.........
Tiểu Minh mặt ỉu xìu, đi đi lại lại trong phòng làm Tiểu Thiên cũng chóng cả mặt
_ Mày ngồi xuống đi, anh mày chóng mặt lắm rồi đấy nhé - Tiểu Thiên bực mình
_ Gì chứ??? Anh ko nói có ai bảo anh câm đâu mà anh nói nhiều thế hả?? Muốn ăn đấm của em àh... Hôm qua em vừa lên đai đen nhé! - Tiểu Minh chun mũi tức giận đá vào chân Tiểu Thiên một cái
_ Mày cho anh xin.... Nhưng mà mày đi đi lại lại như thế thì có giải quyết đc gì đâu?? Chẳng nhẽ mày cứ như thế thì mày sẽ kiếm đc một thằng có thể ngã gục trước vẻ đẹp nghiêng thùng đổ thúng của mày để mày thoát kiếp đc gả đi sớm àh, haha - Tiểu Thiên cười nắc nẻ, coi bộ gã này chẳng lo lắng gì cho tương lai của mình cả
_ Gừ... Anh đừng quên... Em giống anh y đúc đấy Vũ Tiểu Thiên - Tiểu Minh gè sát mặt Tiểu Thiên nói
_ Nhưng anh mày là con trai chính cống còn mày vẫn là con gái và luôn bị người ta hiểu lầm là con trai - Tiểu Thiên trả trêu cô em gái nhỏ, làm nó tức ói máu
_ Hừ... Ko nói với anh nữa... Đi ngủ đây... Nhớ tắt điện rồi ngủ nhanh lên, mai còn phải đi học nữa, đừng ngồi đó mà tán gái này nọ nữa, nếu ko em méc ba cho coi - Tiểu Minh bướng bỉnh, nhảy ầm lên giường, vò vò mái tóc rối rồi trùm mền ngủ
Tiểu Thiên chép miệng, chã thèm quan tâm lời đe doạ của em mình, tiếp tục chúi vào cái ipad mà ngắm mấy em chân dài
Hai anh em nhà này ngủ chung một phòng. Tất cả vật dụng trong phòng đều màu trắng vì hai đứa này rất cuồng màu trắng... Một đứa một chiếc giường, một giang sơn riêng. Sở dĩ Tiểu Thiên và Tiểu Minh phải ở chung một phòng vì ông bà Vũ muốn chúng nó quậy thì chỉ quậy một chỗ thôi, ko liên lụy, ồn ào chỗ khác và cùng nhau học để cùng tiến bộ (cái này thì ko biết có tiến bộ ko àh nha hay là quậy hơn nữa thì ko biết ^^)
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
166 chương
14 chương
42 chương
11 chương
104 chương