Cực phẩm thái tử gia

Chương 567 : Muốn có quy tắc ngầm sao?

Phòng khách sạn đã sớm đặt được rồi, một phòng sang trọng ba người, ba người bọn Cam Tịnh một phòng, một phòng hai người bọn ông Nguyên ở. Khi giới thiệu Cam Tịnh và Trần Khiết với Sắc Sắc, Đường Sinh nói đó là trợ lý thư ký của Sở Tình, nếu không biết nói thế nào đây? Vấn đề là Sắc Tổng của chúng ta dễ bị dụ dỗ như vậy sao? Trong lòng cô lại coi thường Nhị Thế Tổ, hắn cho là chị hắn là một cô bé thôi sao? Xem ánh mắt các cô cũng nhìn ra được, mặc dù trước mắt với hắn không có gian tình gì, cũng không bảo đảm sau này sẽ không có? Theo lí này các cô bé khí chất không tồi, hơn nữa thân hình đều rất cao to, duyên dáng xinh xắn, đều hoành tráng hơn so với người mẫu. Còn bọn Cam Tịnh thì phải trấn áp ngày càng thật cẩn thận, từ sau khi biết Đường Sinh, liên tiếp bị những người phụ nữ ở bên cạnh hắn gây sốc, về điểm này càng lúc càng mờ nhạt, ôi, phụ nữ tốt một chút đều dính dáng tới hắn sao? Không hiểu là có chuyện gì. Ở trong phòng, Trần Khiết trợn mắt: - Tôi nói này, chị Tịnh, càng nhìn cái tên Đường Sinh kia càng thấy hoành tráng nhé, mới mười tám tuổi đã như vậy rồi, nếu hắn hai mười tám tuổi, chị nói hắn sẽ có được bao nhiêu phụ nữ chứ? Hơn nữa cả từng người một đều khiến người khác bị đả kích xấu hổ vô cùng. Cam Tịnh cùng Tần Hiểu đều không nói gì, Cam Tịnh nói: - Không thôi đi à? La Sắc Sắc này là Chủ tịch Cẩn Sinh, là một người phụ nữ rất thành công đó. - Tôi nghĩ mãi không ra, tại sao bây giờ những người phụ nữ mạnh mẽ đều thích ở cùng một chỗ với các chú bé con tuổi vị thành niên vậy chứ? - Cái gì cơ? Hắn là trẻ vị thành niên sao? Cô nhìn xem hắn như thế nào? Còn mạnh mẽ hơn so với tiểu ông Nguyên, chỉ là tuổi còn nhỏ một chút thôi. Trần Khiết trừng mắt liếc mắt nhìn Cam Tịnh: - Này, tôi nói này chị Tịnh, chị bây giờ sao lại thay hắn nói chuyện thế? Càng ngày càng thích rồi phải không? Cam Tịnh mặt đỏ lên: - Cút đi, tôi với hắn rất trong sáng minh bạch không có gì cả? Nhanh lo đi báo cáo ý kiến của cô đi, cẩn thận bị trừ hết tiền lương bây giờ. - Tôi đảm nhiệm cái quái gì chứ? Trần Khiết khinh thường nói: - Muốn đảm nhiệm thì chị đảm nhiệm cũng tốt mà, dù sao cũng là chị đi báo cáo, không có chuyện của tôi. - Chủ tịch Tình để cho hai chúng ta cùng nhau đến đây phải không? Cô muốn làm biếng phải không? Không biết vì sao cô ta hơi chột dạ, không dám một mình đối mặt với Đường Sinh. - Tôi chỉ làm nền thôi được không? Không tin rồi cô xem, tên họ Đường chỉ gây phiền toái cho cô mà sẽ không tìm tôi, chúng ta đánh cuộc không? Tần Hiểu cũng gật gật đầu, - Ừ, chắc chắn đó, việc ấy, các cô phát hiện ra không, Đường Sinh này dường như sở hữu tập đoàn Sở Đại? - Hả? Tôi không có nghe nhầm chứ? Là hắn ư? Tóc máu còn chưa sạch sẽ đâu, lại còn sở hữu Sở Đại ư? Cô tin sao? Tôi thì không tin. Cùng lắm là dựa vào gia thế trong nhà, chính là những người này đã cho hắn thể diện, bạn gái hắn, ngay cả các bộ cấp tỉnh đều giữ thể diện cho hắn, thật là có thể lăn lộn mà. - Gia thế ông Nguyên cũng không kém mà, sao lại không thấy những người đó cùng tán gẫu với anh ấy vậy? Cách nói chuyện của Đường Sinh rất có khả năng thu phục người khác. - Gì chứ, tôi không cảm thấy thế. Trần Khiết từ đầu đến cuối đều cho rằng Đường Sinh chỉ là một cậu bé, chỉ là ỷ vào gia thế hoàn cảnh mới có thể diện như vậy. Trái ngược lại Cam Tịnh không cho rằng như vậy, đừng nhìn hắn đôi khi nói chuyện dường như nói đùa, nhưng nếu nói chuyện thực sự, mọi người cũng đều thật sự nghe, thậm chí dựa vào ý mà làm, ngay như các cô Sở Tình, Tú Hinh, còn có cả Quan Cẩn Du kia nữa không phải sao? Nhớ lại khi ở Bắc Kinh, hắn bảo Quan Cẩn Du cùng lão Tị tiếp tục tham gia vào ngân hàng Trung ương, Bộ Tài Chính, bốn trăm triệu, cô không phải là trẻ con. Hiện tại, bọn Sở Tình các cô đã soạn xong “ý kiến kế hoạch ba năm phát triển Tập đoàn Sở Đại ” lúc đó chẳng phải muốn hắn đến để xét duyệt sao? - Trần Khiết, cô đảm nhiệm hay không đảm nhiệm đấy? Cô cùng tôi tính toán thiệt hơn phải không? Cho dù hắn nhằm vào tôi, tôi cũng phải gây khó dễ cho cô. - Không nên như thế… chị Tịnh, dân nữ tôi không phải là không dựa vào, mà muốn trông cậy vào chị giúp tôi, chị làm sao có thể bán đứng tôi chứ? Cam Tịnh trợn mắt: - Tôi cũng không chuẩn bị đảm nhiệm cho hắn, hai ta cùng nhau đem tài liệu qua đưa cho hắn, một mình tôi thì không dám! - Hắn có thể ăn thịt chị được sao? Chỗ đó không phải Sắc Tổng ở sao? Tôi thấy hắn dù có ăn cũng rất khó, hắn dám sao? - Khó mà nói được, người ta cũng không chắc là có quan hệ như thế, chúng ta cũng không thể đoán mò đúng không? Dù sao cô vẫn phải theo tôi qua đó. - Ơ kìa, chị Tịnh, các chị nghĩ như thế thì là như thế à, không nên để tôi đi làm cái bóng đèn chứ? Tôi khó mà làm được. Tần Hiểu liền che miệng cười, quay sang nhéo Cam Tịnh một cái, Cam Tịnh liền hét ầm lên: - A, cô nhéo tôi làm gì thế? - Hai người thật là tàn nhẫn, kẻ thì hung ác, kẻ thì vong ân bội nghĩa, các cô cứ chờ chị xem, Cam Tịnh trừng mắt liếc mắt nhìn các cô một cái, mang theo gói tài liệu to liền đứng dậy đi. Cô vừa đi, Trần Khiết liền ngồi gần Tần Hiểu, - Đã nhìn ra chưa? Người đẹp Cam của chúng ta đã bị rung đông với tên họ Đường kia rồi. - Thật sao? Cam Tịnh có cá tính khá mạnh mẽ, tôi nghĩ nhất định sẽ không vậy đâu? Không thì tôi biến thành tiểu nhân, ôi… - Cô còn chưa giác ngộ à? Cái loại quan hệ này không phải là phải vấn đề nhỏ đâu, quan trọng nhất là có cảm giác, nếu phụ nữ mà có cảm giác, ai cần danh phận gì chứ? Đàn ông lại chủ động, khẳng định là còn ỡm ờ cam chịu số phận, nếu còn kiên trì, hoặc là đối với đàn ông không có cảm giác hoặc cảm giác không đủ, cho nên nói tới các điều kiện để an ủi chính mình, chính xác là không có cảm giác này. Tần Hiểu ngẫm lại mình vài ngày nay cùng ông Nguyên qua lại, không phải là đang bồi dưỡng tình cảm sao? Thực là toát mồ hôi, Trần Khiết nói có chút đạo lý, lại tiếp tục phát triển như thế này, chính mình cũng sắp lên giường của ông Nguyên rồi, cảm tình này cứ như trò chơi vậy, vừa mới bộc phát ra chưa kịp thu hồi lại thì đã xong rồi. Cam Tịnh tới phòng Đường Sinh ngẩn ngơ nhìn Sắc Tổng, xem ra giữa trưa rồi, Sắc Tổng không ngờ còn mặc trang phục yo-ga ở trên ban công đùa nghịch với đủ tư thế, có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong trang phục của cô ở ban công không có áo ngực, hai đầu nhũ hoa hiện ra tự nhiên, cặp tuyết lê căng tròn ở giữa lộ ra một khoảng trắng muốt, quần đùi trắng như tuyết phía dưới càng gây hưng phấn, vốn trang phục yo-ga rất mềm và có tính co dãn, bó sát vào thân hình, làm nổi bật những đường cong trên cơ thể, Sắc Sắc lại cố ý ăn mặc như thế là cô có ý định bất lương để câu kéo Đường Sinh. Cảnh tượng đó thật quá mức, ăn mặc như vậy như phơi bày tất cả, Cam Tịnh chỉ liếc mắt nhìn một cái liền thấy mặt nóng lên. Cô ấy là người con gái phóng khoáng, nếu là người đàn ông có năng khiếu như Đường Sinh thì sẽ gọi Sắc Sắc vào phòng ngủ, đúng là loạn mất rồi. Chỉ nhìn từ đó cũng biết, Đường Sinh và Sắc Sắc quan hệ không tầm thường? Trong lòng Cam Tịnh nghĩ như vậy, - Đây là tài liệu. - Ấy, đưa cho tôi làm cái gì? Không phải bảo chị đảm nhiệm sao? Đường Sinh còn nhớ rõ việc kia, hắn có ý định đùa Cam Tịnh đâu. Cam Tịnh đầu tiên lén liếc mắt nhìn Sắc Sắc một cái, thấy cô không chú ý tới phòng khách này, cách xa đó cũng tới 7, 8 mét, liền thấp giọng nói: - Cậu có ý gây sức ép cho tôi phải không? Chỉ có vài tờ này thôi, tôi đảm nhiệm được được không? Được rồi, tiền lương tùy ý giữ, dù sao tôi sẽ không đảm nhiệm. Đường Sinh cười cười nhận tập tài liệu: - Được, rất có dũng khí, dám làm mất thể diện của tôi phải không? Việc đó, biết không, nội bộ trừng phạt công nhân ngoài việc khấu trừ tiền lương, còn có thể bị chủ nhiệm tiểu Đường dùng cách xử phạt về thể xác… Tiền lương sẽ không trừ nữa, ai bảo tôi quen chị chứ. - Xì, tôi chỉ biết cậu đùa giỡn tôi, chẳng qua, hồng nhan tri kỷ của cậu cũng không ít, có phải muốn bỏ qua chị này không? - Ấy, xem lời chị nói này, tôi muốn chị thì sao? Tôi nhiều chị không phải là sai, nhưng chúng tôi không phải như chị nghĩ đâu. - Tôi sẽ tin cậu sao? Cam Tịnh lại liếc mắt xem xét Sắc Sắc bên kia một cái, ăn mặc như vậy: - Chị cái gì chứ. Đường Sinh sờ sờ mũi: - Là thật, không tin cũng phải tin, như hai chúng ta mà nói đi, không phải là trong sáng minh bạch sao? Cam Tịnh trừng mắt:, - Là tôi trong sạch không phải cậu, không cần phải giả bộ trong sạch đâu? Dùng cách xử phạt tôi về thể xác ốn là quy tắc ngầm sao? Bọn họ nhỏ giọng nói chuyện, nói rất nhỏ, Sắc Sắc làm bộ không nghe thấy, cô sẽ không quấy nhiễu Nhị Thế Tổ trêu đùa phụ nữ đâu. - Ha ha, cái suy nghĩ gì vậy, nghĩ người ta xấu xa như vậy, chị Tịnh, tôi chỉ có thể nói, tôi là người có nguyên tắc rất tốt. - Tôi tin tưởng cậu, sẽ không có quy tắc ngầm với tôi. Không có việc gì khác tôi đi ra ngoài trước, câu cứ từ từ xem tài liệu đi. Chỉ đợi Cam Tịnh rời khỏi, Sắc Sắc cũng lại ngồi xuống ở bên cạnh Đường Sinh, - Ai, Thư ký của Sở Tình bị cậu trêu đùa rồi sao? - Việc đó, chỉ có điều nhận thức không phải rất chín chắn! Đường Sinh cười gượng, quay mặt nhìn sang Sắc Sắc: - Thật sự, không dụ dỗ người ta. - Tôi đâu có, thà rằng tin tưởng lời nói của quỷ, cũng sẽ không tin tưởng lời nói của cậu, nhất là về phụ nữ, đúng không? - Mau lên giữa trưa rồi, chúng ta đi tới nhà ăn thôi, còn vấn đề đó quay lại sẽ nói tiếp, đến lúc đó xem thực tế tôi thể hiện thế nào thôi. Sắc Sắc cũng không truy hỏi đến cùng, đi thay quần áo mới đi ra nhà ăn, Quan Cẩn Du, Hoa Anh Hùng, Bạch Vũ Sanh bọn họ giữa trưa vẫn không thấy quay lại, chỉ có Đường Sinh, Sắc Sắc cùng ông Nguyên, bọn Cam Tịnh ba cô tổng cộng là 6 người, ăn đến 1 giờ chiều, trời mưa rồi. Buổi sáng bầu trời trong xanh, buổi chiều mây đen kéo tới, đây là thời tiết, thay đổi khó lường, mưa to dần. Đường Sinh trở về phòng bắt đầu xem “ý kiến kế hoạch 3 năm phát triển Tập đoàn Sở Đại ”, Sắc Sắc cũng cùng xem, đây cũng là cơ hội để cô hiểu biết toàn diện về Tập đoàn Sở Đại, tiểu oan gia không phải nói vậy sao? Làm cho chính mình phải đưa mắt nhìn toàn diện, không làm quen với một số chuyện của Sở Đại cũng không được, tuy nhiên sau khi xem xong, Sắc Sắc cũng có chút ghen tị, oa, cục diện Sở Đại cũng quá hoành tráng đấy chứ? Khởi bước ban đầu hàng mấy trăm triệu sao? Cả Cẩn Sinh ở Giang Lăng và Tập đoàn quản lý thông tin Cẩn Sinh gộp lại hiện tại cũng không bằng được, trước đó cũng biết Sở Đại có quy mô lớn, nhưng không nghĩ tới tài chính của nó lại lớn mạnh như vậy, truyền thông ở tỉnh đều phát biểu, nói là Sở Đại có hàng trăm triệu, thật là dọa người? Trên thực tế những người tin tưởng lời này của giới truyền thông cũng không nhiều, truyền thông thôi, không khoa trương một chút, tuyên truyền lên làm sao có hiệu ứng gì? Sắc Sắc vẫn bận chuyện Giang Cẩn, cũng không nhúng tay quá vào công việc của Sở Đại, cho nên đối với chuyện của Sở Đại cũng không biết rõ, đôi khi ở cùng một chỗ với Đường Sinh cũng lười hỏi, bọn họ quan hệ như vậy, có một số việc Sắc Sắc cũng lười hỏi, Đường Sinh cũng lười nói. - Đại thiếu gia khoác lác à, mấy trăm triệu, tôi tưởng truyền thông ở Tỉnh ủy khoa trương lên đó chứ, thật đúng là có chuyện như vậy sao? - Chị ư, đúng là thiếu bàn tay, thiếu cánh tay trợ giúp đắc lực của chủ nhiệm tiểu Đường này thì không chủ động tìm hiểu Sở Đại hoặc Tập đoàn quản lý thông tin sao? - Tôi tìm hiểu cái gì? Tôi quản chính mình là tốt lắm rồi, Tập đoàn quản lý thông tin kia kia là do Mai Chước quản lý, Sở Đại thì có Sở Tình, tôi nhúng tay vào làm gì chứ? Hai người đẹp đều ghen sao? Đối với tôi không có có ý kiến gì? Cậu lại không nói cho các cô ấy tôi là chị cả à. Đường Sinh hơi rối rắm, phụ nữ ấy, thật đúng là khiến mình đau đầu, Sắc Sắc nói nhân tố này đó, có thể không suy xét sao? Thật mệt mỏi.. Nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn mảnh mai của cô, kéo cả Sắc Sắc vào trong lồng ngực, mùi thơm của cơ thể cô, mơ hồ có ham muốn, thật sự là báu vật. - Được rồi, Sắc Tổng, có một số việc chậm rãi phân tích sau, còn chị bây giờ xem cẩn thận tập tài liệu này xem mấy lần cho tôi, phải hiểu biết toàn bộ Sở Đại làm việc ba năm trong tương lai, hơn nữa, viết ý kiến của chị thành một bản đưa cho tôi, buổi tối tôi muốn xem, hiểu không? - Không phải chứ? Người ta buổi chiều còn có giờ tập yo-ga, múa bụng, còn muốn đi tắm hơi, còn muốn… Nói xong giọng nhỏ đi. - Còn muốn buổi tối tôi ép buộc chị nữa sao? Vậy nên giữ lại thể lực, bằng không sẽ cầm lấy cái chết, không có ai cứu được chị đâu. Sắc Sắc đấm hắn một cái, - Được lắm, đại thiếu gia, tôi xem cái này, cậu cút đi tán gái đi…