Cơn lốc yakuza
Chương 22
Chương 22
“Thân hình cũng rất đẹp, vô cùng hợp khẩu vị của Chu đại sư.”
Chu Thành hừ lạnh một tiếng.
Tuy ngoài mặt ông ta trầm ngâm không nói gì, nhưng trong mắt lại lộ ra sự dơ bẩn!
Trời vừa sáng, Hứa Mộc Tình đã dậy đi làm.
Liễu Ngọc Phần vừa bưng một đĩa đậu phụ rán vào định để Lý Hàng ăn với cháo.
Nhưng không ngờ, Lý Hàng và Hứa Mộc Tình đã ăn xong và đi ra ngoài rồi.
“Sao hai đứa này lại đi nhanh vậy?”
Hứa Hạo Nhiên loạng choạng bước ra khỏi phòng.
“Nhanh? Nhanh gì mà nhanh”.
“Mẹ, anh rể và chị đã lâu như vậy mà vẫn chưa gạo nấu thành cơm. Cho nên không thể nói là nhanh… Á! Mẹ, đừng đánh con, đừng đánh con!”
Khi gia đình Hứa Hiếu Dương đang có khoảng thời gian vui vẻ.
Hai tên côn đồ đã vội vã đi ngang qua cửa nhà họ.
Bọn họ nhanh chóng trở lại một câu lạc bộ giải trí.
Lúc này, Chu Thành đang cùng hai người phụ nữ trên số pha làm trăm hiệp, vô cùng sảng khoái.
Nhất thời trong phòng không ngừng tiếng rên rỉ và thở dốc.
“Lão đại, đã xác nhận xong, chính là địa chỉ này.”
“Người đàn ông tên Lý Hàng thực sự sống ở đó”
“Thằng nhóc này là con rể của nhà đó. Nó cũng chỉ là một tên trói gà không chặt, được cái mã thôi.”
“Bốp!”
Chu Thành tát một cái liền khiến tên đàn em xoay mấy vòng.
Chu Thành nhìn chằm chằm làm tên đàn em sợ hãi không ngừng lùi bước.
“Nếu nó chỉ một tên trói gà không chặt thì sư đệ tao là gi? Phế vật à!?”
Tên đàn em nhanh chóng quỳ xuống van xin: “Lão đại, em sai rồi, em thật đáng chết!”
Tên đàn em không ngừng tự tát mình.
Chu Thành hừ lạnh: “Tao cảnh cáo mày, đừng bao giờ coi thường đối thủ!”
“Nếu không, người tiếp theo phải chết, chính là mày!”
“Vâng, lão đại!”
Chu Thành phớt lờ tên đàn em, cúi đầu tiếp tục “chăm chỉ làm việc”.
Tên đàn em cẩn thận hỏi: “Lão đại, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?”
“Bắt cóc người nhà Lý Hàng rồi dụ nó đến hay sao ạ?”
Chu Thành cười chế giễu, ông ta dùng lực đánh người phụ nữ trước mặt.
“Chu Thành ta không thèm dùng loại thủ đoạn hành hạ như vậy!”
“Gia đình bọn họ không phải rất hòa thuận sao?”
“Nếu đã như vậy thì ông đây sẽ đích thân ra tay khiến năm người nhà bọn họ yêu thương nhau thì cùng chết trong nhà luôn!”
“Ông đây muốn trước mặt bọn đàn ông nhà họ, giống như bây giờ, mạnh mẽ mà chơi đùa hai người đàn bà kia!”
Cùng lúc đó, trong phòng VIP của bệnh viện tư nhân.
Thôi Thiên Tử cười trên sự đau khổ của người khác, hả hê bước vào phòng bệnh.
Anh ta kích động nói: “Ba, Chu Thành chắc cũng sắp bắt đầu ra tay rồi.”
“Lần này ngay cả Lưu Đức Luân cũng không cứu được bọn họ!”
“Cả nhà Hứa Hiếu Dương nhất định phải chết!”
Mỗi khi nhắc đến Chu Thành, đôi mắt Thôi Hải Phong lại lóe lên vẻ kiêng kỵ.
“Chu Thành là cánh tay phải của “Tứ Đại Thiên Vương – Trương Toàn Vũ”
“Bây giờ Chu Thành đã trở lại Ninh Châu, đồng nghĩa với việc Trương Toàn Vũ cũng có ý định mở rộng thế lực đến Ninh Châu của chúng ta!”
“Sự bình yên mà Ninh Châu luôn có sắp bị phá vỡ!”
Thôi Hải Phong cười một cách tàn nhẫn: “Hừ, cơ hội của nhà họ Thôi đến rồi!”
Trong khi Thôi Hải Phong đang nói câu này, các thế lực ngầm ở Ninh Châu đã tập hợp lại.
Vương Cao Ba, một trong những thế lực ngầm hàng đầu ở Ninh Châu.
Anh ta là người khởi xướng bữa tiệc tối nay.
Vọng Hải Lầu, một trong những nhà hàng đất nhất ở Ninh Châu.
Lúc này, Vương Cao Ba dẫn một số ông lớn khác đến xung quanh trước mặt Gấu Xám.
“Gấu Xám, địa bàn của Báo Đen lớn như vậy, mình mày có ăn được nhiều thế không?”
“Hơn nữa, thế lực phía sau Báo Đen chính là Trương Toàn Vũ – Tứ Đại Thiên Vương của thành phố,
“Bây giờ Trương Toàn Vũ đã phái Đệ nhất kiếm sĩ của Ninh Châu trở về Ninh Châu!”
“Trước khi Chu Thành tức giận, tao khuyên mày nên nhanh chóng giao địa bàn ra đây!”
Gấu Xám đứng trước mặt mọi người với thân hình vạm vỡ, gã ta thật sự trông như một con gấu.
Tuy nhiên, hôm nay gã chỉ dẫn theo hai tên đàn em, đối mặt với đám người khí thế cuồn cuộn trước mặt,
Nếu là bình thường, chắc chắn sẽ có chút sợ hãi.
Nhưng hôm nay thì không.
Gấu Xám cười nhạt: “Chu Thành chẳng qua cũng chỉ là một con chó mà Trương Toàn Vũ nuôi”
“Muốn san bằng thế lực ngầm ở Ninh Châu thì vẫn chưa đủ tư cách đâu.”
“Không lẽ bọn mày quên rằng ở Ninh Châu vẫn còn Hổ Gia sao?”
Vừa nghe thấy tên Hồ Gia, sắc mặt của một số người có chút thay đổi.
“Hồ Gia quả thực là sự tồn tại thần thánh ở Ninh Châu chúng ta.”
“Nhưng Hồ Gia cũng đã lớn tuổi, sẽ không quan tâm đến chuyện của giang hồ nữa.”
“Trương Toàn Vũ cũng là một mãnh hổ, một khi gã mang người tới, mày nghĩ Gấu Xám của thể được tha sao?”
Lúc trước, khi nghe đến tên của Trương Toàn Vũ, trong lòng Gấu Xám có lẽ vẫn có chút sợ hãi.
Nhưng bây giờ, he he…
Gấu Xám lạnh lùng nói.
“Tao nói thật cho chúng mày biết, địa bàn của Báo Đen không phải do tao chiếm”.
“Tao chỉ đang giúp bạn bè, thay nó trông coi địa bàn thôi.”
Khi Vương Cao Ba nghe thấy điều này, lông mày anh ta không khỏi cau lại.
“Bạn nào?”
Gấu Xám cười nói: “Tôi đến ngay đây”
“Cốc cốc cốc…”
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Sau khi cửa được mở, liền thấy Lý Hàng ăn mặc giản dị đứng ở cửa, trên tay anh cầm một tấm “số thứ tự của quản gà Gà Không Lối Thoát.
Quán gà Gà Không Lối Thoát này là một trong những quán ăn vặt ngon nhất ở Ninh Châu.
Ngày thường, Lý Hàng luôn háo hức muốn đi ăn cùng Hứa Mộc Tình.
Nhưng Hứa Mộc Tình lại cảm thấy ăn mấy thứ này sẽ rất dễ tăng cân.
Khó khăn lắm bây giờ vợ cũng muốn ăn rồi, Lý Hàng nhanh chóng lái xe ra ngoài mua.
Kết quả là nhận được một tin nhắn xin giúp đỡ từ Gấu Xám.
Quán gà Gà Không Lối Thoát này mỗi ngày chỉ làm 2000 phần, bán hết thì cũng chẳng còn.
“Muốn nói gì thì nói nhanh đi, bây giờ tôi đang rất bận”
Lý Hàng trực tiếp bước vào, vẻ mặt không kiên nhẫn nhìn mọi người trước mặt.
“Chính là nó! Chính nó đã đánh Báo Đen tàn phế!”
Trong đám đông, có người hét lên.
Mất Vương Cao Ba ngay lập tức sáng lên.
“Được! Đến đúng lúc lắm!”
Chu Thành hét lên thê thảm rồi ngã xuống đất!
“Tận tình nhắc nhở một chút, hai cơ hội của ông đã dùng hết rồi.”
Nói xong, Lý Hàng nhấc chân mạnh mẽ đạp xuống!
“Á!!”
Lý Hàng đánh gãy luôn chân phải của Chu Thành!
Một đạp này của Lý Hàng không chỉ đánh gãy chân Chu Thành, còn có sinh khí của ông ta!
Chu Thành giống như đàn em Báo Đen của mình, đã bị tàn phế rồi.
“Mày là ai? Rốt cuộc mày là ai?”
“Tôi là ai không quan trọng. Điều quan trọng là ông không nên cướp phần gà rán Gà Không Lối Thoát mà vợ tôi muốn ăn.”
Vì một phần gà rán mà đánh tàn phế Đệ nhất kiếm sĩ của Ninh Châu!
Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, e rằng cả đời này Chu Thành sẽ thành trò cười! Lúc này, Lý Hàng mới quay đầu nhìn em trai bên cạnh Chu Thành.
Mặc dù họ có rất nhiều người.
Tất cả vị trí bị thương đều là ở mặt!
Lý Hàng vẩy đi vết máu trên tay, xoay người đi về phía Vương Cao Ba.
Giờ này khắc này, Vương Cao Ba cũng bị dọa sợ vỡ mật!
Khi Lý Hàng từng bước tới gần, có một loại áp bức giống như bị núi đè khiến gã ta không nói nên lời.
Lý Hàng đưa tay kéo cà vạt của Vương Cao Ba lau đi vết máu trên bàn tay anh.
Cả người Vương Cao Ba mất hết sức lực ngồi trên mặt đất.
Đổ mồ hôi lạnh!
Còn Lý Hàng vẫn giống như lúc vừa mới đến, nhẹ nhàng mà đến, chậm rãi mà đi.
Gấu Xám theo dõi suốt cả quá trình.
Gã nắm chặt tay lại, cùng lúc đó lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Gã ta kích động!
Người này thật mạnh!
Vô cùng mạnh!
Quả nhiên là một người đàn ông mà ngay cả Hồ Gia cũng phải kính trọng và kiêng dè!
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
16 chương
10 chương
139 chương
70 chương
70 chương