Cực phẩm chiến thần
Chương 142 : Giết người rời đi!
Tiểu Lan đứng bên cạnh vừa thấy ba người này, sắc mặt liền biến đổi, truyền âm sang: “Sau cuộc chiến Lục tuyệt di truyền xuống một chi, bọn họ tự xưng là Đông thổ hoàng tộc, tự thân võ học không thể kém hơn Ngũ đại thế gia, nhưng vẫn ẩn mà không phát, bọn họ ẩn dấu dã tâm bừng bừng ẩn dấu thực lực mấy ngàn năm, trăm phương ngàn kế tiến vào chánh đàn! Chỉ vì một ngày có thể đứng trên đỉnh võ học và chính trị của nhân loại! Lục gia có một Trưởng lão các, đều là cao thủ Lục gia thoái dưỡng, nếu ta sở liệu không kém, ba người này hẳn là người trong Trưởng lão các!”
Lời nói mặc dù nhiều, nhưng truyền âm cũng không phải là nói chuyện, mà là một loại tinh thần trao đổi, cho nên, trong nháy mắt này ta liên hiểu hết ý tứ của Tiểu Lan nói.
Khóe miệng vừa động, truyền âm lại: “Vậy lúc đầu Lục Tử Khiêm sau khi bị ta phế bỏ, có thể trong thời gian ngắn khôi phục thương thế hơn nữa thực lực đại tăng, cũng là công lao của bọn họ?”
Tiểu Lan truyền âm trả lời: “Lục gia có một loại phương pháp quán đính tẩy tủy vô cùng thần diệu, có thể đem người tiếp nhận tẩy tủy trọng tố kinh mạch, cho dù là phế tài cũng có thể biến thành thiên tài! Đổi lại, muốn thi truyển tẩy tủy phải cần hai người cùng thực hiện, không chỉ cần công lực cả hai phải thâm hậu, hơn nữa sau khi tẩy tủy hao hết tinh tủy bản thân, không bao lâu sau sẽ qua đời! Lục gia bây giờ có năm Đại trưởng lão, ta đoán chừng, lần trước có hai Đại trưởng lão thi triển thuật quán đính tẩy tủy, thay Lục Tử Khiêm trọng tố lại kinh mạch!”
“Đáng tiếc, bọn họ khổ cực quán đính trọng tố tạo ra một thiên tài, cũng bởi ta và Hoàng Phủ Phi Long, tài mới phất mấy ngày liền ‘tai’ luôn! Hắc hắc! Nói vậy bọn họ đau lòng chết đi được! Trách không được Lục Đỉnh có tu vi thiên giai, chắc hắn cũng đã thông qua phương pháp quán đính tẩy tủy, mới có được thực lực bây giờ.” Ta cười lạnh liền liền, khóe miệng vẽ ra một tia tươi cười tà dị, nói khẽ: “Nói vậy, Lục gia còn lại ba tên trưởng lão, giờ toàn ở chỗ này rồi... Đông thổ hoàng tộc. Ha ha, niên đại này còn có người mơ làm hoàng đế sao....”
“Tiểu tử, bớt sàm ngôn đi, hôn nay bọn người lão phu đã xuất hiện. Ngươi chịu chết chỗ này thôi!” Một trong ba người hét lớn một tiếng, liền bay vọt tới phía ta.
“Chỉ bằng các ngươi?” Ta ngạo nghễ mà đứng, lộ ra vẻ tươi cười khinh thường.
Hô! Hô! Hô!
Ba đạo chân khí tử điện phá thể ra ngoài, ngưng tụ thành một cự long đường kính một thước, dài hơn chục thước, ngao nhiên rít gào, hướng ba lão giả mà đánh!
Bên kia, Lục Đỉnh thông qua hình ảnh chứng kiến tam lão xuất hiện, lập tức biến sắc, thầm hô không tốt. Đối với ba trưởng lão này, hắn cũng hết sức đau đầu, ba người mặc dù tu vi võ học cao thâm, nhưng tâm tính cũng rất đơn thuần, biết huyết mạch duy nhất của Lục gia bị giết.Tức giận kêu gào muốn tìm Dương Đào báo thù, hắn thật vất vả mới khuyên cản được ba vị trưởng lão, nói cho bọn họ chờ có một ngày, tất có thể giết Dương Đào mà báo thù Lục Tử Khiêm.
Hắn không nghĩ rằng, lúc mấu chốt, ba vị trưởng lão thông qua thiên tấn biết Dương Đào ở Văn nghệ quán của Ngũ Đạo học viện, liền không nhẫn nại được nữa, nhất tề bay tới báo thù. Mà Lục Đỉnh mới vừa thấy ta lại có thể phá hỏng lồng năng lượng, trong lòng khiếp sợ không lời nào để nói. Hắn mười phần rõ ràng điều này đại biểu cho cái gì, điều này đại biểu, ta đạt tới tu vi thiên giai trung phẩm! Ba vị trưởng lão mặc dù lợi hại, nhưng đối phó với Dương Đào trước kia thì còn có thể cùng lên, nhưng đối phó Dương Đào bây giờ, không khác gì lấy bánh bao thịt ném chó một đi không trở lại, cái này làm sao Lục Đỉnh không nóng lòng cho được? Đây chính là mấy tên trưởng lão cuối cùng của Lục gia, nếu để bọn hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn – Lục Đỉnh hoàn toàn không dám tưởng tượng tiếp!
Tâm tình hắn rất xấu, cho tới giờ cũng chưa từng tệ đến như vậy! Mà ba tên trưởng lão mặc dù nghe Lục Đỉnh nói ta rất lợi hại, nhưng trong lòng bọn hắn cũng không tin bao nhiêu, một tên mao đầu tiểu tử, sẽ có tu vi thiên giai? Hơn nữa dù hắn có tu vi thiên giai, đối với chúng ta bên này còn có hai tên mà! Hơn nữa thêm một cao thủ tiếp cận thiên giai, đối phó tiểu tử này quá dư dả rồi!
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến, lúc ta tiếp xúc cùng Lục Đỉnh, tu vi ta còn là thiên giai hạ phẩm, đã qua mấy ngày, ta lại biến thành thiên giai trung phẩm, nhưng là từ ma luyện giả mà thành tựu thiên giai trung phẩm, thực lực so với thiên giai trung phẩm bình thường càng cao hơn một bậc!
Không nói nhiều lời! Tam lão tốc độ thật nhanh, tử điện chân khí của ta càng nhanh hơn!
Tam lão mặc dù cảm giác được tử điện chân khí của ta bao hàm lực lượng kinh khủng, nhưng khoảng cách ngắn như thế, muốn tránh né làm sao mà kịp?
Huống hồ bọn họ cũng vốn ôm chết cũng phái giết tên tiểu tử này, hai phương đều tốc độ cao, làm sao mà dừng lại được! Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác là liều mạng!
Trong nháy mắt đó, ba đầu tử long liền đối đầu với ba đạo ngân ảnh!
Oanh! Oanh! Oanh!
Ba tiếng bạo hưởng thật mạnh! Kình khí của gã trưởng lão tu vi kém nhất mới tiếp cận thiên giai toàn lực mà phát xuất, bị một tử long xông qua tan thành mảnh nhỏ, long đầu sau khi chấn nát song chưởng của hắn, nặng nề đánh thẳng lên ngực, tiếng xương cốt gãy vụn không ngừng vang lên, cự long tử sắc trực tiếp xuyên qua thân thể hắn, từ sau phá lưng mà ra!
Tiếp theo, chân khí tử điện tự hành bạo tạc, cả người tên trưởng lão đó ở không trung hóa thành một đám mây máu!
Hai người khác, mặc dù có tu vi thiên giai hạ phẩm, nhưng đối mặt với hai đầu long tử sắc, hoàn toàn thất thế, chân khí va chạm bùng nổ, hai người bay ngược ra ngoài hơn hai trăm thước, trong đó một người đánh trúng một chiếc phi năng, hóa giải một bộ phận lực lượng. Còn phi năng kia chợt chấn động mạnh, tiếp theo hỏa quang tứ phía, rơi xuống mặt đất, ầm ầm nổ tung!
Hai vị trưởng lão đều bị một kích này đánh tới mê muội, thân hình càng chật vật, nguyên lai một thân quần áo sạch sẽ bây giờ hoàn toàn rách nát. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, bọn họ ba tên cao thủ, ngay cả một kích của đối phương còn không tiếp nổi? Trong đó một gã trưởng lão mạnh hơn, có thể làm được tới mức này chỉ có – hắn trừng mắt kinh hãi thất thanh: “Ngươi có tu vi thiên giai trung phẩm?”
“Như thế nào? Ngươi giờ mới biết sao? Vậy phải trách ngươi quá lạc hậu rồi.” Ta lãnh đạm nói.
“Lão Ngũ? Lão Ngũ đâu?” Một gã trưởng lão ở một bên lập tức phát hiện chỉ có hai người bọn họ, kinh hãi kêu lên, thanh âm run rẩy, ở trong lòng hắn dấy lên một cảm giác mãnh liệt không rõ. Tu vi lão Ngũ kém cỏi nhất, ngay cả thiên giai cũng chưa tới, dưới một kích như vậy...
“Chết rồi.” Ta nói sự thật tàn khốc này cho hai gã trưởng lão.
“Chết rồi?” Hai gã trưởng lão phản ứng không kịp, mấy trăm năm sớm tối sống chung, làm cho mấy người so với huynh đệ còn thân hơn, vừa rồi còn cười nói lớn tiếng muốn tìm tiểu tử Dương Đào báo thù, bây giờ lại chết mất rồi?
Ta nhàn nhạt nói: “Bây giờ, các ngươi đều có thể chết.”
Vô thanh vô thức, tử điện chân khí phi tán lại ngưng tụ, biến thành hai chiếc lưới lớn, trong nháy mắt, đem hai gã trưởng lão đang thất thần ở bên trong! Chân khí tử điện bao vây tầng tầng bọn họ, xiết chặt, đem hai người như một kén tằm khổng lồ!
Hai gã trưởng lão phục hồi tinh thần lập tức biết không tốt. Chân khí trên người bạo phát, nhưng chỉ đẩy ra bốn phía một chút, không thể cách khai ra được.
Ta xuất hiện một tia ta cười tàn nhẫn, vươn năm ngón tay ra.
“Dương Đào, dừng tay!” Tiểu Lan cau mày: “Ngươi ma tính chưa trừ, tái tạo sát nghiệp sẽ làm ma tính của ngươi ngày càng nặng, đến lúc đó ngươi trầm mê trong đó không thể tự kiềm chế, dù là thần tiên cũng không thể cứu ngươi!”
Tiểu Lan này hai lần ba lượt cản trở ta, làm ta bắt đâu không nhịn được, trên mặt vẫn mang vẻ mỉm cười: “Bọn họ chính là người của Lục gia, ta cùng Lục gia bây giờ đã không chết không thôi. Vậy bây giờ giết đi hai cao thủ thiên giai, tương lai an toàn của ta cũng nhiều thêm hai phần, có đúng hay không?”
Nói xong, không đợi Tiểu Lan, năm ngón tay khẽ động –
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết thống khổ không gì sánh được từ trong chiếc kén chân khí tử điện phát ra. Thể tích trong nháy mắt liền co rút một nửa!
Cạch.. rốp rộp.... (@ kinh dị hông ^^ )
Nương theo sự co rút, tiếng xương cốt vỡ nát không ngừng vang lên! Mọi người ở đây, cho dù là ký giả, hay quân nhân, hay chính Tiểu Lan, đều bị một màn tàn nhẫn này rung động!
Mà thông qua truyền thông, đem sự tình truyền ra đại chúng, cũng đưa luôn một màn công kích quỷ dị tàn nhẫn này.
Khi ta thu hồi chân khí tử điện, trong nháy mắt lưới kén tan rã, hai thân huyết nhục mơ hồ, miễn cưỡng coi như hình người từ không trung rơi xuống đất, hóa thành không biết bao nhiêu khối thịt vụn....
Trước màn ảnh, không ít người đã không chịu nổi nôn sạch.
Từ xa quan sát qua thiên tấn, ngũ đại gia chủ chứng kiến cảnh tượng này, cũng không nhịn được hấp một hơi khí lạnh! Nhất là Mộc Thanh, sắc mặt hắn trở nên hết sức cổ quái, trong lòng bắt đầu khiếp đảm: “Dương Đào bây giờ có tu vi thiên giai trung phẩm, coi như là vô địch, nếu chọc hắn nóng lên, đối với ta dùng chiêu này...” Mộc Thanh nhịn không được rùng mình một cái.
Thủy Thanh Hoa nhìn hình ảnh của ta vẻ mặt vẫn hờ hững, khẽ thở dài: “Chân khí thật quỷ dị, công kích thật tàn nhẫn! Dương lão đệ, ngươi không nên đi lên con đường không có lối về này...”
“Sách sách, lần này, lão tử thế nào cũng không dám tìm Dương Đào này đánh nhau nữa!” Hỏa Vân Nộ nhìn qua không một chút lo lắng, nhìn chằm chắm hai đống huyết thủy thịt băm sách sách nói, trong mắt cũng không khỏi lộ ra một tia sợ hãi.
“Bồng!”
Trang bị thiên tấn trong nháy mắt nổ tan, sắc mặt Lục Đỉnh khó coi cực điểm, trong ánh mắt chớp động quang mang khó lường.
Chết rồi! Ba trưởng lão, đều chết hết rồi! Nặng yếu nhất là, đây là trưởng lão trong Trưởng lão các, đều là lực lượng Lục gia không thể đưa ra ánh sáng. Bây giờ, Trưởng lão đường của Lục gia bại lộ trước công chúng, vô luận là sinh ra ảnh hưởng trong dân gian hay ở nghị hội, đều sẽ đây Lục Đỉnh hắn vào hiểm cảnh chưa từng có!
“Dương Đào!” Lục Đỉnh cắn răng phun ra hai chữ này, từ từ nhắm hai mắt lại, khi hắn mở ra lại, chỉ còn một mảnh bình tĩnh, một mảnh lạnh lùng...
......
“Đi thôi, không nên dây dưa ở chỗ này nữa!” Tiểu Lan truyền âm thúc.
Ta mỉm cười nói: “Trước khi đi, còn phải làm một chuyện mới được!”
Nói xong, từ trên người nhảy ra vài đạo chân khí tử điện, phân biệt nhập vào phi năng đang treo trên trời đang gương mắt hổ nhìn đăm đăm chúng ta từ đầu đến giờ, ngưng tụ lại thành một điểm nhỏ.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Liên tục mấy tiếng nổ mạnh vang lên. Phi năng dù sử dụng nguyên liệu đặc thù, nhưng tử điện chân khí súc lực mật độ cao dưới sự dẫn bạo của ta, có dùng thứ mạnh hơn đi nữa cũng không thể không tổn thương, lập tức trên bề mặt xuất hiện hàng loạt lỗ hổng lớn đường kính cả thước. Chân khí sau khi bạo tạc lại tiếp tục ngưng kết, trong nháy mắt thông qua theo lỗ hổng nhảy vào trong phi năng.
Chi! Chi! Tử điện chân khí ẩn chứa dòng điện cực mạnh, trong nháy mắt phá hủy hệ thống thao tác, mắt thường có thể thấy phi năng treo lơ lửng trên không trung đột nhiên chao đảo, sau đó tà tà rơi xuống mặt đất.
Thấy tình hình không tốt, lập tức có nhiều người từ trong phi năng bay ra.
Oanh! Phi năng rơi ngay xuống mặt đất bên ngoài Văn nghệ quán, phát ra tiếng va chạm thật lớn, cũng không bởi vì va chạm mà phát sinh vụ nổ, chỉ làm vài người bị thương bất đồng mà thôi.
“Ngươi!” Sắc mặt Thương Thu rất khó coi, trong ánh mắt có phẫn nộ lại đau lòng. Mấy chiếc phi năng này, chính là hàng quân dụng đặc chế, mỗi một chiếc trị giá hơn mười ức liên bang tệ, bây giờ bị ta nhẹ nhàng bóp chết từng chiếc một. Mặc dù không biết tình huống hỏng hóc tới mức nào, nhưng xem từng đám khói mang theo mùi gắt mũi từ trong phi năng bay ra, cũng biết mấy chiếc chiến đấu cơ này tổn hại tuyệt đối nghiêm trọng!
“Hắc!” Ta cười lạnh một tiếng, trên người điện quang động mạnh, vô số điện quang màu tím lấy ta làm trung tâm không ngừng mở rộng, đem cả một nửa thành phố Ngũ Đạo cũng bao phủ bên trong, theo tử quang chớp động, để ta như Cửu Thiên Lôi Thần!
Vô luận là quân nhân của Ngân tổ hay các khán giả xem trực tiếp qua màn ảnh, đều bị cảnh tượng xinh đẹp này hấp dẫn.
Nhưng mà, cảnh tượng này chỉ giằng co trong nháy mắt, những người xem qua màn ảnh đột nhiên mất đi tín hiệu. Chính là do điện quang trên người ta tạo thành điện từ trường cường độ cao, đem tất cả các thiết bị điện truyền thanh truyền ảnh trong thành Ngũ Đạo rơi vào tê liệt!
“Đi!” Bỏ lại Thương Thu đã trợn mắt há mồm, ta ngó sang Tiểu Lan kêu một tiếng, thân mình cùng nàng chợt lóe liền không thấy bóng dáng nữa.
Ta đối với khoa học kỹ thuật thế giới tương lai này vẫn còn hơi kiêng kỵ, giống như loại lồng năng lượng kia cũng có thể ngăn cản được sức công phá của cao thủ thiên giai, vậy cũng có tính uy hiếp hết sức. Dùng thủ đoạn khoa học kỹ thuật tiêu diệt thiên giai cao thủ mặc dù không dễ dàng, nhưng nếu chỉ dùng thứ này kết hợp với kỹ thuật không gian chiết diệp cùng nhau, liền hoàn toàn có thể vây khốn thiên giai cao thủ. Đến lúc đó còn có mấy loại tấn công, súng kích quang, pháo kích quang, chỉ cần một câu của liên bang là được.
Bởi đặc thù thể chất mà quyết định dùng lồng năng lượng vây khốn ta nhất định là dâng lên thức ăn gia tăng thực lực mà thôi. Nhưng mà, ta đối với thiết bị giám thị của thế giới này thật sự lo lắng. Ở thời không của ta, khoa học còn kém xa bây giờ, nhưng kỹ thuật bảo mật truy tung hết sức bí mật, cho nên, để an toàn, ta mới dùng tử điện tạo thành điện từ trường cực mạnh, đem toàn bộ máy thông tin của thành Ngũ Đạo tê liệt hết. Bằng tốc độ thiên giai trung phẩm của ta và Tiểu Lan, chờ bọn họ phản ứng lại muốn truy theo cũng không kịp rồi.
Nhưng không ngờ Tiểu Lan truyền âm cho ta biết: “Kỳ thật ngươi hoàn toàn không cần phải làm như vậy, hơn nữa, cho dù làm vậy, cũng không có hiệu quả.”
“Tại sao?”
Lời Tiểu Lan nói tiếp lại làm ta khiếp sợ không thôi: “Bởi Liên bang tự mình đã có phương pháp theo dõi cao thủ có tu vi trên địa giai, còn có một loại thiết bị, có thể cảm ứng được năng lượng ba động của kẻ có tu vi trên địa giai, thông qua vệ tinh không gian, đem vị trí của tất cả cao thủ địa giai nắm chắc trong tay!
“Vậy chẳng phải là toàn bộ cường giả trên thế giới đều bại lộ được sự giám thị của Tân Liên Bang sao?”
Tiểu Lan nói: “Cũng không phải như thế, bởi thiết bị này mặc dù có thể trinh sát, thể tích rất lớn, hơn nữa năng lượng tiêu hao không nhỏ, không tới lúc cuối cùng sẽ không đụng tới thiết bị này.”
Ta cười lạnh nói: “Khoa học kỹ thuật bây giờ quá tiến bộ, ai biết một ngày nào đó Tân liên bang có thể chế tạo một thiết bị do thám nhỏ gọn dễ dùng hơn? Bởi vậy, cường giả trong thiên hạ bị liên bang quản lý, cũng chỉ còn là vấn đề thời gian thôi!”
Tiểu Lan bình tĩnh nói: “Trên lý luận là như thế. Bây giờ ta truyền cho ngươi một bộ liễm tức pháp, có thể đem thực lực ẩn dấu dưới địa giai, sẽ không bị phát hiện nữa.”
Trong lòng vừa động, nhớ tới trước kia ta chỉ cảm ứng được Tiểu Lan không tới tu vi địa giai, nói vậy chính là bởi loại công pháp này, mới tạo thành hiệu quả như vậy.
Công pháp kỳ thật không phức tạp, chỉ có một chút bí quyết xảo diệu mà thôi, Tiểu Lan nói cho ta nghe xong, ta đã hiểu được ảo diệu trong đó, thí nghiệm một chút, liền phát hiện, từ cảm giác bề ngoài, tu vi của ta bây giờ còn chưa tới địa giai, không khỏi khen mấy tiếng kỳ diệu.
Lần này không sợ bại lộ hành tung nữa, ta và Tiểu Lan dễ dàng tránh khỏi vòng vây chặt chẽ nghiêm mật của quân đội liên bang, thoát khỏi thành phố Ngũ Đạo.
Rất nhanh bay ra hơn ngàn dặm, hạ xuống một mảnh rừng không người, hai ta mới ngừng lại.
Tiểu Lan hỏi ta: “Bây giờ ngươi có tính toán gì không?”
Ta cười cười: “Bây giờ ta muốn bái phỏng Lâm Phượng các một chút, không biết có được không?”
Lâm Phượng các! Đúng vậy, Tiểu Lan là từ trong Lâm Phượng các đi ra lại lớn lên giống muội muội như thế, vậy muội muội có phải cùng Lâm Phượng các có liên lạc với nhau? Từ một khắc bắt đầu biết được Tiểu Lan là người của Lâm Phượng các, ta đã quyết định như thế, cho dù là Tiểu Lan không muốn, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp buộc nàng phải đồng ý, dù là phải động thủ cũng không tiếc!
Ngoài dự liệu của ta, Tiểu Lan cũng không chần chờ, mà lập tức gật đầu: “Được, bây giờ ngươi đụng phải chuyện lớn, trước nhiều ánh mắt như vậy công khai giết người, liên bang quả thật ở lại không được, cũng chỉ có Lâm Phượng các có thể che chở cho ngươi.”
Thấy nàng sảng khoái như thế, ta còn nghĩ thấy kỳ quái, cười gian nói: “Sao hả? Ngươi không lo lắng ta đối với Lâm Phượng các các ngươi có ý đồ xấu sao? Ta nghe nói trong Lâm Phượng các tập trung mỹ nữ hiếm thấy trên đời mà!”
Tiểu Lan cười cười, nói: “Ngươi xem ta có phải mỹ nữ không?”
Ta nhất thời cứng lưỡi, từ thẩm mỹ của người bình thường, từ góc độ của nam nhân mà nói, tướng mạo Tiểu Lan mặc dù thanh lệ, nhưng còn chưa thuộc về mỹ nữ lóa mắt.
“Về phần ngươi nói ý đồ...” Tiểu Lan nhìn ta, ánh mắt có chút hãnh diện nói tiếp: “Nếu ngay cả một ngoại nhân như ngươi cũng không dám dung hạ. Vậy Lâm Phượng các cũng không xứng tồn tại trên thế gian hơn bảy nghìn năm qua nữa!”
Ta sửng sốt, đây cũng là lần đầu tiên Tiểu Lan trước mắt ta xuất hiện thần thái như vậy. Chần chờ một chút, ta hỏi: “Vì sao ngươi muốn giúp ta?”
Tiểu Lan thản nhiên nói: “Ta chỉ không muốn thế gian thêm một ma đầu mà thôi.”
......
Ở Tân liên bang, từng có vô số người nghiên cứu một vấn đề: Lâm Phượng các thần bí khó lường, cuối cùng là ở nơi nào?
Vì đáp án của câu hỏi này, vô số người thành lập các đội thám hiểm, xâm nhập những nơi hiếm dấu chân người khắp Đông đại lục, nhưng vẫn không phát hiện tung tích của Lâm Phượng các. Suy đoán tương đối hợp lý, đó là Lâm Phượng các căn bản không có trên Đông đại lục, có lẽ nằm trên biển rộng. Mà thái quá hơn, có lẽ nói là tưởng tượng quá sức, còn suy đoán Lâm Phượng các ở trên Tây đại lục cùng Mộc tộc Thạch tộc Thú tộc, hoặc là ở chỗ Bắc Cực băng xuyên của Băng tộc.
Nhưng mà, tất cả đều là suy đoán, không có bất cứ bằng chứng chứng minh nào. Lâm Phượng các ở đâu, chỉ có quán quân các kỳ của Cực đạo võ hội mới đi qua. Mặc dù tiến vào Lâm Phượng các, nhưng không có ngoại lệ, toàn bộ đều không thể hiểu nổi mình làm sao mà vào được Lâm Phượng các, cũng không biết được làm sao mà đi ra, cứ như một đoạn trí nhớ ra vào đó bị người xóa đi. Nếu không phải bởi họ thật sự từ Lâm Phượng các học được tuyệt học, còn phải hoài nghi chính mình có đang nằm mơ hay không.
Cho nên, thời gian lâu dài, Lâm Phượng các cũng có một xưng hô – “Nơi của mộng ảo!”.
Song, sự thật là, tất cả mọi người đều đoán sai.
Ta há hốc mồm nhìn vết rách chớp động huỳnh quang trắng sáng trống không chợt xuất hiện, chấn kinh hỏi: “Đây là thông đạo đi Lâm Phượng các?”
“Không sai!” Tiểu Lan mỉm cười, tựa hồ đối với sự giật mình của ta rất hài lòng, “Thế nhân đều suy đoán hạ lạc của Lâm Phượng các, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, Lâm Phượng các có lẽ căn bản không hề tồn tại trên thế giới này!”
Đúng vậy! Lâm Phượng các cũng không tồn tại ở thế giới này! Mà là hiện diện ở một không gian khác!
Ta nhìn không gian liệt phùng trống không xuất hiện vài giây, mới thở dài nói: “Người sáng tạo Lâm Phượng các, quả có thể sánh với thiên nhân, lại có ý nghĩ thiên mã hoành không như thế, đem tông phái của mình mở ra ở một không gian của hắn... Bất quá, dù là thường nhân có nghĩ tới, nếu không có cường đại thực lực làm chỗ dựa, cũng không thể nào làm được...”
Tiểu Lan mỉm cười, nói: “Không sai, không gian của Lâm Phượng các, hoàn toàn là do tự thân lực lượng của tổ sư của chúng ta mở ra, dù là qua bảy ngàn năm, lực lượng tổ sư lưu lại chống đỡ không gian, dựa theo tình huống bây giờ, qua thêm năm ngàn năm nữa mới có thể dùng hết. Nhưng mà, nhiều năm qua, người của Lâm Phượng các đối với năng lượng này tiến hành bổ sung không ngừng, cho nên, thời gian tồn tại của phiến không gian này, chắc hẳn có thể dài hơn một chút.”
Bằng tự thân lực lượng mở ra một khối không gian! Hơn nữa còn duy trì hơn mấy ngàn năm! Năng lực như vậy.... ta thầm động dung: “Thần giai?”
Tiểu Lan cười mà không nói.
Trong lòng sợ hãi, thần giai, có thể cường đại như thế? Quả nhiên không phải thiên giai có thể so sánh được! Trách không được năm đó Thần giai đại chiến ngay cả đại lục cũng phải thay đổi.
Thần giai! Lực lượng thần giai có thể phá vỡ không gian mở ra không gian? Trong lòng nhảy mạnh, nếu có thể phá vỡ không gian, vậy thời gian thì sao đây? Có thể thay đổi thời gian? Nếu đủ cường đại... Thay đổi thời không, cũng không phải là không có khả năng được...
Trong mắt lóe lên quang mang cuồng nhiệt. Thần giai! Cuối cùng có trở về được thời không nguyên lai hay không, ta cũng muốn đạt tới được thần giai! Nếu ta có được lực lượng thần giai, dù là cao thủ Tân liên bang có chạy ra hết, dù là mấy lão bất tử Di hồn điện xuất đầu, ta nào có sợ gì? Trên đời này, còn người nào có thể cản được Dương Đào ta?
Tiểu Lan thấy sắc mặt ta biến ảo không ngừng, nhưng cũng không biết ta đang suy nghĩ cái gì, nhẹ giọng nói: “Đi thôi, thông đạo không thể suy trì quá lâu. Chờ lát nữa có gì không khỏe, ngươi cũng không cần vận chân khí kháng cự, ngươi nếu đem bình hành năng lượng đánh loạn lên, tạo thành không gian loạn lưu, lúc đó phát sinh tình huống gì ta cũng không thể đoán trước được.”
Ta gật đầu, không nói lời nào theo sát phía sau Tiểu Lan, nhẹ nhàng bước vào không gian liệt phùng. Không gian liệt phùng chợt lóe quang mang, trong nháy mắt khép lại.
(@ có ai nhớ Đông Thổ Hoàng Tộc từng gặp ở đâu rồi không ^.^)
Bá Toàn
23-01-2010, 01:19 PM
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
210 chương
154 chương
52 chương
61 chương
406 chương
491 chương
312 chương