Khóe miệng hắn xuất hiện nụ cười mê hoặc lòng người, nhưng, một giây kế tiếp, thời điểm Mộ Niệm Thần đang sửng sốt chưa kịp phản ứng, hắn đã nâng eo cô lên, linh hoạt khẽ động, lợi dụng tư thế nữ trên nam dưới đưa toàn bộ nam tính của hắn vào trong cơ thể cô…
"Đau, đau quá. . . . . . Nha, mau đưa vật kia của anh ra ngoài!"
Cô đau đến dứt khoát trực tiếp nằm rạp trên người Hoắc Cảnh Sâm, mở miệng trách móc bộ dạng khác thường của hắn.
Trong dự liệu, đây là lần đầu của cô, lần đầu tiên đã dùng tư thế như vậy, không đau mới là lạ! Hoắc Cảnh Sâm một hồi hừ lạnh, cũng không có chút thương tiếc nào, muốn cài bẫy hắn, dĩ nhiên là phải trả giá thật lớn.
"Tiểu nha đầu, nể tình đây là lần đầu tiên của cô, tôi đưa nhà cô một trăm triệu, cô trở về nói với Mộ Thiên Hùng, không người nào có thể chiếm được một chút tiện nghi trên người tôi, trừ phi là không muốn sống!"
Trong lúc nói chuyện thân thể hắn từ từ chuyển động, hoàn toàn đè cô ở phía dưới, tình dục trong cơ thể cháy mãnh liệt. Muốn, nhưng trên mặt đều là biểu cảm lạnh nhạt, không hề có ý thương hoa tiếc ngọc, căn bản cũng không để ý vẻ mặt khổ sở của cô, đuổi theo dục vọng nguyên thủy nhất, mạnh mẽ đâm vào cơ thể cô.
Không phân rõ một đêm này rốt cục đã bị muốn bao nhiêu lần, lại nhớ bộ dạng cô sau đó hòa theo tiết tấu của hắn, xa lạ mà lại chân thực nhất, người đàn ông này, đến tột cùng đã dẫn cô đến địa phương nào, hoàn toàn khiến cô đánh mất thân thể của mình.
"Tôi yêu. . . . . . thân thể của em."
Triền miên thật sâu, hắn đang nỉ non nói nhỏ bên tai cô, mang theo sự mê hoặc lòng người, thật giống như một sự cứu rỗi nào đó, đôi mắt cô si ngốc nhìn người đàn ông tuấn tú đẹp đẽ kia, khóe miệng tạo thành một đường cong hoàn mỹ:
"Cố Minh Thâm. . . . . . Tôi yêu anh như vậy. . . . . ." Yêu đến mức hận không thể trực tiếp bóp chết anh!
Đổi lấy là sự trừng phạt của người đàn ông trên cơ thể cô, càng lúc càng dùng dức.
***
Mộ Niệm Thần bị đau đớn trên người hành hạ nên tỉnh dậy, ga giường lộn xộn, y phục tán loạn, hơn nữa trên người có dấu vết mờ ám, có ngu nữa cũng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, tuy nói say rượu, nhưng không biết tại sao cô có thể nhớ mỗi một chi tiết nhỏ của đêm qua.
Hứ! Cô khẽ nguyền rủa một tiếng, tiểu thuyết ngôn tình đều gạt người, cái gì là kích tình khó quên? Cực kì vô nghĩa, bây giờ căn bản cô chính là sống không bằng chết đó?!
Xác định người đàn ông kia đã rời đi, nhưng chờ một chút, cô nhớ là mình hình như phải đi ký hợp đồng, vì sao đến cuối cùng lại phá thân, còn quên mất chuyện hợp đồng, nhất định là tên khốn Cố Minh Thâm kia gây tổn thương quá lớn cho cô, tâm hồn nhỏ bé của sau khi bị phá hủy thì không phân biệt nổi chuyện gì nữa!
Cô gái nhỏ quấn ga ngồi trên giường, tiếp tục suy nghĩ ngổn ngang . . . . . .
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
134 chương
276 chương
10 chương
6 chương
69 chương