Edit: Há Cảo Banner: TheJuneTeam ---------- ❤---------- Là bởi vì không chịu học tập cho tốt nên mới bị nam chính lạnh nhạt, mắt lạnh khinh thường sao? Học tập, đúng rồi, học tập. Thành tích học tập của nguyên chủ không tồi, có ký ức của nguyên chủ, như vậy thành tích tự nhiên cũng còn có thể. Nhưng mà có phải bởi vì nguyên nhân này hay không thì Vân Y không quá xác định, hiện tại mà nói thì chỉ có thể từ từ mày mò. "Đinh đnh đinh...." Chuông tan học vừa vang lên, Vân Y chưa bao giờ đến trường, cho dù có ký ức của nguyên chủ, cũng không phải là cảm thụ của bản thân. Xung quanh yên lặng như vậy, sương mù sáng sớm thật mỏng, như một tầng lụa mỏng bao phủ sân trường. Trường học hùng vĩ tráng lệ dần dần không nhìn thấy được trong màn sương nhàn nhàn sáng sớm mai, toàn bộ sân trường lúc tờ mờ sáng ấm áp mà mỹ lệ như thế. Vân Y đi dọc trong trường, cảm nhận khí tức thanh xuân của từng cảnh vật trong khuôn viên trường, tâm tình hết sức tuyệt diệu. Nghiêng nghiêng đầu, cảm nhận cảm giác tắm mình trong ánh mặt trời, đã bao nhiêu năm rồi.....Không đúng, phải nói là cô chưa từng ra ngoài. 【Chú thích: về nhiệm vụ công lược trước đó, bởi vì không có tình cảm cho nên Vân Y sẽ không nghĩ về nó. Trong lòng Vân Y, bản thân mình vẫn là cái người bị giam trong phòng bệnh kia.】 Trên bầu trời chim chóc líu lo mà hót, giống như thể hiện sức sống tràn trề của nó với Vân Y, hoặc như đang cảm nhận được sự ấm áp từ ánh mặt trời. "Hệ thống, cảm ơn mi." Cảm ơn mi, đã chọn ta để ta làm nhiệm vụ này, cho tai một cơ hội như vậy. Hệ thống chỉ là một hệ thống, cho dù nghe được lời của Vân Y nói cũng sẽ không trả lời. Chim chóc ríu rít thì thầm, bên dưới tàng cây kia, một mặt cỏ xanh đậm, thoạt nhìn mềm mại như vậy. Thời điểm Vân Y đang muốn bước tới cảm nhận mốt chút, tiếng chuông vào học lại vang lên lần nữa. Vân Y nhíu mày, thời gian giải lao sao lại nhanh như vậy, lập tức liền qua đi? Vân Y cũng không nghĩ qua, thời điểm vừa rồi cô ở nơi này tắm nắng mặt trời đã ngây ngốc bao nhiêu thời gian. Trên tầng ba của khu dạy học, có một nam tử nhìn Vân Y hơi xuất thần, thẳng đến khi chuông vào học vang lên mới hồi phục lại. Sau khi trở lại phòng học, tiết này là tiết học Anh Ngữ, cũng là tiết của giáo viên chủ nhiệm. Thời điểm Vân Y vừa bước vào phòng, cô phát hiện Đồng Giai Trạch đang ngồi ở chỗ kế bên mình, an tĩnh mà đọc sách. Học bá là con mọt sách á? Vân Y cảm thấy chính mình có chút không phân biệt được. Cô cũng không chủ động đến bắt chuyện cùng học bá. Nói thật đến giờ cô vẫn còn chưa biết nên công lược hắn như thế nào nữa. Hơn nữa, độ hảo cảm của hắn dễ dàng giảm như vậy, nói không chừng thời điểm chính mình chủ động bắt chuyện, khiến độ hảo cảm rơi thành số âm mất. "Các em học sinh, tuần tới trường chúng ta sẽ tiến hành một cuộc thi nói, có em nào muốn tham gia không?" Chủ nhiệm vừa vào lớp, một lời liền đem chuyện này nói ra, không có bất kỳ lời mở đầu nào. Lúc nghe chủ nhiệm nói, Vân Y đột nhiên nhớ tới trong cốt truyện có một sự kiện, thi nói. Không phải là cuộc thi cấp trường đâu, mà là cấp thành phố đó. Mà bọn họ hiện tại đang làm, chính là trong toàn trường chọn ra một ứng cử viên thích hợp để tham gia cuộc thi nói tổ chức trong thành phố. A, bất quá, trong cốt truyện cô nhớ là học bá sẽ cùng một bạn học mà cô không biết tên cùng tham gia. -26.5.2018-