo, tôi vừa rồi lên trò chơi mới nghe được tin tức, hỏi một số người, bọn họ cũng không ai biết tình hình cụ thể, dù sao mỗi tháng đều tụ họp một lần chưa từng có tiền lệ hủy bỏ trước, hôm nay dường như có chút kỳ lạ.
Ninh Hân quay đầu nhìn Đường Sinh, thế là sao? Kế hoạch hành động của bên này bị tiết lộ ra ngoài à? Sao lại có khả năng đấy được? Không có nhiều người biết việc này.
Sau đó Đường Sinh nhận được điện thoại của Tiểu Man:
-… Đường Sinh, không tốt rồi, mẹ tôi được Kê ca hẹn, nói có việc cần trao đổi?
Có câu đúng là quanh co, có hy vọng rồi, Đường Sinh mày kiếm nhướng lên:
- Được rồi, chờ tôi, tôi lập tức quay về bàn bạc…
Chờ Đường Sinh cùng Ninh Hân tới rồi, vợ chồng Liễu thị đợi đã lâu, Đường Sinh giới thiệu Ninh Hân cho bọn họ, hai người vẫn là lần đầu tiên gặp mặt Ninh Hân, trước đó thật ra con gái cũng có nhắc qua, nói Ninh Hân là chị của Đường Sinh Đường Cẩn, lần này mới gặp mặt.
-… Kê ca ở trong xã hội rất có tiếng tăm, đều biết hắn là người ở trong giang hồ, bao gồm cảnh sát cũng không người nào nắm được nhược điểm của hắn, người này giống như một tên trộm giảo hoạt, kết giao với nhiều nhà, đủ loại hạng người, cả phía quan chức cũng như doanh nhân cũng liên hệ với hắn, chúng ta cũng là lâu nghe nói về hắn, nhưng chưa từng tiếp xúc qua, chính là biết hắn có mối quan hệ gần với hai nhà Triều Bạch, hiện giờ không nghĩ tới lại đến tìm Liễu gia.
Một kẻ nhìn như một thứ không ra gì nơi đầu đường xó chợ, không ngờ cũng có năng lực và thủ đoạn phi thường, cái này gọi là đừng trông mặt mà bắt hình dong.
Đường Sinh gật gật đầu, nhìn Loan Nghệ Mĩ nói:
- Hắn có mong muốn là được gặp mặt cô sao? Sao hắn không đòi gặp bác Liễu?
Loan Nghệ Mỹ cười khổ,
- Ai biết được, tôi một mình cũng không dám đi, lão Kê ca này rất biến thái, không ai vui khi tiếp xúc với hắn.
- Đi, lần này cần phải đi, cháu cùng Hân tỷ dẫn cô đi gặp người kia, cháu đoán hắn có chuyện muốn nói đấy?
- Hả… Cả ba chúng ta sao? Rất nguy hiểm, lão Kê người này rất xấu.
Loan Nghệ Mỹ đổ chút mồ hôi lạnh.
Đường Sinh cười cười:
- Còn gọi cả Trần tỷ đi, hắn đối với phụ nữ cũng không có hứng thú, có lẽ đối với cháu có chút hứng thú đấy, ha ha!
Ninh Hân cũng nói:
- Xin cô yên tâm, có cháu cùng Trần tỷ ở đó bọn họ nhiều người cũng vô dụng, đảm bảo không gây tổn thương tới nửa sợi lông của cô.
Loan Nghệ Mỹ vẫn là chột dạ, những cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý, liền gọi điện thoại cho lão Kê, nói đồng ý gặp mặt nói chuyện với y.
Dưới tình hình như vậy, cảnh sát cũng không thể tham gia, người ta không có ý đồ gì, chỉ là muốn hẹn gặp Loan Nghệ Mỹ, nếu các người mang một đội quân vọt vào, cũng không chắc sẽ bắt được nhược điểm của người ta, ngược lại sẽ rút dây động rừng, chỉ có thể đi trước trông thấy y, xem y có ý gì.
Hẹn gặp lúc mười một giờ đêm ở một quán bar không quá nổi tiếng, trên thực tế quán bar nhỏ này là một trong những sản nghiệp của Kê ca, bình thường cũng không có người, hôm nay càng ít người, mặt tiền quán bar cửa hàng cũng nhỏ, bên trong cũng không lớn, sau khi bọn họ bước vào cũng không phát hiện ra có cái gì khác thường.
Quầy bar có một vài cô gái kiều diễm đang ngồi, Loan Nghệ Mỹ lên trước nói là Kê ca hẹn gặp, cô gái kiều diễm liền dẫn bọn họ lên tầng hai. Tầng hai hiển nhiên là không dùng làm nơi buôn bán, ngọn đèn lại u ám, đâu đó có tiếng nhạc, một vài cô gái kiều diễm đáng yêu ở lại qua đêm đang ở đại sảnh uống rượu hút thuốc, thấy bọn họ đi lên liền đồng loạt vây quanh lại đây:
- Ý… Tam tỷ, bọn họ làm gì vậy?
Tam tỷ chính là cô gái quầy bar kiều diễm, cô nói:
- Là Kê ca hẹn gặp, cô tiếp đãi đi, tôi đi xuống trông coi quán bar.
Nói xong liền bước đi.
Ba bốn cô gái này càng lẳng lơ, mặc một váy ngắnt, phía trên là áo phông, không mang áo ngực, lồ lộ hai điểm trước ngực, trước tiên mắt lướt qua bốn người Đường Sinh liếc mắt một cái:
- Gặp Kê ca của chúng ta theo nguyên tắc là phải kiểm tra, trên giang hồ không ít kẻ có mưu đồ với Kê ca, mặt khác chính là điều tra, Kê ca chúng ta không muốn cùng giao tiếp với lưu manh cao cấp, các chị em, soát người.
Thực toát mồ hôi, tay vịn vào tường bị soát người lẽ ra là các cô, hiện giờ ngược lại. Ninh Hân cùng Trần tỷ đều ngoan ngoãn phối hợp, trước đó cũng đã nghĩ tới việc này, nhất định là Kê ca không muốn cho ai tùy tiện cũng có thể gặp y, các cô liền để khẩu súng và giấy phép ở nhà không có mang đi.
Đối với Trần tỷ cùng Ninh Hân mà nói, có súng hay không ở tay cũng đều giống nhau, một kẻ trộm vặt như Kê ca thì các cô đâu để vào mắt chứ?
Đường Sinh cũng không ngoại lệ, tay vịn tường bị yêu nữ sờ cả người, khi đang lục soát hắn liền kéo khoá quần ra, cô ta liền trực tiếp cho tay vào:
- Oa, các chị em, tên tiểu tử đẹp trai này mang “sung” tới, lại dài như vậy, chính là loại mà Kê ca chúng ta thích.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
606 chương
14 chương
431 chương
41 chương