Cực Phẩm Asisu

Chương 46 : Cảm Ơn Nàng !

Sau khi đã biết Nguyệt Du đã mang thai , Izumin ngay lập tức kêu các thị nữ thu dọn đồ đạc nhanh chóng về Hitaito , Nguyệt Du thì bị thất ảnh vệ cùng với Izumin ra lệnh cưỡng chế cấm không được ra ngoài mà an tâm dưỡng thai , nàng cũng không nói gì đành phải nghe theo lệnh của bọn họ thôi . Lúc này , nàng buồn chán ngồi sờ sờ vào cái bụng của mình mà tâm sự : _ “ Con à ! Con xem kìa ! Phụ thân và các thúc thúc con chăm lo cho con chu đáo chưa kìa ! Con thật là có phước đó nhá ! “ Đang tự mình nói chuyện với đứa con trong bụng thì bất thình lình , nàng có cảm giác như có ai đó liền quay lưng lại thì bất ngờ nhìn thấy Atorat đang ngồi tựa ở thành cửa sổ , đôi mắt tuy đã bớt lạnh lùng nhưng vẫn ảm đạm mà nói với nàng : _ “ Ngươi …. Ngày hôm qua không sao chứ ? “ Nàng cười hề hề mà quơ quơ tay nói với hắn : _ “ Ta không sao cả , chẳng qua chỉ là ta bị mệt nên mới ngất thôi ! “ _ “ Ngươi về Hitaito , nhớ cẩn thận sức khỏe ! Ta đi đây ! Bảo trọng ! “ Atorat không biết nói gì nhiều , chỉ có thể nói vài câu khuyên bảo với nàng , nhanh chóng đứng dậy, quay lưng đi về mật thất của mình thì bất chợt Atorat nghe nàng nói : _ “ Atorat , cảm ơn ngươi …. ! “ Hắn trong lòng vui mừng và ấm áp nhưng vẻ mặt hắn vẫn lãnh đạm mà nói với nàng : _ “ Không có gì cả …. ! Ta cũng nợ ngươi một ơn cứu mạng rồi ! “ Dứt lời Atorat nhanh chóng bước đi rời khỏi phòng nàng , nhìn bóng dáng Atorat mất hút , nàng vuốt vuốt cái bụng mĩm cười như cảm nhận một điều đó từ Atorat . --------------------------------------------------------------------------- Năm tháng trôi qua từ sau khi rời khỏi Minoa , cái bụng nàng cũng bắt đầu nhô lên , nàng nôn thốc nôn tháo không ngừng , khẩu vị càng ngày càng kì lạ hơn rất nhiều , trở nên kén ăn khiến cho Izumin vô cùng lo lắng không biết làm thế nào . Anh cao hứng được vài ngày thì lại phiền não nghĩ đến . Dường như từ ngày mang thai đến giờ , nàng trở nên hoàn toàn kì lạ , đột nhiên cái mũi của nàng mẫn cảm và thích đến độ chó săn còn phải chịu thua , hễ bước đi chưa đầy mười bước xung quanh có bất cứ mùi gì lạ, nàng lập tức choáng váng mặt mày , tay chân co rút mà sợ sệt . Chính vì thế , Izumin đã huy động tất cả mọi người tổng vệ sinh hết khu vực xung quanh toàn bộ , nhưng có điều nàng vẫn ngửi được mùi lạ khiến cho Izumin đích thân tự mình tổng vệ sinh quanh phòng của nàng sau đó phải tắm rửa kĩ lưỡng sạch sẽ xóa đi mùi lạ trên người mình . Nhìn thấy Izumin vì mình như vậy , nàng ngượng ngùng , khóc nức nở trước mặt Izumin mà nói : _ “ Izumin , đều tại ta không tốt khiến cho chàng phải như vậy ! “ Izumin thâm tình nhìn nàng , kéo nàng vào trong lòng mình mà ôn nhu nói : _ “ Không có gì cả ! Ta không sao ! Bởi vì là con trai của chúng ta làm khó nàng thôi ! “ Lúc quay về Hitaito , Nguyệt Du đã từng căn dặn anh nên sớm chuẩn bị tâm lý bởi vì nữ nhân khi mang thai nhất là vào khoảng thời gian này thường hay có cảm xúc bộc phát dao động thất thường , ngoài ra còn thêm những tật xấu , cho nên anh cần phải hết sức bao dung và cẩn trọng , nhẫn nhịn nàng thì nàng mới vui vẻ mà sau này sinh ra được đứa con khỏe mạnh xinh đẹp . Không ngờ nàng nghe được chữ “ Con trai “ , dòng lệ chảy ra mà oán trách Izumin: _ “ Chàng như vậy mà liền xác định rằng là con trai sao ? Lỡ như là nữ nhi thì sao ? Chắc chắn chàng sẽ ghét bỏ nữ nhi của chúng ta ! “ Izumin giật mình mà lúng túng không biết làm sao , chẵng lẽ đây chính là tật xấu quái lạ mà nàng bảo phải đề phòng sao . Anh luống cuống tay chân liền dịu dàng dỗ ngọt nàng : _ “ Được được được , nàng nói nữ nhi thì là nữ nhi . Nữ nhi cũng tốt không kém gì nam nhân chỉ cần nó xinh đẹp giống nàng là được rồi ! “ Nhưng Nguyệt Du vẫn mặc kệ , nước mắt vẫn tiếp tục chảy xuống mà trách móc Izumin : _ “ Ôô….. , lỡ như nó bộ dạng không xinh đẹp thì sao ? Nếu sinh ra người xấu xí kia thì nên làm sao bây giờ ? “ _ “ Người xấu xí thì không sao , bộ dạng thế nào thì cũng là con chúng ta , ta liền thích ! “ Izumin dở khóc dở cười trước cảm xúc thất thường biến chuyển của nàng , rõ ràng anh không thể theo kịp được tư duy kì quái của nàng . _ “ Ôôôôô …… . chàng căn bản là chỉ nói qua cho có lệ mà thôi . Căn bản là chàng một chút không thích ta sinh ra đứa nhỏ ! “ Nguyệt Du nhăn mặt mà khóc oán trách Izumin khiến cho chàng lúng túng gãi gãi đầu mình không biết nên làm thế nào , vô luận nói thế nào cũng bị nàng cho là nói sai . Bất chợt , trong chớp mắt , Nguyệt Du đã trở lại bình thường , lau hết nước mắt rồi sau đó ngượng ngùng ấp úng như có lỗi mà nói : _ “ Izumin , thực xin lỗi ! Ta không biết tại sao ta lại như vậy ! Suốt ngày ta cứ loạn tưởng nhiều thứ ! “ Izumin thở dài một hơi , sau đó nhẹ nhàng ấn một nụ hôn lên trên trán nàng , luồn tay ôm nhẹ eo nàng , áp sát cả người nàng mà dịu dàng nói : _ “ Không sao , không sao ! Ta không giận nàng , trời đất bao la , nương tử là lớn nhất ! “ _ “ Cảm ơn chàng , Izumin ! “ Nghe lời nói cảm động của Izumin , Nguyệt Du trong lòng cảm động , cảm thấy chính mình là nữ nhân hạnh phúc nhất trên thế giới này . Đi đâu có thể tìm kiếm được một người nuông chiều nàng một cách phóng túng như người chồng kế bên mình . Cho dù , Ti Mệnh Thần Không vì cá nhân mà sai lầm , nàng và Asisu chỉ vì giao ước mà xuyên qua về thế giới này , gả cho Izumin , xem ra ông trời cũng đã cho nàng đãi ngộ đặc biệt này để bù đắp . Bất chợt , đột nhiên nàng nhíu mày một chút rồi sau chỉ chỉ vào cái bụng mà phấn khởi nói : _ “ Ai nha ! Đứa nhỏ đá ta một cước ! “ _ “ Cái gì ? Xảy ra chuyện gì vậy ? “ Izumin cúi đầu khẩn trương nhìn chằm chằm vào bụng nàng , tay chân luống cuống mà hỏi . _ “ Là…là đứa nhỏ động vào bụng ta ! Izumin không tin chàng vừa sờ sờ vào bụng vừa nói chuyện một câu với nó xem ! “ Nàng liền kéo tay của Izumin hướng về phía bụng mình rồi sau đó thúc giục Izumin nói . Anh nửa tin nửa ngờ liền cẩn thận đặt lên cái bụng đang nhô cao của nàng rồi sau đó áp sát gần bụng nàng mà nói : _ “ Hài nhi ! Phụ thân nói con có nghe không ? “ Nhìn thấy có một chút nhấp nhô trên mặt bụng , Izumin liền “ A” một tiếng , nhanh chóng rút tay về mà vẻ mặt kinh ngạc nói nàng : _ “ Nha , tại sao lại có thể như vậy ? “ Nàng khẽ mỉm cười rồi sau đó tận tình giảng dạy cho Izumin về điều này : _ “ Đó là thai máy cho biết mầm sống người mẹ đang mang trong mình có khoẻ không . Nếu như chàng thường xuyên đến sờ con , nói chuyện với con , sau này sinh ra , con sẽ dễ dàng quen thân và nhớ đến thanh âm của chàng nữa đó ! “ _ “ Thật sự là như vậy sao ? Hắn có thể cảm nhận được lời ta nói sao ? “ Izumin hưng phấn , xoa xoa hai cái tay , nói năng có chút lộn xộn , trong lòng bất giác có một cảm xúc không thể tả lên được , khóe miệng bất giác cong lên sung sướng . Thế là từ đó , Izumin cứ mỗi khi thiết triều xong liền cầm một cuốn sách , niệm đọc từng câu từng chữ một cho con nghe , vuốt vuốt bụng nàng cùng con nói chuyện phiếm . Năm tháng lại tiếp tục trôi qua , mùa xuân ấm áp đã đến , những đóa hoa thi nhau đua khoe sắc trên hậu viện , lúc này Nguyệt Du mặc quần áo rộng rãi , đang nằm trên trường kỷ hưởng thụ ánh nắng ban mai ấm áp của mùa xuân . Lúc này Ari đang cầm một ly trà nóng đến gần nói: _ “ Nữ vương !” Nguyệt Du nhìn chén trà bóc khói nghi ngút cảm động tiếp nhận nói: _ “ Ari , ngươi thật sự là rất hiểu ta! ” Một ngụm trà nóng vào bụng, một cỗ nhiệt khí lan tràn ra , nàng thở phào ra một cái cảm nhận . _ “ Nàng sao lại ra đây ! Thời tiết vẫn còn lạnh lắm , vô trong phòng đi ! “ Izumin lúc này bước nhanh lên phía trước nói. Nguyệt Du vừa thấy chàng đến chỗ nàng nằm , đem tay chính mình sáp nhập vào trong lòng hắn sưởi ấm, nói _ “ Izumin ,ta muốn sưởi nắng ấm đầu tiên của mùa xuân mà !” Ưm, thật ấm áp nha! Vẫn là nhiệt độ thân thể người là thoải mái nhất. Bàn tay mềm không tự giác sờ soạng nhiều hơn mấy cái, không biết động tác như vậy là mê hoặc người cỡ nào. Izumin hơi thở bắt đầu không ổn, nhiệt độ cơ thể bởi vì khát vọng trong lòng mà cấp tốc bay lên. Hắn phải nhẫn nại, phải nhẫn nại. Izumin ở trong lòng mặc niệm tâm kinh. Um, thật ấm áp! Lửa nóng trong ngực truyền lại làm tay nàng ấm lên. ấm áp truyền đến toàn thân. Ấm áp thoải mái làm nàng theo bản năng đem mặt lạnh như băng dán vào cổ hắn , hơi thở ấm áp mà ái muội quanh quẩn chung quanh bọn họ. Giờ phút này Izumin dùng tất cả lực chú ý đều tập trung ở bàn tay mềm đang khiêu chiến hắn, cùng với hơi thở nóng bỏng phun ở trên cổ hắn. “Đông –” Tiếng lý trí bị đánh gãy vang lên. Giây tiếp theo, Izumin gắt gao đem tiểu nữ nhân vẫn châm ngòi chính mình hung hăng ôm lấy. Khuôn mặt tuấn tú cúi xuống, bạc môi chuẩn xác tìm được mục tiêu. Tình cảm mãnh liệt theo nụ hôn dâng lên, bàn tay to theo bản năng dao động trên thân thể mềm mại của nàng. Kích tình như thế làm nàng không tự giác cả người khẽ run. Nóng, một cỗ nhiệt khí từ dưới bụng toát ra. Bỗng nhiên nàng cảm thấy hạ thân một trận ướt át, theo sát là cảm giác đau bụng đánh úp lại. _ “A –” Nàng hét rầm lên. Tiếng thét chói tai làm Izumin từ trong tình dục tỉnh táo lại. Nhìn áo đã mở ra một nửa, ấn bụng, gương mặt Nguyệt Du trắng bệch. Izumin thật sự muốn giết chính mình. Biết rõ nàng đã sắp đến thời gian lâm bồn, hắn cư nhiên áp lực không được dục vọng, thương tổn nàng. Anh ôm lấy nàng sắc mặt tái nhợt vô cùng, khẩn trương nói: _ “ Du nhi , nàng làm sao vậy?” _ “Ta, ta không sao. Izumin, chàng mau gọi Ari và Mura , ta, ta sắp sinh.” Hạ thể tràn ra chất lỏng, làm nàng biết nước ói của mình bị vỡ. Nàng cố gắng tươi cười trả lời. _ “Nàng, nàng sắp sinh?!” Izumin rốt cục tiếp nhận tin tức khiếp sợ này, cấp tốc đứng dậy, hướng ngoài phòng phóng đi mà la to ra lệnh . _ “ Ari , Mura ! Nàng… nàng sắp sinh rồi ! Mau lên ! “ Ari và Mura nghe tiếng của Izumin liền nhanh chóng cấp tốc chạy đến , kêu các cung nữ nhanh chóng đem nàng vào phòng sinh . _ “A — a — a –” Một tiếng lớn hơn một tiếng hô đau làm Ari ở bên cạnh hỗ trợ nghe được trong lòng run sợ. _ “ Nương nương lại dùng lực, lại dùng lực……” Mura ấn bụng nàng nói. Dùng sức, dùng sức. Nguyệt Du cố nén đau đớn, cắn chặt vải trong miệng, dùng toàn bộ khí lực. Nhưng một trận đau đớn làm nàng rất muốn khóc. Nàng rất muốn trở lại hiện đại, trở lại thởi đại có thuốc tê, có mổ bụng sản a! Đau quá! Sinh đứa nhỏ thật sự đau quá! Nàng đau đớn la làng chửi bậy lên : _ “A — đau quá a — ta không muốn sinh! Ta không muốn sinh!” _ “Thối Izumin , đều là chàng làm hại. Về sau không bao giờ cho chạm vào ta nữa! A – ” _ “Ô ô ô…… Vì sao sinh đứa nhỏ là nữ nhân a? Vì sao không phải nam nhân a? Đau quá!” _ “*&^%$, ta không cần sinh. Đau quá nga! Cục cưng, ngươi tối nay liền xuất hiện đi! A –” Giờ phút này , Quốc vương Hitaito , vương hậu Hitaito , Harrot , thất ảnh vệ cùng với các vị quan đại thần , Izumin đứng ở ngoài nghe tiếng chửi của nàng ,Izumin trong lòng sốt ruột mà không biết mấy lần đi qua đi lại trước mặt nàng , Harrot nhìn thấy Izumin như vậy liền vỗ vỗ vai Izumin mà nói : _ “Thần thấy nương nương còn có khí lực mắng chửi người, hẳn là không có việc gì. Hoàng tử nên im lặng ở ngoài cửa chờ đợi đi!” Harrot thật sự dở khóc dở cười trước âm thanh thô tục của nàng . Haizz ! Làm sao có sản phụ có tinh lực như thế a! Cư nhiên đang đau đớn còn có thể xuất khẩu thành “Bẩn” A! Nữ hoàng thật sự là thiên phú dị bẩm . Izumin đành phải đứng ở ngoài cửa mà chờ đợi , nghe một tiếng lại một tiếng hô đau, nghe tiếng mắng lấy hắn làm chủ ngữ. Thời gian ở một phần một giây đi qua. “Oa a –” Tiếng khóc nỉ non của trẻ con vang lên. _ “Sinh, sinh……” Quốc vương Hitaito kích động quay đầu nói. Nhưng Izumin đã vọt vào trong phòng. Izumin bước nhanh vào phòng trong, vọt tới bên giường, nhìn người bởi vì sinh mà toàn thân đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt vô cùng, nghẹn ngào nói: _ “ Asisu , thực xin lỗi, thực xin lỗi……” Rốt cục điều hòa được hô hấp Nguyệt Du quay đầu nhìn tên đầu sỏ làm cho chính mình đau lâu như vậy, oán hận nói: _ “ Về sau không cho chạm vào ta!” Izumin không chút suy nghĩ gật đầu nói:“Ừm.” _ “Ta về sau không bao giờ sinh nữa.” Nàng không khách khí lại yêu cầu. Tuy rằng đối với một đế vương, chỉ có một đứa nhỏ là ít, nhưng nàng thật sự không muốn lại trải qua quá trình thống khổ như thế. Mắt sắc nàng chú ý tới Mura đã tẩy trừ sạch sẽ cho đứa nhỏ, bao bọc đứa nhỏ trong ấm y ôm tới, cười nói: “ Izumin , đi xem con chúng ta đi!” Con?! Izumin thế này mới nhớ tới đứa nhỏ, đứng dậy, vừa vặn nhìn thấy đứa nhỏ được bao trong ấm y.Ari từ trên mặt Izumin đọc được khát vọng, giao đứa nhỏ giao cho hắn mà chúc mừng nói : _ “ Hoàng tử Izumin ! Tiểu hoàng tử của người đây ! Chúc mừng ngài ! “ Izumin thụ sủng nhược kinh tiếp nhận, thật cẩn thận nhìn kia đôi mắt trong suốt, nhìn thế giới này. Cục cưng, cục cưng, cục cưng của hắn và nàng . Cục cưng này thật giống như trong tưởng tượng của hắn. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy hốc mắt nóng lên, tầm mắt mơ hồ. Nước mắt không tiếng động từ trên gương mặt tuấn mỹ rơi xuống, chạm vào mặt của tiểu bảo bảo. _ “ A--------a------- ! “ Đột nhiên nàng đau đớn la lên khiến cho Izumin giật mình mà lo lắng nhìn nàng , lúc này Ari cùng với Mura đi đến xem xét sau đó quay lại nói với Izumin : _ “ Hoàng tử ! Còn một đứa bé trong bụng của nương nương xin mời người ra ngoài ngay lập tức ! “ Nói xong Ari nhanh chóng đẩy hoàng tử Izumin đang ẵm đứa bé trên tay ra khỏi cửa rồi đóng lại . Quốc vương cùng với vương hậu hứng khởi ôm ôm khen lấy khen để nói rằng đứa nhỏ thật giống Izumin hồi nhỏ , Izumin lại tiếp tục lo lắng sốt ruột nghe tiếng la của nàng . Thời gian trôi qua từng phút từng giây , “ Đông ! “ , cánh cửa mở ra , Ari cầm trên tay đứa bé liền vui mừng nói : _ “ Chúc mừng hoàng tử ! Một tiểu công chúa ! “ Izumin kinh ngạc , ngây người ra , tất cả mọi người đều sung sướng chúc mừng quốc vương Hitaito khi có đôi long phượng , quan tư tế cũng chúc mừng nói rằng đôi long phượng chính là điềm may mắn và thịnh vượng đến với Hitaito . Nhưng anh không màng nghe đến những lời chúc mừng , trong lòng anh chỉ lo lắng cho nàng , nàng mới vừa kiệt sức sinh một đứa con trai xong lại phải chịu đựng sinh thêm đứa con gái . Anh đến chỗ giường nàng , nắm lấy tay nàng mà nức nở nói : _ “ Asi.... Du nhi ! Cảm ơn , cảm ơn nàng ! “ Nguyệt Du bởi vì nước mắt trong suốt trên mặt Izumin mà quên mất hô hấp. Trong lòng vừa động, bàn tay mềm vừa nhấc, kéo hắn. Khẽ tựa vào gáy nàng Izumin ngẩn ra, sau đó trong mắt lóe ra nhu tình, rồi thả lỏng dựa vào gáy của nàng, hấp thu ấm áp từ nàng. Không khí ấm áp tràn ngập toàn bộ phòng trong.