Công Lược Nam Phụ
Chương 143 : Công lược dưỡng phụ vampire (26)
Edit: Aya Shinta
Vampire được hắn phái đi tìm Lăng Vu Đề chân chính còn không có chút tin tức nào.
Lăng Kiêu Hàn suy đoán, có khả năng rằng Lăng Vu Đề chân chính đã chết rồi.
Làm Lăng Kiêu Hàn nghi hoặc chính là đến cùng thì Lăng Vu Đề này làm sao nắm giữ ký ức của dưỡng nữ hắn?!
Không phải hắn không có thăm dò qua Lăng Vu Đề, chỉ là mỗi một lần khi hắn hỏi những vấn đề kia, Lăng Vu Đề đều trả lời không hề có kẽ hở, hơn nữa lại không chút do dự!
Lăng Kiêu Hàn thở dài một hơi, đưa tay đi ấn huyệt thái dương.
Cảm giác bị lừa gạt, không tốt đẹp gì cả!
Hắn thật sự hận chết cái cảm giác này!
Lừa hắn, vẫn là vampire hắn đã quan tâm, xem như thân nhân kia!
Đôi mắt đang nhắm chặt lại đột nhiên mở ra, trong tròng mắt màu đỏ kia, là sự phẫn nộ!
Đồng thời, còn có kiêng kỵ đối với Ẩn tộc, trong Ẩn tộc, đến cùng những người đó có tài cán ra sao?
Mới có thể đoạt đi toàn bộ trí nhớ của một người đây?!
Lẽ nào, còn mạnh hơn dị năng thôi miên?!
Mặc kệ như thế nào, lúc này Lăng Vu Đề đã tạm thời bị Lăng Kiêu Hàn gán cái mác "có liên quan đến Ẩn tộc".
Lăng Vu Đề ở trong nhà Đổng tỷ đợi ba ngày.
Ba ngày nay, cô hiểu rõ rằng chồng của Đổng tỷ là vampire.
Lúc đó bọn họ muốn ở bên nhau thì chịu đựng sự ngăn cản giữa gia đình đôi bên.
Sau đó bọn họ cố ý phải ở cùng nhau, liền bỏ trốn đến cái địa phương hẻo lánh này để sinh sống.
Thẳng đến về sau, khi con trai của bọn họ vẫn chưa có xuất thế thì một việc bất ngờ đã cướp đi tính mạng của chồng chị ấy.
Cho tới làm thế nào có thể làm cho một vampire mất đi sinh mệnh, Đổng tỷ không có nói nên Lăng Vu Đề cũng không có hỏi.
Sau đó, Đổng tỷ liền dẫn theo đứa con gái có huyết thống vampire nhiều hơn sống ở chỗ này.
Buổi sáng ngày thứ tư, rốt cuộc thì Lăng Vu Đề cáo biệt với Đổng tỷ.
Đổng tỷ nuôi nấng một vampire rất không dễ dàng, mặc dù ba bữa mỗi ngày đều là máu tươi phổ thông, nhưng cũng tốn không ít tiền.
Lúc sinh sông khốn khó, Đổng tỷ đều phải lấy máu mình cho con gái uống.
Sao Lăng Vu Đề còn không thấy ngại mà tiếp tục gây thêm phiền phức cho người ta!
Hơn nữa, hiện tại thân thể cô đã khôi phục gần hoàn toàn rồi, coi như gặp phải nguy hiểm thì bản lĩnh thoát thân vẫn phải có!
Đổng tỷ giữ lại Lăng Vu Đề một hồi, sau đó mới nói khi cô có thời gian thì đến thăm bọn họ.
Lăng Vu Đề đáp ứng, cô tháo vòng tai cùng dây chuyền kim cương trên người mình ra rồi đưa cho Đổng tỷ làm báo đáp về mấy ngày nay.
Đổng tỷ không có thu, Lăng Vu Đề liền trực tiếp nhét chúng nó dưới đáy gối nằm.
Cáo biệt Đổng tỷ cùng con gái của chị ấy, Lăng Vu Đề đi lang thang trên đường không có mục đích.
Thật ra thì cô không nghĩ ra phải tới nơi nào, chẳng qua là cảm thấy không nên ở trong nhà Đổng tỷ.
Bây giờ trở về Lăng gia? Có khả năng Lăng Kiêu Hàn sẽ trực tiếp móc tim cô ra rồi bóp nát mất!!
Như vậy, cô muốn đi nơi nào đây?
Nhà Mộ Phong? Không thể!
Mộ Phong có quan hệ tốt cùng Lăng Kiêu Hàn như vậy, nếu như cô đi tới nhà Mộ Phong, chắc chắn chưa tới nửa giờ thì Lăng Kiêu Hàn nhất định sẽ biết!
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, bước chân của Lăng Vu Đề càng ngày càng chậm...
Đột nhiên, mắt Lăng Vu Đề sáng lên, cô đã nghĩ phải đi tới nơi nào!
Dã gia!
Không sai, chính là Dã gia của lang tộc!
Nếu như không phải là bởi vì Dã Cuồng, cô cũng sẽ không bị Lăng Kiêu Hàn "xác định" rằng cô không phải Lăng Vu Đề chân chính!
Nên, đây là Dã Cuồng nợ cô!
Cô có vô cùng, vô cùng nhiều lý do để Dã Cuồng thu nhận giúp đỡ mình!
Quyết định xong xuôi, Lăng Vu Đề chạy như bay đến trang viên Dã gia.
Không thể không cảm thán, vampire rất tuyệt!
Tốc độ thực sự là... Trâu bò!
Dã gia cách Lăng gia có chút xa, Lăng gia ở thành nam còn Dã gia ở thành bắc.
Nên cho dù tốc độ của Lăng Vu Đề không chậm, nhưng vẫn bỏ ra hơn ba giờ mới đến trang viên Dã gia.
Diện tích của trang viên Dã gia rất rộng, không giống với sự tinh xảo xa hoa của trang viên Lăng gia, Nhạc gia, hay Mộ gia.
Dã gia chính là rộng rãi, mạnh mẽ!
Còn chưa nhấn chuông cửa Dã gia, thì có người hầu từ bên trong đi tới bên cạnh cổng chạm rỗng tới hỏi cô: "Cô tìm ai?"
Ngữ khí của nữ hầu người sói này không tốt lắm, chắc là bởi vì cô là vampire.
Tâm tình Lăng Vu Đề còn không tốt lắm đây này!
Cô lạnh lùng nhìn nữ hầu một chút: "Gọi Dã Cuồng đi ra!"
"Cô cho rằng cô là ai? Bắt thiếu gia chúng tôi đi ra thì thiếu gia chúng tôi phải ra!?" Ánh mắt nữ hầu kia tràn ngập xem thường đối với Lăng Vu Đề.
Ai cha ~ còn khinh thường cô?!
Lăng Vu Đề cảm thấy sự kiên nhẫn hiện tại của mình đúng là vô cùng có hạn!
Chẳng muốn phí lời cùng người hầu, Lăng Vu Đề nhìn độ cao của cổng lớn một chút, sau khi đong đo một hồi rồi liền vịn cổng lớn nhảy vút qua.
Sau khi nữ hầu kia bị kinh ngạc một hồi thì rống lên một tiếng, lập tức công kích về hướng Lăng Vu Đề.
Thân là vampire, Lăng Vu Đề cũng không phải ngồi không được chứ!
Hơn nữa, cô còn có dị năng hệ thủy cấp bốn!
Hơn nữa cô chưa quên, ở những thế giới khác cũng có thể dùng!!
Lăng Vu Đề trực tiếp ngưng tụ hai mũi tên nước, một mũi tên liền cắm lên vai của nữ hầu người sói đó.
Dị năng hệ thủy cấp bốn cũng không tệ, lực xung kích của hai mũi tên nước rất lớn, nữ hầu bị mũi tên nước chấn bay về phía sau rất xa, mới ngã trên mặt đất.
Sau đó, mũi tên liền hóa thành nước, nhuộm bả vai nữ hầu kia đầy máu tươi, chảy tới trên đất.
Dã gia cũng không chỉ có một người hầu này, vậy nên rất nhanh thì có chừng mười người sói vây Lăng Vu Đề lại.
Lăng Vu Đề không luống cuống chút nào, cô chỉ lạnh lùng nhìn những người sói kia: "Muốn chuốc lấy kết quả giống cô ta, cứ lên đi, bổn tiểu thư thưởng cho các người! Không nói nhiều, kêu Dã Cuồng lăn ra đây cho bổn tiểu thư!"
Lăng Vu Đề cô chỉ vào nữ hầu đang rên rỉ trên đất, đe dọa những người sói kia.
Trên thực tế thì đương nhiên cô không thể đối phó được nhiều người sói như vậy, thế nhưng, thua người ta nhưng không thể thua thế trận đâu!
Vì vậy, cô nhất định phải thắng trên mặt khí thế, áp đảo những người sói này!
Quả nhiên, ngay khi Lăng Vu Đề thả lời hung ác xong, những người sói kia có chút khiếp nhược mà lùi lại về sau nửa bước.
"Khẩu khí thật là lớn, một vampire lại dám chạy đến địa bàn lang tộc Dã gia chúng ta hung hăng, ai cho cô lá gan đó!"
Một tiếng nói hùng hậu vang lên ở phía sau những người sói kia.
Những người sói kia tự giác lui về phía sau, nhường ra một lối đi.
Lăng Vu Đề nhìn thấy một người sói có thân hình khôi ngô, nhưng tóc hơi bạc trắng, xem ra là lão lang lớn tuổi đi ra.
Thọ mệnh của người sói không giống với vampire, người sói có tuổi thọ, cao nhất thì có thể sống đến một ngàn năm, mà thấp nhất thì tám trăm năm.
Có điều, năng lực sinh sản của người sói cao hơn nhiều so với vampire, bằng không Dã Cuồng cũng không thể nhanh như vậy mà làm Nhạc Ninh mang thai được!
Ánh mắt lão lang lạnh lùng nhìn kỹ Lăng Vu Đề, khi thấy tướng mạo Lăng Vu Đề thì lão lang cười cười: "Cô có dung mạo rất giống với Nhạc Ninh, là em gái Nhạc Ninh sao?"
Lão lang nở nụ cười cũng không có ý thiện, Lăng Vu Đề nhìn thấy lòng căm ghét bên trong đôi mắt của lão.
Lăng Vu Đề khẽ nhếch khóe miệng lên, học dáng vẻ của Lăng Kiêu Hàn, nở một nụ cười tà mị: "Ta là ai, không cần lão quản, ta chỉ đến tìm Dã Cuồng, gọi Dã Cuồng ra cho ta!"
Aya: GJ 0051~~~
Hình như trời nóng quá hay lạnh quá thì mình cũng ngủ nhiều hơn thì phải >///
Truyện khác cùng thể loại
229 chương
23 chương
24 chương
1 chương
607 chương
31 chương
39 chương