Cực Phẩm Hệ Thống
Chương 49 : Hành thiên hạ thể
*Trước khi vào chương. Ta xin cảm tạ người đã tặng Tiểu Hồng Bao cho ta ngày hôm nay T.T
*Nhưng người đó lại không gửi tin nhắn cho tCủ Hành nên Củ Hành ta không biết được đó là ai để cảm ơn.
*Nếu đọc được thì hãy gửi tin nhắn cho ta nhé :3 để ta cảm ơn bù vào chương sau!!!
*Xin chân thành cảm ơn người đã tặng THB cho ta!!!! T.T
...
Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới, Huyết Thần Điện...
Trong một căn phòng khá là sang trọng và đẹp đẽ.
Lúc này Đặng Dịch đang nằm trên giường, khuôn mặt hắn đôi khi nhặn lại vì dường như đang phải chịu đựng một thứ gì đó khá đau đớn...
Ngồi bên cạnh hắn là một cô gái mặc một bộ Lam Y, khuôn mặt trái xoan, trông có chút trắng nhợt nhưng vẫn toát lên một vẹ đẹp đẽ đến lạ thường...
Đúng lúc này, từ phía ngoài cửa phòng đi vào một người, tóc đỏ, mắt đỏ. Người này không ai khác chính là Huyết Vương.
Người con gái kia thấy Huyết Vương vào phòng liền lập tức đứng dậy cúi đầu đối với Huyết Vương nói:
“Huyết Vương”
Huyết Vương thấy nàng chào liền hơi gật đầu một cái rồi nói:
“Đặng Dịch thế nào rồi?”
“Đặng Dịch công tử hiện tại trông đã vó vẻ khác hơn với lúc trước, đôi khi có rên đau đớn nhưng lại không nhiều như trước nữa...” - Người con gái kia vẫn cúi đầu nói. Có vẻ nàng đối với Huyết Vương là vô cùng kính trọng.
Huyế Vương nghe nàng nói vậy cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, dù sau tính mạng của Đặng Dịch là liên qua đến cái mạng hắn. Hắn làm sao có thể không lo lắng được chứ? Suy nghĩ một chút, hắn liền đối với người con gái kia nói:
“Vất vả rồi, toàn bộ đệ tử của Huyết Thần Điện hiện tại đều khá bận rộn, lại không có người làm tạp dịch, cũng may có Trường Kỳ bảo cô đến đây giúp ta”
“Ngọc Diệp không dám, dù sao toàn bộ Huyết Thần Điện đệ tử, chỉ có mỗi ta là không tu luyện được.... Ngài không có gì phải lo lắng...” - Trường Diệp giọng nói vô cùng bình thản, nhưng trong lời nói của nàng lại toát lên một sự bi thương khó tả...
Huyết Vương nghe vậy cũng trầm mặc không nói gì. Hắn biết chuyện của Ngọc Diệp là như nào.
Nàng chính là đứa con gái của Trường Kỳ đã nhắc tới lần trước. Vì bảo vệ trong sạch của bản thân mà sẵn sàng nhẩy lầu tự vẫn chứ quyết không để Huyết Đồ động tay chân...
Sau lần đó, nàng trở thành một người tàn phế. Đan điền phá toái, xương chân tay vỡ tan thành từng mảnh nhỏ... Điều này làm cho nàng phải sống khổ sở suốt bao nhiêu năm qua.... Rồi đến khi mà Trường Kỳ biến nàng thành một Huyết Nô, giúp nàng dường như được tái sinh thêm một lần thì nàng lại hi vọng có thể được tu luyện thêm một lần nữa, lại có thể cố gắng để tở thành một cường giả...
Nhưng mà niềm hi vọng đó ngay lập tức tắt ngủm khi mà trong người nàng đột nhiên xuất hiện một dòng khí vô cùng lạ thường, dòng khí đó khiến nàng không thể nào điều khiển được Linh Khí trong cở thể mình, tu vi Võ Vương hiện tại cũng hoàn toàn là nhờ vào Huyết Đan mà có. Ngoài ra, nàng không thể nào có thể tu luyện như những người khác được. Điều này khiến nàng trở nên khổ sở hơn...
Huyết Vương đối với hoàn cảnh của Ngọc Diệp thì cũng thấy buồn thay cho nàng. Suy nghĩ một chút, hắn nói:
“Chuyện không thể tu luyện của ngươi, để tí nữa Đặng Dịch tỉnh dậy, ta sẽ nhờ hắn giúp ngươi xem sao...”
Trường Ngọc Diệp nghe vậy cũng là bất người, không thể tin tưởng được nhìn về phía Đặng Dịch đang nằm bất tỉnh ở trên giường. Mấy ngày trước, cha nàng bảo nàng đế chăm sóc một người, nàng cũng không có suy nghĩ nhiều. Khi nàng nhìn thấy Đặng Dịch thì cũng là bất ngờ, người này là lần đầu tiên nàng nhìn thấy trong Huyết Thần Điện, lại còn được nằm trong phòng Điện Chủ Huyết Vương nữa chứ. Nàng nghĩ hắn cũng là một người thuộc hạ trung thành nào đó của Huyết Vương...
Nhưng dù Đặng Dịch có là ai thì nàng cũng không để ý nhiều, nàng tôn kính Huyết Vương chỉ bởi vì Huyết Vương gần như là người đã trao lại cơ hội được tái sinh, được đi lại như hiện tại, nàng thực sực vô cùng biết ơn hắn ta. Nhưng tất cả chỉ đơn thuần là kính trọng và biết ơn mà thôi, nàng không hê có suy nghĩ nhiều gì đến việc dựa vào sắc đẹp của mình để trèo cao...
Nhưng là hiện tại nàng nghe thấy người mà nàng kính trọng, biết ơn, coi như là một thần tượng, người mà nàng nghĩ không điều gì là không làm được lại nói rằng người thanh niên nằm trên giường kia có thể giúp được mình?? Lại còn phải nhờ vả để giúp? Điều này đối với nàng là đả kích khá lớn...
Huyết Vương đứng ở một bên dường như cảm nhận được tâm trạng của Trường Ngọc Diệp thì lạnh như băng nói:
“Có phải người rất tò mò xem hắn là ai có phải không?”
Trường Ngọc Diệp nghe vậy cũng là lưỡng lự, nàng thực sự rất tò mò xem người này là ai.. Dù sao nàng cũng đã ở bên chăm sóc hắn ta suốt mấy ngày trời, chả nhẽ đến thân phận của hắn là ai nàng cũng biết được sao? Nghĩ vậy, ánh mắt nàng trở nên kiên quyết hơn một chút nói:
“Ngọc Diệp nghĩ..”
Nhưng nàng còn chưa nói xong thì đột nhiên Đặng Dịch từ trên giường ngồi bật dậy, hai mắt lập tức mở trừng ra nhìn chằm chằm về phía hai người...
Trường Ngọc Diệp bị hành động này của Đặng Dịch làm cho giật mình, không tử chủ lùi hai bước...
Sau một lúc, Đặng Dịch đột nhiên giơ tay lên chỉ về phía Huyết Vương, khó khăn nói nói:
“Con...Con em người!! Thích chết hả? Hại ta suýt chút nữa mất cả cái mạng!!!”
Trường Ngọc Diệp nghe Đặng Dịch nói vậy, lập tức giật mình, định đứng ra ngăn cản Đặng Dịch. Dám chỉ tay chửi Huyết Vương? Nàng hiện tại sợ Huyết Vương tức giận, ra tay giết chết Đặng Dịch, lại thành ra mấy ngày chăm sóc của nàng lại thành công cốc?
Nhưng mà nàng còn chưa kịp đứng ra thì đột nhiên Huyết Vương tiến lên phía trước, hơi hơi cúi đầu nói:
“Xin lỗi!”
Trường Ngọc Diệp định tiến lên ngăn cản thì bị câu nói này của Huyết Vương làm cho ngây người. Huyết Vương đối với người thanh niên tên Đặng Dịch nói xin lỗi? Thái độ lại còn khá cung kính và thành tâm nữa chứ? Nhưng thái độ tiếp theo của Đặng Dịch còn làm nàng càng trở nên khó hiểu. Chỉ thấy Đặng Dịch phất phất tay:
“Thôi thôi, ta biết người không cố tình. Tạm tha, tạm tha. Hiện tại ra ngoài một chút đi. Ta có việc quan trọng”
“Ừ, được rồi” – Huyết Vương gật đầu một cái rồi mang theo Trường Ngọc Diệp đi ra ngoài.
...
Đặng Dịch cũng không để ý nhiều đến bọn họ nữa mà lập tức ngồi xếp bằng, định thần tiến vào trong hệ thống, sau đó kiểm tra thông tin cá nhân xem có vấn đề gì xảy ra đối với bản thân.
*Ký Chủ : Đặng Dịch
*Phiên Bản 1.1 - Cấp Độ Hiện Tại : 3/10 (562006/5.000.000)
*Thể Chất : Hành Thiên Hạ Thể (!!)
*Thiên Phú : ???
*Tu vi : Luyện Khí Hậu Kỳ.. - Linh Lực (696/4000)
*Tài Sản : ???
*Vật Phẩm : Bình HP*89,....
*Nhiệm Vụ : 2
*Kỹ Năng :
+Thiên Nhãn
+Thôn Phệ.
+Tái Tạo(Bị động)
*Công Pháp : Hư Vô Thôn Thiên Quyết.
*Cực Phẩm Điểm : 150000
Nhìn thấy có thêm phần thể chất : Hành Thiên Hạ Thể. Đặng Dịch lập tức ngẩn người, ngay sau đó lập tức kiểm tra thông tin của Hành Thiên Hạ Thể
*Thể Chất : Hành Thiên Hạ Thể.
*Phẩm Chất : ???
*Miêu tả : Có được Hành Thiên Hạ Thể, có thể đi Hành Thiên Hạ.
*Gia tăng gấp đôi thuộc tính.
*Có được kỹ năng One-Hit
*Có 10% cơ hội được Củ Hành Hộ Thể
*Có được kỹ năng Củ Hành Không Cho Chết
...
Đặng Dịch nhìn một đống dài dằng dặc các thứ đặc biệt của Hành Thiên Hạ Thể mà đầu óc có chút choáng váng. Nhưng hắn chỉ chú ý đến nhất ba thứ . One-Hit Die , Củ Hành Hộ Thể và Hồi Sinh Chùa.
*Tên : One-Hit Die
+Miêu tả : Lập tức cho đối phương ăn hành, chết luôn tại chỗ. Cách biệt 3 tiểu cảnh giới.
+Thời gian hồi : 24 Tiếng
*Tên : Củ Hành Hộ Thể.
+Miêu tả : Có được 10% đạt được Củ Hành Thần Bí bảo hộ, đạt được Củ Hành Bất Diệt Thân khi bị tấn công.
*Tên : Củ Hành Không Cho Chết.
+Miêu tả : Củ Hành Không Cho Chết, thách thằng nào dám để ngươi chết. Sau khi chết đi sẽ được một lần Hồi Sinh Chùa. Không có tác dụng khi đã hết tuổi thọ...
+Thời gian hồi : 10 Năm / 1 Lần
Đặng Dịch càng nhìn càng cảm thấy sung sướng. Cả ba kỹ năng, cái nào cái đó đều là một siêu cấp kỹ năng cả.
One-Hit Die mặc dù chỉ cách biệt ba cái tiểu cảnh giới nhưng đối với hắn là một Tu Chân Giả thì đã quá đủ rồi!! Hiện tại hắn đang là Luyện Khí Hậu Kỳ, vậy khi hắn sử dụng One-Hit Die thì Trúc Cơ Trung Kỳ sẽ lập tức chết ngay tại chỗ!! Không cần bàn cãi nhiều.
Mà Trúc Cơ Trung Kỳ cảnh giới đã bằng với Võ Vương Thập Trọng tu vi rồi!! Nếu như vậy khi hắn đạt trới Trúc Cơ Trung Kỳ hay là Trúc Cơ Đỉnh Phong đây?
Càng nghĩ Đặng Dịch càng cảm thấy thoải mái hơn...
Sau đó lại còn Củ Hành Hộ Thể nữa chứ? Củ Hành Bất Diệt Thân, không chịu bất cứ tổn thương nào khi bị tấn công? Mặc dù chỉ là kỹ năng bị động, khi bị tấn công có 10% phát động nhưng dù sau cũng quá là kinh khủng rồi?? Ví dụ gặp phải một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả tấn công mình, mà đột nhiên được phát động Củ Hành Bất Diệt Thân đây?
Rồi lại còn Củ Hành Không Cho Chết???? Sau khi chết thì sẽ được hồi sinh lại? Mặc dù thời gian hồi là tận 10 năm liền. Nhưng dù sao sau khi chết một lần rồi, chả có nhẽ lại không biết ẩn tủ, trốn đi chứ?? với lại hắn còn có một Tiểu Thế Giới. Ở trong đó 10 năm có làm sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, Đặng Dịch càng cảm thấy mình thực sự quá may mắn rồi! Củ Hành Thần Bí chỉ có duy nhất một củ. Mà thật không ngờ Hư Vô Tiên Đế không nghiên cứu được ra. Cuối cùng thành Đặng Dịch hắn hưởng lợi...
...
Sao khi sắp xếp toàn bộ mọi thứ xong xuôi, Đặng Dịch mới từ trên giường đứng dậy, vương vai một chút sau đó đi ra ngoài, và tất nhiên hắn không quên mang theo cái mặt na...
Vừa ra đến cửa, hắn liền nhìn thấy Huyết Vương cùng Trường Ngọc Diệp đứng ở nơi đó.
Nhìn về phía Trường Ngọc Diệp, Đặng Dịch lập tức ngẩn người cả người như bị định trụ lại nhìn chằm chằm nàng, không tự chủ nuốt nước một ngụm nước bọt.
Thấy Đặng Dịch vừa mới ra cửa, lập tức nhìn chằm chằm về phía mình, Trường Ngọc Diệp không nhịn được có chút ngại ngùng, sợ hãi lùi lại phía sau...
Huyết Vương đứng một bên thấy vậy lập tức liền nói:
“Đặng Dịch, ngươi hám gái cũng vừa vừa thôi, thấy người ta xinh đẹp lại có ý đồ bất chính...”
Đặng Dịch lườm Huyết Vương một cái rồi không để ý đến hắn nữa mà quay về phía Trường Ngọc Diệp cười nói:
“Vị này là?”
“Ta họ Trường, tên Ngọc Diệp. Gặp qua Đặng Dịch công tử” – Trường Ngọc Diệp trả lời.
“Họ Trường? Chả nhẽ cô cùng Trường Kỳ trưởng lão có quan hệ gì sao?” - Đặng Dịch tò mỏ hỏi.
“Ta chính là con gái của Trường Kỳ trưởng lão” – Trường Ngọc Diệp nói.
Nghe được lời khẳng định của Trường Ngọc Diệp, Đặng Dịch có chút bất ngờ, buột miệng nói:
“Cô chính là người nhảy....”
Nhưng ngay sau đó thì hắn biết mình lỡ lời, nhắc đến nỗi đau của người ta nên gãi gãi đầu xin lỗi:
“Xin lỗi, là ta không đúng”
“Không...Không có chuyện gì. Đó đều là sự...sự thật mà thôi!” - Trường Ngọc Diệp cúi đầu, tay hơi hơi nắm lấy một bên của bộ Lam Y, giọng có chút buồn rầu nói..
Đặng Dịch thấy vậy liền thở dài một tiếng. Huyết Vương biết điều gì, thì hắn cũng biết điều đó, cho nên hắn đới với Trường Ngọc Diệp rất là thương tiếc... Mặc dù bảo vệ được sự trong sạch nhưng lại trở thành phế vật, không thể tu luyện được...
Vừa nghĩ tới đó, Đặch Dịch đột nhiên sực nhớ ra ý định của mình, lập tức mỉm cười, đối với Trường Ngọc Diệp nhẹ nhàng nói:
“Ngươi có muốn tiếp tục tu luyện hay không?”
P/s : Đang viết chương tiếp!! Tầm chiều tối, hoặc tối muộn Củ Hành sẽ có tiếp :3
ღCủ Hành Thần Bíღ
ღTks Allღ
26 ★ 8 ★ 2016
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
212 chương
85 chương
89 chương
131 chương
63 chương