Cực phẩm thái tử gia
Chương 654 : Đường sinh ra tay
Sự kiện đêm hôm trước quả thực gây nên ầm ĩ không nhỏ tí nào, người đứng ra tổ chức sự kiện là ông chủ giàu có Viên Lan Sơn cũng bị người ta mời đi hỗ trợ điều tra. Với ông ta mà nói đây cũng là một loại đả kích, tôi đây tại sao lại tự mình làm khổ mình chứ? Bỏ ra một đống tiền để hại bản thân mình là sao? Tức chết mất!
Lão Viên cũng là có gia cảnh, ông ta lấy vợ là cháu họ hàng xa nhà họ Đàm, mấy năm gần đây phát triển ở thủ đô cũng không ít là do đi nhờ trên con đường Đàm gia. Nhưng trên thực tế sự ảnh hưởng của Đàm gia ở địa phương cũng ít, hơn nữa lại là họ hàng cũng xa, phải nói là gãi không đến chỗ ngữa, cũng không giúp được gì nhiều.
Nhưng thật ra quan hệ với Đàm Tiểu Ngũ cũng rất gần gũi, mà Tiểu Ngũ có thể nằm đè lên cái bụng của ngôi sao Hàn Quốc kia, chính là do Viên Lan Sơn ở phía sau chi tiền.
Chuyện này cũng là do Đàm Bảo Chân một lần nữa gọi điện thoại cho Đàm Tiểu Ngũ hỏi mới biết, cô căn bản còn không biết có một người họ hàng xa như vậy.
Sau đó đã kêu Đàm Tiểu Ngũ đến khách sạn một chuyến, Đàm Tiểu Ngũ thực sợ bà cô họ này đem mọi chuyện nói ra ngoài, đặc biệt là việc náo loạn lần này cũng làm cho cậu ta sợ hãi, vì sức ảnh hưởng của Đàm gia trên quan trường không nhiều. Hiện tại Bộ Ngoại giao, Bộ Văn hóa, Tòa án nhân dân tối cao, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, Bộ Tư pháp và các Bộ liên quan tạm thời thành lập“Tổ liên kết điều tra sự kiện Ngoại giao” do Phó bộ trưởng thường trực bộ ngoại giao Vương Ngạn Khải làm tổ trưởng.
Sau khi Đàm Tiểu Ngũ tới cũng chẳng thèm để ý tới các người đẹp xung quanh ngồi cùng cô mình nữa, rồi nói luôn thông tin mới nhất mà gã nhận được,
-… Cô à, việc này tiếp theo rất thê thảm, cấp trên rất coi trọng chuyện này, việc này, không phải là muốn bắt cháu đi thi hành án chứ?
Tất cả mọi người ngồi ở đây chưa từng trải qua hoặc giải quyết chuyện như vậy, tất cả đều há hốc mồm kinh ngạc. Ở đây ngoại trừ Đường Sinh tất cả đều là mĩ nữ, Sở Tình, Dung nữ, Trần tỷ, Đồng nữ, Đàm Bảo Chân, mức độ nghiêm trọng của sự việc bây giờ đã tăng lên tới mức mà bọn họ không thể kiểm soát được nữa. Cũng không còn là xung đột nhỏ giữa hai nhà Đàm Đinh nữa, mà đã được tăng lên tới tầm Quốc tế rồi, mấy người phụ nữ này thì làm sao có cách nào mà giải quyết chứ?
Nói ra thì Đàm Bảo Chân là lớn tuổi nhất, cô đã hai mươi bảy nhưng cô không phải là người hiểu biết nhất, lĩnh vực của cô là khoa học kỹ thuật cho nên đối với chuyện này lại càng luống cuống, bất giác liền liếc mắt sang nhìn Dung nữ một cái, ý muốn nói rằng Đinh Hải Dung cô thấy thế nào?
Dù sao thì Dung nữ cũng con gái nhà quyền quý, trước đây cô ấy cũng có quan hệ với Vương gia, chẳng lẽ cô ấy không biết Vương Ngạn Khải sao? Biết quá rõ chứ, nhưng bây giờ để gặp lại thì rất khó khăn. Sau sự việc Vương Ngạn Thận, quan hệ giữa hai nhà Đinh Vương xấu vô cùng. Người mà Vương gia hận nhất chính là Đinh Hải Dung, sau lưng còn mắng chửi cô là cái gì gì đó đều có cả, bởi vì bọn họ không biết tình hình cụ thể. Vương Ngạn Thận không giải thích bất cứ điều gì, vì không thể nói được mà.
Cho nên lúc này Dung nữ nghe Đàm Tiểu Ngũ nói Vương Ngạn Khải nhà họ Vương làm tổ trưởng tổ liên kết điều tra, trong lòng cô chợt cảm thấy nguy rồi, việc của Đinh Hải Quân, Vương Ngạn Khải đích thân đảm nhiệm tổ trưởng tổ điều tra chính là muốn tăng mức độ nghiêm trọng lên, ông ta chính muốn làm to chuyện này lên mà.
Người ta không phải chĩa mũi nhọn vào Đàm gia mà là ngắm vào Đinh gia mình, Vương Ngạn Thận nhà chúng ta ngồi tù, nhà các người cũng ngồi cùng đi, liên quan tới bộ ngoại giao nhé? Cũng tốt thôi, nếu không đưa được người nhà họ Đinh vào thì cũng mượn chuyện lần này đả kích lão Đinh gia.
Ai kêu Đinh lão đại Đinh Hán Tĩnh là uỷ viên bộ chính trị, Bí thư Liêu Đông chứ? Nhìn xem con trai ông thật uy phong, đánh cả người nước bạn.
Chuyện này nếu để giới truyền thông biết rồi đưa tin sẽ có ảnh hưởng tiêu cực, mắng Đinh Hải Quân không nhiều, nhưng sẽ lên án anh em Đinh Hán Tĩnh, Đinh Hán Trung nhiều hơn. Điều mà Dung nữ thấy lo lắng chính là điều này cho nên lúc này cô rất buồn bực, không biết phải làm sao.
Đôi mắt đẹp nhing sang Đường Sinh có chút đau khổ, làm thế nào đây thiếu gia của tôi, việc này ảnh hưởng rất lớn tới Đinh gia.
Đường Sinh nhíu mày lại nhìn người người thanh niên trẻ ngồi đối diện đang lo lắng bất an và trên mặt vẫn còn xưng phù Đàm Tiểu Ngũ. Người này khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, trông giống như đại ca của đám công tử, ngươi xem anh ta giống một trưởng phòng công chức nhà nước sao? Cả người toát lên vẻ của một công tử háo sắc, trên mũi lúc này trông có những vết bầm tím, mắt đen lại càng sinh động. Hắn nhìn anh ta rồi mỉm cười, các cô gái thấy Đường Sinh nhìn Đàm Tiểu Ngũ rồi cười không biết là vì sao?
Đàm Tiểu Ngũ vốn đã rất ngượng rồi, ở đây trước mặt các mỹ nữ mà bày tất cả các điểm xấu của mình ra đã rất mất mặt muốn tìm chỗ mà chui xuống rồi, lúc này lại thấy Đường Sinh cười trong lòng không kiềm chế được cơn tức,
- Cậu, cậu cười cái gì?
Tiểu tử này vừa nói xong một câu khiến mấy đôi mắt đẹp bất mãn nhìn chăm chú, Sở Tình, Dung nữ, Trần tỷ, Đồng nữ đều ghét anh ta.
- Nói cái gì vậy?
Đàm Bảo Chân bốc hỏa giơ tay lên đánh một bạt tai lên mặt cháu trai,
- Cút đi,
Cháu thật là không có mắt, người ta vị Đường gia này ngồi ở đây là thay cháu giải quyết mọi chuyện, cháu còn chế giễu, mắng chửi người ta cười cái gì?
Bốp một tiếng nghe giòn tan đến xanh cả mặt, Đàm Tiểu Ngũ bị đánh liền tỉnh mộng, nhưng không dám không đi,
- Cô, cháu, cháu…
Nhưng nói thật ra, cái tát này đem lại không khí rất dễ chịu, thực ra Đường Sinh đè nén để ở trong lòng không mắng anh ta một câu, vì hắn có thể thông cảm cho Đàm Tiểu Ngũ trong giờ phút này tinh thần còn đang hoảng hốt, nhưng Đàm Bảo Chân ra tay cũng là xoa dịu cho mình, cô gái này thật có mắt.
- Cô Chân… được rồi, anh Tiểu Ngũ trong lòng đang buồn bực nên mới giải tỏa như vậy cũng là bình thường, nếu mắng tôi vài câu mà có thể khiến chuyện này được giải quyết thì tôi sẽ ngồi đây cho anh ấy mắng, vừa mắng vừa ăn cơm, mắng xong ăn cơm cũng xong rồi, mọi chuyện cũng được giải quyết thì tất cẩ đều vui mừng, haha
Phù, mọi người đều mỉm cười, cười Đàm Tiểu Ngũ mặt đang đau khổ giống như heo vậy, thấy cô mình còn lườm mình thì biết anh chàng đẹp trai ngồi đối diện kia không phải người bình thường, anh ta cười ngượng nhìn sang Đường Sinh nói:
- Việc đó, người anh em, tôi hơi kích động, cậu đừng để ý nhé.
- Được, không vấn đề gì.
Đường Sinh để tay xuống, thái độ ung dung quay đầu lại nói với Dung nữ ở bên cạnh:
- Dung tỷ, tôi thấy lão Vương gia lần này là đang mượn gió bẻ măng, chuyện có lớn lao gì mà Vương Ngạn Khải phải đích than đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng tổ điều tra chứ? Nhưng thật ra ông ta đồng ý làm tổ trưởng là chịu thiệt thòi rồi, mấu chốt vẫn là ảnh hưởng của giới truyền thông, nếu khống chế được dư luận thì chuyện này sẽ không phát triển hơn nữa. Bên trong giải quyết thế nào không cần ầm ĩ, bên ngoài sẽ không có ảnh hưởng lớn, người họ Vương đó đích thân đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng chính là muốn giới truyền thông chú ý tới ông ta.
Dung nữ khẽ gật đầu tự mình rót cho hắn chén rượu, dịu dàng hỏi,
- Tôi cũng chưa có chủ ý nào, cậu thử nói xem?
- Tôi nói cũng không có tác dụng gì, nếu tôi nói mà định đoạt được, tôi lập tức kêu mọi người vui mừng đứng lên,
Đường Sinh cười khổ một chút.
Mấy người đều dở khóc dở cười, Đường Sinh nói rất đúng, Dung nữ lườm hắn một cái, tay ở dưới cấu đùi hắn, còn dám nói chuyện cười sao?
- Ồ… sự kiện ngoại giao đều là vậy, người ta nếu đã gửi công hàm ngoại giao, chuyện chắc chắn sẽ lớn lên, cậu nói xem gửi công hàm này nọ rồi, nó chính là một phương thức dùng để tỏ vẻ bất mãn đối với mình, hay là đất nước đối với đất nước, dân tộc đối với thể diện dân tộc. Bên này là Bộ Ngoại giao, Bộ Văn hoá, Toà án Nhân dân tối cao, Viện Kiểm sát Nhân dân tối cáo, Bộ Tư pháp đều coi trọng cũng là bình thường. Việc này không còn là việc đánh người nữa, mà đã lên tới vấn đề về chính trị, khi giải quyết việc này sẽ tuân theo điều lệ quốc tế và quy ước của hai bên. Mặc dù hiến pháp của nước ta không theo pháp luật và điều ước quốc tế, quy ước hai bên có mâu thuẫn, cũng cần nghiêm túc tuân thủ quy định mà đất nước đã phê chuẩn và ký tên, không thể lấy pháp luật trong nước hoặc quy định theo chuẩn mà nước ta từ chối gánh vác nghĩa vụ của công ước quốc tế. Trách nhiệm này cậu không ghánh vác mổi, vì nó liên quan đến sự tôn nghiêm của một quốc gia, có thể bởi vì chuyện này mà bị các quốc gia trên thế giới chỉ trích sao?
Mọi người ngồi ở đây đều đổ mồ hôi, theo như hắn nói chuyện này rất nghiêm trọng? Có phải là muốn lôi Đinh Hải Quân và Đàm Tiểu Ngũ kéo ra ngoài bắn không?
- Người anh em, theo như cậu nói thì tôi và Đinh Hải Quân có thể bị đưa đến Đại Hàn Dân Quốc tuyên án không?
Đàm Tiểu Ngũ kinh ngạc.
- Cũng không nghiêm trọng như vậy, chỉ là chuyện ngoại giao thôi, xử lý phải cẩn thận, thái độ phải tích cực, phải quyết đoán được quyết sách, cũng cần cố gắng theo lý. Chúng ta giữ gìn sự tôn nghiêm đồng thời cũng muốn cho họ thể diện, muốn đem thái độ hoà bình hài hoà hữu nghị tới bạn bè quốc tế. Anh làm cho người nhà người ta bị thương cũng nên an ủi tinh thần người ta phải không? Anh thông qua người nào mà dụ dỗ được ngôi sao Hàn Quốc kia thì anh sẽ đi tìm người đó, bảo họ nói chuyện riêng với người ta rồi đàm phán điều kiện bồi thường làm cho ngôi sao Hàn đó chủ động tới Đại sứ quán Hàn Quốc thể hiện thái độ của cô ấy là được thôi. Đối với chuyện này tiến thêm một bước xử lý mới có lợi, ví dụ như đồng ý cho cô ta phát triển thế nào ở nước ta, rồi làm cho cô ấy nổi tiếng như thế nào đó, khi cô ta vui lên thì sẽ bỏ qua hết quá khứ không thoải mái rồi. Chỉ cần Đại sứ quán Hàn Quốc không tỏ vẻ kháng nghị kịch liệt nữa, chuyện trong nước thế là được giải quyết tốt đẹp, anh không muốn đi tới Đại Hàn Dân Quốc ăn cơm nhà nước thì khẩn trương đi gọi điện thoại, đi sắp xếp việc này đi…
- Ồ… Hiểu rồi, tôi, tôi đi ra ngoài gọi điện thoại.
Đàm Tiểu Ngũ chạy ngay ra bên ngoài, rất tích cực.
Nghe được Đường Sinh nói chuyện một lúc, mấy vị mỹ nữ cũng liền thở phào nhẹ nhõm, đúng là Đường thiếu gia của chúng ta vẫn có cách.
Lúc này Đường Sinh lấy ra điện thoại di động, gọi điện thoại cho Đường Thiên Tứ,
-… Chú tứ à, lão Vương gia Vương Ngạn Khải đích thân đảm nhiệm tổ trưởng tổ điều tra, chuyện bé xé ra to rồi, ông ta muốn làm cái gì vậy chứ? Cháu là cháu thấy đau hết cả chỗ đó…
Nói đến đây, các cô gái đồng loạt che miệng cười.
Bàn tay mềm mại của Dung nữ liền đưa xuống dưới háng Đường Sinh, không đau, không đau, bảo bối để chị xoa bóp cho nhé. Sự bạo dạn của cô ấy là không thể tưởng tượng được, cô nhẹ nhàng kéo khóa quần xuống rồi thò tay vào trong, cô rất kích động, cô biết Đường Sinh gọi điện thoại cho Đường Thiên Tứ thì việc này cơ bản sẽ giảm xuống, Vương Ngạn Khải cũng không thể gây lên song gió gì được, đơn giản chỉ là gây sức ép nhỏ thôi.
Cho nên cô bạo dạn xoa bóp chỗ đó cho tình lang, nhưng may mà vì gặp gỡ với Đồng nữ nên Đường Sinh đã bảo Trần tỷ “trừng trị hậu cung” giúp mình.
-… Chú tứ, cháu thấy Bộ trưởng Bộ Ngoại giao giờ có nói chuyện cũng không có tác dụng gì lớn, Tòa án Nhân dân tối cao, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao cùng Bộ Tư pháp, Bộ Văn hoá đều tham gia. Các vị cán bộ trên Toà án Nhân dân Tối cao, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đều là uỷ viên quốc hội, cùng cấp bậc với Bộ trưởng Bộ Ngoại giao, muốn trấn áp những người này, chỉ sợ phải gọi Chủ tịch Quốc hội. Một số người muốn tạo nên chuyện này, muốn mượn chuyện này để phát huy, tưởng không chút hài hoà lại có ảnh hưởng ghê gớm, sau quốc khánh thì Đại hội Đảng lần thứ tư khóa 2 sẽ được mở, cháu thấy cách làm này không tốt, không đoàn kết mà.
Ngươi nói xem hắn là cái gì chứ mà nói chuyện quan trường với thiếu tướng Đường như vậy chứ, giọng điệu du dương trầm bổng thật là một người hấp dẫn.
Dung nữ thích kinh khủng, bàn tay mềm mại xoa qua bóp lại cái đó của hắn rồi, tên tiểu tình lang của mình thật lợi hại nha, chị đã thể hiện tình yêu mạnh mẽ vậy mà …
Bên này Đường Thiên Tứ cúp điện thoại của Đường Sinh liền gọi điện thoại nhanh cho Chủ tịch Quốc hội Lệ, ông cũng trình bày về lập trường và quan điểm của mình.
Buổi chiều, hai vị cán bộ ở Toà án Nhân dân tối cao, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đều bị triệu đi, Chủ tịch Quốc hội Lệ Chí Huân mặt trầm mặc như nước, nhìn bọn họ nói:
-… Đại hội Đảng lần thứ tư khóa 2 đang được chuẩn bị rồi, trước lúc đó không được gây ra chuyện gì có ảnh hưởng tiêu cực, chuyện ngôi sao Hàn cũng không cần phải làm ầm ĩ quá, lại càng không nên để đưa tới tầm quốc tế. Hơn nữa chuyện này ảnh hưởng đến một số đồng chí có địa vị cao trong đảng bộ, càng phải cẩn thận mà giải quyết, tiếp theo tôi còn muốn nói qua với đồng chí phụ trách Ban Tuyên giáo.
Thái độ của Chủ tịch Quốc hội rất rõ ràng, kỳ thật chính là một nguyên tắc, khiêm tốn, xử lý khiêm tốn những việc có ảnh hưởng không tốt như chuyện này.
Tòa án Nhân dân tối cao cùng Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao ngầm hiểu, lập tức trở về sắp xếp công việc, ai kêu Chủ tịch Quốc hội là người lãnh đạo trực tiếp? Bên này bọn họ vừa đi, Lệ Chí Huân lại rút điện thoại gọi cho Trưởng ban Tuyên giáo trung ương, lại một lần nữa nói rõ thái độ của ông ấy, phải khiêm tốn mà!
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
606 chương
14 chương
431 chương
41 chương