Con thỏ nhỏ không ngoan : cục cưng sinh sai lầm rồi
Chương 37 : “việc làm thêm” đặc biệt
“Tiểu Thố Tử! Nhanh khai báo rõ ràng ! Rốt cuộc cô làm thêm việc gì ?”
“Ô ô… Phải nói thật sao ?”
“Phải nói !”
“Nhưng là rất khó mở miệng !”
Vấn đề nghiêm trọng !
Đoan Mộc Thần cẩn thận ngó chừng ánh mắt của cô, “Tiểu Thố Tử, đừng sợ, nói cho tôi biết !”
Dương Hiểu Thổ dùng sức nuốt nước miếng, “Cái này… Nói ra rất dài dòng…”
Quả nhiên !
Hắn biết cô nhất định là có chuyện không hay !
Hắn nhẹ nhàng nắm tay cô, “Tiểu Thố Tử, từ từ nói…”
“Đó… Cái này phải nói đến bạn tốt của tôi.”
“Bạn tốt ? Nam hay nữ ?”
“Nam nữ rất quan trọng sao ?”
“Dĩ nhiên rất quan trọng ! Nói mau !”
“Là nữ ! Cô ấy là bạn học của tôi, tên Chu Mạt Mạt… Tên rất đáng yêu có đúng không ?”
“Tiểu Thố Tử này, nói điểm chính !”
“Được rồi ! Chu Mạt Mạt cũng là cô nhi như tôi, hai chúng tôi từ nhỏ cho đến lớn ở cùng một cô nhi viện, sau đó lại là bạn học với nhau …Sau khi tốt nghiệp, cô ấy mở một nhà trọ, tôi giúp cô ấy coi phòng trọ, cũng coi như đi làm, mỗi tháng cô ấy đưa tôi tiền lương.”
“Coi chừng phòng trọ ? Là lọai phòng trọ gì ?”
“Ách…”
“Tại sao lại ấp a ấp úng ? Cô không nói tôi cũng có thể điều tra ra !”
“Được rồi, tôi nói… Chính là phòng trọ dùng đồ tình thú…”
“Phòng trọ gì? Nói lại lần nữa xem !”
” Phòng trọ dùng đồ tình thú!”
Đoan Mộc Thần hận không thể đưa tay bóp chết tiểu bạch thỏ trước mắt, cô thật là… Đáng chết !
Kiềm chế tức giận ở đáy lòng, hắn cố ý bình tĩnh hỏi, “Cô bán hàng trong đó ?”
“Ừ !”
“Có nhiều khách không ?”
“Có nhiều không à… Chu Mạt Mạt nói mỗi lần tôi vừa đến, nhà trọ thu vào gấp đôi.”
Trên trán Đoan Mộc Thần gân xanh bốc lên.
Nhịn xuống ! Nhịn xuống !
“Khách quen là nam à ?”
“Làm sao anh biết ?”
“Bởi vì tôi cũng là đàn ông !”
Đoan Mộc Thần nghiến răng nghiến lợi, hắn biết rõ bản tính đàn ông, một cô gái trẻ trung, nũng nịu, đứng bán hàng đồ dùng tình thú trong nhà trọ… Những tên đàn ông kia nhất định sẽ giống như ong nhìn thấy mật vội vàng nhào tới !
Dương Hiểu Thổ híp mắt nhìn thấy Đoan Mộc Thần tay nắm thành quả đấm, trong lòng run sợ.
“Chủ nhân… Chủ nhân… Đây là trên phi cơ, anh đừng kích động nha !”
Đoan Mộc Thần hít một hơi thật sâu, tiếp tục thẩm vấn, “Tiểu Thố Tử, cô bán cái gì ?”
“Ách… Rất nhiều loại… Có quần áo vân vân…”
Đoan Mộc Thần nhấc lông mày, “Cô cũng bán rồi, lại còn không dám mặc ?”
“Cũng bởi vì tôi bán rồi nên không dám tự mình mặc! Đây gọi là bóng ma trong lòng !”
Đoan Mộc Thần hừ lạnh một chút, lại hỏi, “Còn bán gì nữa?”
Dương Hiểu Thổ gương mặt chợt hồng, bả vai co rụt lại, nhướng mày, nhỏ giọng nói, “Còn có… Dụng cụ …. Kỳ quái… “
Truyện khác cùng thể loại
144 chương
119 chương
9 chương
68 chương
71 chương
100 chương