Cực phẩm sắc thần
Chương 10 : Nhất ca!
Sau đó, chắc hẳn chư vị cũng đoán được sẽ xảy ra một câu chuyện theo kich bản "Anh hùng cứu mĩ nhân, mĩ nhân mộ anh hùng"! Nam Phong sẽ nhờ cha hắn giải quyết vấn đề Hải quan giúp gia đình Tiểu Vân, cho nàng thấy thực lực của hắn, hắn yêu nàng như thế nào!
Ừ! các đạo hữu đoán đúng rồi đấy nhưng cũng không phải hoàn toàn!
Hôm đó là thứ bảy tuần thứ 2 trong kì nghỉ hè, như thường lệ chiều các ngày trong tuần hắn đều đến trường học bổ túc chỉ là thứ bảy hắn không về nhà ngay mà sẽ cùng mọi người trong tổ tụ họp.
5h38 pm, trước cổng Giang Thành một chiếc xe Audi-A8 đang từ từ lăn bánh tiến vào, khiến cho mấy sinh viên gần đó nhìn với ánh mắt hơi mang vẻ ngưỡng mộ. Ngồi trong xe là một thanh niên đầu tóc dựng ngược, màu xanh ngả vàng khoảng 22 tuổi lấy điên thoại táo bốn màu đen ra tìm danh bạ( Iphone 4s) , khi đến cái tên Long lão tứ thì dưng lại rồi bấm nút gọi. Điện thoại vang vang tút tút chả có tý nhạc chờ nào một lúc mới có người bắt máy:
_Alo! lão ngũ hả?
_ừ! lão tứ, ngươi xong chưa? ta đang đậu xe ngoài cổng trường đợi ngươi.
_Cứ từ từ đã nào! ta đang ra mà! hôm nay tụ tập ở đâu thế?
_ Lão đại đặt bàn phòng Vip ở Vũ Hương lâu rồi! Ở đấy, nhiều em xinh lắm! Mà ngươi hôm nay cũng đừng có uống nước có ga cho trẻ con đấy nhé!~ Đi với ngươi thật mất mặt! - giọng của Thanh niên đàu xanh có chút quặu nói.
_ Đã nói rồi! ta không thích......
_ Ặc! mẹ kiếp! lão đại ra rồi! ta cúp máy đây!
Không đợi, Tử Nhược nói xong gã đã cúp máy cái rụp. Lúc này Tử Nhược đã đi đến cổng trường nghe thấy tiêng quát to của Chu Văn Long:
Anh kia không biết đây là cổng trường à! Nhìn gì chứ! còn không mau táp sang lề cho người khác đi à!
Ngoài cổng trường, Chu văn Long đang từ từ tới gần chiéc xe Audi-A8 biển số phú quý kia, thấy vậy Tử Nhược mỉm cười bước chân nhanh hơn tiến đến. Đến nơi, hắn thấy Chu Văn Long đang thấp giọng hầm hè với Long Ngũ:
Tạp Mao! Nói bao lần rồi không được lấy xe của ta đi cơ mà? Ngươi mua xe về dăm bữa đua Hỏng rồi định mang xe của ta phá phải không?....
Mà ngươi không thể khoa trương vậy được không? Muốn để lộ tung tích sao? còn nữa ngưới sửa ngay cái đầu đi cho ta nhờ, trông như đội thỉ trên đầu ấy!
Được rồi mà! Nhất Ca! Mới gặp nhau đã cằn nhằn rồi! Mà ở đây nửa năm rồi còn không sớm lộ ra rồi à!- Long ngũ bĩu môi nói
Cẩn tắc vô áy náy! Mọi việc phải phòng trước hiểu không! Nói ngươi như nước đỏ lá khoai ấy.
Khi hai người còn đang cãi cọ dằng sau bỗng có vang lên:
_Nhất ca! Lão Ngũ! Thôi đừng cãi cọ nữa, muộn rồi đi thôi không mọi người đang đợi.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
1027 chương
34 chương
75 chương
1010 chương
125 chương