Cực phẩm chiến thần

Chương 225 : giao phó

Thân thể của nàng cũng đầy đặn thành thục hơn nhiều, không còn như dạng vị thành niên trước kia, eo thon đồn kiều, bộ ngọc phong từ bóng bàn trực tiếp thăng cấp thành quả bóng, bởi thân thể trở nên cao lên đầy đặn, khiến cho bộ y phục cũ trở nên chật chội, lại vừa vặn trói buộc thân thể nàng bọc quanh những đường cong hoàn mỹ. Nhất là hai luồng nẩy nở trước ngực, bị chiếc áo chật chội bao bọc gần như biến hình, phảng phát như sẽ lập tức phá áo mà ra, thật là mê hoặc chết người mà! Biến hóa lớn nhất cũng không phải bộ ngực cùng vóc người, mà là gương mặt của nàng! Tiểu Lan bây giờ, đã hoàn toàn không còn bộ mặt có 8 phần giống muội muội trước kia, mà đổi lại thành một dung mạo xa lạ. Dung mạo xa lạ, nhưng tuyệt đối là mị hoặc chúng sanh, trong những nữ nhân ta gặp, cũng chỉ có Dương Thu Thủy có thể so bì! Mà dung nhan tuyệt thế này, hơn nữa vóc người kiều diễm, nếu muốn chấm điểm, giờ đây Tiểu Lan tuyệt đối có thể đạt 99! Hồng nhan tai họa như vậy, dù là thái giám mà thấy, cũng phải tan vỡ. Đồng dạng là mỹ nữ như Vân Trần Vân Ý gặp, cũng bị vẻ mỹ lệ của Tiểu Lan chấn động hoàn toàn, trong lòng lại không có nửa ý niệm ghen tị. Cũng may hiện tại tâm tính tu vi ta cao thâm, rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại, vội ho một tiếng, nói với Vân Trần Vân Ý: "Các cô còn không mau tìm một bộ y phục tới?" "Nga!" Vân Trần Vân Ý phản ứng lại, lưu luyến nhìn Tiểu Lan lần nữa, phi thân rời đi. "A, tông chủ!" Tiểu Lan rốt cuộc cũng ý thức được hình dạng hiện tại có chút không ổn, vóc người hoàn toàn bại lộ, nhất là hai luồng cao cao trước ngực, càng khiến nàng ngượng ngùng không thôi, mặt nhất thời nổi từng rặng mây đỏ. Ta vội ho một tiếng, ánh mắt liếc sang hướng khác, nói: "Được rồi, hiện tại cô hẳn có tu vi thiên giai thượng phẩm rồi chứ?" Tiểu Lan sửng sốt, lập tức kiểm tra đích tình bản thân. Sau đó trên mặt hiện vẻ mừng rỡ, quỳ xuống hô: "Đa tạ tông chủ thành toàn!" "Ân!" Ta vừa chuẩn bị gọi nàng đứng lên, nhưng ánh mắt vừa đảo qua, vừa lúc ở trên cao nhìn thẳng vào chỗ cao vót trước ngực Tiểu Lan, khe rãnh sâu thẳm càng khiến con mắt ta thẳng ra, để giữ gìn hình tượng chính nhân quân tử, vội vã đem ánh mắt chuyển đi nơi khác, nói: "Đứng lên đi! Chân khí trong cơ thể cô, đã hoàn toàn chuyển hóa thành chân khí cùng tính chất như ta, lợi ích của chân khí, sau này cô từ từ nghiên cứu liền biết." Tiểu Lan không nghĩ tới sẽ như vậy. Vận khởi chân khí, lập tức liền có một đoàn năng lượng cầu do hắc điện chân khí ngưng tụ hiện lên trên bàn tay nàng, hắc sắc điện mang không ngừng chớp động trên bề mặt quả cầu năng lượng. Mà nàng cũng phát hiện một đặc tính của hắc điện chân khí, đó chính là tính chất biến thái đến ngay cả chủ nhân chân khí cũng không cảm giác được sự dao động của chân khí. Nàng biết tính chất này lợi hại ra sao, đúng là điều kiện tuyển chọn tốt nhất để mưu tài hại mệnh mà, liền mừng rỡ không thôi. Thu hồi hắc điện chân khí xong, nàng cảm kích nói: "Cảm tạ tông chủ!" Nhưng ta phát hiện ánh mắt nàng nhìn ta, tựa hồ thêm một vài thứ trước kia chưa từng có... Chắc là ảo giác thôi. Lúc này không ít đệ tử Lâm Phượng các cũng nhanh chóng từ bốn phương bay tới, nhìn thấy hình dáng Tiểu Lan đại biến, đều không nhận ra nàng. Nhưng tất cả cùng bị vẻ mỹ lệ của Tiểu Lan chấn động mê hoặc, không ít nữ đệ tử nhịn không được sắc mặt đỏ hồng lên. Vân Trần Vân Ý cũng bay trở về, giao y phục cho Tiểu Lan. Thân hình Tiểu Lan khẽ động, chỉ nháy mắt y phục đã chỉnh tề mặc trên người. "Tông chủ! Vị tỷ tỷ này là ai vậy. Là đệ tử mới trong các sao, thật là xinh đẹp!" Có nữ đệ tử không nhịn được tán thưởng. "Đúng vậy! Đúng vậy! Thật xinh đẹp!" Lập tức có không ít người phụ họa theo. Ta thấy trên mặt Tiểu Lan có chút quẫn bách, không khỏi buồn cười, nói: "Các ngươi đừng đoán mò nữa, nàng là Tiểu Lan!" "Cái gì?" Tất cả sợ ngây ra, nhìn lại Tiểu Lan lần nữa, nhưng hoàn toàn không thể liên hệ được mỹ nữ tuyệt thế trước mắt với Tiểu Lan trước kia. "Có thật là Tiểu Lan sư muội?" Một nữ đệ tử nghi hoặc hỏi Tiểu Lan. Lúc này Tiểu Lan đã bình tĩnh trở lại, mặt vẫn còn màu đỏ, mỉm cười nói: "Vân Nhu sư tỷ, chị sẽ không phải quên muội nhanh như vậy chứ!" "A! Thật là Tiểu Lan sư muội? Làm thế nào mới 1 ngày không gặp, muội liền biến thành thế này?" "Khẳng định là tông chủ giúp Tiểu Lan sư muội rồi! Trước kia bên trong cái kén đen đen đó, khẳng định chính là Tiểu Lan sư muội!" "Tiểu Lan sư muội trở nên thật là xinh đẹp mà!" "Thật hâm mộ!" .... Một đám nữ hài không che giấu nội tâm hưng phấn và hiếu kỳ, nháo nhào líu ríu. Ta ho khan một tiếng, kéo lại lực chú ý của mọi người, nói: "Nếu Tiểu Lan đã xuất quan, như vậy, ta cũng có thể chính thức truyền lại chức vị tông chủ cho nàng rồi!" Mọi người giật mình nhìn, các đệ tử Lâm Phượng các tuy rằng đã biết trước ta sẽ truyền lại vị trí tông chủ cho Tiểu Lan, lại không ngờ rằng sẽ nhanh như vậy. Hơn nữa so với việc mừng rỡ ban đầu, các nàng phát hiện hiện tại trong lòng mình tựa hồ cũng không cao hứng như trong tưởng tượng, ngược lại như có một nỗi u sầu nhàn nhạt. Nói xong, ta đem ấn tín tông chủ giao cho Tiểu Lan, mỉm cười nói với nàng: "Tiểu Lan, từ nay về sau, cô chính là tông chủ Lâm Phượng các rồi!" "Tông chủ, chuyện này sao được?" Vội vã vội vã đem ấn tín đẩy trở về. Ta trầm mặt xuống nói: "Ta bằng thân phận tông chủ ra lệnh cho cô, nhận lấy ấn tín này, đồng thời bổ nhiệm cô làm tân tông chủ, cô muốn cãi lại mệnh lệnh của ta sao?" Tiểu Lan cuống quít thưa: "Tiểu Lan không dám!" Lúc này mới thu lấy ấn tín. Các đệ tử Lâm Phượng các nhìn nhau vài lần, sau đó ăn ý đồng thời quỳ xuống, cao giọng tung hô: "Tham kiến tông chủ!" Tiểu Lan nhìn các đệ tử quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt đầy vẻ lo lắng bất an, dù sao ngày hôm trước, nàng cùng các đệ tử kia đều có thân phận cùng hệ ở chung với nhau, cũng không cho rằng mình tài trí hơn người, cho nên hiện giờ bị mọi người quỳ bái, cảm giác thật không thích ứng. "Trấn định một chút, hiện tại cô đã là tông chủ Lâm Phượng các." Một giọng nói đột nhiên vang bên tai nàng, Tiểu Lan nhìn lại phía ta, thấy ta đang mỉm cười, nhìn nàng gật đầu. Không hiểu sao, thấy ta mỉm cười, Tiểu Lan lại đột nhiên an tâm lại, sợ hãi bất an trong lòng, tựa hồ nháy mắt biến mất, trên mặt hiện vẻ cười mỉm, nhẹ tay vung lên, nói: "Các người đều đứng lên đi, không cần đa lễ." "Tạ ơn tông chủ!" .... Chờ chúng đệ tử tán đi, ta đem quang đoàn đã ghi chép võ học ký ức Mạc Sát giao cho Tiểu Lan, đồng thời để nàng lấy máu nhận chủ, từ nay về sau, chí bảo nhân tộc, chính thức trở thành vật của Lâm Phượng các. Tiểu Lan đem tâm thần dung nhập vào trong quang đoàn, đọc được tin tức bên trong, nhất thời kinh hãi, nói với ta: "Tông chủ, đây là?" Ta cười cười, nói: "Đây là ký ức võ học của tổ sư, sau này lịch đại tông chủ không cần phải đi Điện tổ sư tiến hành chúc phúc nữa, tổ sư cũng sẽ không xuất hiện, nguyên nhân cụ thể ta không thể nói, cô chỉ cần biết điểm này là được rồi... Thứ này đã nhận cô là chủ, trừ phi cô chủ động giải trừ khế ước hoặc tử vong, mới có thể biến thành vật vô chủ, sau này nó là một dạng tín vật khác của tông chủ Lâm Phượng các, do lịch đại tông chủ bảo quản." Kế tiếp ta liền nói cho Tiểu Lan đặc tính quang đoàn, Tiểu Lan đem quang đoàn nhập vào cơ thể tuy rằng giật mình vì sự thần kỳ kia, nhưng cũng không cao hứng, chần chờ một lát, nàng hỏi: "Tông chủ, cuối cùng là nguyên nhân gì, làm cho người nóng lòng bỏ đi thân phận tông chủ như thế? Ta cảm giác, người sắp đi làm một chuyện rất nguy hiểm." Ta sửng sốt, không ngờ cái gì ta cũng không nói, Tiểu Lan lại có suy đoán như vậy, không khỏi cảm thán trực giác nữ nhân thật đáng sợ. Khẽ thở dài một tiếng, ta nói: "Ta đã không phải tông chủ nữa, sau này cô gọi ta là Dương Đào đi... Ta xác thực là phải đi làm một chuyện, cũng đích xác rất nguy hiểm, ta không biết có thể trở về bình yên hay không... Giả như, có một ngày ta trở về, nhưng trở nên khác hoàn toàn bây giờ, hơn nữa nguy hại tới an toàn nhân loại, đến lúc đó cô nhất định phải phát động toàn bộ lực lượng Lâm Phượng các, nếu cần dù là ba vị lão tông chủ cũng phải mời ra, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì, cũng phải giết chết ta, dù là không giết được, cũng phải nghĩ biện pháp giam cầm ta lại, không để ta có năng lực gây họa nhân gian, biết rồi chứ?" Tiểu Lan không ngờ sự tình sẽ nghiêm trọng như vậy, dù là bằng tu vi của ta, cũng không nắm chắc bình yên trở về, hơn nữa câu kế tiếp lại kinh khủng khó hiểu, bất an trong lòng càng thêm mạnh mẽ, vội nói: "Tông... Dương Đào, rốt cuộc ngươi muốn làm chuyện gì? Cũng không thể nói cho ta biết được? Nói ra không chừng có thể giúp được cái gì đó?" Ta lắc đầu, thản nhiên nói: "Chuyện này không ai có thể trợ giúp được, cô không cần lo lắng... Chuyện này cô phải bảo mật, không tới tình huống xấu nhất, không được tiết lộ cho bất kỳ người nào." Tiểu Lan nhìn, trong ánh mắt bao hàm nhiều thứ ta không rõ, khẽ nói: "Ta biết." "Được rồi, hiện tại Triệu Thu Hàn đang ở Hồi đạo tiểu viện, có thể một thời gian nữa mới ra, đến lúc đó cô hãy chiếu cố nàng... Liên bang cùng Lâm Phượng các, vốn là không nên đối đầu thù địch lẫn nhau..." Ta nhìn Tiểu Lan, lộ vẻ mỉm cười, nói: "Giờ ta đi, mong rằng còn có cơ hội nói chuyện như ngày hôm nay." "Chờ một chút!" Tiểu Lan đột nhiên cao giọng, ta nghi hoặc nhìn nàng. Tiểu Lan nhìn ta, mỉm cười nói: "Nếu như còn đủ thời gian, có thể chờ ta chính thức thành tông chủ rồi hãy đi!" Tuy rằng Tiểu Lan đã tiếp chưởng ấn tín tông chủ, nhưng giống như ta trước kia kế vị tông chủ Lâm Phượng các, cũng phải trải qua một nghi thức, sau khi kết thúc nghi thức, nàng mới có thể chính thức trở thành tông chủ Lâm Phượng các. Ta sửng sốt, lập tức gật đầu cười nói: "Cũng được, dù sao cũng chỉ một hai ngày mà thôi." Tuy rằng ta nói không vội, nhưng Tiểu Lan còn gấp hơn cả ta, ngày hôm sau liền cử hành nghi thức kế vị tông chủ. Ở trong tiếng tung hô quỳ bái của các đệ tử Lâm Phượng các, Tiểu Lan chính thức trở thành tân nhậm tông chủ Lâm Phượng các. Nhìn Tiểu Lan được mọi người ủng hộ, muôn vàn nghi thái, ta không khỏi sinh ra một cảm giác Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát, ta chính là con sóng trước chết tiệt kia. Mà ta cũng không nhịn được cảm thán, thiếu nữ Tiểu Lan trước đây, hiện tại thật là lớn lên rồi.... Ân, thật sự rất lớn. 22-07-2010, 09:18 PM Cực Phẩm Chiến Thần