Nhiều khi bạn tưởng đối phương là soái ca tinh anh, nhưng thật ra người ta là giáo viên ngữ văn. Triệu Kích miệng đắng lưỡi khô, đọc thơ đến khi sắp hôn mê thì chủ trọ giật nút thắt cà vạt hỏi hắn: "Khát chưa?" Khóe mắt Triệu Kích rơi xuống một giọt lệ: "Khát lắm......" Chủ trọ nói: "Cậu nghỉ một lát đi, tôi lấy nước cho cậu." Thế là Triệu Kích bắt đầu tưởng tượng điều không có khả năng xảy ra: Chủ trọ có mớm nước cho hắn bằng miệng không nhỉ? Sau đó họ có thể đấu súng kịch liệt......! Nghĩ tới đây hắn nuốt nước bọt nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của soái ca. Rất muốn cưỡng chế như trước kia nhưng đây không phải thế giới Hải Đường, khó khăn lắm hắn mới được chủ trọ bảo lãnh ra tù nên không muốn bị tống vào lại nữa. - "Liếm đi." Chủ trọ còng hai tay hắn sau lưng rồi đưa kem tới miệng hắn, từ trên cao nhìn xuống hắn chằm chằm, "Tôi chưa cho phép cậu đụng chạm mà." ......!Chủ trọ này có máu S à? Sao còn biết chơi hơn cả hắn thế này! Triệu Kích rưng rưng nước mắt thè lưỡi liếm kem sữa, lúc sắp liếm đến ngón tay chủ trọ thì đối phương rút tay lại. "Ca......!Em muốn bắn......" Cổ họng Triệu Kích đã sắp câm, phía trước chảy ra chất lỏng trong suốt, "Ca ca tốt bụng giúp em làm đi mà......" Chủ trọ nói: "Liếm tiếp đi." Triệu Kích đành phải há mồm tiếp tục ăn kem chủ trọ đưa đến, vì quá lạnh nên sau khi bị ép ăn một miếng to thì hắn nhịn không được thè lưỡi ra hít hà. "Triệu Kích," chủ trọ nhận xét, "Cậu giống chó thật đấy.".