Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 590 : Chết cũng vô hối

Rất nhanh, hai người một trước một sau tắm rửa một chút, ở Bùi Ngữ Yên chủ động mời xuống, Trần Thanh Đế cùng nàng nằm trên giường lớn. Bùi Ngữ Yên có thói quen ngủ trần, Trần Thanh Đế cũng chỉ mặc một cái quần lót tứ giác... Hai người nằm ở trên giường, thân thể trần truồng của Bùi Ngữ Yên ghé vào trên người Trần Thanh Đế, chủ động bắt đầu hôn môi Trần Thanh Đế. - Thanh Đế, để cho em giúp anh... Bùi Ngữ Yên từ bên trên ngã xuống, bắt đầu điên cuồng hôn môi. - Ô... Trong miệng của Bùi Ngữ Yên, phát ra thanh âm ô ô liên tiếp, đầu cũng cao thấp lắc lư. Đã có một lần kinh nghiệm trước kia, kỹ xảo của Bùi Ngữ Yên càng thêm hoàn mỹ rồi. - Hấp! Trần Thanh Đế thì nhịn không được hít sâu một hơi, thoải mái méo mó rồi. - Vào càng sâu, Thanh Đế sẽ càng thoải mái. Rất nhanh, Bùi Ngữ Yên tổng kết ra kinh nghiệm, mỗi một lần đều ngậm thật sâu, tuy Bùi Ngữ Yên có chút khó chịu. Nhưng mà, cảm nhận được bộ dáng thoải mái của Trần Thanh Đế, nàng cũng không biết là khó chịu. Mặc dù nói, Bùi Ngữ Yên rất muốn giao thân thể của mình cho Trần Thanh Đế, nhưng mà, bởi vì nữ nhân Hỏa Dị Năng kia uy hiếp, nàng không dám. Nàng sợ hại Trần Thanh Đế. Dù Trần Thanh Đế cũng không sợ, quyết không để ý. Ba ba ba... Trong phòng, chỉ nhìn thấy một nam nhân xích lõa, hai chân tách ra, một nữ nhân làn da tuyết trắng, đỏ ửng, đầu đặt ở giữa hai chân hắn, không ngừng cao thấp lắc lư. Liên tiếp tiếng vang, vang lên. Cả gian phòng, tiếng rên rỉ không ngừng. Rống! Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, cao triều đến rồi, lúc này càng tới muộn một ít. Bùi Ngữ Yên cảm giác miệng của mình rất nhám, trong cổ họng, dũng mãnh bắn vào một đoàn chất lỏng sền sệt. - Thanh Đế, thoải mái không? Bùi Ngữ Yên từ giữa hai chân của Trần Thanh Đế, bò tới trên người Trần Thanh Đế, mặt ngọc đỏ bừng, thấp giọng nói. - Ân. Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, trên mặt tràn đầy hưởng thụ. Nhìn thấy những điều này, trên mặt Bùi Ngữ Yên lộ ra nụ cười hạnh phúc. - Thanh Đế, chờ thêm một thời gian ngắn, em sẽ giao thân thể của em cho anh. Bùi Ngữ Yên tràn đầy chờ mong nhìn Trần Thanh Đế, mặt ngọc hồng lên, sắp nhỏ ra nước. Mà một thời gian ngắn theo như lời của Bùi Ngữ Yên, đương nhiên là phải chờ sư phụ nàng gật đầu. Muốn giao thân thể cho Trần Thanh Đế, nhưng mà, không thể bởi vì muốn, mà không để ý Trần Thanh Đế an nguy. Bùi Ngữ Yên, không muốn để cho Trần Thanh Đế gặp chuyện không may. Nhất là bởi vì nàng. Thực lực của Trần Thanh Đế là rất mạnh, bất quá, sư phụ của nàng càng mạnh hơn nữa. Càng mạnh hơn nữa! - Hi vọng đến lúc đó, em sẽ không hối hận. Tâm tình của Trần Thanh Đế rất phức tạp, thật không biết nên nói cái gì mới tốt, đối với Bùi Ngữ Yên là tình cảm ra sao. Thật sự chỉ là đơn thuần muốn thân thể của Bùi Ngữ Yên, không có bất cứ tia cảm tình, cảm xúc nào khác? Trần Thanh Đế, không biết rồi. - Chết cũng vô hối. Bùi Ngữ Yên kiên định nói.... Tổng bộ Thanh Bang, bốn phía biệt thự của cung phụng trưởng lão, đột nhiên xuất hiện một cổ thi khí đầm đặc. Trong phòng ngủ, thanh niên nam tử đột nhiên mở hai mắt ra, trong con ngươi hiện lên một đạo tinh mang. Thanh niên nam tử rất nhanh từ trong biệt thự, lách mình mà ra, đi ra ngoài biệt thự, quỳ một chân xuống đất, trên mặt tràn ngập cung kính cùng vẻ hưng phấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://Vèo! Trong bầu trời đêm, một đạo tàn ảnh giống như lợi kiếm, kích xạ mà đến, cuối cùng ngừng lại trước mặt thanh niên nam tử, thi khí xông mạnh. - Sư phụ. Thanh niên nam tử cung kính nói. - Ân, đứng lên đi! Người tới, toàn thân đều bị hắc bào dài rộng che phủ, trên đầu cũng mang theo miếng vải đen giống như mũ rộng vành, khiến cho thấy không rõ diện mục của hắn. Bất quá, hai con ngươi như là U Linh, làm cho người tiếp xúc đến, sẽ cảm thấy sởn hết cả gai ốc. Đây là sư đệ của Đoạn Thiên, Thanh Bang cung phụng trưởng lão. - Vâng, sư phụ! Thanh niên nam tử rất nhanh đứng lên, thân thể cũng không có đứng thẳng, cung kính nói: - Sư phụ, ngài như thế nào sớm trở lại như vậy? Không phải nói đêm mai mới có thể về sao? - Lần này đi ra ngoài, thu hoạch không tệ, ta lại có chỗ đột phá, cho nên sớm trở lại. Thanh Bang cung phụng trưởng lão, rất là bình thản nói. Bất quá, thanh âm của hắn, lại như cũ tràn đầy lành lạnh. Thi Tu giả, muốn ôn nhu cũng ôn nhu không nổi. Đương nhiên, chỉ là nhìn từ điểm này, Thanh Bang cung phụng trưởng lão còn rất dễ nói chuyện, vấn đề đồ đệ hắn hỏi, hắn cũng rất bình thản trả lời. - Chúc mừng sư phụ, chúc mừng sư phụ. Thanh niên nam tử tinh thần chấn động, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói: - Sư phụ, còn có một tin tức tốt. - Tin tức gì? Cung phụng trưởng lão bình thản nói. - Hai giờ trước, Chiến Vương Tỉnh Khoát đến tìm sư phụ. Thanh niên nam tử hít sâu một hơi, xoa xoa đôi bàn tay, nói ra: - Hắn nói, hắn phát hiện một cổ mộ. - Phát hiện một cổ mộ?