Cực phẩm chiến thần
Chương 66 : Tương giao
Lục Tử Khiêm lại hét một tiếng thảm thiết, hôn mê đi, lần đầu thân thể bị tàn phá, cũng là do ta cấp cho.
Ta quay đầu lại, chỉ thấy người đến không chỉ có mỗi Hoàng Phủ Phi Long, ngay cả Hoàng Phủ Phi cùng Hùng Phách cũng tới. Thấy ta phế đi Lục Tử Khiêm, ngoại trừ Hoàng Phủ Phi Long sắc mặt bề ngoài nhìn không tốt lắm, Hoàng Phủ Phi chỉ khẽ cau mày, mà Hùng Phách ngược lại còn có chút cao hứng?
Hoàng Phủ Phi Long đi tới, than thở:
“Lão Đại, lần này là ngươi gây họa rồi, Lục Tử Khiêm này mặc dù hỗn đản, nhưng lão ba hắn Lục Đỉnh cũng là nhân vật không tầm thường, trong Tân liên bang nghị hội đảm nhận tới ba chức vụ, hôm nay ngươi phế đi con của hắn, Lục Đỉnh tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi.”
Hùng Phách vừa đi vừa cười nói:
“Ha ha! Dương huynh đệ hành sự thật dứt khoát! Ta Hùng Phách không phục một người nào, hôm nay cũng phải nói một tiếng bội phục, Lục Tử Khiêm này ta đã sớm nhìn không vừa mắt rồi, nếu không phải lão ba ta nhiều lần dặn dò ta không được trêu chọc hắn, ta đã sớm bắt hắn phế đi!”
Ta mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Phi thủy chung vẫn khe khẽ nhíu mày nhìn ba người hôn mê trên mặt đất, hỏi:
“Không biết Hoàng Phủ học trưởng có cao kiến gì?”
Hoàng Phủ Phi lắc đầu, trả lời: “Ta không bằng ngươi.”
Mọi người còn tưởng hắn nói phong cách làm việc của mình không bằng ta, không ngờ hắn nói tiếp:
“Hiện trường không có dấu vết đánh nhau, trên mặt đất hai người không phải tay mơ, nhìn bộ dáng tu vi đã ngoài địa giai, nếu là ta, không xuất ra kỳ chiêu, chống lại một người chiến thắng đã khó khăn, ngươi có thể dễ dàng phế bỏ hai người này, nói rõ ngươi thực lực tuyệt đối so với ta không chỉ cao hơn một bậc, xem ra Cực đạo vũ hội tới đây vị trí quán quân đã có chủ rồi.”
Cái này thì ngay cả Hùng Phách cũng nhịn không được trợn mắt trắng dã, bây giờ không phải còn quan tâm đến cái này chứ?
“Đại trượng phu nghĩ, là làm, nếu hắn không ngại tìm ta gây phiền toái, ta sẽ phụng bồi! Bây giờ vẫn còn một cái tiểu phiền toái còn chưa giải quyết!”
Nói xong ta quay đầu nhìn về phía mấy người Kim Tiểu Uyển. Kim Tiểu Uyển rùng mình, gượng cười nói:
“Ngươi sẽ không phải cũng muốn phế võ công của ta chứ?”
Hai gã nam đồng học lập tức chắn phía trước Kim Tiểu Uyển. Ta lắc đầu:
“Vậy còn chưa tới phần cô, ta chỉ là muốn biết, rốt cuộc là nguyên nhân gì, làm cho cô ba lần bốn lượt tới tìm ta gây phiền toái?”
Nói đến lời này, Kim Tiểu Uyển lập tức lấy lại sức, hừ một tiếng: “Ngươi tự chính mình đã làm cái gì ngươi còn không biết sao?”
Lời vừa nói ra, Hoàng Phủ Phi Long mấy người kể cả Hoàng Phủ Phi đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn ta. Ta cười khổ nói lại:
“Mời cô nói chuyện rõ ràng có được hay không? Ta không nhớ rõ đã đắc tội cô ở chỗ nào a.”
“Ngươi không đắc tội qua ta, nhưng ngươi còn nhớ chuyện của Mộc Y Linh tỷ tỷ sao!” Kim Tiểu Uyển hừ lạnh nói.
Mộc Y Linh? Cái này ta đã hiểu được rồi, hỏi: “Ngươi là bằng hữu của Mộc Y Linh?”
“Nói nhảm! Ai không biết Mộc gia cùng Kim gia luôn quan hệ tốt?”
Ta thản nhiên nói: “Cô cùng nàng giao hảo hay không không liên quan tới ta, ta chỉ biết, chuyện xảy ra giữa ta cùng cô ấy, cho dù tới phiền toái ta cũng là cô ấy, còn không tới lượt cô nhúng tay vào. Nếu đã là hiểu lầm, ta cũng không muốn làm khó cô, mời trở về đi.”
“Ngươi!” Kim Tiểu Uyển thở hồng hộc nói: “Chuyện của Mộc tỷ tỷ cũng là chuyện của ta, ngươi đánh Mộc tỷ tỷ trọng thương như vậy, ta muốn thay nàng báo thù!”
Ánh mắt ta dần lạnh lẽo, nhìn nàng chằm chằm: “Nhắc lần nữa, ta không muốn nói biến lần thứ hai nữa!”
Kim Tiểu Uyển giống như tạt một gáo nước lạnh, tỉnh táo lại, nhận thức được tình huống trước mắt rất khó trả thù ta, hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
“Hảo! Ngươi chờ đó!”
Nói xong nàng cùng đồng học ba người rời đi, mới được vài bước, Kim Tiểu Uyển uyển chuyển xay người nhìn ta, lạnh lùng nói:
“Dương Đào, cái tát đó, ta sớm muộn sẽ trả lại!”
Ta cao giọng nói: “Chó cắn người thì không sủa, xem ra Kim tiểu thư còn phải hướng chó học hỏi thôi!”
Kim Tiểu Uyển tức giận thân thể run run, cắn răng rời đi.
Thấy Kim Tiểu Uyển đi xa, Hoàng Phủ Phi Long mới lắc đầu cười khổ nói:
“Lão Đại, thật không biết nên nói ngươi như thế nào nữa, đã đắc tội với Lục Đỉnh, bây giờ lại đắc tội Kim Tiểu Uyển, trước đó còn có Mộc gia coi như ngươi cũng đã đắc tội, lão Đại ngươi bây giờ tình cảnh thật không ổn a!”
Ta lạnh lùng cười, hỏi: “Ngươi sợ?”
“Sợ cái gì!” Hoàng Phủ Phi Long vỗ ngực bõm bõm, “một ngày là lão Đại, cả đời là lão Đại! Ta Hoàng Phủ Phi Long bất luận thế nào đều đứng về phía lão Đại, hơn nữa còn có Thủy gia hậu thuẫn phía sau cho lão Đại, mà lão Đại lại có Phong thần thối, nói không chừng còn cùng Hỏa Vân gia có chút quan hệ, như vậy tính ra, lão Đại cũng không cần sợ bọn họ!”
“Hoàng Phủ Phi, Hùng Phách, đa tạ các ngươi đã đến đây, lời cảm ơn ta không nói nhiều, không biết hai vị có thời gian cùng ta ăn chút gì buổi tối nay?” Ta nói với Hoàng Phủ Phi cùng Hùng Phách.
Hùng Phách ha ha cười, trả lời: “Khó được Dương Đào ngươi mở lời, ta thế nào lại không đi?”
“Nửa đêm ta không có thói quen ăn uống.” Hoàng Phủ Phi xuất ra một câu như vậy.
“Ca!” Hoàng Phủ Phi Long kêu một tiếng. Đã thấy Hoàng Phủ Phi nói tiếp:
“Bất qua, nếu có thể cùng bằng hữu uống vài chén rượu, ta thật ra không có vấn đề gì.”
Ta ha ha cười nói: “Đàn ông đương nhiên phải uống rượu! Ta cũng không dễ say đâu, hôm nay phải hảo hảo thống khoái một phen!”
Hoàng Phủ Phi Long yên lòng, lộ ta nụ cười, kêu lên: “Hảo, đêm nay chúng ta không say không về!” Sau đó cười hì hì nhìn ta, “Lão Đại, Đào Nhiên cư?”
Tiểu tử này! Ta cười mị mị nhìn hắn, nói: “Tốt a, ngươi thanh toán đi?”
Hoàng Phủ Phi Long mặt lập tức xìu xuống.
Cả đám tới Đào Nhiên cư, biết là ta đến, Thủy Trường Thanh lập tức tự mình tiếp đãi, dẫn chúng ta vào bao sương phòng, thấy người đi cùng ta đều không phải người bình thường, càng không dám chậm trễ, thức ăn nhanh chóng ầm ầm đưa lên.
Lúc này không có thức ăn tổng hợp, toàn bộ đều là thực phẩm tự nhiên, sau đó là mười hai bình rượu ngon được trình làng. Ta trước kia cũng thích uống rượu, tửu lượng cũng không tệ lắm, sau bởi vì bệnh của muội muội, vì thiếu tiền, mới dần ít đi. Hôm cách hơn 7000 năm, ta lại uống thứ nước này, trong lòng cũng không khỏi cảm khái, thời gian đã qua hơn 7000 năm, nhưng rượu này vẫn như trong ấn tượng của ta một mùi thanh thuần, cũng giống như cảm tình của ta đối với muội muội, tuyệt không bởi thời gian mà biến hóa.
“Uống!”
“Uống!”
Mọi người đều là người trẻ tuổi, trên bàn rượu, qua vài chén, cũng bắt đầu thân cận. Nhìn không ra Hoàng Phủ Phi bình thường vác cái bộ dáng lãnh khốc, uống rượu vào lại trở nên nhiều chuyện, mà bình thường Hoàng Phủ Phi Long bát nháo, lúc này lại giống như cô nương khuê tú, thủy chung ngồi yên một chỗ, một chén rồi lại một chén phẩm vị, híp mắt, một bộ dáng say mê hưởng thụ.
Vẫn hát hò tới rạng sáng, tiệc rượu mới tan. Bởi ngoài Hoàng Phủ Phi Long, còn lại ba người chúng ta công lực đều không tầm thường, chân khí vận chuyển bức rượu ra ngoài, rất nhanh đã tỉnh táo lại. Sau khi từ biệt, ta vác Hoàng Phủ Phi Long say lúy túy trên lưng trở lại túc xa, quẳng lên giường, một chút tửu ý còn thừa, cũng ngủ quên mất. taneoka
01-09-2009, 01:49 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
Truyện khác cùng thể loại
175 chương
280 chương
1112 chương
435 chương
132 chương
677 chương
990 chương