- Hữu Tuệ. Mẹ đâu. Anh về rồi đây - Vương Khang chạy vào phòng khách và hỏi luôn khi nhìn thấy Hữu Tuệ mà không thấy mẹ đâu
- Mẹ ở trên phòng sắp xuống rồi. - Hữu Tuệ ngồi dưới ghế sofa xem tivi. Bắt chéo chân lên tận bàn một cách vô duyên.
- Ừ - Vương Khang ngồi xuống ghế đối diện Hữu Tuệ
- À anh này. Anh còn nhớ con Thiên Anh người yêu cũ của anh không? Em chuyển trường học đúng lớp nó luôn. Nhìn dạo này nó xinh ra anh ạ nhưng nhìn cái mặt nó thôi là em thấy mất bình tĩnh rồi. May anh trai em đá nó không em chán chết - Hữu Tuệ bắt chuyện với anh trai
- Thế à? Anh vừa đi gặp Thiên Bảo ở quán bar về.
Vương Khang vừa nhắc đến từ Thiên Bảo là Hữu Tuệ nhảy cẫng lên
- Á...lâu không gặp anh Bảo rồi. Anh ấy thế nào rồi hả anh? - Hữu Tuệ vui vẻ
Hữu Tuệ yêu Thiên Bảo từ lâu rồi nhưng Thiên Bảo không đón nhận tình cảm của nhỏ mặc cho nhỏ van nài và theo đuổi. Hữu Tuệ vẫn chưa biết Thiên Bảo bị phá huỷ khuôn mặt
- Ừ. Anh ta vẫn khoẻ. Nhưng em biết chuyện Thiên Bảo tên thật là Thiên Kì...anh trai ruột của Thiên Anh chưa??
- Sao cơ...anh của con Thiên Anh sao?? Sao lại thế ? Không được. Em ghét con đó nhưng em lại yêu anh Thiên Bảo...tính sao giờ anh...- Hữu Tuệ ngạc nhiên và nói với giọng cuống quýt như sợ người khác cướp mất lời
- Chịu thôi...nhưng em không được mềm lòng trước anh ta. Nếu không....
- Vương Khang
Vương Khang chưa nói dứt câu thì có tiếng đàn bà gọi thế là Vương Khang bỏ luôn cả câu nói không muốn nói tiếp mà trả lời tiếng gọi ấy
- Mẹ - Hữu Tuệ và Vương Khang cùng đồng thanh
Người mà Vương Khang và Hữu Tuệ gọi là mẹ có gương mặt trẻ trung không ai nghĩ bà ta đã ngoài 50 tuổi
Thái Vương Liên - Mẹ của Vương Khang và Hữu Tuệ.
- Sao lần này mẹ lại về Việt Nam vậy. Mấy cái bang bên Italy tình hình sao rồi mẹ - Vương Khang vừa rót nước cho bà Liên vừa nói
- Hôm nay là 10 năm kể từ khi cha hai đứa mất. Nên mẹ về đây để cùng hai anh em đi thăm mộ cha con - Bà Liên nói với giọng hơi buồn. Ánh mắt lãnh đạm mà hằn cả nỗi đau lẫn nỗi căm phẫn lên đó
- Đấy. Con quên. Đầu óc dạo này hỏng hết rồi. Sau lần này con quyết phải trả thù được cho cha và sẽ thay chỗ thằng đó làm người đứng đầu mọi tổ chức trong thế giới ngầm. - Vương Khang nói bằng giọng nghiêm nghị và quả quyết
- Đợi con lên thay đồ rồi mình đi luôn - Hữu Tuệ đứng dậy rồi lên phòng
Vương Khang cũng lên phòng mình để lại bà Liên ngồi một mình ở phòng khách
Người đàn ông là chồng bà và là cha hai đứa con của bà lại bị chết dưới tay của cha con nhà Khánh Anh nên bà hận cả dòng họ nhà Khánh Anh. Còn Vương Khang con trai bà vừa có mục đích trả thù cho cha vừa muốn cướp " ghế ngồi " của Khánh Anh trong thế giới ngầm
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
5 chương
23 chương
28 chương
12 chương
9 chương
104 chương