Cực phẩm thái tử gia
Chương 596 : Ngâm thơ cược rượu
Cũng không nhất thiết phải đến những quán bar quá hào hoa sang trọng. Họ chỉ tuỳ ý tìm một quán bar nhỏ rồi bước vào.
Quán bar cũng có phòng riêng, vào lúc sáng sớm này thì ở đây còn rất ít khách, chỉ còn lại mấy đôi tình nhân mà thôi. Năm người bọn họ coi như là một nhóm rồi. Vì thế nên vẫn là chọn một phòng riêng mới không ảnh hưởng đến người khác.
Tiếng nhạc nhẹ vang lên du dương khiến tâm hồn người ta sảng khoái vô cùng. Cùng uống rượu ngẫm chuyện đời vẫn là một chuyện hay. Đặc biệt lại là nói chuyện đời với mỹ nữ. Cao Tiểu Sơn rất hứng khởi. Anh ta chủ động ngồi cạnh Bàng Quyên Nhi. Bên này là Đường Sinh và hai người đẹp họ Đồng, họ Đỗ.
Mang ra một vài đĩa hoa quả, cốc rượu bày lên bàn, người phục vụ giới thiệu:
- Chỗ chúng em có loại rượu Sherry rất ngon…
- Rượu Sherry á? Chưa nghe thấy bao giờ. Mấy loại rượu như Louis XIII, Hennessy, Remy Martin đều được.
Cao Tiểu Sơn ồn ào như vậy, người phục vụ rất xấu hổ. Anh ta còn nói gì được nữa đây? Anh ta vừa định quay người bước đi, Đường Sinh liền gọi với lại:
- Cho rượu Sherry đi…
Hắn phất phất tay bảo người phục vụ đi ra. Cao Tiểu Sơn ngây ra một lúc. Không phải thế chứ? Rượu Sherry đâu có phải là loại rượu có tiếng tăm gì đâu?
Nhưng thật ra Đồng Thiến Thiến, Bàng Quyên Nhi cũng hiểu rằng Cao Tiểu Sơn là hơi có chút sĩ diện rồi. Thử nói xem, anh ta chỉ là quân hàm thiếu tá mà dám ra oai trước mặt chúng tôi sao? Tưởng chúng tôi chưa từng uống Hennessy sao? Muốn dọa người sao? Anh cũng chẳng hơn Đường Sinh vài tuổi mà lại hào nhoáng phù phiếm thế chứ.
Cao Tiểu Sơn cũng thấy không thích hợp cho lắm vì ánh mắt của ba mỹ nữ khiến anh ta có chút không chịu nổi. Đặc biệt là ánh mắt của Bàng Quyên Nhi nhìn hắn như trách móc:
- Há, tôi, tôi quen uống cái rượu Hennessy đó rồi. Tự nhiên sợ không thay đổi được thói quen. Mọi người đừng trách tôi nha.
- Xì, anh nói lương của anh bao nhiêu? Anh còn quen uống rượu Hennessy sao? Lương của anh một tháng có đủ mua một chai Hennessy không? Ở đời phải biết mình là ai, phải thành thật. Đừng có mà khoác lác. Tôi ghét nhất là loại người như thế đấy!
Bàng Quyên Nhi thẳng tính, mở miệng ra là đã trách Cao Tiểu Sơn. Đáng lẽ là rất có cảm tình tốt với anh ta nhưng không ngờ anh ta lại khoác lác dối trá như vậy. Anh ta như thế chẳng phải là phồng má giả người béo hay sao? Anh có cái thân phận của người quen uống Hennessy sao? Anh là quân nhân mà. Đừng có mà nói gia thế nhà anh rất bự.
Có vẻ ba cô gái này không hiểu rõ về Cao Tiểu Sơn lắm. Chỉ coi anh ta là có quan hệ với tư lệnh Vệ, còn không hiểu được những cái khác. Lấy Đồng Thiến Thiến làm ví dụ, ông của cô cũng từng là nhân vật cỡ bự trong quân đội nhưng cô cũng chỉ là một quân y mà thôi. Khi đi học thì học ở nhà. Lên đại học, học ở tỉnh ngoài chứ cơ bản là chưa từng ở Bắc Kinh. Vì thế nên rất lạ lẫm với giới công tử ở Bắc Kinh. Họ chắc chắn không quen biết Cao Tiểu Sơn.
Nói thế nào đây? Dù thế nào thì trong mắt của ba mĩ nữ, Cao Tiểu Sơn có chút bối cảnh. Cấp bậc của cha anh ta thì cũng không thể hơn được bậc thiếu tướng.
Không sai. Ba mỹ nữ không đánh giá thấp gia thế của Cao Tiểu Sơn. Cao Hoành Kiến cha anh ta hiện tại là thiếu tướng, năm 2002 mới được phong hàm thiếu tướng.
Chỉ có điều các cô không ngờ tới, ông của Cao Tiểu Sơn là ở quân ủy, lên đến tầng này nữa thì càng là cỡ bự.
Gia thế của Bàng Quyên Nhi cũng khiến người ta phải e dè. Chú ba của cô Bàng Đức Quyền ở quân khu tỉnh, là Tham mưu trưởng quân khu, cấp bậc đại tá.
ông cụ Bàng và ông của của Đồng Thiến Thiến rất hợp nhau. Nhưng ông Bàng vào năm 97 đã lui về từ vị trí Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị vì mắc một số bệnh, sức khỏe không cho phép người già phục vụ nhân dân và đất nước nữa. May mà bây giờ vẫn còn khỏe mạnh.
Nói một cách tương đối, gia thế của Đỗ Lâm Lâm thì hơi kém hơn chút so với hai người họ Đồng và họ Bàng. ông của cô từng cùng cấp với ông Đồng và ông Bàng nhưng gặp phải tai ương thời cách mạng văn hóa Trung Quốc. Vì thế nên nhà họ Đỗ về sau cũng không có thế mạnh lắm. Nếu như không có sự quan tâm của nhà họ Bàng và họ Đồng thì Đỗ Thiên Lâm cũng không lên được chức đại tá như ngày hôm nay.
Bàng gia xem như có một tướng lĩnh rồi. ông Bàng tuy rút kui sớm một chút nhưng ba con trai của ông đều tốt cả. Con cả Bàng Đức Nghĩa - cha của Bàng Quyên Nhi, chính là một trong những Phó tư lệnh quân khu Liêu Đông, một trong bảy quân khu lớn. Con thứ hai là Thiếu tướng Bàng Đức Hiếu là Trưởng ban Tuyên giáo Tổng cục Chính trị. Con thứ ba là Bàng Đức Quyền nhậm chức Tham mưu trưởng quân khu tỉnh Giang Trung. Mẹ của Quyên Nhi là Phó viện trưởng bệnh viện quân đội giải phóng, cấp bậc đại tá.
Đồng Thiến Thiến khi học ở đại học quân y II, bà Huệ Minh Phàm - mẹ của Bàng Quyên Nhi, đang đảm nhiệm chức Phó Chính ủy của đại học quân y kiêm giảng viên một môn trong trường. Có thể nói bà là cô giáo của Đồng Thiến Thiến. Quan hệ giữa hai bên rất thân thiết. Về sau khi Đồng Thiến Thiến trong một lần biểu diễn trở nên nổi bật liền chạy đến đoàn văn công quân khu tỉnh với Bàng Quyên Nhi. Vì chuyện này mà Huệ Minh Phàm liền mắng cô ta nói rằng cô ta không theo nghề chính của mình mà lại làm thế.
Bàng Quyên Nhi cũng thế, không làm việc theo chuyên môn đã học. Cô cũng không phải là diễn viên văn công đoàn văn nghệ chuyên nghiệp. Cô xuất thân từ Viện khoa học quân sự.
Đỗ Lâm Lâm mới là sinh viên giỏi của Học viện nghệ thuật quân đội. Tạm thời ở đoàn văn công quân khu tỉnh, mục tiêu của cô là đoàn ca múa nhạc Tổng cục Chính trị. Vì mối quan hệ giữa ba chị em tốt nên ngay lập tức dồn vào một nhóm, cũng là cùng nhau không làm nghề chính, hai mỹ nữ Đồng, Bàng cùng mỹ nữ họ Đỗ đi học tạp kỹ.
Tại sao muốn học tạp kỹ? Mỹ nữ Đỗ nói tạp kỹ có thể làm thân thể phát triển cân đối, ngực nở, mông cong gì đó. Thế là khiến cho hai mỹ nữ Bàng, Đồng theo cô học trong vòng một năm.
Nói đến ảnh hưởng về quân đội của hai nhà họ Bàng và họ Đồng thì cũng là có cơ sở nhất định. Khi hai ông vẫn còn đương chức thì những mối liên hệ với các tướng lĩnh trên lĩnh vực quân sự cũng không ít. Bây giờ họ đều đang đảm nhiệm chức vụ bên trong quân khu hoặc tập đoàn quân sự. Ai mà xem nhẹ sức ảnh hưởng của hai họ này thì đúng là sai lầm.
Đường Sinh không hiểu biết lắm về nhà họ Bàng, nhưng hôm qua nghe chị Trần nói nhà họ Đồng có ảnh hưởng nhất định, lão gia nhà họ Đồng chắc chắn từng là Uy viên quân ủy.
Hắn cũng hy vọng Cao Tiểu Sơn và Bàng Quyên Nhi có thể có kết quả. Sức ảnh hưởng bên quân đội nhất định phải tồn tại hơn nữa còn phải mở rộng ra.
Bản thân hắn và nhà Đồng Thiến Thiến, không cầu làm “con rể” thì cũng phải là mối quan hệ bạn bè. Mối quan hệ của thế hệ con cháu kéo dài đến mấy chục năm sau, quan hệ giữa các nhà liên hệ lại với nhau thì sẽ hình thành lên một tầm ảnh hưởng không thể xem nhẹ.
Có một vị vĩ nhân từng nói, có quân đội mới có toàn dân. Quân đội càng là sự đảm bảo an toàn tuyệt đối cho quốc gia và chính quyền.
Còn Cao Tiểu Sơn, hiện tại cũng rất khiêm tốn, sẽ không thể hiện ra thân phận của mình trước bất cứ ai. Như vậy thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Để người ta phải kinh ngạc nhìn mình sao? Như thế dường như là đang làm trò cười vậy. Anh ta cảm thấy không thích. Không bằng học khiêm tốn như Đường Sinh, mãi mãi giả đò. Như thế còn vui hơn rất nhiều so với cái việc ồn ào ra vẻ ta đây: “Ta là con cháu của ông này, ông kia”… Giả vờ rất thích thú!
Ví dụ như bây giờ bị Bàng Quyên Nhi khinh bỉ thì Cao Tiểu Sơn cũng chỉ cười gượng vò đầu bứt tai:
- Đúng vậy, tôi đúng là quá khoác lác rồi. Tôi sẽ sửa.
Phải sửa, nếu như sửa được những lỗi này thì việc giả vờ kia càng hay, càng gần đạt đến như mức độ của Đường Sinh rồi.
Đường Sinh mới cười nói:
-Thực sự thì rượu Sherry uống cũng ngon. Đó luôn là một loại rượu ngon của Tây Ban Nha. Chỉ có điều nó rất khiêm nhường chứ không có danh tiếng lừng lẫy như các loại rượu Hennessy, Remy Martin trên thế giới. Những năm 70 của thế kỷ trước, ngành công nghiệp rượu nho của Tây Ban Nha có sự thay đổi lớn, có thêm quan niệm mới về những loại rượu ngon đó, sự pha chế phối hợp và cách thức kinh doanh mới, thì rượu Sherry lại càng nổi tiếng. Có người đã từng tán dương loại rượu này như thế này: Nó chính là mặt trời ở trong cốc của người Tây Ban Nha. Ừ, không phải là tôi nói đâu nha, là Shakespeare!
Toát mồ hôi. Cao Tiểu Sơn mắt như ngây dại chút ít. Xem ra giả vờ cũng phải có tri thức văn hóa bên trong. Chênh lệch giữa anh ta và Đường Sinh quá lớn.
Đồng Thiến Thiến, Bàng Quyên Nhi, Đỗ Lâm Lâm đều nhìn Đường Sinh. Tuổi như thế mà những điều hắn hiểu quả không ít.
- Cái đó…bạn Tiểu Đường, coi như là một quân nhân như tôi văn hóa không sâu lắm. Nhưng cậu cũng không cần đem ông “Shake” ra để khinh bỉ tôi thế chứ?
Phù, ba đóa hoa quân khu cười bật ra. Đúng thế thật, sự khinh bỉ của Đường Sinh còn cao tay hơn nhiều so với của Bàng Quyên Nhi.
- Lợi hại! Cháu trai của nhà họ Đường thật lợi hại. Cô Quyên đây mời cậu một chén.
Bàng Quyên Nhi cũng có chút đỏ mặt vì cô cũng không hiểu những chuyện đó.
Nhắc đến chữ “cô” Đường Sinh lại buồn:
- Sao lại thế? Ngang hàng mà. Tôi thực sự không thích như thế đâu.
Ba cô gái cười khanh khách. Đồng Thiến Thiến nói:
- Cháu thì là cháu. Kiếp này sao thay đổi được.
Sau đó thì cuộc luận thơ cược rượu chính thức bắt đầu. Tiểu Sơn nói:
- Tôi rót rượu được không? Cô, các cô cược nha...
- Anh sợ cái gì? Tiểu đoàn trưởng Cao á? Không phải còn có tôi đây là chỗ dựa cho anh sao? Chúng ta một nhóm đánh bại các cô đó một phen.
- Vậy được thôi. Anh là chỗ dựa cho tôi là tôi có gan rồi. Các cô theo nhóm thế nào đây? Hay là với Đường Sinh?
Bàng Quyên Nhi cười nói:
- Không biết Thiến Thiến có muốn yêu cháu của cô ấy không. Tôi thấy toàn là người độc thân cả. Ai kêu cậu ta là đồ trẻ con ?
Đồng Thiến Thiến trợn trắng mắt nhìn Bàng Quyên Nhi:
- Tôi với Lâm Lâm một nhóm. Cứ để Đường Sinh một mình một nhóm là được rồi.
- Không sao.
Đường Sinh nhún nhún vai:
- Thi đấu thế nào đây? Nói tiếp câu của người trước? Hay là thế nào đây?
Ba cô gái đó đều là ba mỹ nữ tài năng nổi danh của đoàn văn công, bình thường thích thơ ca. Đương nhiên đây là sở thích, chứ không phải là nghề chính của họ. Người ta sở thích đa dạng mà, chứ chẳng phải là không thông tiếng Trung, không hiểu gì về văn chương Trung Quốc.
Bàng Quyên Nhi tiếp một câu:
- Chỉ nói tiếp một câu thôi thì cũng không có ý nghĩa gì. Chủ yếu là cần giải thích rõ ràng hàm ý của câu thơ.
Cao Tiểu Sơn vừa nghe thì đã thấy căng thẳng. Thế nào đây? Mình nói một hai câu thơ đã không dễ dàng gì rồi, lại còn bảo mình giải thích nữa à?
- Phải thế.
Đồng Thiến Thiến cười nói:
- Tôi sẽ nói câu đầu tiên. Tạc dạ vũ sơ phong sậu (Đêm qua mưa thưa, gió dữ)…Đường Sinh tiếp đi.
- Hả, tôi nói tiếp à? Nùng thụy bất tiêu tàn tửu! (Hơi rượu thơm nồng giấc ngủ)
Đường Sinh suy nghĩ một chút liền tiếp. Đây chính là những câu trong bài “Như mộng lệnh” của Lý Dị An - Lý Thanh Chiếu.
Bàng Quyên Nhi liếc mắt nhìn sang Cao Tiểu Sơn:
- Đến lượt chúng ta rồi. Anh nói trước đi. Đừng để tôi mất mặt đấy nha. Nói tiếp đi…
Cao Tiểu Sơn thầm nghĩ, nói tiếp cái gì đây cơ chứ? Tôi mà nói tiếp được câu này thì tôi sớm đã làm Đoàn trưởng rồi, chứ sao còn là thiếu tá như bây giờ.
- Tôi, tôi không biết đâu.
Bàng Quyên Nhi mắt trợn trắng giơ tay đấm vào cánh tay anh ta:
- Đơn giản như vậy cũng không biết sao? Tiểu đoàn trưởng Cao à, anh đi học bao giờ chưa đấy?
- Đi học chứ. Nhưng tôi học lý hóa khá tốt nhưng mấy môn văn học thì chán lắm.
Anh ta nói khoác.
-ôi, Tiểu đoàn trưởng Cao, anh đừng có mà khoác lác nữa đi. Tôi xấu mặt thay cho anh.
Bàng Quyên Nhi quay đầu lại nói tiếp:
- Thí vấn quyển liêm nhân (Ướm hỏi cô cuốn rèm)
Khước đạo hải đường y cựu (Thưa rằng hải đường vẫn như trước).
Câu này là Đỗ Lâm Lâm tiếp. Sau đó ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Đường Sinh đợi hắn nói tiếp.
- Tri phủ, tri phủ? Ứng thị lục hồng phì hồng sấu (Thật ư? Thật ư? Phải là hồng phai, lá thắm).
Cái này đương nhiên là không làm khó được Đường Sinh. Bài thơ “Như mộng lệnh” này hắn thuộc làu rồi.
- Ai nói câu nào thì người đó sẽ giải thích hàm ý của câu đó. Giải thích sai thì sẽ phải uống rượu.
Đồng Thiến Thiến hất hàm về phía Đường Sinh.
- Được. Tôi sẽ giải thích một chút. Thế nào nhỉ? Cứ nói đã nha, giải thích không đúng cũng không được đánh người đâu nha.
Đường Sinh cười nói:
- Trong đoạn từ này, Cư sĩ Dị An thực chất là muốn mập mờ biểu đạt đêm trước đã làm chuyện gì đó: “Đêm qua mưa thưa, gió dữ” chính là đang nói về chuyện này. Đột nhiên trải qua một đêm “mưa gió”. Sau khi ngủ dậy thì hứng thú vẫn chưa tiêu tan. Hồng phai lá thắm thì lại càng đầy ẩn ý, không nói đâu!
Phù, ba mỹ nữ cùng giận, trợn trừng mắt lên nhìn Đường Sinh.
- A, đầu óc anh thật là bậy bạ! Không ngờ lại giải thích lời của Lý Dị An như thế?
- Cũng không phải là sai hoàn toàn chứ? ý là cái chuyện đó. Cô có thể nói là không phải sao ? Cô Thiến, cô nói công bằng đi xem nào ?
Đồng Thiến Thiến nghĩ bụng, hắn giải thích như vậy cũng không thể nói là hắn sai, chỉ là ý của nó cứ sao sao ấy:
- Tính một nửa thôi. Anh uống nửa cốc đi…
Truyện khác cùng thể loại
87 chương
85 chương
105 chương
112 chương
45 chương
1069 chương
24 chương
424 chương