Cực phẩm chiến thần
Chương 229 : Hậu chiêu của
Ta nói như vậy, "Hoàng" đã mất hết hy vọng, số liệu cùng năng lượng không ngừng bào mòn, giọng "Hoàng" cũng biến dị nghiêm trọng, tiếng vang trầm thấp mang theo tuyệt vọng phẫn nộ: "Dương Đào! Ngươi đừng đắc ý, ngươi cho là như vậy có thể tiêu diệt được ta sao? Ngươi sẽ vì ngu xuẩn của mình mà trả giá đắt! Ngươi khinh ta sống mấy nghìn năm uổng phí sao? Ta đã sớm dự liệu tới tình huống xấu nhất! Hiện giờ ngươi thả ta ra, ta còn có thể không truy cứu!"
Ta sao có thể bị hắn hù dọa, cười châm chọc, nói: "Cầu tha không được, liền biến đe dọa sao? Ta thấy ngươi cũng chỉ có chút thủ đoạn ấy thôi!"
"Ha ha ha ha ha...." Giọng "Hoàng" đã trở nên không rõ ràng, quang vụ trong lồng chân khí ngày càng tan nhanh, hắn cười điên dại: "Đây chính là do ngươi chọn lựa! Chớ có trách ta! Ngươi cho là tiêu diệt bản thể này liền không cần lo mọi chuyện khác nữa? Ta từ lâu đã cùng 3 thể dự bị khác thành lập liên kết, chỉ cần chúng nó không cảm ứng được bản thể ta, sẽ tự động kích hoạt! Bọn chúng không nói chuyện nhiều như ta đâu! Ta chết rồi! Ngươi sẽ không được yên thân, để toàn nhân loại chôn cùng ta đi! Ha Ha ha ha ha..."
Những tiếng cuối cùng đã không còn nghe rõ nữa, nhưng oán hận điên cuồng trong đó, ta cũng có thể cảm nhận được, một chút quang vụ cuối cùng, đã theo tiếng cười điên cuồng của "Hoàng", không ngừng tiêu tán!
Trong nháy mắt "Hoàng" sắp sửa tiêu biến hoàn toàn, ta lập tức cảm giác được một cổ thông tin ngập trời tràn qua thân thể tiến về não bộ ta, dòng thông tin cường đại như vậy, dù ta cũng không dám sơ ý.
Con ngươi co rút, sắc mặt lạnh băng, hừ lạnh một tiếng, hắc điện chân khí trên tay bạo phát.
Oanh!
Một tiếng nổ vang lên, hắc điện chân khí phun trào, đem một chút năng lượng nguyên thần cuối cùng của "Hoàng" đánh thành phấn bụi, hóa thành năng lượng nguyên thủy nhất tan vào không gian.
Bản thể "Hoàng" vĩnh viễn biến mất, nhưng sắc mặt ta khó coi vô cùng, trong lòng không có một tia mừng rỡ, trầm giọng: "Cao Mặc, kiểm tra tình trạng mạng, từ Phi Thiên trực tiếp hạ thủ, chú ý các luồng số liệu khổng lồ cấp Hoàng!"
"Đã bắt đầu rồi!" Cao Mặc cao giọng đáp lại, bởi có Triệu Thu Hàn chiếu cố, hiện giờ hắn có thể vận dụng tất cả tài nguyên sở nghiên cứu, cũng đạt được quyền hạn cao cấp nhất của "Phi Thiên", ngay khi nghe "Hoàng" nói những lời cuối cùng, hắn liền thầm cảm thấy không hay, lập tức đăng nhập "Phi Thiên", theo dõi các biến động số liệu.
Ta liền nháy mắt rời khỏi gian phòng, sau đó lấy Cực đạo đầu khoi, lập tức liên hệ với đệ nhị nguyên thần. Ở trong Cực đạo chiến võng nhìn qua mấy không gian, không phát hiện có gì khác thường, mới thầm thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ, xem ra tên "Hoàng" kia bày chuyện giật gân.
Mà Võ Hoàng đệ tam xuất hiện, tự nhiên khiến không ít hoan hô cuồng nhiệt. Tin Kim Phi Tích hiện thân nhanh chóng truyền khắp Cực đạo chiến võng, nhiều người vừa rồi còn đang thảo luận vì sao không thể rời mạng đều đem trọng tâm chuyển trên người Kim Phi Tích.
"Thế nào rồi?" Ta đội đầu khôi hỏi.
"Tạm thời không có gì dị thường!" Cao Mặc khẳng định làm cho ta chứng thực ý nghĩ trong lòng.
Vừa chuẩn bị rời đi, đột nhiên chợt nghe Cao Mặc hét lớn: "Chờ một chút! Phi Thiên cảnh bảo, có 3 dòng số liệu khổng lồ đột nhiên di động trong Cực đạo chiến võng! Chết tiệt, Phi Thiên không ngăn cản, đã xâm nhập!"
Chợt nghe "Oong" một tiếng, toàn không gian Cực đạo chiến võng chợt run rẩy một hồi, tiếp đó, trong Cực đạo chiến võng liền xuất hiện 3 người! 3 tên "Hoàng" trang phục giống nhau như đúc! Mà 3 người này, đồng thời xuất hiện trong không gian Võ Thánh!
Còn ta bây giờ, cũng đang ở không gian Võ Thánh!
3 "Hoàng" đồng thời hiện thân không gian Võ Thánh!
Người trong không gian Võ Thánh phát hiện tình huống này. Tất cả đều ngây dại.
Trời ạ, không phải ảo giác chứ? "Hoàng" sao lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở không gian Võ Thánh? Còn xuất hiện tới 3?
3 "Hoàng" đồng thời xuất hiện trên một lôi đài không gian đối chiến. Hai Võ Thánh trên lôi đài thấy 3 "Hoàng" xuất hiện, đầu óc phát mộng. 3 "Hoàng" này không động một ngón tay, một người trong đó liếc hai người kia, hai người này lập tức hóa thành một đạo bạch quang, xuất hiện ở khu tái sinh. Lúc này, ta đã ở trong thính phòng.
3 "Hoàng" đồng thời xoay người đối mặt phía ta, trong đó 1 người ngoắc tay phía ta.
Lời mời đối chiến thông qua, trên người ta chợt hiện bạch quang, liền xuất hiện trên lôi đài.
Ta đánh giá 3 "Hoàng", nhưng phát hiện 3 người trang phục như nhau, nhưng hình dạng cùng thân hình lại bất đồng.
Người ngoài cùng bên trái rất béo, so với Hoàng Phủ Phi Long còn béo hơn, trang phục "Hoàng" rất khốc mặc trên người hắn, có một loại cảm giác buồn cười, kỳ quái nhất là trên đầu hắn còn quấn một cái băng vải, chỉ lộ ra một con mắt, trong ánh mặt tràn ngập vẻ điên cuồng như người bệnh tâm thần, miệng mở to, nước bọt chầm chậm không ngừng rơi xuống, nhìn ta cười ngây ngốc.
Người đứng ở giữa vóc người rất cao, so với "Hoàng" bản gốc cao hơn nửa cái đầu, hơn nữa diện mạo, làn da khô khốc ngăm đen, gầy gò như cương thi, ánh mắt âm trầm, khiến cho người ta run rẩy, là đôi mắt kia căn bản không có một tia tình cảm của nhân loại.
"Hoàng" đứng bên phải, lại mang bộ dáng một đứa bé, vóc dáng so với "Hoàng" ban đầu nhỏ hơn rất nhiều, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào. Vừa rồi chính là hắn liếc mắt hai người đang trên sàn đấu, khiến sinh mệnh hai người kia trực tiếp bằng 0.
Nhìn rõ diện mạo 3 người, Võ Thánh trong phòng xem lập tức buồn bực.
"Dựa vào! Thật hay giả đây? Nhìn cách ăn mặc của bọn hắn, ta suýt xem hắn là Hoàng thật nữa! Nhưng mà ta nhớ rõ Cực đạo chiến võng có võ giả nào mặc trang phục Hoàng được sao? Không phải là loại mới tạo ra chứ?"
"3 người này thật là quỷ dị mà, chưa nghe nói Cực đạo chiến võng có 3 người như thế?"
"Mập mạp kia hóa trang thật là khốc, sao ta chưa thấy trang phục có quấn băng vải như vậy?"
"Tên gầy kia ánh mắt mẹ nó thật là đáng ghét! Thật muốn đập hắn một trận!"
"Cái hài tử kia thật khả ái! Thật muốn ôm nó một cái mà!"
"Bọn họ muốn khiêu chiến Kim Phi Tích sao? Còn dám ngoắc tay với Kim Phi Tích nữa, thật là không biết sống chết! Ban đầu cả 15 tên Võ Thánh cũng không phải đối thủ Kim Phi Tích, càng đừng nói Kim Phi Tích hiện tại đã là Võ Hoàng rồi!"
......
Phía dưới nghị luận, song phương trên đài cũng không động, đều đánh giá đối phương.
Còn ở trong thế giới hiện thực, có hai nguyên thần nên ta nhất tâm nhị dụng, mở miệng nói: "Lập tức bảo Phi Thiên cắt đứt liên hệ giữa Cực đạo chiến võng với mạng bên ngoài, sau đó để Cực đạo chiến võng cưỡng chế mọi người rời mạng!"
"Mạng đã cắt, nhưng Cực đạo chiến võng đã bị phong bế, quyền hạn bị mất, Phi Thiên không thể để người bên trong rời đi!" Giọng Cao Mặc rất lo lắng.
Chuyện quá khẩn cấp, trong lòng ta khẩn trương, quát to: "Mẹ nó ngươi không phải siêu cấp hacker sao? Hiện giờ 3 thể dự bị đều ở trong Cực đạo chiến võng, ngươi dùng bất cứ thủ đoạn gì, xâm nhập vào cho ta! Nhất định phải để người trong Cực đạo chiến võng rời mạng! Tốt nhất là dùng cái virut gì đó, bóp chết 3 tên đó trong Cực đạo chiến võng, tuyệt không để 3 tên đó chạy thoát được!"
"Được!" Cao Mặc không nhiều lời, lên tiếng xong, lập tức đội kính TT, đầu óc và hai tay nhanh chóng thao tác.
Hai tên trợ thủ trong phòng thí nghiệm hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn ngu dại, ý trong ánh mắt rất rõ: hình như chúng ta đang dính vào chuyện khó chơi đây....
Còn Cao Mặc hai tay vừa động, vừa ra lệnh cho hai người trợ thủ: "Các ngươi lập tức kéo Ngũ Phách bộ mạng tới đây, một người ta ứng phó không kịp!"
"Rõ!" Một người trong đó lập tức xông ra ngoài.
Trong Cực đạo chiến võng, bất cứ tin tức gì đều được truyền bá rất nhanh, chỉ cần tốn chút tiền, phát một tin tức công cộng, vậy là được rồi. Cho nên, 3 tên mặc trang phục của "Hoàng" cùng quyết đấu với Kim Phi Tích, liền chỉ một lúc đã truyền khắp Cực đạo chiến võng. Mà tin tức này, giống như bom nổ bùng khắp cả TT.
Vô số người liền đằng nhập vào Cực đạo chiến võng, ý đồ muốn vào xem tràng diện khó có này. Nhiều người đều suy đoán, chẳng lẽ Cực đạo chiến võng muốn làm trò gì? Mà càng nhiều người lại chờ mong, tông chủ Lâm Phượng các Dương Đào, cũng chính là Kim Phi Tích, sau "Hoàng giả quyết" tới nay là lần đầu tiên xuất hiện trên Cực đạo chiến võng, lại xuất hiện chuyện ly kỳ như thế, sao không khiến người ta ngứa ngáy tay chân được?
Còn một bộ phận người phát hiện mình không thể rời mạng được, nhưng bọn hắn cũng không để ý lắm, bởi tình huống như vậy cũng không phải chưa từng xuất hiện, lần "Hoàng giả quyết" trước đã từng có tình huống như thế. Phía quản lý Cực đạo chiến võng giải thích là do phụ tải quá lớn, sinh ra hệ thống trì trệ, là chuyện bình thường. Có đảm bảo này, cho nên các võ giả đều không cảm thấy kỳ quái, cũng không nóng lòng rời mạng, dù sao so với rời mạng đi chơi, xem Kim Phi Tích cùng 3 quái nhân chiến đấu trọng yếu hơn!
Cùng lúc này, người muốn đăng nhập Cực đạo chiến võng, đột nhiên phát hiện mình không cách nào vào được, trong lòng mọi người vừa lo lắng vừa tức giận không thôi, thông qua kính TT liên lạc với Cực đạo chiến võng nói chuyện. Bọn họ cũng không biết, đây là Cao Mặc ra lệnh cho "Phi Thiên" cắt đứt kết nối, cũng là cứu họ một mạng! Nhưng dù là vậy, lúc này trong Cực đạo chiến võng, đã có hơn 8000 vạn người bị nhốt bên trong, sinh mạng của bọn họ, đều bị nắm trong tay 3 tên "Hoàng" quái dị kia.
8000 vạn người!
Nghe được con số Cao Mặc báo cho ta, trong lòng áp lực liền tăng gấp bội, buồn cười những người kia, không biết mạng mình đã chỉ mành treo chuông, điên cuồng la hét không thôi, vẫn còn kêu to muốn vào, muốn để Cực đạo chiến võng đem tần số không gian Võ Thánh phát ra. Bọn họ cũng không biết, Cực đạo chiến võng cùng ngoại giới đã mất liên hệ, dù là người quản lý Cực đạo chiến võng, cũng không cách nào tiến hành bất cứ thao tác gì. Thân là thịt cá, lại không biết mình là cá thịt, coi như đáng buồn.
Nhất là, khi ta đột nhiên phát hiện có người yêu cầu nói chuyện riêng, nhìn thoáng qua tên kia, áp lực lại càng nặng đến không thể nặng hơn nữa. Bởi người phát yêu cầu kia, chính là Hoàng Phủ Phi Long! Trong lòng ta thầm mắng, tiểu tử này chạy đi tìm chết thật là nhanh, không để ý đến hắn, thậm chí ngay cả kênh trò chuyện riêng cũng đóng lại.
07-08-2010, 07:16 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
Truyện khác cùng thể loại
148 chương
790 chương
100 chương
1802 chương
460 chương
522 chương