Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh
Chương 40 : Đánh huynh đấy (3)
Hạ Triều Ca mới năm tuổi, tay ngắn chân cụt, đánh một trận như vậy cũng mệt đến mức thở hổn hển.
Trùng hợp Lý công công bị dụ đi gấp gáp trở về, liếc nhìn hai vị tiểu tổ tông xiêu xiêu vẹo vẹo té trong bụi cỏ.
Y phục trên người bẩn thỉu, tóc tai lộn xộn, chật vật kinh khủng, vừa nhìn là biết vừa làm một trận lớn.
Một người là trưởng công chúa đương triều, một người là con trai độc nhất của Trấn Viễn đại tướng quân, đều là nhân vật hết sức quan trọng, bây giờ biến thành dạng này, chính là do ông ta trông giữ bất lực!
Nếu xảy ra chuyện gì, ông ta có mười cái cái đầu cũng không đủ chém!
Lý công công sợ đến mức vội vàng gọi mấy cung nữ thái giám qua đây đỡ hai người dậy từ trong bụi cỏ.
Lý công công vội vàng kiểm tra cẩn thận thương thế trên người Hạ Triều Ca, đây chính là tâm can bảo bối trên người hoàng đế hoàng hậu, tổn thương một chút cũng không được!
Kiểm tra cẩn thận một vòng, Lý công công phát hiện Hạ Triều Ca ngoại trừ hơi bẩn một chút, cũng không có bị thương, khiến ông ta thở phào một hơi.
Nhưng vị tiểu tổ tông kia thì ngược lại, trên mặt trên người đều là vết thương, quả thực vô cùng thê thảm!
Mấy cung nữ thái giám ở đây đều há hốc mồm, công chúa nhà bọn họ cũng quá dũng mãnh nha!
Đây chính là con trai độc nhất của đại tướng quân, lớn hơn nàng hai tuổi, cao hơn một cái đầu cơ đấy!
Đem người ta đánh thành thế này, quả thực!
Hạ Triều Ca không quan tâm cười cười, lộ ra một hàm răng dính máu, thoạt nhìn cực kì khủng bố.
“Ôi tiểu công chúa của thần, răng của người làm sao vậy? Không phải bị đập gãy chứ? Để nô tài kiểm tra cho người một chút.”
Lý công công sợ đến mức vội vàng mở miệng Hạ Triều Ca, Hạ Triều Ca nghiêng đầu, né tránh tay ông ta.
“Ta không sao, à “
Hạ Triều Ca chỉ chỉ cổ tay Hề Minh Húc, mọi người nhìn sang, chỉ thấy trên cổ tay hắn có một hàng dấu vết rớm máu, đặc biệt rõ ràng.
Lần này mấy thái giám cung nữ triệt để ngu người, công chúa nhà bọn họ toàn thắng a! Quá trâu!
Đây là thù hận lớn đến mức nào mới có thể đánh người ta thành thếkia?
Tất cả mọi người bắt đầu đồng tình với vị tiểu công tử nhà tướng quân.
“Được rồi, hai vị tiểu tổ tông đừng đứng đây nữa, nô tài rửa mặt chải đầu cho hai người, nếu không lát nữa hoàng thượng cùng tướng quân nhìn thấy sẽ lo lắng!”
Lý công công vừa dứt lời, chỉ thấy một công công vội vã chạy tới.
“Lý công công, hoàng thượng cùng tướng quân đã nói chuyện xong rồi, bảo ngươi dẫn tiểu công chúa cùng tiểu công tử về.”
Lý công công nhìn hai vị tiểu tổ tông một chút, lại nhìn công công truyền lời, bi thương chảythành sông.
Lần này tốt rồi, nửa cái mạng cũng không chừa!
Lý công công kéo ra một khuôn mặt khó coi, không để ý sửa sang dung nhan lại cho hai vị tiểu tổ tông nữa mà đem bọn họ trở lại ngự thư phòng.
Thế nào thì cũng không thể để hoàng thượng cùng tướng quân đợi lâu.
Trở lại ngự thư phòng, hoàng đế Hạ Hạo Miểu cùng đại tướng quân Hề Hoằng Tân đã chờ ở đó.
Lúc bọn họ thấy Hạ Triều Ca cùng Hề Minh Húc, kinh ngạc không thôi.
“Cái này, sao lại thế này!?”
Hạ Hạo Miểu nhìn hai đứa nhỏ, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Lý công công sợ đến mức quỳ bộp xuống.
Ông ta còn chưa kịp mở miệng cầu xin tha thứ, Hạ Triều Ca đã tung tăng nhảy đến bên người Hạ Hạo Miểu, lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
“Phụ hoàng, tiểu ca ca dạy con luyện võ! Chơi rất vui!”
“Thật sao? Con không có bị thương chứ?”
Hạ Triều Ca lắc đầu, làm mặt quỷ.
“Xem dáng vẻ là không có việc gì, lần sau không cho phép quậy phá như vậy.”
Hạ Triều Ca gật đầu: “Vâng thưa phụ hoàng!”
“Hoàng thượng, vi thần xin cáo lui.”
Hạ Hạo Miểu phất tay một cái, chuẩn tấu.
Editor: Ai ghé ngang đọc thì cho tui xin cái like hay cmt đi, nhà cửa trống vắng hiu quạnh quá T.T
Truyện khác cùng thể loại
246 chương
144 chương
12 chương
141 chương