Chương 52: Chơi chưa đủ (H) Trans: Cam Đá   Phó Thành trầm mặc rời khỏi người cô rồi lại im lặng thả tay cô ra.   Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Anh Hiền tưởng rằng chuyện đã đến đây rồi thôi.   Cô muốn hỏi anh "Đã chơi đủ chưa", nhưng lời đến bên miệng thì nuốt ngược trở về.   Vết hằn đỏ trên cổ tay nói cho cô biết, bây giờ tốt nhất đừng kích thích anh.   Sau đó cô xem xét tình hình thấy không chỉ không an ủi Phó Thành, mà ngược lại còn khiến anh thổi bùng lên ngọn lửa ngỡ như đã tắt.   Xưa nay cô không phải người tùy hứng, mỗi một lần khiêu khích cô đều biết rõ đó là ai và là thời điểm nào.   Vào lúc Anh Hiền theo Phó Thành đi                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                              xuống, ý thức được có điều gì đó không đúng.   Cô mím mím môi, đứng im tại chỗ nhìn anh.   Nhìn thấy cô không nhúc nhích, Phó Thành đứng sát lại gần, nhìn thẳng vào cô và hỏi: "Sao thế? Không phải em bảo tôi chơi tùy ý à?" Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.   Ánh mắt của anh khiến Anh Hiền cảm thấy lạ lẫm.   Phát giác cô do dự, anh lại tiến lên trước nửa bước, vòm ngực dán sát bầu ngực cô, nói ra từng chữ một: "Tưởng Anh Hiền, tôi còn chưa chơi đủ."   Nói xong thì muốn hôn cô.   Anh Hiền nghiêng đầu né tránh, tầm mắt hướng về một góc trần nhà, dùng giọng điệu nhắc nhở anh: "Ở đây có camera."   Thế nhưng Phó Thành giả vờ làm ngơ, đè chận lại không màng chuyện gì khác.   Anh Hiền thấy hơi hoang mang, đẩy đẩy bả vai anh.   Nhưng cô càng thế này, anh càng hôn mạnh hơn, lòng bàn tay dán sát bên thắt lưng cô, như thể vào giây tiếp theo anh sẽ vén váy lên và đưa vào trong.   "Phó Thành!" Cô cố gắng hết sức để thoát khỏi môi anh, mắng anh một cách hoảng loạn.   Phó Thành không hôn môi nữa, nhưng tay vẫn giữ chặt cô không nhúc nhích. Ngón cái thô ráp xoa xoa qua bờ môi cô, càng lau vết son môi cho thêm loang lổ.   "Em sợ cái gì, sợ bị camera quay được tung lên mạng, hay là sợ bị người ta nhìn thấy ở cùng một chỗ với tôi?"   Anh hùng hổ dọa người một cách khác thường.   Anh Hiền nhằm chằm chằm vào đôi mắt anh, nửa người bên dưới thả lỏng, tạo nên tư thế không hề phòng vệ chút nào, "Đừng làm ở đây có được không? Tôi không muốn có người nhìn thấy tôi rồi lên cơn tự sướng, cũng không muốn có người cách màn hình bắn tinh."   Giằng co vài giây, Phó Thành buông tay ra.   Chỉ vẻn vẹn vài câu ngắn ngủi, lập tức miêu tả được hình ảnh về anh khiến người ta không cách nào chịu nổi: Một người đàn ông lạ mặt nào đó đối diện với thân thể cô trên màn hình, điên cuồng tuốt vỏ gậy thịt, sau đó bắn ra tinh dịch tanh nồng, trong đó có vài giọt vẩy dính trên màn hình, vừa vặn rơi trúng trên gương mặt cô.   Anh ngẫm nghĩ với vẻ trào phúng: Cô thật sự hiểu rất rõ, biết vào lúc nào nên nói gì là hiệu quả nhất, thậm chí còn không quên tránh những vấn đề của anh một cách hoàn hảo.   Anh Hiền biết mình không thể tránh được, cho nên khi Phó Thành đè cô lên cánh cửa gỗ trong nhà, cô hoàn toàn không chống cự.   Phó Thành đi thẳng vào vấn đề, ngón tay vuốt ve bên trên khu tam giác bí ẩn, cứ thế mà vần vò dâm dịch còn chưa khô ráo. Phát hiện anh lại tiến đến, miệng hoa huyệt rục rịch vài lần rồi lại phun ra một dòng nước, giống như mời gọi ngón tay anh đi vào.   Hiện tại bản thân đang ở nhà mình nên Anh Hiền cũng thả lỏng hơn, hào phóng buông ra một tiếng rên rỉ.   Cô trở tay túm giữ gậy thịt anh, túm chặt tới độ cả bàn tay dính nhớp, không chê bẩn, những ngón tay đan vào nhau nắm giữ vật nam tính đó, lòng bàn tay cọ xát quy đầu và xoay chuyển hướng lên trên, mang tới một cảm giác kích thích mạnh cho anh.   Phó Thành nghiến răng, đẩy tay cô ra, sau đó cắm phụt một đường, đút trọn vẹn hai ngón tay vào bên trong hoa huyệt nhỏ, vừa đưa đẩy thật nhanh vừa đè ép người cô và nói: "Hôm nay là tôi chơi đùa với em."   "Ư, ư..." Anh Hiền bật ra tiếng nức nở, bắt đầu cố gắng hết sức chịu đựng, tiếng rên đau nũng nịu ứa từng đoạn từng đoạn trong cổ họng, "Được, cho anh chơi..."   Ngón tay cắm phụt phụt vào hang động thâm sâu vừa đầy nước vừa mềm mượt, Anh Hiền cố sức co người dậy, nhưng mà phía sau là cánh cửa còn phía trước là anh, cô không thể đi chỗ nào được cả.   Cắm vào chỗ sâu nhất, Phó Thành cong đốt ngón tay, không hề do dự nong rộng cô ra, móng tay mạnh bạo khuấy đảo càn quét bên trong vách thịt non mềm.   "A--!"   Anh Hiền nhíu chặt mi tâm, đầu gối mềm nhũn, cơ thể liên tục trượt xuống dưới nên không thể ngậm được ngón tay anh thêm nữa.   Phó Thành dễ dàng ôm được cơ thể mềm nhũn như bùn loãng của cô, đi thẳng vào phòng ngủ, ném người lên trên giường, bầu ngực sữa bên dưới lắc lư kịch liệt, còn chưa đâu ra đâu thì đỉnh nhũ hoa đã dựng thẳng đứng.   Anh Hiển xốc nảy vài cái trên giường, hồi tỉnh lại rồi chống người nhìn về người đàn ông bên thành giường.   Anh cứ đứng bên thành giường liếc nhìn cô như thế, quần áo vẫn tươm tất, chỉ có một đường dây kéo ngay chính giữa bị kéo xuống, lộ ra một vật nam tính dựng thẳng đứng nghênh ngang.   Anh hỏi: "Còng tay ở đâu?"   Chiếc còng đó màu hồng, lông nhung mềm mượt, được cô dùng như món đồ để trói buộc anh.   Nhận ra ý định anh muốn làm gì, Anh Hiền nuốt nước bọt, trù trừ một hồi nhưng vẫn nói: "Kệ thứ ba của ngăn kéo sát bên phải của tủ quần áo."   Trong ngăn kéo không chỉ có còng tay, còn có cả roi da, trùm mắt cô từng sử dụng. Ngoại trừ các món đồ đó, còn một số thứ cô còn chưa dùng trên cơ thể anh, ví dụ như trứng rung, butt plug (*)   (*)Mời gg để biết hình ảnh cụ thể ạ.   Có rất nhiều món đồ cô chưa từng sử dụng, ví dụ bộ quần áo cosplay bằng da.   Sau khi nhận ra mình không phải người có sở thích SM thì những món đồ này đã bị đem cất vào gác xó, chỉ có trứng rung là thỉnh thoảng cô sẽ lấy ra dùng một lúc mà thôi.   Cô đương nhiên là người chọn mua đồ dựa vào chất lượng tốt nhất, da nhân tạo trơn nhẵn, chất liệu kim loại dễ chịu, ngoại trừ không có nhiệt độ cơ thể thì khi sờ vào cảm giác không khác gì da thịt.   Một ngăn kéo đầy ăm ắp, có đỏ, tím, hồng, đen, cô đã từng dùng những món đồ này với ai kia chứ?   Anh vẫn thấy tức giận với cô, không phải cô bảo được chơi đùa tùy ý sao?   Hơi thở của Phó Thành khó khăn, nơi đáy mắt ngập tràn sự âm u.   Anh túm qua quýt, ném lên trên giường, một quả trứng rung nhỏ lăn đi xa nhất, đi thẳng một đường đến kế bên chân Anh Hiền.   Anh Hiền không thể nhìn rõ được vẻ mặt của anh, chỉ nhìn thấy anh ngạo nghễ đứng ở nơi đó và không động đậy, giây tiếp theo, anh đã lấn người tới buộc tay cô lại.   Lớp lông vũ mềm mại quét qua vết đỏ quanh cổ tay, Anh Hiền ngứa ngáy rùng mình.   "Nằm xuống."   Anh Hiền làm theo.   "Nhếch mông cao lên."   Cô cũng nghe lời làm theo như vậy, nhưng anh vẫn không hài lòng, xoa nắn cặp mông cô và tiếp tục ra lệnh: "Nâng cao."   Tư thế này có chút xúc phạm, Anh Hiền chưa từng làm qua bao giờ, trong lúc do dự, hai tay Phó Thành đã siết chặt thắt lưng cô, ép buộc cô phải nhếch lên cao.   Eo cô hơi hõm xuống, đầu gối chống trên giường, mông nâng lên cao, nơi u cốc sưng đỏ tấy cứ thế mà lồ lộ ra giữa không khí.   Cặp mông của cô vốn đầy đặn, ở tư thế này trông lại càng căng đầy thêm vài phần, giống như quả đào bị nứt vậy, lộ ra đường rãnh hư hỏng.   Cho dù không nhìn thấy nhưng Anh Hiền vẫn có thể nhận ra tầm mắt anh đang dừng ở chỗ nào, đang vuốt ve thăm dò trong sự yên tĩnh.   Phó Thành đưa một ngón tay ra, trượt nhẹ theo đường kẽ mông, tỉ mỉ thưởng thức cơn run rẩy của cô.   Lúc cô chơi đùa anh, cô cũng có cảm giác này sao?   Đè nén tới độ bụng dưới gần như muốn nổ tung, mạch máu nơi huyệt thái dương giật nảy thình thịch.   Hai tay Phó Thành túm giữ bờ mông cô, bẻ ra hai bên, kéo biến dạng cánh rừng riêng tư đang ướt đẫm nước, sau đó bấm nút công tắc trứng rung, đè lên ngay hạt đậu bị anh bóp sưng tấy.   "A a --!" Anh Hiền nghẹn ngào rên rỉ, lên đỉnh ngay lập tức.   Miệng hoa huyệt chúm chím co rút, phun ra một lượng lớn dâm dịch.   Phó Thành vào ngay thời điểm này đút thẳng vào trong, quy đầu bị đè ép để tách mở lối đi đang rục rịch, phần cơ bắp cứng rắn thúc vào cặp mông thịt của Anh Hiền, lúc đẩy vào khiến cho mật dịch bắn ra tung tóe xung quanh.   Miệng thịt nhỏ đương cơn cực khoái giống hệt như đang điên cuồng mút ngoạm lỗ sáo, tê ngứa tới mức khiến cho Phó Thành nghiến răng rùng mình.   Trứng rung vẫn đang rung động bên trong vùng u cốc, các khớp xương của Anh Hiền trở nên mềm nhũn, căn bản là không thể nào đón nhận nổi quá nhiều cơn khoái cảm như này, tiếng nỉ non của cô lẫn khuất, trong mắt Phó Thành, cặp mông lại giống như đang uốn éo chờ đợi anh cắm vào.