CHIỀU PATTAYA - Nhỏ: uhm, chị ghen. Thú thật, nghe 2 chữ “chị ghen” mà em cảm thấy vui không chịu nổi. Bởi vì không ai mà lại đi ghen người dưng nước lã hết. Cảm giác vừa vui vừa hạnh phúc, vừa sướng. Nhìn mặt nhỏ lúc này, em thấy mắc cười và thấy thương thương. Nhìn đáng yêu nhất từ trước đến giờ. Nhỏ nhìn em chằm chằm. Còn em thì lúc đó vì sướng quá nên chỉ biết cười tít cả mắt thôi. Nhỏ nói như vậy, còn hơn cả nói lời yêu với em nữa. Cảm giác lâng lâng như đang đi trên mây vậy. Vừa thay lúc đó sếp tổng, vợ sếp tổng và mọi người ùa ra. Nên em và nhỏ phải tạm dừng phút giây cảm động tình cảm lãng mạn lại. - Sếp tổng: 2 đứa ra đây lúc nào? nãy giờ ba không thấy. - Nhỏ: dạ, con gặp cậu *T (tên em) có chút chuyện. về chuyện họp khi nãy, con không hiểu, tính hỏi cậu ta. *nhỏ nháy mắt với em* Nãy giờ có hỏi han gì về chuyện họp hành đâu. Toàn bàn về chuyện tình thương mến thương của em với nhỏ thôi. Giờ còn thêm chiêu nháy mắt nữa chứ. Nên em đành tát nước theo mưa với tâm trạng hồ hởi phấn khỏi. Và nhìn nhỏ một cách trìu mến nhất có thể. - Em: dạ, có chút xíu chuyện HIỂU NHẦM về dây chuyền máy móc và việc tìm kiếm dây chuyền sản xuất mới thôi ạ. * Không biết nhỏ có hiểu những gì em nói không?* Tất acr chỉ là hiểu nhầm thôi mà nhỏ. - Nhỏ: Không có HIỂU NHẦM gì hết ạ. Con không biết vấn đề đó thiệt mà. HIỂU NHẦM gì mà kì vậy. Nhỏ cố tình troll em. - Em: Thế chị không hiểu chỗ nào? - Nhỏ: Thế HIỂU NHẦM là sao? RÕ RÀNG NGAY TRƯỚC MẮT chị như vậy. Không HIỂU như vậy thì PHẢI HIỂU NHƯ THẾ NÀO? - Em: không phải như vậy thiệt mà. EM ĐÃ NÓI LÀ HIỂU NHẦM rồi mà, chị phải TIN em. - Nhỏ: CHỊ TẠM TIN cậu vậy. CẬU PHẢI CHỨNG MINH ĐI. - Em: dạ. - Sếp: 2 đứa bay nãy giờ nói chuyện gì? Sao ba không hiểu gì hết. - Nhỏ: dạ, không có gì đâu ba. Nghe câu hỏi của bác sếp tổng, em với nhỏ mắc cười muốn bể bụng mà không dám cười. đành cắn răng hóp bụng lại để không cười thành tiếng. Rồi nhanh chóng giải tán rồi đi chỗ khác Em tách ra đi chỗ khác, tìm cách CHỨNG MINH mà vẫn chưa tìm ra cách. Em đi dọc bờ biển. (nơi em tổ chức hội thảo là một trung tâm hội nghị, nằm sát biển, cũng tương đối đẹp, thua biển Nha Trang ở mình, nhưng được cái khá sạch sẽ) suy nghĩ không biết tìm cách nào để chứng minh. Thì lúc này nhỏ ở đâu đi tới. mặc trang phục biển. em sẽ không tả về nhỏ nữa. Bình thường thì nhỏ sexy đẹp như thế nào rồi. giờ thêm trang phục dạo biển thì mọi người cứ tùy cấp số nhân mà nhân lên. Giả sử lúc đó mà có hàng trăm đứa con gái khác đứng xung quanh cũng không thể nào khiến em rời mắt khỏi nhỏ được. đi biển thôi, có cần đẹp như vậy không. Nên em xin phép được miêu tả nhỏ lúc này. AI không thích thì có thể bỏ qua phần này. Trang phục biển của nhỏ phải nói là chuẩn không cần chỉnh. Kính râm, nón dây cối, loại vành rộng, quần thì chỉ là loại quần jean ngắn thôi. Áo thì bên trong mặc áo tắm xanh lá cây, nhưng bên ngoài mặc thêm một cái áo ren mỏng đen. nhìn vào thì không thể nào rời mắt được. Nhìn vào vừa sang trọng, vừa quý phái nhưng cũng vô cùng gợi cảm và sexy. Gợi cảm không có nghĩa là hở hang. Chắc cái này đúng với nàng. - Nhỏ: đang làm gì đó? - Em: đi dạo. - Nhỏ: đi dạo làm gì? - Em: tìm cách. - Nhỏ: cách gì? - Em: Tìm cách chứng minh lúc nãy chỉ là hiểu nhầm. - Nhỏ: thế tìm ra cách chưa? - Em: chưa, bởi vì đó là sự thật hiển nhiên rồi. giờ bắt em chứng minh đó là hiểu nhầm, chẳng khác nào bắt em chứng minh TUNG CỦA đông dân. - Nhỏ: chỉ giỏi được cái miệng. nói giỏi. - Em: em nói thật mà. Chị bắt em chứng minh. Thế giờ chị muôn sem chứng minh bằng lý lẽ hay bằng hành động. - Nhỏ: tùy cậu. - Em: vậy em chọn bằng hành động. Dứt lời xong, em tiến tới bế nhỏ, đi thẳng xuống biển. mặc cho nhỏ í ới kêu. - Nhỏ: Thả ra, chị không biết bơiiiii - Em: em biết bơi mà. Lo gì. - Nhỏ: nhưng chị không biết bơiiiii - Em: thế chị tin em không? Hehe. - Nhỏ: không tin. Không thèm tin. - Em: sao chị lại không tin? Em có làm gì đâu. - Nhỏ: ai biểu cậu nhìn mấy đứa con gái khác. Mà không nhìn “người khác” - Em: nhìn người nào? - Nhỏ: không biết, muốn nhìn ai thì nhìn. - Em: vậy từ giờ trở đi, em chỉ nhìn ngắmmỗi chị thôi ngen. - Nhỏ: *đỏ mặt* Ai cho mà nhìn. Mà ngắm. - Em: em vẫn cứ thích ngắm, làm gì nhau. - Nhỏ: kệ cậu. - Em. He he. Vậy em mặc định là chị đồng ý rồi. - Nhỏ: *im lặng* - Em: mà bây giờ em mới biết chị không biết bơi - Nhỏ: kệ, không biết bơi thì sao? - Em: sao đâu, khó tính ghê. He he, chị muốn học bơi không? (10 người thì hết 11 người đều sẽ hỏi câu này giống em ) - Nhỏ: dạy free chứ? - Em: tất nhiên. - Nhỏ: vậy thì học. Rồi sau đó, em và nhỏ quần quật với nhau ngoài biển, để thực hiện nhiệm vụ tập bơi cho nhỏ. Cảm giác tập bơi cho người mình thích thì chắc là sung sướng như thế nào rồi chứ giề? Và sự hờn dỗi lần này của nhỏ cũng khiến cho em vui nhiều hơn, thêm niềm tin nhiều hơn. Và có thêm một tia hy vọng giữa mối quan hệ của em với nhỏ. Hy vọng mối quan hệ sẽ tốt đẹp hơn, tiến triển xa hơn mối quan hệ hiện tại. Osin cấp cao và con gái sếp tổng. Đôi khi cũng tự hỏi, những giây phút hạnh phúc như thế này sẽ kéo dài được bao lâu, mấy ngày, mấy tháng mấy năm. Mấy phút hay mấy giây, hay chỉ là hạnh phúc thoáng qua chốc lát. Và em cũng chỉ biết tận hưởng từng phút giây được kế bên nhỏ. Trao cho nhua những niềm vui, những hạnh phúc mà không phải lúc nào cũng sẽ trả qua. Tắm biển thỏa thê, em và nhỏ cùng nhau đi dạo bãi biển. này cũng đã xế chiều rồi. Không gì hạnh phúc hơn việc cùng nhau nắm tay người con gái mình thích đi bên nhau suốt quảng đường hoạc suốt cả cuộc đời. - Em: nếu có một điều ước, chị ước gì? - Nhỏ: ước gì chị sẽ giống như bao nhiêu người con gái bình thường khác. - Em: là sao? - Nhỏ: là vậy chứ sao. - Em: chị nói chuyện khó hiểu quá. - Nhỏ: rồi cậu cũng sẽ hiểu thôi. Và nhỏ nắm lấy tay em, cùng nhau đi dạo biển dưới cái nắng chiều hoàng hôn… Và sau buối tối hôm sau. Em đã phần nào hiểu được những câu nói những lời nói của nhỏ. Và cũng như những điều mà nhỏ chưa bao giờ nói với em.