Cực phẩm thái tử gia

Chương 456 : Gió mưa lại đến

Ô Long hồ nổi lên với một trận bão thuốc lắc, chỉ có điều rất nhiều người không biết tình hình, những kẻ đại gia có thể chơi thì vẫn chơi. Hội Đường Sinh cũng vậy, cứ chiều đến lại ngâm mình trong hồ nước, ôm tiểu mỹ nhân trong lòng, cái cảm giác đó thật sảng khoái. Gió thổi mạnh báo trước chuẩn bị đón một cơn bão tới, cơn sóng ngầm bắt đầu khởi động khiến Đường Sinh có một phát hiện nhất định. Hắn cũng từ phía cảnh sát Phượng Thành mà phán đoán được tình thế, Phía Khánh Châu không thể có người đến sao? Phía Giang Lăng sẽ không có người đến sao? Tuy nhiên, Giang Lăng nếu đến cũng là bên cảnh sát phòng chống ma tuý chứ không phải cảnh sát đặc nhiệm. Nhưng rất khâm phục những nhà kinh doanh buôn bán bên gần hồ, vẻ ngoài là một sự điều hòa, ăn ý, họ luôn tuân thủ theo một quy tắc, chỉ bán thuốc và hưởng thụ. Nhưng những hoạt động khác thì họ không làm, họ sợ sẽ phá vỡ mất cái sự hòa hợp ấy, một khi khiến du khách nảy sinh sự sợ hãi đối với nơi này, những nhà kinh doanh đó sẽ thất bại hoàn toàn. Cho nên nơi này rất ít khi xảy ra các vụ ẩu đả, đánh người hay những việc nhưng trộm cắp linh tinh. Đã từng có những kẻ muốn giở trò ở đây nhưng kết quả vẫn là biến mất, những người nắm bắt những chuyện mờ ám quanh hồ lại quá hùng mạnh, không thể dây vào bọn họ được. Ven hồ không có bờ cát, chỉ có bãi cỏ, trên bãi cỏ rộng thênh thang có thể mua những chiếc chiếu giản dị, mọi người ngồi hoặc là nằm dài trên đó. Ngồi đánh bài, nói chuyện, uống rượu, chọc cười, nói chuyện yêu đương, phóng tầm mắt ra xa, cảnh tượng những người trên bãi cỏ đông đúc như một đàn kiến. Lần này đến đây hơn ba trăm học sinh liền, nhưng họ chỉ chiếm khoảng một phần mười những du khách đến Ô Long du ngoạn, nhiều không đếm xuể. Nhất phương thủy thổ dục nhất phương nhân, những đại ca xã hội đen ở hồ Ô Long không nỡ phá đi cái hài hòa này. Những người đến đây nghỉ mát chỉ là những hạng thứ dân đối với chúng, chúng sẽ không chậm chạp mà tiếp đãi bọn họ, chúng còn phải bảo toàn lợi ích của chúng. Cho nên, ngoài mặt thì thấy, Đường Sinh cho rằng những vấn đề ẩn giấu trong này không phải là lớn, trên thực tế, bài xích thế lực mờ ám chính là người chấp pháp. Buôn bán thuốc lắc, đêm hay ngày thì ở đây đều rất kiếm được, mức độ giải trí rất cao, những thiết bị xung quanh cũng rất đầy đủ, toàn bộ dây chuyền sống cũng rất kiện toàn, ăn, uống, dùng, chơi cái gì cũng có, chỗ này cũng có thể coi là tiểu vương quốc. Rất ít những thế lực chấp pháp đến nơi này quản lý việc ăn chơi, nhưng phương án xóa sạch thuốc lần này có chút thất sách, dẫn đến sự chú ý của cảnh sát, thật ra trong lòng thằng béo cũng có chút chột dạ: - Phải khẩn trương bắt tay vào để thanh lý toàn bộ hàng trong tay, việc Lưu Nhất bị sa lưới có ảnh hưởng rất lớn đến hắn. Trong lúc cấp bách rất dễ gây ra sai sót, bây giờ hối hận thì cũng vô dụng, giờ chỉ có thể tuỳ cơ ứng biến thôi, bản thân hắn cũng không sợ bỏ mạng. Khoảng 3,4 giờ chiều, mấy người không được để mắt tới mấy cũng trà trộn lẫn trong hồ, nhưng họ cũng đều có một đặc trưng chính là trẻ tuổi, khắc hãn, lạnh lùng và ánh mắt luôn mang vẻ bí ẩn. Khi Đường Sinh và Tiểu Yến nắm tay nhau đi dạo bên hồ, hắn đã phát hiện ra hai người như vậy, túm năm tụm ba, tuy mặc áo bơi nhưng không xuống nước, người nào người nấy không nở nụ cười, giống như đang đợi chờ điều gì đó. Tiểu Yên lại cực kỳ mẫn cảm, cô có thể cảm nhận được sát khí phát ra từ những người đó, liền thầm thì với Đường Sinh. Hai người ngồi dựa vào nhau dưới gốc cây, cả hai đều mặc đồ bơi, Đường Sinh mặc một chiếc quần bơi, áo bơi của Tiểu Yên phải chắc chắn một chút, phía trên dạng áo sát nách, vì ngực của Tiểu Yên khá to bộ Bikini 3 mảnh không thể che nổi. Bên dưới thì mặc quần bơi dạng váy, bên trong là chiếc quần lót, mặc dù chiếc váy bên ngoài cũng ngắn nhưng vẫn che kín hơn nhiều so với một chiếc quần bikini không. Tiểu Yên vận mái tóc cao nên tận đỉnh đầu, đội cái mũ bơi lên, một khuôn mặt bóng trơn tựa ngọc tựa thủy tinh, mày liễu mắt phượng, thật hoàn mỹ. - Này này, hai cái đó của cả kia cứ như được bơm căng phồng khí lên thì phải? Nhìn thấy cái đó của lão tử liền cứng lên rồi, làm xong việc sẽ cho cô ta một trận …. Nhóm mấy người sát khí đùng đùng kia cũng đang hướng về Đường Sinh và Tiểu Yên vẻ dò xét. Bởi vì người xung quanh rất đông, nên âm thanh cũng rất hỗn độn, ong ong như một tổ ruồi, họ hoàn toàn không lo lắng người khác nghe được tiếng lòng của họ, một thanh niên khác đừng dạng chân và chỉ vào đũng quần nói, - Nhìn này, cái của lão tử đã dựng lên rồi đây này, mẹ kiếp để mắt tới con đó nhé, tướng mạo thanh tú, quả là hàng tốt. Một thanh niên khác trầm hơn, hình như là thủ lĩnh, thu lại ánh mắt đang rọi về phía Tiểu Yên - Đừng có nghĩ nhiều nữa, nhiệm vụ đêm nay mà giải quyết xong thì gái nào mà không có chư? Giữ được mạng rồi hãng nói đi, bây giờ nói những chuyện này thì có tác dụng gì chứ? Ai bị bại lộ trước, kẻ đó sẽ phải chết. Mấy người đàn ông đều không dám lên tiếng, chỉ có thể thu ánh mắt lại, sợ nếu nhìn nữa sẽ chịu không nổi và hành động thực tế. TIểu Yên ghé sát vào tai Đường Sinh kể lại những gì nghe được cho anh, - Bọn họ hình như định làm chuyện xấu, thật muốn cho bọn họ một trận. Trong lòng cô đầy căm phẫn, mấy con lợn này, không ngờ nói ra những câu bỉ ổi như vậy với em? Có cơ hội phải đánh cho chúng một trận thành tàn phế luôn, Tiểu Yên là người để cho chúng mày vọng tưởng đến sao? Đường Sinh thật ra cũng nghe được, tai mắt của hắn cũng rất thâm hậu, lại cố tình đi nghe ngóng bọn họ, đương nhiên không lọt một chữ nào. - Yên Nhi, anh chỉ coi chúng là mấy bãi cứt lạc đà, giẫm lên chúng chỉ làm ô uế, dây bẩn chân anh mà thôi, đến đây ngồi lên chân anh nào, che cho anh chút đi. Đường Sinh sếp bằng ngồi dưới đất, chỉ có điều Đường Thị thực tế không dễ mặc đồ bơi, đi đến đâu cũng gặp phải ánh mắt hiếu kỳ của mọi người. Tiểu Yến ngượng ngùng hơi đỏ mặt, sợ hãi nói: - Đừng mà, xung quanh có rất nhiều học sinh mà, chúng ta cứ dính với nhau sẽ gây ra nhiều lời đàm tiếu. - Những lời kiểu như ăn không được lê lại chê lê chua còn ít sao? Em mà để ý những cái đó, thì sớm muộn sẽ bị chết chìm trong nước bọt mất. Đường Sinh không nói lời nào liền ôm ngay eo nhỏ nhắn của cô kéo lại gần để cô ngồi trên đùi, còn anh ngồi sếp bằng trên mặt đất, Tiểu Yên ngồi trên lòng anh, tư thế có chút ý tứ, Tiểu Yên ngại ngùng đỏ mặt, lén nhìn sang các nơi khác, các đôi nam nữ không phải đều ôm lấy nhau sao? Bên kia Chu Tiểu Thường nằm sấp xuống chiếu cho Tú Tú làm cái đệm ngồi chồm chỗm lên trên, vừa nói chuyện với Tiểu Bàn. Thật ra, mọi người đều có thú vui riêng của mình, cũng không ai để ý hay quan tâm nhìn người khác, chỉ là yên lặng thái quá. Thỉnh thoảng Đường Sinh liếc nhìn người khác sau đó lén rút điện thoại đút sau thắt lưng ra, bấm số của Ninh Hân và nói qua tình hình bên này. - Ừ, bên Giang Lăng cũng cử người đi, là bên phòng chống ma tuý, đội đặc nhiệm không tham gia vào vụ án này. Thay tôi chăm sóc Ninh Manh, nhưng không có nghĩa là để anh trêu chọc nó đâu đấy, tiểu nha đầu đó giờ đang rất hận anh, anh nể mặt tôi mà nhẫn nhịn nó, đừng có tức giận, được chứ? - OK, không vấn đề gì, Anh nhịn cô ấy rồi, cưỡi lên cổ tôi, tôi cũng phải nhẫn nhịn, ai bảo cô ấy là em gái của em chứ? - Anh đừng nói bừa nữa đi, nó nói muốn chuyển trường, chính là muốn trốn anh đấy, làm sao lại cưỡi lên cổ anh chứ? Là anh suy nghĩ xiên xẹo? - Có trời đất chứng dám, tôi mà dám nghĩ xiên xeo cho em gái của em à? Giờ tôi chỉ sợ cô ấy vô lễ với tôi, những chuyện khác không thành vấn đề. - Chết đi, không nói với anh nữa, hai ngày nay bên đó không yên ổn lắm, anh giúp tôi xem chừng nó, để nó an toàn trở về, được không? - Nhất định làm tròn sự chỉ thị của Ninh chi đội, không đưa được cô ấy về, tôi cũng sẽ không về, hey, vậy nhé, byebye. Quả nhiên phía Giang Lăng đã cử người đến, xem ra Ô Long đang âm ỉ một trận cuồng phong, trong lòng nghĩ những thứ này nếu gặp phải Ninh Manh cô ấy cũng sẽ phải đối diện với sự xấu hổ của Yên Yên? Không biết có bao nhiêu người đang nhìn cô, tôi lại không thể đến gần. - Yên nhi, Ô Long đang xảy ra vài tình huống, chị Hân giao cho anh bảo vệ Ninh Manh, anh làm sao đi được đây? Cô ấy rất hận anh. Đoan Mộc Yên chớp chớp đôi mắt đẹp nói: - Nếu không em đi thay anh, cô ấy ở trong khách sạn, không cắm trại ở ven hồ, em đi tìm cô ấy. Yên Yên rất ngây thơ, Đường Sinh vừa nói hắn không đi được, lập tức liền nói tiếp: - Chỉ có điều anh không thể thân mật với em rồi. - Đi đi, người ta ở cạnh anh chỉ toàn bị ức hiếp thôi, các bạn học ở đây nhiều, em có chút không chịu được, không bằng đi tới chỗ cô ấy. Hóa ra, Đoan Mộc Yên vì lí do đó mới chủ động xin đi bắt giặc, Đường Sinh toát mồ hôi hột, nhưng nghĩ cũng hay, buổi tối sẽ có cơ hội với Dung. - Ừ, thế thì em đi đi, dù sao anh cũng bị mắng là người xấu nhất rồi, không thể liên lụy đến em được, chúng mình còn nhiều thời gian mà. Sau khi Đoan Mộc Yên đứng lên đi khỏi, Đường Sinh cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng nghĩ bên Khánh Châu cử người tới liệu có phải là Cung Vĩnh Xuân không? Người này đối nghịch với những người đàn bà của mình, anh vẫn còn khắc sâu vào trí nhớ, hành trình ơ Khánh Châu chưa có kết quả, nhưng có diễm ngộ, cũng coi như là thu hoạch. Những chuyện xảy ra bên Khách Châu Đường Sinh không để trong lòng, coi như là ngoài ý muốn đi. Bất luận là mình hay là Cung Vĩnh Xuân thì đều không có nghĩa lý gì với việc giằng co của đối phương, đó là một đêm chính nghĩa thực sự, ai cũng không nợ ai gì nữa, chỉ có thể coi như là đụng chạm xác thịt thôi. Nhưng rút cuộc lại có một tầng quan hệ, nếu hai bên gặp nhau tự nhiên sẽ thân thiết hơn những người bạn bình thường. Nhưng nếu nói là tình nhân của nhau thì lại chưa đủ, hơn nữa, Đường Sinh không hề chủ động liên lạc với cô ta, sợ làm phiền đến cuộc sống bình thường của cô, Cung Vĩnh Xuân cũng không tìm hắn. Lúc trời chạng vạng tối, Đường Sinh đi bộ về chỗ bọn Tiểu Chu và Dật phong, Tiểu Yên cũng gửi tin nhắn đến, nói là đã ở chung được với Ninh Manh, vậy anh yên tâm rồi, có Tiểu Yên bên cạnh Ninh Manh, một chuyện nhỏ nhặt nhất cô cũng có thể giải quyết được, không cần lo lắng cho họ. - Sao cơ cậu bị Xa Đăng Yên bỏ rơi rồi sao? Tiểu Chu quay trái quay phải không thấy Đoan Mộc Yên, hơi kinh ngạc trêu trọc Đường Sinh. - Đúng vậy, Yên Yên nói Chu phu nhân khêu gợi hết mực, ném đôi mắt quyến rũ về phía tôi, không ngờ tôi lại không nhìn thấy, thế là không chạm với cô ấy. - Hả, Tiểu Chu kêu rống lên một tiếng: - Tôi còn ném mười ngàn ánh mắt quyến rũ cho Xa Đang Yên, sao cô ấy không chạm vào tôi nhỉ? Đường Sinh ha hả cười: - Cô ấy không họ Cao, cho nên không chạm lợn. Nói xong quay sang Dật Phong nói: - Tối nay đi với tôi, có việc. - Được, nhưng…xuất hiện một vài người không tầm thường, có phải là có chuyện gì không? Dật Phong cũng là con cháu của Lý thị có thân thủ không tầm thường, sự cảnh giác khẳng định không như người thường. - Đưa cả Tiểu Bàn theo, được không? - Củ chuối, tôi dẫn cậu đi chơi gái mà cậu mang cô ta theo còn chơi cái gì hả? Đường Sinh cố ý đùa anh, hắn nghĩ gọi Dật Phong đi theo cũng vô dụng, mấy người bọn Chu Tiểu Thường không thể thiếu sự bảo vệ của Dật Phong được, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao kịp xử lý đây? - Anh chết đi, thông đồng với chồng tôi ít thôi. Tiểu Bàn kéo tai Dật Phong, - Anh dám đi á? Em thiến anh. - Hey, Anh làm sao có thể đi được chứ? Dật Phong giống như Tiểu Chu, đều sống trong sự quản lý của bà xã “Uy dưới, không phục không được.” Đường Sinh đứng dậy, cố ý ưỡn bụng, dưới cạp quần đột nhiên chóa mắt, anh cười gian nói: - Cuối cùng cũng thông đồng được với Tú và Tiểu Bàn, điện thoại của tôi luôn chờ tin nhắn liên lạc của các cậu, nhân cơ hội Tiểu Yên không ở đây, tôi đi tìm gái ôm, mấy ông sợ vợ, tạm biệt. Trước khi hắn đi còn không quên liếc ánh mắt nhìn khinh bỉ Dật Phong và Tiểu Chu, xoay người véo mấy cái rồi cười to bước đi, để lại sau một tràng câu mắng. Khi trời vừa tối, ven hồ sáng lên một loạt những ngọn đèn, ban đêm xuống vịnh hồ là một nét đặc sắc thu hút đặc biệt, nhiệt độ nước hồ ban đêm nóng lên. Từ trong phòng số 416 bước ra 3 nam 2 nữ năm người trang điểm vận quần áo của những du khách, chính là hội Đinh Hải Dung hóa trang thành, lần này đến để điều tra án, cũng tiện thể thể nghiệm tận hưởng đặc sắc của hồ Ô Long, những khách du lịch trong khách sạn đều mặc đồ bơi đi thẳng ra ngoài, nhập cảnh tùy tục. Thật ra, Đinh Hải Dung có cuộc hẹn với Đường Sinh, hai người mặc thường phục đóng giả là tình nhân, đi trinh sát tình hình. Sau khi tên béo nhận được tình hình, liền ra lệnh, - Theo dõi sát người phụ nữ họ Đinh, đêm nay cô lại là tửu mỹ của ta.