Công Chúa Của Thế Giới Đêm
Chương 103 : Tình cũ không rủ cũng tới
Sáng hôm sau........
- Wendy! - Tom chạy đến ôm chầm lấy nó - Em không sao chứ?
- Anh buông ra giùm đi. Đang ở trường. - nó đẩy Tom ra.
- Thôi mà, tụi mình là một cặp mà. - Tom vẫn ngoan cố
- Anh đừng có bướng nữa, được không? - nó gắt nhẹ - Tôi đã có bạn trai mới rồi.
- Biết vậy là tốt. - hắn từ đâu bước đến choàng tay ôm lấy eo nó
- Anh! - nó cười tươi nhìn hắn
- Hừ.............. Em................ Anh không tin. Em vẫn còn yêu anh mà. - Tom lay vai hắn
- Anh không tin thì thôi, chuyện chúng ta đã cách thúc cách đây sáu tháng rồi. - nó bực bội - Bây giờ chúng ta chỉ còn là BẠN thôi nhé! Ok?
- Anh không cam. - Tom vẫn ngoan cố
- Thôi đi. Bây giờ, CÔ ẤY LÀ CỦA TÔI. - hắn mất kiên nhẫn - Cho dù có chuyện gì xảy ra thì tôi không bao giờ mất cô ấy đâu. Cho dù anh hay Nhật Uyên đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ bảo vệ cô ấy. Hiểu chứ? - nói rồi hắn kéo tay nó lên lớp, để mình Tom thẩn thờ ngay giữa sân trường.
-------------------------
Quay ngược thời gian....... Tối hôm trước nhé......
- Anh à, em vào được không? - Ken gõ cửa phòng Robert
- Vào đi. - Robert trả lời
- Anh........ - Ken ngồi trước mặt Robert - Anh có thật sự yêu Kull không?
- Sao? Kull? - Robert ngạc nhiên - Không lẽ em yêu cô ấy?
- Thì sao? Anh đừng đánh trống lảng nữa. Trả lời em đi. - Ken nghiêm giọng
- Hahaha! Em trai anh giờ cũng biết rơi là lướt tình rồi sao. Đúng, anh đã từng rất yêu Kull. Bây giờ cũng vậy............... Nhưng anh biết anh không có tư cách yêu cô ấy. Chỉ vì một phút nông nổi nhất thời mà anh đã đánh mất cô ấy. Hiểu chứ?
- Nhưng anh biết vì anh mà......
- Anh xin lỗi. Vì anh mà cô ấy........... - Robert cúi gằm - Nhưng em phải cố gắng đi, bây giờ anh sẽ cố gắng hết sức để làm cô ấy rung động một lần nữa.
- Hừ........ - Ken lườm nguýt ông anh rồi bỏ đi - Ngủ ngon!
-----------------------
Trở về hiện tại
- Kull. - Robert chạy đến bên nhỏ
- Gì? - nhỏ hằn học
- Nói chuyện chút đi. - Robert kéo tay nhỏ đi ra quán cafe Cầu vồng ngay trước trường.
- Có chuyện gì nói mau! - nhỏ chọn một bàn trong góc khuất
- Em uống gì? - Robert hỏi
- Kem dừa. - nhỏ khoát tay
- Một kem dừa, một coffee. - Robert cười tươi với chị nhân viên làm chị ta đơ mất mấy giây
- Hóa ra tật cũ chưa chừ. - nhỏ cười mỉa mai
- Anh - xin - lỗi! - Robert gằn từng chữ
- Anh đâu có lỗi đâu mà phải xin. - nhỏ nhếch mép
- Anh xin em đấy! - Robert nhìn nhỏ bằng ánh mắt thành khẩn - Anh vẫn còn rất yêu em mà. Anh xin lỗi, tại hôm ấy, anh thấy em nói chuyện với một tên con trai vẻ thân mật lắm, anh hơi nóng nên...........
- Vậy anh bảo đây là do tôi sao? - Nhỏ khoát tay - Cảm ơn.......... - nhỏ tặng bà già hồi nãy một ánh nhìn cực kì kinh khủng. Ý là: biến đi.
- Không phải nhưng............ Tại em nói chuyện thân mật với cái tên kia nên......... - Robert lắp bắp
- Hừ.......... Nói tóm lại, là tôi lăng nhăng trước, phải không?
- Không không....... Ý anh là........
- VẬY THÌ ANH GIẢI THÍCH XEM, CÁI CON NHỎ TÓC VÀNG MẶC ĐỒ CỰC KÌ THIẾU VẢI ĐI VỚI ANH NGAY SAU KHI ANH CHIA TAY VỚI TÔI ĐƯỢC HAI NGÀY LÀ AI?
- Là....... Là........ - Robert cứng họng
- Cứng họng rồi chứ gì? Bị tôi nói trúng tim đen rồi chứ gì? - nhỏ cười như điên dại - Người mà tôi nói chuyện là anh quản lí âm thanh. Anh ấy đang hỏi tôi về bài nhạc mà tụi này biểu diễn trong bộ sưu tập sắp được tổ chức đấy. Không biết gì đừng có mà ăn nói hàm hồ. Tôi đi trước. ĐỪNG - CÓ - MÀ - KIẾM - CHUYỆN - VỚI - TÔI - NỮA. HAI ANH EM NHÀ ANH ĐẤY, LĂNG NHĂNG Y NHƯ NHAU! - nhỏ nói rồi bước đi. Hàng nước mắt lăn dài trên má.
- Mạnh mẽ lên Kull. Loại con trai lăng nhăng như hắn chỉ là thứ rác rưởi, không cần để mày quan tâm và đau lòng đâu! - nhỏ tự cốc đầu mình rồi băng qua đường để về trường.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
20 chương
30 chương
35 chương
9 chương
18 chương