“Anh nghĩ... Đại khái là bởi vì ngượng ngùng đi?” “Ngượng ngùng?” An Bảo Bối nở nụ cười, “Nếu như trở lại từ trước mà nói, anh có còn ngượng ngùng hay không?” Vinh Ninh lắc đầu nói,.”Đương nhiên sẽ không, anh sẽ nói cho toàn bộ người trên thế giới, anh yêu nhất người kia chính là em, cũng sẽ nói cho em biết, xin em tin tưởng anh.” “Này cũng đã đủ rồi.” Chuyện trước kia không nghĩ nhắclại, quan trọng bây giờ tốt đẹp còn có tương lai... *** Tới gần nửa đêm, bởi vì chuyện studio Vinh Viễn vẫn không có trở về gấp, vì thế Vinh ba nổi giận không ít, bọn Ngôn Hoan nên giải tán cũng đều tản đi, sốt ruột trở về ôm lão bà của mình lên giường. An Bảo Bối đang suy nghĩ đến cùng là trở về nhà họ Trác gia hay là ở lại nhà họ Vinh. Dù sao Vinh ba và Vinh mẹ hết sức hy vọng cô ở nhà họ Vinh không đi nơi khác. Lúc An Bảo Bối chính đang do dự không biết, Vinh Ninh vì cô bày mưu tính kế, “Anh đưa rm cùng Cục Cưng trở về nhà họ Trác, đã trễ thế này, chú Trác nhất định hết sức lo lắng.” Mặc dù, An Bảo Bối biết rõ đây là Vinh Ninh đối với mình ôn nhu, cô hết sức cảm kích, nhưng trong lòng kia thoáng bị chận lại cảm giác tự nói với mình, cô có hơi thất vọng, còn tưởng rằng Vinh Ninh sẽ bá đạo không để cho cô trở về, để cho cô ở bên cạnh anh. “Anh là rất muốn để cho em cùng với anh, vẫn luôn một khắc cũng không muốn để cho em từ bên cạnh anh rời đi, nhưng nếu thật để cho em ở nơi này, thì về phía chú Trác sẽ không tốt, bây giờ chú ấy còn đang nổi giận với anh.” An Bảo Bối gật đầu nhẹ, cô bày tỏ hết sức hiểu rõ, “Anh để cho lái xe đưa em trở về là được, anh vẫn là...” “Mặc dù anh biết rõ hơn nửa đêm thăm hỏi người lớn tuổi không tốt lắm...” Vinh Ninh ngăn chặn lời của cô, “Nhưng mà anh vẫn muốn đi gặp chú Trác, việc này phải giải quyết mới được.” An Bảo Bối có chút buồn bực, ngẫm lại thái độ trước kia của Trác Nhất Phong đối với Vinh Ninh, nếu Vinh Ninh đi, rõ ràng trong nội tâm sẽ dán lấp, đến lúc đó nếu là Trác Nhất Phong lại đối Vinh Ninh làm ra lại chuyện gì quá phận tình lời nói, như vậy cô nên làm cái gì bây giờ? Vinh Ninh chỉ kéo tay của cô, giọng nói vô cùng tự tin cùng dịu dàng, “Tin tưởng anh...” Mới là lạ! Trên đường đi đến nhà họ Trác, mặc dù Vinh Ninh liên tục nắm tay An Bảo Bối không buông, trong lòng lại bất ổn, liên tục nghĩ đến đến cùng làm sao bây giờ, bây giờ Trác Văn Dương chắc đã ở nhà đi? Đến lúc đó anh chính là đối mặt cùng hai người Trác Văn Dương và Trác Nhất Phong. “Hiện tại vẫn còn kịp.” Cô thật sự không muốn nhìn thấy khuôn mặt Vinh Ninh đã không biết đến cùng vì đâu mà trên mặt băng lại bị Trác Nhất Phong thêm vào vài dấu vết. “Không có việc gì!” Vinh Ninh ổn định tinh thần, anh không thể để cho An Bảo Bối nhìn thấy bản thân hoảng loạn, chiến trường anh không có đi qua, thương trường là đi qua, chỉ cần có đầy đủ tự tin cùng lời nói thành tâm cho dù người khó hơn nữa cũng có thể dễ dàng bị anh cảm động! Đúng! Lúc này, tối quan trọng nhất không phải là dao động tâm hồn, mà là kiên nghị không kéo ra tự tin cùng thành thật! An Bảo Bối cắn môi, nắm thật chặt tay của anh, “Mặc kệ xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ ở bên cạnh anh.” “Bảo bối...” “Vinh Ninh...” Hai nguời đắm đuối đưa tình một bộ dạng sinh ly tử biệt thật sự là làm cho Cục Cưng đã lạnh mình không ít, xin nhờ, cô mới là nhân vật chính!