Cực phẩm thái tử gia

Chương 358 : Hội nghị thu hút đầu tư ở phượng thành (3)

Việc tạt rượu trong buổi thu hút đầu tư bị đưa lên bản tin thời sự, là do có người cố ý nhạo báng Uông Sở Tình, ai bảo cô mấy ngày gần đây luôn gây rối? Lại vì chuyện của Bích Tông Nguyên, ngươi làm dám bôi nhọ danh dự Ủy ban nhân dân và Thành ủy Phượng Thành? Vì vậy Uông Sở Tình cảm thấy rất oan ức, lúc tin tức buổi trưa đưa tin Phó chủ tịch thành phố họ Viên đã vô cùng tức giận gọi điện chất vấn nhà đài, nhưng bản tin buổi chiều và buổi tối cũng đưa tin nữa thì không chịu nổi nữa, sau tin tức buổi tối, hình ảnh Uông nữ sau tiệc rượu cũng được đưa lên, Viên Bỉnh Tường vô cùng tức giận, cãi cọ ầm ĩ với Trưởng ban truyền thông thành phố là Đỗ Hữu Tài, nói báo đâì thành phố cố ý gây mâu thuẫn, làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa chính quyền địa phương và tập đoàn Phương Khí, còn ban truyền thông thành phố lại cho rằng nói vậy là vu khống. Đỗ Hữu Tài cũng có chút oan uổng, gã vốn dĩ không biết việc này, đương nhiên tức giận cãi nhau với Viên Bỉnh Tường vài câu, sau đó hỏi phó trưởng ban quản lý phần tin tức, Phó trưởng ban họ Lý cũng cho biết hắn không biết gì, mà thật sự cụ thể của sự việc hắn cũng không biết, cần phải điều tra nữa. Có một vài tin tức cũng không phải tự hắn phê duyệt, vậy còn phòng ban xử lý xét duyệt tin tức để làm gì? Chẳng lẽ việc gì cũng phải Phó trưởng ban đích thân làm sao? Như vậy không phải bận chết sao? Với những việc như thế này, Trưởng ban Đỗ Hữu Tài cũng hiểu, nhưng gã biết Bí thư Lục rất xem trọng lần thu hút đầu tư này, nhưng lại xảy ra sự cố về tin tức, quả nhiên, Bí thư Lục đã gọi điện đến. Trước đây quan hệ giữa Viên Bỉnh Tường và bí thư Lục không tệ, Đỗ Hữu tài sau khi làm ầm ĩ vài câu cũng vội vàng đi giải quyết hậu quả, nhưng điện thoại của lão Lục gọi đến, gã cũng rất do dự chỉ nói sẽ nhanh chóng làm cho sự việc lắng xuống, rồi sẽ bảo giới truyền thông đến xin lỗi họ Uông. Trong ngày thu hút đầu tư đầu tiên ở Phượng Thành đã xảy ra chuyện này, nhìn như ngẫu nhiên, nhưng kỳ thật đã thể hiện được tất cả các mâu thuẫn. - Tức chết tôi mất, tôi phải chiều ai bỏ ai đây? Tiểu Tỉnh lại tạt rượu trước mặt nhiều người như vậy, người không biết còn tưởng có chuyện gì nữa, chị xem thử xem trên báo viết thế nào, rõ ràng là công kích ngươi khác mà, lại nói tôi khoe hàng làm cho nhà đầu tư Nhật Bản mất kiểm soát nên để cốc rượu bay lên ư, thế này là thế nào chứ? Chắc chắn có người đang âm thầm điều khiển, chắc hai ngày trước đây ta quá manh động, nên bị người ta ngắm. Uông Sở Tình nghi ngờ rằng Phó chủ tịch thành phố họ Thẩm hoặc Phó chủ tịch thành phố họ Lý đang âm thầm ra chiêu, bởi vì công tử họ Thẩm họ Lý là nhân vật chính trong sự kiện Bích Tông Nguyên, bọn họ cũng vì vậy mà bị bôi xấu, đó là trả thù, trả thù có âm mưu, Bích Tú Hinh chỉ có thể khuyên Uông Sở Tình nguôi giận. Lúc trời chập choạng tối Đường Sinh mới đến nhà khách Phượng Khí, đây là nơi mà Bích Tú Hinh và Uông Sở Tình tạm thời ở lại, đi cùng hắn còn có Sắc Sắc, Mai Chước, Trần tỷ, hắn đã nghe Mai Chước nói rồi, gây nên cuộc cãi vã với tiểu Tỉnh là Sắc Sắc, oái, Sắc Sắc làm á? Trên xe, Sắc Sắc lè lưỡi nói với Đường Sinh: - Lúc đó tôi chỉ muốn đùa một chút, ai ngờ gã lại yếu đuối như vậy ném luôn cả ly rượu, không phải vứt cho ngươi khác có thể đỡ, mà hắn đang ném đi, ngươi ta cũng không phải cố ý hại Uông Sở Tình. Đường Sinh chỉ có thể trợn mắt, - Đừng ai nói đến việc này nữa, làm như không biết gì là tốt nhất, đài truyền thông Phượng Thành cố ý làm lớn chuyện là lỗi của bọn họ, tôi nghĩ trong Thành ủy sẽ có người không cho qua đâu, tôi cũng không biết được có ai ở sau lưng giật dây chuyện này hay không. - Liệu có thể là hai người Thẩm Quân Lý Khang không, dù sao chuyện của Bích Tông Nguyên cũng khiến cho bọn họ bị động, làm vậy xem như họ đang trả thù. - Bọn họ chắc không ngốc như vậy, sợ rằng có ngươi cố ý lợi dụng chuyện này để gây mâu thuẫn, rồi thu lợi thử phân tích xem người thu lợi trong chuyện này là ai, chúng ta không khó để rút ra kết luận, vấn đề là sự việc khá phức tạp, không phân tích rõ được. Ngay khi bọn Đường Sinh tiến vào nhà khách, trong một căn phòng tại một khách sạn sang trọng khác, Vương Ngạn Đôn và La Kha vừa mới rời khỏi giường, bọn họ có thể nói là Luyến, Gian, Tình, Nhiệt hòa cùng nhau, trước đây Sở Minh Trung giới thiệu La Kha cho Vương Ngạn Đôn, để Vương Ngạn Đôn biết anh trai La Kha là ủy viên thường vụ Giang Lăng, trong đầu gã liền nghĩ phải có được nữ tử này. Thông qua La Kha mà kéo dài đến Giang Lăng, đối với Vương Ngạn Đôn mà nói thì có trăm lợi mà chỉ một hại, huống chi ngươi phong tình quyến rũ như La Kha đã nhiều lần ám chỉ, một người luôn đam mê phụ nữ như Vương Ngạn Đôn không ngại gì mà không tóm lấy cô ta, sau khi chiếm được mối quan hệ của hai người liền tiến thêm một bậc, La Kha có thể coi là người có kinh nghiệm nhiều, nhưng cũng bị khuất phục dưới tay Vương Ngạn Đôn. - Sự kiện tạt rượu liên tiếp sau sự kiện Phượng Khí sẽ làm cho trung tâm quyền lực Phượng Thành càng thêm tán loạn, công tử ngươi nhân thời cơ này thu phục lòng người, trước tiên hãy phô bày năng lực của mình, tập hợp những lực lượng cô lập lại, để hình thành một sức mạnh để đối kháng họ, tôi tin rằng dưới sự giúp đỡ của thị trưởng Phượng Thành và Bộ trưởng Sở, không khó để hình thành một sức mạnh ngang bằng. La Kha không chỉ biết hầu hạ nam nhân, mà đầu óc chính trị của ả cũng rất khôn khéo, điều này lại càng khiến Vương Ngạn Đôn đánh giá cao ả, gã rõ ràng biết La Kha là người tình của Sở Minh Trung mà vẫn muốn cô ta, chứng tỏ hắn làm việc rất quyết đoán, cũng muốn thu phục La Kha về, chứ không phải thông qua Sở Minh Trung để khống chế ả, vì La Kha có quan hệ với La Kiên ở Giang Lăng, không có lời nói của La Kiên thì ả cũng không đáng giá. Muốn đi con đường này, cũng muốn cô lập bọn họ, chứ không phải khiến cho bọn họ trở thành lực lượng cô lập để giằng co với mình, Vương Ngạn Đô nghĩ như vậy. Sở Minh Trung không đem sự thật về Vương Ngạn Đôn nói cho La Kha biết, nữ tử này tính tình lẳng lơ nếu để cho ả biết bối cảnh của Vương Ngạn Đôn, ả còn không lập tức bỏ rơi gã? Nhưng gã lại quá xem nhẹ mắt nhìn người và trí tuệ của La Kha rồi, buổi chiều ả đã quy phục. Quan hệ thân thiết nhất giữa nam nữ được liên hệ mật thiết nhất trong phòng ngủ, trừ việc này ra thì tình bạn có thân thiết hơn nữa cũng không thể thân thiết hơn tình nhân. Tình bạn không bằng gian tình, đương nhiên, cách nói này cũng không phải tuyệt đối, nhưng sự tiếp xúc trong phòng ngủ là cách ngắn nhất để rút ngắn khoảng cách này, sức lực trai trẻ của Vương Ngạn Đôn khiến cho La Kha sau hai tiếng đã lên đến đỉnh điểm sự sung sướng tâm hồn cũng như thể xác, ả đã sống 38 năm nhưng chưa từng được hưởng vui thú trong chuyện ân ái như vậy, so với những nam nhân ả từng tiếp xúc trước đây, Vương Ngạn Đôn là nhất. - Trưởng ban thông tin Đỗ Hữu Tài cũng đã bị Bí thư Lục chất vấn rồi, chỉ sợ trong lòng khó tránh khỏi mất mát, người này cũng có thể lôi kéo được. Vương Ngạn Đôn đốt một điếu thuốc, ngồi dựa vào giường, thân hình trắng nõn của La Kha nằm bên cạnh hắn, da thịt lấm tấm mồ hôi, lại ửng hồng, có thể thấy sự hoan lạc vừa rồi kịch liệt như thế nào, - Nói đúng ra là Uông Sở Tình vô duyên vô cớ đã bị cuốn vào cuộc đấu tranh phức tạp này, làm ăn không dễ đâu, với chế độ hiện hành trong nước, quy hoạch thương mại không thể tách rời được với chế ước của chính phủ, chính phủ mới là kẻ mạnh chế định quy tắc người làm kinh doanh có lớn thế nào cũng phải nhìn mặt chính phủ. - Công tử chắc chắn tám phần là đã để ý tới Uông Sở Tình đúng không? Nữ nhân kia cũng thật lạnh lùng, muốn khai thác ả cũng hơi khó, con đường ngắn nhất không ngoại trừ thủ đoạn đặc biệt, khi gạo nấu thành cơm rồi, không sợ cô ta không ngoan ngoãn, những người con gái có tư tưởng truyền thống thường chịu ràng buộc này. - Ha ha ha! Tôi không có năng lực như vậy sao? Uông Sở Tình cũng không tệ, nhưng Vương Ngạn Đôn tôi cũng không phải kẻ lợi dụng lúc người ta khó khăn mà hưởng lợi, Vương gia cũng không có loại con cháu xấu xa như vậy, cô đi theo tôi sau này làm việc cũng phải phóng khoáng một chút, thắng phải thắng khiến đối phương tâm phục khẩu phục, thua cũng phải thua quang minh chính đại, Vương gia thắng được cũng thua được, thắng thua nhất thời không nói rõ được gì, ai có thể cười sau cùng thì đó là người thắng. La Kha trong lòng rất bội phục Vương Ngạn Đôn, nhưng ả lại nói: - Công tử, tôi cho rằng chỉ cần đạt được mục đích, có thể không từ thủ đoạn. - Không từ thủ đoạn là một tật xấu, cô có thể làm như vậy, nhưng Vương gia thì không, khí tiết của người Vương gia là vinh dự của bao nhiêu năm nay, bất cứ người con cháu nào cũng không thể làm ô nhục nó, sở dĩ Vương gia có thể có địa vị cao như vậy, là vì ngay cả đối thủ cũng phải tôn trọng Vương gia, nếu làm việc gì cũng không từ thủ đoạn, thì sao Vương gia lại được người ta tôn trọng? La Kha lúc này hiểu ra, có nhiều thứ thật sự ả chưa từng nghĩ tới, như những điều Vương Ngạn Đôn nói, thật sự không từ thủ đoạn mà giành lợi, một khi thất bại tất nhiên sẽ trở thành niềm vui của rất nhiều người, nếu tính lâu dài, còn phải tìm cách thuyết phục đối thủ nữa, lợi ích nhất thời cũng không có nghĩa sẽ vĩnh viễn, có thể thứ ngươi mất lần sau sẽ gấp mười lần thứ ngươi có được lần này. Nhưng không có ai cảm thông với ngươi, chỉ nhìn ngươi như trò cười, luận đàm thế gian rộng rãi tinh thâm, nếu không nhận thức sâu xa, khó hiểu được! Vương Ngạn Đôn có cách nghĩ của gã, nữ nhân như Uông Sở Tình không phải có được thân xác cô ta là xong, nhưng phải có được trái tim cô ta, chỉ là một thể xác dù đẹp đến mấy cũng không có hồn, thì cô ta cũng sẽ mất đi vẻ đẹp tâm hồn thuộc về mình, thì sự chiếm đoạt đó cũng vô nghĩa. Quang minh chính đại thuyết phục cô ta, khiến cô ta quay đầu lại mới thật sự là thuyết phục, ngoài vậy ra không bằng cứ đứng xa xa ngắm cô ta! La Kha lại không hiểu Vương Ngạn Đôn, chỉ nghĩ hắn cũng chỉ có mưu đồ nông cạn, nhưng lúc này ả không thể không nhìn lại con ngươi này, những nam nhân có thể khiến ả tôn trọng thật sự không nhiều, vì vậy ả thường không xem nam nhân ra gì, ả cho rằng nam nhân chỉ là một khối thịt không xương. Như vậy chỉ có thể nói La Kha chỉ tiếp xúc được với rất ít nam nhân, thật sự rất ít chắc chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nên không nhận xét đúng được. Không ai biết được, sự việc được đưa tin hôm nay là do Vương Ngạn Đôn đứng phía sau, hắn lợi dụng hỗn loạn để lôi kéo người khác. Tại nhà khách Phượng Khí, bữa tối được tổ chức ở đây, bọn Đường Sinh và Bích Tú Hinh, Uông Sở Tình cùng dùng cơm. Ăn xong, Bích Tú Hinh muốn đến bệnh viện thăm em trai, khi nói điều này liền liếc mắt nhìn Đường Sinh, không nói cũng biết, chính là hỏi hắn muốn đi hay không. Đường Sinh liền nói hắn cũng muốn đi, dù sao chuyện của Bích tổng giám cũng do hắn gây ra, lại bảo Sắc Sắc, Vương Tĩnh, Mai Chước bọn họ khuyên nhủ Uông Sở Tình không nên bực bội vì chuyện ngày hôm nay, chính quyền Phượng Thành sẽ có cách giải quyết. Hai ngày nay Bích Tông Nguyên rất buồn bực, thật cẩn thận trong trị liệu, cũng vô cùng lo lắng mình sẽ mất đi khả năng của đàn ông, nếu thật sự mất thì còn sống làm gì nữa? Những việc liên tiếp đã tạo nên một Lý Liên Anh thời hiện đại? Thật bi kịch. Đường Sinh cũng rất ngại khi đến gặp Bích Tông Nguyên, hắn đi cùng với Bích Tú Hinh đến đây, thật ra cũng còn có mục đích khác. Hắn ở ngoài hành lang đợi Bích Tú Hinh đi ra, hai người cùng đi xuống rồi lên xe X5 rời khỏi bệnh viện, - Có muốn đi uống rượu không? - Không uống nữa đâu! Bích Tú Hinh trong lòng có chút sợ hãi, lần trước uống rượu vào rồi nhảy với ngươi một bài bị ngươi làm cho sợ chết khiếp, nay ngươi lại muốn nữa sao? Sớm biết trước như vậy đã dẫn Đại Liên Ny theo, nhưng lại sợ ngươi không thích cô ta nên lại thôi, - Ngươi có ý gì vậy? - Không có Đường Sinh khoát tay - Vậy Trần tỷ đến nhà khách Phượng Khí đi, bọn Sắc Sắc đang đợi. Bích Tú Hinh định nói gì nhưng lại thôi, rồi thở dài nói: - Tôi còn rất lo lắng cho em trai, phát hiện áp lực trong lòng em tôi cũng không nhỏ. - Oái? Như vậy thì không được, vấn đề của nam nhân kia không chỉ ở khí giới, vấn đề tâm lý cũng rất quan trọng. Như vậy đi, đợi hắn ra viện, tìm một nữ nhân cho hắn thử xem, nếu thật sự không còn chức năng nữa, không phải cô sẽ hận tôi sao? Bích Tú Hinh tự bảo, hận ngươi có ích gì? Nếu hận ngươi mà em ta có thể khỏi thì được, thì việc này không thành vấn đề.