Con Nhỏ Lạnh Lùng Kia, Anh Yêu Em!

Chương 19 : Tìm thấy nhau

Tại khách sạn X.... Nó đang ngồi làm việc trên chiếc laptop của nó.Mới đi có một ngày mà hàng chục mấy tên hacker muốn phá khóa của mấy tệp tài liệu quan trọng trong laptop nó.Nhưng...nhờ nhỏ mà những tệp tài liệu ấy được an toàn. Nó đang nhìn laptop rồi gõ một vài phút chợt cái điện thoại nó vang lên.Trên điện thoại nó ghi 2 chữ Thư kí.Lúc ba Vũ nhường cái ghế tổng giám đốc cho nó,thư kí riêng của ba nó,Minh,đã rất xem thường nó tại vì nhìn nó rất nhỏ tuổi.Nhưng sau một thời gian,Minh đã thấy khả năng của nó.Và bây giờ,Minh rất ngưỡng mộ nó. -Alo?-Nó bắt máy -Thưa tổng giám đốc,ngày mai có cuộc họp giữa các cổ đông lớn.-Minh nói -Ở đâu?-Nó hỏi -Việt Nam.-Minh nói-Cũng may mà tổng giám đốc về kịp. -Địa điểm?-Nó hỏi -Tại công ty bất động sản Gia Lâm.-Minh nói -...-Nó im lặng. -Tổng giám đốc?-Minh hỏi -Chuẩn bị cho tôi 1 cặp lens đen.-Nó nói -Vâng!-Minh nói-Mai tôi sẽ qua khách sạn đón tổng giám đốc. -Cảm ơn!-Nó cúp máy Trong thời gian bên Mỹ,nó lúc nào cũng theo dõi mọi người.Có lần,công ty bất động sản Gia Lâm bị khủng hoảng kinh tế nhưng nhờ nó mà đã đưa công ty lên lại vị trí hàng đầu.Tất nhiên,nó ẩn tên để giúp.Không ngờ nó giúp hắn 3 lần mà 2 lần đã gần mất mạng.Nó thở dài.Chẳng phải nó đang lụy tình? Nó gập cái laptop lại.Đứng lên,bước tới gần cửa kính.Màn đêm.Một bầu trời đầy sao.Nó thở dài.Không biết hắn còn tìm nó hay không.Lỡ...hắn bỏ cuộc và quen một người khác...?Nó uống một ngụm cacao nóng.Tối nay,nó sẽ đi gặp mẹ. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ *Két* Một chiếc oto đang được đậu trước nó.Một người con trai với một bộ vest tuxedo đen bước ra.Đó là Minh,thư kí của nó. -Có vẻ tổng giám đốc cũng không đổi khẩu vị nhỉ?-Minh cười Trong lúc điều hành công ty,nó luôn luôn mặc một bộ vest trắng.Rất tinh tế và thanh lịch. -Ừ!-Nó nói-Chuẩn bị cặp lens chưa? -Đây!-Minh đưa cho nó một hộp đựng lens.-Và tôi đã chuẩn bị một phòng riêng tại công ty Gia Lâm cho tổng giám đốc như thường lệ. -Ừ.-Nó bước vào xe ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Công ty bất động sản Gia Lâm..... Nó đang ngồi trong xe.Đeo lens vào con mắt màu hổ phách của nó rồi lấy chiếc kính mát từ trong túi ra đeo len.Nó mở cửa bước ra.Hàng ngàn con mắt nhìn nó.Nó hôm nay thả mái tóc màu bạch kim,mặc bộ vest trắng.Nó hôm nay mang một đôi giày cao gót xám.Chỉ một màu trắng tinh tế trên người nó. -Mời tổng giám đốc bước vào.-Minh nói làm mọi người ngạc nhiên.Nó là một tổng giám đốc trẻ tuổi nhất.Một người tài giỏi.Một người bí ẩn.-Ừ!-Nó bước vào Ở đằng sau nó,có 2 cô gái. -Xì...toàn hồ ly!-Cô gái có mái tóc màu đen nói -Mày tới trễ!-Cô gái có mái tóc màu nâu khói nói -Nhìn thấy ả ta không?Hình như là nhân viên mới tuyển.-Cô gái với mái tóc màu đen cười-Phải cho ả ta nếm mùi mới được! -Đó không phải là...-Cô gái đứng bên cạnh đang nói thì tiếng chuông vang lên.Tới giờ vào làm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Phòng họp..... -Tất cả có mặt đầy đủ chưa?-Một giọng đàn ông vang lên,đó chính là hắn. -Rồi!-Mọi người nói -Còn tập đoàn Lâm Hoàng?-Hắn hỏi -Có tôi!-Minh bước vào -Ai chà...thì là tổng giám đốc là một nam nhân!-Một người phụ nữ cười -Tôi chỉ là thư kí!-Minh cười -Thư kí?-Mọi người ngỡ ngàng. -Đúng.Tổng giám đốc sẽ nói cho tôi qua bluetooth!-Minh ngồi xuống.-Cuộc họp bắt đầu. -À..ừ...-Hắn giật mình.Bao lâu nay hắn tưởng sẽ gặp lại nó.Hắn tưởng nó là người đứng đầu nhưng....hắn đã sai Tại phòng bên cạnh,nó đang ngồi nhìn màn hình.Nó đọc vài thông tin về thị trường qua chiếc bluetooth.Nó không bao giờ lộ mặt ra.Mỗi lần đi dự mấy cuộc họp,người ta tưởng nó là nhân viên bình thường nên nó rất dễ dàng không dính những tin đồn.Nó lúc nào cũng ngồi một phòng riêng biệt và giao cho Minh tham dự mấy cuộc họp giống như thế này.Có những việc quan trọng thì nó mới nói với Minh nghe qua bluetooth. Thời gian trôi qua khá nhanh nên cuộc họp kết thúc một cách ổn thỏa.Nó nhét chiếc laptop vào chiếc túi xách của nó rồi nó bước ra ngoài. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ -Ái chà chà,xem ai đây?-Một giọng nói vang lên phía sau nó.Nó quay lại nhìn,một cô gái tóc đen với khuôn mặt đầy son phấn -...-Nó im lặng nhìn rồi bước đi -Nhân viên mới mà không chào hỏi đàn chị?Thật là vô lễ-Người con gái đó cười-Không biết tại sao công ty lại nhận một người như cô.Hay là cô là hồ ly? -...-Nó vẫn bước về phía trước -Con nhỏ chết tiệt này!-Người con gái đó chạy lại nắm tóc nó-Để tao dạy cho mày một bài học! -...-Nó quay lại,đá một cú vào mặt người con gái đó. -Chết tiệt!!-Người con gái đó ôm lấy khuôn mặt-Mày làm hỏng nhan sắc của tao! -...-Nó nhìn -Tao phải giết mày!-Cô gái đó móc ra một con dao mini hướng về phía khuôn mặt nó.Nó nhanh chóng né.Khuôn mặt không có vết trầy nhưng chiếc kính mát đã gãy làm lộ ra khuôn mặt của nó.Cô gái đó ngạc nhiên nhưng rồi lấy con dao đâm vào bụng nó.Nó kịp thời nắm tay lại và bẻ ngược tay cô gái đó.-Á....-Cô gái đó hét -....-Nó nhìn cô gái đó -Tổng giám đốc!!-Minh chạy lại -Tổng...giám đốc....?-Cô gái đó ngạc nhiên.Đó không phải là nhân viên mới,đó chính là tổng giám đốc đầy quyền lực.Nó chợt thả tay cô gái đó ra.Cô gái đó quỳ xuống-Xin...xin lỗi.... -Đuổi việc cô ta!Vì tội đem vũ khí nguy hiểm khi đang làm việc!-Nó nói với Minh -Tôi sẽ thông báo lại với tổng giám đốc công ty này!-Minh nói -...-Nó bước ra ngoài-Tôi về trước. -Vâng!-Minh gật đầu Nó ngồi trong chiếc xe oto và chạy thẳng về khách sạn. -Ai đang làm loạn?-Hắn bước ra -Thưa tổng giám đốc,cô gái này đã mang theo vũ khí nguy hiểm!-Minh nói rồi nhìn vào cô gái đó -Thư khí của tôi không thể làm vậy!-Hắn lắc đầu -Cô ta đã dùng vũ khí vào tổng giám đốc của chúng tôi!-Minh nhìn hắn -...-Hắn im lặng rồi nhìn vào người con gái đang quỳ ở dưới. -Em...xin lỗi...em tưởng là nhân viên mới...-Cô gái đó khóc -Sa thải!Tìm cho tôi một thư kí nam!-Hắn nói -Vâng!-Một người trong công ty vâng lời! -Không phải tại em....mà là cô ả có mái tóc màu bạch kim...-Cô gái đó cố gắng giải thích -Màu bạch kim???-Hắn ngạc nhiên -V...âng...-Cô gái đó nói -Người con gái đó có đôi mắt màu gì?-Hắn hỏi -Một...màu đen...-Cô gái đó nói nhỏ -....-Hắn đã tưởng chính là nó nhưng sau khi nghe nói một màu đen...hắn mất hi vọng -Anh biết tổng giám đốc của chúng tôi?-Minh cười -Nhầm người.-Hắn thở dài -Di?-Minh cười -Anh...biết?-Hắn ngạc nhiên -Chỗ này không nói được!-Minh nói ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Tiệm cafe A...... -Anh biết Di?-Hắn hỏi -Chính xác là quen được 3 năm.-Minh uống một ngụm latte. -Cô ấy đang ở đâu?-Hắn hỏi -Đang ở đây!-Minh cười-Tại Việt Nam này -Cô ấy là người đứng đầu tập đoàn Lâm Hoàng?-Hắn hỏi -Đúng nhưng vẫn giữ ẩn thân phận.-Minh nhìn hắn -Nhưng thư kí tôi nói là cô ấy có một màu mắt.-Hắn nói -Dùng lens thôi.-Minh cười -Anh biết?-Hắn hỏi -Ừ!-Minh cười-Anh tìm cô ấy à?-Tôi tìm cô ấy 3 năm rồi!-Hắn nhìn Minh -Cô ấy theo dõi theo anh cũng 3 năm rồi!-Minh nhìn ra ngoài cửa -...-Hắn im lặng-Cô ấy... -Đúng!-Minh nói-Cô ấy luôn theo dõi mọi người.Có vẻ mọi người rất quan trọng. -...-Hắn im lặng-Cô ấy ở đâu? -Từ từ.Đừng vội!-Minh cười-Cô ấy muốn dành cho mọi người một bất ngờ nên mới vậy. -Nhưng tôi đã biết rồi.-Hắn nói-Có sao không? -Ai biết.-Minh cười-Mà tôi nhớ có một lần cô ấy nói là có một người gọi cô ấy là một con mèo.Một con mèo nóng nảy.Tôi nghe xong rồi cười. -À...tôi đó chứ ai.-Hắn cười-Cô ấy như một con mèo.Dễ thương,ngốc nghếch,tính tình thất thường,lâu lâu lười. -Có vẻ anh rất yêu cô ấy!-Minh cười -Đúng.Tôi yêu cô ấy không cần lí do-Hắn uống một ngụm cafe -Chứ không phải trả ơn sau 2 lần cứu mạng sống anh với cứu công ty anh à?-Minh nói -Không....mà cứu công ty?-Hắn ngạc nhiên-Cô ấy là người đó? -Ừ!-Minh cười-Cô ấy có vẻ rất thích anh. -.....-Hắn im lặng -Địa chỉ đây.-Minh đưa một tờ giấy kèm một cái chìa khóa-Cái chìa khóa này là chìa khóa dự phòng.Đừng làm mất. -Cảm ơn!-Hắn cười -Không có chi!Đó là việc tôi phải làm mà!-Minh cười rồi đứng dậy,bước ra ngoài. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Sau khi tắm xong,nó bước ra ngoài với một cái áo choàng tắm ( nó có thói quen tắm xong rồi mặc áo choàng tắm ra ngoài rồi mới mặc đồ =]] ) bước ra ngoài lấy đồ. Bước ra,nó cảm thấy ngoài nó ra còn một người trong phòng này.Căn phòng này là chỉ có mình nó với Minh là có chìa khóa.Nhưng...Minh không bao giờ dám tự tiện vào phòng của nó. Nó đi vào phòng ngủ,nhìn xung quanh.Không có ai.Nó đi tới trước tủ quần áo.Mở tủ ra thì có ai đó ôm nó. -Tìm được rồi!-Người đằng sau nói -..Huy?-Nó ngạc nhiên-Sao anh tìm thấy em? -Không cần biết.-Hắn vùi mặt vào tóc nó-Tóc em thơm quá -...-Nó đỏ mặt -Sao em dám nói cho Minh biết về con mắt của em?-Hắn nhéo má cô -Ó ì âu (có gì đâu) -Nó mặc kệ hắn nhéo má cô-..uông a (buông ra ) -Nhưng anh tưởng em muốn giữ bí mật về con mắt đó chứ?-Hắn bế cô lên,tiếng về cái ghế sofa -Minh là người đặc biêt!-Nó nói -Hơn anh?-Hắn bực -Có lẽ.-Nó nhìn hắn -Hừ!-Hắn ném nó xuống ghế sofa -Anh làm cái gì vậy!!-Nó hét -Phạt em!-Hắn cười đểu-Hình như em không mặc cái gì ngoài cái áo choàng đó. -...-Nó đỏ mặt -Để anh ngắm em!-Hắn nói -Biến thái!-Nó lấy tay che người nó lại -Anh nhớ em!-Hắn ôm chằm nó -....-Nó im lặng -...-Hắn kéo dây áo choàng ra. -K...k...hông..-Nó đẩy anh ra. -Vì sao?-Hắn bực tức-Em thích Minh? -Không phải!!-Nó nói -Chứ vì sao Minh có chìa khóa phòng em?Vì sao em nói về đôi mắt đó với hắn?-Hắn la -...-Nó im lặng -Vậy ra...em thích Minh!-Hắn nhếch mép -Không phải!-Nó hét -Chứ vì sao?-Hắn lấy tay bóp lấy cái cằm nó -....-Nó bực tức rồi lấy chân đá anh -Em không yêu anh?-Hắn buồn bã nói -...-Nó nhìn hắn.-Chết tiệt!!Minh là gay.Nghe rõ không??Minh là GAY!!! -....-Hắn im lặng -Em tôn trọng anh ấy nên mới không nói!Giờ anh còn ép em!-Nó quát-Giờ anh muốn sao???Chả lẽ công bố cho toàn thế giới biết?Người ta công nhận giới tính thứ 3 rồi nên mình phải biết tôn trọng!! -Anh...-Hắn nhìn nó -Xin lỗi cái gì.Anh còn dám hù dọa em sau 3 năm không gặp.Anh tin nổi không?-Nó dây dây cái thái dương-Em yêu anh đó được chưa! Nói xong,nó bước vào phòng ngủ,khóa cửa lại. Hắn ngạc nhiên.Lần đầu tiên nó quát hắn.Lần đầu tiên nó nói hơn 10 câu với hắn.Lần đầu tiên nó nói yêu hắn...Hắn chợt có nhiều cảm xúc.Hắn thấy tội lỗi vì hù dọa nó.Hắn cũng cảm thấy hạnh phúc khi nghe nó nói lời yêu.Nhưng mà giờ....nó giận hắn thật rồi.... Hắn phải nghĩ cách xin lỗi nó mới được. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Bây giờ là chiều,nó từ lúc cãi nhau với hắn thì bụng nó chưa nhét một thứ nào vô.Nó len lén mở cửa ngó ra ngoài.Nhìn xung quanh thấy không có hắn nên nó bước ra,tiến vào nhà bếp. Trên bàn có một tô cháo hào yêu thích của nó vơi 1 tờ giấy note vàng kế bên... Gửi Di Cho anh xin lỗi vì đã làm em giận.Đều do lỗi tại anh không tìm hiểu nguyên nhân trước. Hi vọng em tha lỗi cho anh.Trên bàn là món em yêu thích do anh tự tay nấu.Mong em thích. Huy,chồng yêu của em