Con gái sao lại cưới vợ

Chương 6 : Làm mẫn dận rồi

Sau một tuần cũng tới bữa nó đi học. 6h15\ -cậu chủ mau dậy đi-cô người hầu gái lay nó nhưng -zzzzzzzz-vẫn ngủ không lên tiếng -cậu chủ-cô nàng quát lên nhưng khi nhìn nó ngủ cũng làm cô siêu lòng(không biết nó là gái thôi) -tới đây-nó mộng du chòm dậy ôm cô ,tưởng là con gấu ôm.Còn cô thì lay lay nó chút rồi cũng để cho nó ôm,hơi thở nóng bỏng của nó pha vào mặt cô làm khuôn mặt cô ửng hồng rồi ửng đỏ.Tay cô vuốt mặt nó ,từ xương quay hàm đến đôi mắt nhắm đang ngủ của nó ,vuốt chiếc mũi cao thẳng xuống đôi môi căn mọng hồng của nó và cũng dừng lại ở đó -CÔ ĐANG LÀM GÌ HUY VẬY HẢAAAAAAA -.......-cô trợn tròn mắt nhìn người con gái đang đứng trước cửa rơi vài giọt nước mắt -ai vậy-tiếng ồn của cô củng làm cho nó thức dậy-AAAAAAAAAA,cô là ai?-nó buông cô ra đứng dậy chỉ vào cô hỏi-Mẫn? -huhuhuhuhu-cô chạy xuống lầu mặt cô đã lấm lem những giọt nước mắt buồn ,đau trái tim cô rất đâu \tại sao?tại sao anh lại làm vậy với em ,em đã giành mọi tình yêu cho anh rồi mà\cô chạy tới chiếc xe đứng trước nhà nó rồi leo lên xe đi thẳng đến trường,chủ yếu hôm nay cô đến là để đón nó đi học nhưng lại thấy nó ôm một cô người hầu ngủ tâm trí cô đã bảo rằng nó không yêu cô nhưng con tim của cô chỉ là hoa mắt.Cô cứ khóc cho đến trường,mắt cô đỏ lên những giọt nước mắt đọng ở khóe mi tuy là cô đã lâu đi lâu lâu lại nhiều lần.Cô bước xuống xe với một tâm trạng cực kì hỗn loạn -Mẫn sao vậy?-một chàng trai với vóc dáng 1m79 tới tươi cười hỏi cô -em khóc?-anh thấy nhừng giọt nước long lanh còn đọng trên khóe mi liền đưa tay tới nhưng cô hất mặt đi làm tay anh bơ vơ giữ không trung,tim anh thét lại -chúng ta vào lớp thôi-anh thấy tình cảnh này liền tìm một lí do khác để tránh cài ái ngại xen lẫn cái bối rối này.Anh nắm tay cô không để cho cô từ chối liền kéo cô đi CÒN Ở NHÀ Lúc cô đi nó cũng không thềm hối hận gì chỉ bảo cô gái ra ngoài rồi thây đồ đi họcđây là đồ đi học của trường nó (mình lấy hình này trong phim bay cao ước mơ 2 đó).Sau khi ăn sáng xong nó liền leo lên xe đi đến trường,cổng rộng lớn chào đón nó vừa bước xuống xe là bao nhiêu cặp mắt chiếu thẳng vào nó,tay đút túi cavat nới lỏng áo vet không cài nút một bên vai đeo cặp,đôi mắt lạnh đeo cặp kính đen nhìn liết xung quanh ,đi lên cầu thang đúng lúc ấy.... -chát-một âm vang thanh thúy vang lên giữ sự va chạm của sức mạnh tay vào mặt.Một cảnh tượng rất ư là ngứa mắt giữa chốn học đường.3 đứa con gái mặt thì cũng được không đánh phấn nhưng lại đánh son đỏ cherry ,dáng thì chuẩn kêu xa .Một trong những người đó chắc đã có một người tác cô bé khá dễ thương kia ,cô bé ấy không dễ thương bằng Mẫn nhưng lại có làn da trắng như tuyết đôi môi anh đào hồng phớt đôi mắt đen lấy cũng bị che đi bởi cặp kính hai hàng lệ liên tục chảy,mái tóc cột bổng bình thường ,vóc dáng khá nhỏ(ví nó thì cao 1m75 nên nhìn những cô bé cao 1m62 như cô thì gọi là nhỏ)ai nhìn vào liền muốn bảo vệ cho dù người lạ.Hình như cái tát khá mạnh nên làm cô gái tét xuống đất ,vẻ mặt đầy sợ hãi -mày nghĩ mày là ai đi cưa bồ chị 2 hả-1 cô gái từ trong 3 người kia bước tới nắm ngồi xuống tóc cô gái giật lên để thấy khuôn mặt đang sợ hãi kia nụ cười hiện rõ trên mặt cô ả, khi nói ra lại có một sự khinh thường trong đó -mình không có-cô gái khóc càng khó thêm vì sự đâu đớn từ chân tóc truyền đến dây thần kinh -chát-còn giám nói không-lại thêm một cái bạt tai nữa nước mắt lại thêm -MẤY NGƯỜI DỪNG LẠI HẾT CHO TÔIIIIIIIIIII.........