Cực Phẩm Tà Thiếu
Chương 415 : Ta không có thói quen ăn lại
Sau khi ngao tru lên một phen, Trịnh Lục lập tức phát hiện không khí có chút không thích hợp, quá an tĩnh.
Ngay vừa rồi, cũng có không ít đệ tử nhỏ giọng nghị luận nhao nhao, làm sao lại đột nhiên không có âm thanh nữa rồi hả?
- Trần Thanh Đế, các ngươi muốn đi ăn cơm chúc mừng? Ta cũng muốn đi.
Đúng lúc này, một âm thanh như chuông bạc vang lên, Bùi Ngữ Yên mặc một bộ quần trắng đi tới.
- Bùi Ngữ Yên? Trịnh Lục trừng lớn hai mắt, nhịn không được phát ra một tiếng gầm rú.
Trước kia Trịnh Lục nhìn thấy tất cả tạp chí lớn đưa tin, Bùi Ngữ Yên là vị hôn thê của Trần Thanh Đế. Bất quá, cái này... cái này cũng không có tận mắt nhìn thấy người a.
Chấn kinh rồi.
Trịnh Lục quyết đoán chấn kinh rồi.
- Chúng ta đại nam nhân ăn cơm chúc mừng, ngươi một nữ nhân, đi theo làm gì?
Trần Thanh Đế liếc mắt, không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt.
Cự tuyệt?
Mẹ kiếp nhà ngươi, Trần Thanh Đế thằng này, vậy mà cự tuyệt Bùi Ngữ Yên? Không mang Bùi Ngữ Yên theo ăn cơm? Trời ạ, đây là cái tình huống gì? Quá không thể tưởng tượng rồi?
- Thẩm Kỳ cũng là nữ hài, nàng có thể đi, vì cái gì không mang ta đi?
Vẻ mặt Bùi Ngữ Yên không phục nói.
- Cái kia... Trần Thanh Đế, chị dâu muốn đi, vậy hãy để cho nàng đi chứ.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế vừa muốn nói chuyện, Trịnh Lục liên tục ngăn cản, thấp giọng nói ra:
- Huynh đệ, hạnh phúc của ta, có thể phải dựa vào chị dâu rồi, ngươi nên thành toàn cho ta a.
- Chị dâu, ký cho ta một chữ lưu niệm được không?
Trịnh Lục đi đến trước mặt Bùi Ngữ Yên, xoa xoa đôi bàn tay, cười hắc hắc, nói ra:
- Thuận tiện giới thiệu cho tiểu đệ ta một mỹ nữ?
Rất hiển nhiên, cái đằng sau này mới là mục đích chính thức của Trịnh Lục.
- Đương nhiên không có vấn đề rồi.
Bùi Ngữ Yên mỉm cười, ôn nhu nói.
- Oa ha ha, Chu Trướng, có nghe hay không? Có nghe hay không? Chị dâu nói không có vấn đề, muốn giới thiệu mỹ nữ cho ca ca ta.
Trịnh Lục hưng phấn, hung hăng càn quấy nói:
- Chu Trướng, ngươi bây giờ hối hận không? Nếu ngươi dám hối hận, ca ca ta sẽ đánh ngươi a.
- Hối hận?
Chu Trướng nhìn thoáng qua Thẩm Kỳ đang run nhè nhẹ thoáng một phát, nói ra:
- Ca ca ta cuối cùng hối hận nhất đúng là, không có hung hăng làm thịt Trần Thanh Đế một chầu.
- Hiện tại cơ hội tới, thỏa thích làm thịt.
Trịnh Lục cạc cạc cười không ngừng, nói ra:
- Trần Thanh Đế, chị dâu, em dâu, chúng ta trước đi mua quần áo, sau đó hung hăng ăn một bữa, chúc mừng thoáng một phát.
- Trần Thanh Đế, ngồi xe của em được không?
Bùi Ngữ Yên ôn nhu nói.
- Đi lấy xe đi.
Trần Thanh Đế nhún vai, tỏ vẻ không có ý kiến, đồng dạng, hắn rất muốn biết, Bùi Ngữ Yên đến cùng muốn làm cái gì.
- Tốt, anh đợi em.
Bùi Ngữ Yên mỉm cười, nanh đi lấy xe.
- Trần Thanh Đế, chúng ta đi trước, gặp ở siêu thị Thế Kỷ mới.
Trịnh Lục mang theo valy rương, đi trước chui vào xe.
Chu Trướng cũng kéo tay Thẩm Kỳ lên xe.
Lý Vưu đạt được Trần Thanh Đế ý bảo, chở bọn người Trịnh Lục đi trước.
Về phần xe của Trần đại thiếu, trực tiếp không bị để ý tới.Ông...
Hai phút sau, Bùi Ngữ Yên lái chiếc Ferrari màu đỏ đứng ở trước mặt Trần Thanh Đế.
- Ngươi rất chán ghét ta, nhưng mà...
Trần Thanh Đế cũng không có lên xe, nói thẳng:
- Ngươi vì cái gì còn muốn tiếp cận ta?
Bùi Ngữ Yên rất nghiêm túc nói ra:
- Bởi vì ngươi thay đổi.
- Ta trước kia cũng vì ngươi cải biến qua, nhưng ngươi y nguyên hận không thể giết ta.
Trần Thanh Đế nhíu mày, khinh thường nói:
- Còn nữa, ta không có thói quen ăn lại.
- Ngươi nhớ tới ta, hiện tại bắt đầu hận ta rồi hả?
Ngồi ở trong xe, Bùi Ngữ Yên gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, sợ bỏ qua bất luận một chi tiết gì.
- Sự tình trước khi đột nhiên ngươi xuất ngoại, ta đã biết một ít. Đồng dạng, biểu lộ ra lúc đầu có lẽ ta không hận ngươi, mà là hận chính mình.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Về phần lúc ngươi đột nhiên rời đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết.
- Dù sao, người biết quá ít, mà ta cũng đã quên.
Trần Thanh Đế cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Bất quá, không thể không bội phục mình, thậm chí có thời điểm si tình như thế.
- Ngươi bây giờ còn yêu ta sao? Hay là hận ta?
Trong lòng Bùi Ngữ Yên run lên, nàng đương nhiên biết rõ, lúc trước Trần đại thiếu vì nàng cải biến rất nhiều, rất nhiều.
Nhưng mà, những chuyện này lại không phải nàng muốn thấy.
- Thích ngươi? Hận ngươi?
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt khinh thường nói:
- Không thể phủ nhận, ngươi lớn lên xác rất đẹp, rất khiến người tâm động. Có một vị hôn thê như ngươi, hoàn toàn chính xác có thể làm cho một siêu cấp hoàn khố, cặn bã vì ngươi cải biến hết thảy, không thèm nhìn những nữ nhân khác.
Truyện khác cùng thể loại
400 chương
24 chương
297 chương
482 chương
32 chương
51 chương
3594 chương