Cực phẩm chiến thần
Chương 198 : Đại hội đường kinh biến
Như vậy, hình ảnh tông chủ Lâm Phượng các cùng tân nhậm Minh thủ trò chuyện với nhau rất vui vẻ liền thông qua TT đã truyền khắp thế giới.
Các vị gia chủ cùng tiền bối thế gia đều dùng ánh mắt thương hại nhìn Triệu Cương: tiểu tử thật là thuần khiết, tới nông nổi bây giờ còn muốn đấu với Dương Đào, không biết chính là phúc mà.
Không bao lâu sau, người Mộc gia và Kim gia cũng tới. Bên Mộc gia tự nhiên là Mộc Thanh và Mộc Hoằng, người Kim gia, lại hấp dẫn ánh mắt nhiều kẻ khác, bởi vì đương đại gia chủ Kim gia đứng bên cạnh Kim Thượng Vũ, lại là một thiếu nữ, Kim Tiểu Uyển!
Những người tham dự nghi thức kế vị Liên bang đều xì xào, Kim gia lúc nào lại thay gia chủ vậy? Hơn nữa còn là một tiểu cô nương? Thật sự không nghe chút phong phanh nào cả!
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Kim Thượng Vũ cùng Kim Tiểu Uyển đi thẳng đến chỗ chúng ta.
Kim Tiểu Uyển không chút biểu cảm nhìn ta, một câu cũng không nói.
Từ một khắc ta bước vào Đại hội đường, liền trở tiêu điểm giới truyền thông chú trọng, lúc này Kim Tiểu Uyển tới trước mặt ta, tất cả ký giả đều chĩa thẳng ống kính vào bên này, chờ đợi kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì đặc sắc.
"Gần đây ta thường luôn mơ thấy ngươi." Kim Tiểu Uyển vừa mở miệng liền xuất ra một câu kinh người.
Các phóng viên gần đó luôn chú ý động tĩnh bên này đều hít một hơi lạnh, tư tưởng cô bé này thật là cởi mở, ngay ở trường hợp này cũng biểu lộ được sao?
Lập tức, đủ loại tiêu đề kiểu như "Tân nhậm Kim gia chủ Kim Tiểu Uyển thẳng thắng bày tỏ tiếng lòng với tông chủ Lâm Phượng các Dương Đào" bắt đầu gõ vào các trang tin tức.
Mà câu trả lời của ta lại làm bọn họ khó hiểu, chỉ thấy ta mỉm cười nói: "Nga? Vậy ta khẳng định đã bị cô giết 18 lần rồi chứ?"
Ngoại trừ biết được nội tình như Ngũ đại thế gia cùng với mấy người Triệu Vô Cực, những người khác tự nhiên không biết nhân quả trong đó, duy nhất có thể đoán ra là, cô bé này cũng tông chủ Lâm Phượng các có cừu oán.
Nhưng vì sao có cừu oán đây, nó lập tức trở thành tiêu điểm mới, mọi người nghĩ tới suy đoán thường thức nhất: Dương Đào đã phụ bạc Kim Tiểu Uyển!
Trả lời của Kim Tiểu Uyển lại làm mọi người thêm chắc chắn điểm này, chỉ thấy mặt nàng không chút cảm xúc nói: "Không phải 18 lần, là lần thứ 12, có đôi khi một ngày 1 lần, có khi lại một ngày 2 lần!"
Mọi người hít một hơi lạnh, suy đoán xem Dương Đào đã làm sự tình gì đến mức không thể tha thứ, khiến Kim Tiểu Uyển hận hắn tới như vậy? Không lẽ...
Ta khẽ thở dài, nói: "Cô muốn thế nào mới có thể tha thứ cho ta?"
Kim Tiểu Uyển cười lạnh một tiếng, ánh mắt của nàng lộ ra quang mang cừu hận, nói: "Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tha thứ cho người sao? Dương Đào, ngươi nghe cho kỹ, từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là địch nhân! Cuối cùng có một ngày, ta sẽ khiến ngươi vì chuyện ngày hôm đó mà hối hận!"
Chuyện ngày hôm đó? Ánh mắt mọi người muốn lồi ra, ngày nào? Ngày đó Dương Đào làm chuyện gì, lẽ nào... hắc hắc.. rất nhiều người liếc nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương có thể nhìn ra thần sắc chỉ có nam nhân mới hiểu được.
Mà những ống kính truyền thông đang trực tiếp tới khán giả, cũng đem mọi chuyện ghi lại rõ ràng, đem buổi trực tiếp trở thành buổi chiếu phim tình cảm kịch tính giờ vàng, bọn họ tròn xoe mắt, tập trung tình tiết phát triển.
"Tiểu Uyển, chớ có nói bậy!" Kim Thượng Vũ biến sắc, thấp giọng quát Kim Tiểu Uyển một tiếng, lập tức quay sang ta cười khổ: "Dương tông chủ, tiểu nha đầu này không hiểu chuyện, ngươi đừng tính toán với nó."
Ta nhìn hình dáng Kim Tiểu Uyển kiên quyết bám lấy cừu hận, thầm thở dài, gật đầu nói: "Cô muốn tìm ta báo thù cũng được, nhưng ta chỉ mong đây là ân oán giữa hai chúng ta, đừng liên lụy tới Lâm Phượng các và Kim gia."
"Được!" Kim Tiểu Uyển cắn răng, hung hăng trừng ta, liền ngồi xuống chỗ của mình.
Tất cả mọi người cảm thấy chưa thỏa mãn thầm than một tiếng, không ít người thầm nghĩ: Dương Đào này thật quá có bản lãnh, lớn lên tuy chỉ bình thường, nhưng câu được tiểu thư Thủy gia không tính, ngay cả tiểu thư Kim gia cũng rơi vào ma chưởng của hắn, mà Lâm Phượng các tuyệt thế mỹ nữ càng bất tận, để hắn hưởng hết phúc trên đời. Tại sao mà mỹ nữ đều để cho hắn ôm lấy chứ, lẽ nào ta lớn lên không có điểm nào là đàn ông? Trong lòng ngọn lửa đố kị bốc tận trời, liền khiến Đại hội đường như một cái lò nướng.
Đáng tiếc... Mọi người giới truyền thông đều than vãn, một màn kịch hay trăm năm khó gặp, cố sự giữa Dương tông chủ và Kim gia chủ, khẳng định còn có tập tiếp theo, chỉ là không biết tương lai có cơ hội xem được hay không thôi?
Trải qua một khúc đệm nhỏ, trong lòng ta cũng có phiền muộn. Nói thật, ta cũng không chán ghét Kim Tiểu Uyển lắm, nàng chỉ có chút điêu ngoa phóng túng tự cho là đúng mà thôi, lúc ở Cực đạo võ hội ta cũng âm thầm giáo huấn nàng một chút, dù không phải là bằng hữu, cũng không muốn trở thành địch nhân. Nhưng thế gian này lại không phải mọi chuyện đều như ý, hiện giờ nàng đem chuyện Kim Đao tính trên đầu ta, giữa ta và nàng có mối thù giết cha chắn ở giữa, muốn hóa giải thật quá khó khăn.
Chờ thêm một lúc, người tới cũng coi như đông đủ, nghi thức vị Minh thủ chính thức bắt đầu.
Toàn bộ quá trình rất là khô khan, có chút giống như khai mạc Đại hội đại biểu nhân dân vậy, không ngừng có người thuyết giảng, liên tục đổi mấy người, cuối cùng đến phiên Triệu Vô Cực nói. Thật là không thấy không biết, miệng lưỡi Triệu Vô Cực thực là không thể chê được, không thấy bản thảo nào, chém gió suốt một tiếng đồng hồ mới quyến luyến đi xuống.
Sau Triệu Vô Cực, tới lượt Triệu Cương vừa thay lễ phục đứng lên phát biểu, nói đơn giản là hắn sau khi lên làm Minh thủ sẽ chăm lo việc nước máu chảy đầu rơi, gan óc đầy đất... gì gì đó, toàn là mấy lời rỗng tuếch.
Phát biểu xong là tiến hành tuyên thệ, tuyên thệ xong, Triệu Vô Cực đem ấn tín đại biểu thân phận Minh thủ giao cho Triệu Cương, nghi thức kế nhiệm Minh thủ chính thức hoàn thành, Triệu Cương cũng chính thức trở thành một đời Minh thủ mới.
Kế tiếp, đó là diễu hành thị chúng, dựa theo truyền thống, Triệu Cương theo một phi năng xa hoa, dưới sự bảo vệ của quân đội đi ngang qua trung tâm Khai Long, sau đó đảo một vòng, trở về Minh thủ phủ.
Chỉ là, ngay sau khi Triệu Cương tiếp nhận ấn tín, hăm hở chuẩn bị cùng Triệu Vô Cực xuống diễn đài, dị biến chợt xảy ra!
"Triệu Vô Cực! Ta muốn ngươi phải đền mạng cho cái chết 30 vạn Hải tộc chúng ta!" Một tiếng quát sắc bén cổ quái như tiếng kim loại chà xát vào nhau chợt vang lên, hai vật thể lạ như những đám mây màu đen xuất hiện trên diễn đài.
Mà vật thể màu đen kia, trong chớp mắt liền vặn vẹo ngưng kết thành hai hình người, mỗi một người, phân biệt ấn tay trên cổ Triệu Vô Cực cùng Triệu Cương!
"Bảo vệ Minh thủ!" Liên bang quân phán Khổng Anh sắc mặt đột biến, quát lớn.
Lập tức liền có rất nhiều quân nhân vũ trang hạng nặng từ những góc khuất phóng ra, vũ khí laser trên tay ngắm ngay hai đoàn hắc vụ trên diễn đài.
Những quan viên Liên bang đều bị một màn bất thình lình này mà chấn trụ, nhất là hai hắc vụ có thể ngưng tụ thành hình người kia, đã hoàn toàn vượt quá phạm trù có thể lý giải của mọi người! Tiếp theo, toàn bộ Đại hội đường liền bắt đầu trở nên hỗn loạn, những quan chức Liên bang này đa phần đều rất sợ chết, vội vã tìm chỗ trốn ra ngoài!
"Ai dám rời khỏi nơi này, chúng ta giết Triệu Vô Cực và tân Minh thủ nhân loại của các ngươi!" Một trong hai người hắc vụ kia hắc hắc cười lạnh nói, trong giọng nói như kim loại rít lên tràn ngập hận ý.
"Còn không lên nhanh! Chặn tất cả bọn họ lại!" Khổng Anh lập tức quát lên.
Cửa ra vào lập tức bị quân đội phong tỏa, trong Đại hội đường lập tức náo loạn.
"Đều im hết cho ta! Ai lên tiếng ta chém kẻ đó!"
Lời Quân phán Liên bang quả nhiên có lực đe dọa, nguyên những quan viên Liên bang đang khủng hoảng lập tức im bặt.
Mấy người tiền bối Ngũ đại thế gia liếc nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương đều nhìn thấy vẻ kinh hãi, bởi với tu vi của bọn họ, hoàn toàn không nhìn ra hai tên hắc vụ cổ quái kia có bao nhiêu sâu cạn!
Đặc biệt là người đã đạt tới cảnh giới thiên giai trung phẩm như Thủy Thanh Hoa cùng Hoàng Phủ Nhân càng khiếp sợ, bởi nếu như ngay cả bọn họ đều không nhìn thấu hai kẻ kia, vậy rõ ràng, hai tên hắc vụ kia chính là thiên giai thượng phẩm!
"A! Bọn họ là-" Kim Tiểu Uyển chợt lộ vẻ khiếp sợ không thôi, liền bưng chặt cánh môi nhỏ.
Người Ngũ đại thế gia cùng với bọn người Khổng Anh ngay kề bên đều nghe tiếng Kim Tiểu Uyển kinh hô, Khổng Anh lập tức trầm giọng hỏi: "Kim gia chủ, cô nhận biết hai quái vật hắc vụ kia?"
Kim Tiểu Uyển che giấu thần sắc bình tĩnh liếc sang ta, gật đầu nói: "Đúng vậy, hai người bọn họ đều là Hải tộc, hơn nữa còn là hoàng tộc thế hệ trước của Hải tộc, đều là cao thủ thiên giai thượng phẩm!"
Hai tên cao thủ Hải tộc thiên giai thượng phẩm!
Nghe được Kim Tiểu Uyển nói, mọi người không khỏi hít mạnh một hơi lạnh.
Mà lời nói này của nàng, cũng thông qua TT cùng thiên tấn, không sót một chữ rơi thẳng xuống Đông đại lục, những người đồng thời hít một hơi lạnh cũng đủ để tạo ra một cơn lốc.
Trong Đại hội đường Khai Long, không khí đều mang áp lực nặng nề, Triệu Vô Cực cùng Triệu Cương đều rơi vào trong tay hai gã cao thủ Hải tộc, quân nhân Liên bang đều đã trải qua huấn luyện đương nhiên không dám manh động.
Sắc mặt Khổng Anh âm trầm, nói: "Hai vị Hải tộc tiền bối, Hải tộc cùng nhân tộc xưa nay luôn sống yên ổn với nhau, hai vị nên thả Minh thủ trước, có vấn đề gì mọi người bình tĩnh thong thả ngồi xuống bàn bạc!"
Hai gã hắc vụ kia đều cười lạnh, một người trong đó nói: "Bình tĩnh ngồi xuống bàn bạc? Lúc đầu các ngươi tới tìm Hải tộc chúng ta, mượn lực Hải tộc âm mưu tính kế Ngũ đại thế gia cùng Lâm Phượng các, chúng ta bàn bạc còn ít sao?"
Lời vừa nói ra, người trong Đại hội đường đều ồ lên, mọi người khiếp sợ đem ánh mắt chuyển tới hàng đầu, nơi người Ngũ đại thế gia cùng ta đang đứng. Trong đa số bọn họ, hoàn toàn không biết chút tin tức nào trong đó, lúc này nghe lời hai gã hắc vụ kia, trong lòng kinh hãi không rõ.
So với sắc mặt bình tĩnh của ta, mấy người Ngũ đại thế gia đều lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ai nghĩ hai gã cao thủ Hải tộc kia đột nhiên lộ ra chuyện này, cả bọn liền trầm mặc, không nói một lời nào.
Những ký giả quả thật sắp điên rồi, bọn họ vạn lần không ngờ được, ngày hôm nay trong nghi thức kế vị Minh thủ, liên miên tuôn ra mấy tin tức đặc biệt kinh khủng, một cái rồi lại một lần, cả đám thần sắc kích động, nín thở đem chuyện hiện trường miêu tả không sót một điểm truyền ra ngoài.
Khổng Anh còn chưa kịp nói, mấy tên Nghị viên trước đó còn giả trang thành lão gia gia đáng kính lập tức biến sắc, liền có một người quát lớn: "Người đâu, thu hết toàn bộ thiết bị kia lại!"
Nghe được mệnh lệnh, lập tức có hơn 10 gã quân nhân đi tới phía ký giả tụ tập.
16-05-2010, 05:16 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
210 chương
154 chương
52 chương
61 chương
406 chương
491 chương
312 chương