Thật ra Lưu Ly đang rất,rất ...Thực khó tả. Lần đầu tiên,cô có được cái cảm giác này. Một chút lo sợ, một chút rạo rực. Hôn...là như thế sao???? Đang ngơ ngẩn với mớ suy nghĩ lạ lùng ấy. Bỗng điện thoại xuất hiện chuông báo tin nhắn đến tiện tay kiêm tò mò nên mở ra đọc Không phải một mà là hai.....tin nhắn Một của Trầm Bắc, cái còn lại là cậu bạn con nhà tài phiệt mới chuyển đến trường hôm qua_Trầm Lương Khá bất ngờ và tò mò vì không hiểu lí do tại sao cậu kia lại gửi tin nhắn đến cho mình Tuy nhiên, tin nhắn mà cô nhấp vào đọc đầu tiên là của Trầm Bắc nội dung ư??? "Có vẻ như em....lợi dụng tôi hơi nhiều thì phải? Tôi có nên tính nợ không?" "Thầy cứ tính nợ. Em sẽ trả đủ cả gốc lẫn lãi ^^" "Em nghĩ em trả nổi??" "Dùng cả cuộc đời của em. Chắc đủ rồi phải không Thầy giáo!!!" TRả lời xong,cô cười một miệng như kẻ ngốc cho đến khi chuông điện thoại lại kêu vang lần nữa ngẫm tưởng là Trầm Bắc... Hóa ra " Chào bạn gái tương lai" "Em đi hẹn hò với ai mà không có thời gian rep tin nhắn của bạn trai tương lai vậy???" whoats??? Cô trở thành bạn gái của người ta từ khi nào vậy??? Tên Trầm Lương này có phải là mới trốn trại về không? "Đợi đến khi Bỉ ngạn nở hoa ta cũng sẽ không bao giờ thích ngươi!!! Thế rồi hậm hực bỏ lên phòng... ********************** Cái tên Trầm Bắc đáng ghét. Mới thả có tí thính lại chạy đi đâu rồi nằm lăn lóc trên giường tay ôm bé Tata. Cô là sẽ hỏi cho rõ vụ này. Có phải hai người đó là anh em??? Phải, hai người mà cô đang nghĩ đến là Trầm Bắc và Trầm Lương