Editor: Vy Vy 1505 Mùng chín tháng mười, đại cát. Một đêm này Cao Húc gần như không thể ngủ, giờ Tý đã dậy, tắm gội thay quần áo. Hắn để thê tử nghỉ ngơi tiếp, nhưng làm sao Kỷ Uyển Thanh ngủ được, cũng cùng thức dậy, tự mình hầu hạ. Cao Húc thay chính là miện phục, miện phục dày nặng, áo đen huân thường một tầng tiếp một tầng, ăn mặc vô cùng rườm rà. Kỷ Uyển Thanh thay hắn sửa sang lại vạt áo, lại xoa xoa vạt áo trước, hơi hơi thở phào: “Xong rồi.” Hỗ trợ mệt, ăn mặc vào chắc là càng mệt, may mắn hôm nay trời lạnh, nếu là trời nóng liền quá sức. Cuối cùng, Cao Húc hơi hơi cúi đầu, làm Trương Đức Hải cẩn thận mang miện quan, cột xong dây đỏ, miện phục rốt cuộc mặc chỉnh tề. Lúc này, mặt trời nổi lên từ phía chân trời, đã hơi hơi tỏa sáng. Canh giờ sắp tới, Cao Húc giơ tay xoa xoa má phấn thê tử, thấp giọng dặn dò: “Thanh Nhi, sắc trời còn sớm, nàng nhanh chóng trở về nghỉ ngơi đi.” “Dạ.” Hôm nay xác thật không có chuyện của Kỷ Uyển Thanh, ánh mắt hai người giao triền một lát, tiễn Cao Húc ra cửa lên kiệu, nàng mới lưu luyến không rời về phòng ngủ lại. Thanh Ninh Cung an tĩnh lại, bên ngoài ầm ĩ vừa mới bắt đầu. Trong triều văn võ sớm xếp hàng chờ, Cao Húc suất lĩnh quần thần bái tế Thái Miếu và đàn tế xã tắc trước, sau đó lại đến đàn tế bái trời đất. Liên tiếp rườm rà túc mục tế bái kết thúc, quân thần về điện Thái Hòa. Cao Húc suất lĩnh quần thần quỳ trong điện, Vương Thụy Hành đối mặt phía trước mọi người, lại lần nữa cao giọng tuyên đọc chiếu thư nhường ngôi. Tuyên đọc chiếu thư xong, Cao Húc đứng lên, chậm rãi đi về phía trước, từ thềm ngọc trung gian đi lên, nện bước tuy hoãn lại mười phần lực đạo, một bước tiếp một bước, đi lên đỉnh cao nhất thềm ngọc. Đi qua các cột vàng, trên đài cao, hắn hơi hơi dừng một chút, xoay người, nhìn quét phía dưới, ngồi xuống bảo tọa điêu khắc rồng vàng, giơ tay cầm truyền quốc đại bảo. Hoàng đế tôn sư, thống ngự vạn dân. Tức khắc, pháo mừng nổ lên, hỉ nhạc tấu vang, quan lại sớm xếp hàng chỉnh tề, đồng thời quỳ xuống triều bái. Quất roi, ba quỳ chín lạy, sơn hô vạn tuế, kết thúc buổi lễ Hoàng đế đăng cơ. Văn võ bá quan theo chiếu thư ra điện, chiếu thư được nâng ra ban bố khắp thiên hạ. Tân đế về cung. Vốn dĩ Cao Húc ứng về Càn Thanh cung, Càn Thanh cung là tẩm cung các đời quân vương, nếu đăng cơ nên dời vào đây. Nhưng hiện tại tình huống tương đối đặc thù, Xương Bình Đế được tôn làm Thái Thượng Hoàng còn nằm liệt ở Càn Thanh cung, tân đế xưa nay thuần hiếu, vì thế liền chọn Dưỡng Tâm Điện ở sườn tây Càn Thanh cung làm tẩm cung tạm cư. Vì cái gì nói là tạm cư? Bởi vì bệnh huống của Thái Thượng Hoàng cũng không tốt, các ngự y lần nữa nhấn mạnh an tâm tĩnh dưỡng, kiến nghị tốt nhất có thể di cư cung thất thanh u nào đó, càng lợi cho bệnh tình chuyển biến tốt đẹp. Không ít trọng thần, đã dâng sổ con, kiến nghị Thái Thượng Hoàng di cư cung thất khác càng tốt hơn. Cao Húc xem qua rồi thôi, nơi di cư đã được xây dựng sửa chữa xong, nhưng chân chính thi hành còn phải chờ sau khi hắn đăng cơ. Kỳ thật với Cao Húc mà nói, cho dù là Càn Thanh cung, hay là Dưỡng Tâm Điện, đều là nơi ngụy trang thôi, nhà của hắn chính là nơi có vợ con. Sau khi hồi cung, hắn lập tức trở về Thanh Ninh Cung. Lúc này đã là buổi chiều, Kỷ Uyển Thanh ôm An nhi, cười khanh khách chào đón: “Bệ hạ đã trở lại.” Nàng thay đổi xưng hô, tư thái vẫn như cũ thanh thản, thấy phu quân cũng không hành lễ, thân mật vui mừng như dĩ vãng. Trong lòng Cao Húc nhất thời buông lỏng. Hắn chỉ sợ vợ con xa cách chính mình. Cao Húc vào nhà theo thường lệ không cho người truyền báo, chính mình vén rèm cửa liền vào, phảng phất ngoại trừ đổi thân quần áo, hắn lại không có gì khác. Kỷ Uyển Thanh tư thái nhẹ nhàng tùy ý, cũng giống như chỉ thay đổi xưng hô mà thôi, cũng không có gì khác trước. Phu thê mỉm cười liếc nhau, tất cả đều không cần nói gì. “Thanh Nhi, ta hy vọng về sau cứ như thế.” Hắn không xưng cô, cũng không xưng trẫm, mà là dùng “ta”. Kỷ Uyển Thanh mặt mày ý cười càng sâu, cũng không màng cung nhân cúi đầu đứng hầu trong phòng, nhón chân hôn lên má hắn một cái, dỗi nói: “Đương nhiên về sau đều như vậy, còn lại, chàng đừng mơ tưởng vớ vẩn.” Cao Húc cúi đầu, môi mỏng hôn má phấn thê tử, cười nói: “Ta chưa bao giờ nghĩ tới.” Hắn cho rằng, hiện giờ đã là đẹp nhất, lại không cần gì khác. Phu thê tâm ý tương thông, ngọt ngào, An nhi lại phá hư không khí: “A, a a!” Bé một tay nhéo cha, một tay nhéo nương, lớn tiếng ồn ào, cự tuyệt bị bài trừ bên ngoài. Hừ, người ta tuy nhỏ, nhưng rất mẫn cảm. An nhi đạp chân béo, nâng má lên, cũng muốn hôn hôn. “Tiểu tử này!” Cao Húc bất đắc dĩ, cũng hôn bé một cái, An nhi cao hứng cực kỳ, “Khanh khách” cười, lại nâng khuôn mặt nhỏ đến trước mặt mẫu thân. Kỷ Uyển Thanh cũng hôn hôn. Không khí lưu luyến bị An nhi phá hư, nhưng cha mẹ cũng không tức giận, ngược lại mỉm cười nhìn bé lăn lộn. Cao Húc một tay tiếp nhận con trai béo tung tăng nhảy nhót, tiểu tử này mấy ngày nữa sẽ tròn mười tháng, béo ị, tay nhỏ chân nhỏ rất có lực, một khi bé nhảy nhót, thê tử có chút ôm không nổi. “Không được lăn lộn nương, có biết chưa?” cha dạy bảo bé. Không biết An nhi nghe hiểu hay không, dù sao bé ôm cổ cha, gật gật đầu nhỏ. Hai vợ chồng và một con trai béo, nắm tay vào gian nhà ăn. Cao Húc lăn lộn cả ngày chưa ăn chưa uống, lại nhớ thương vợ con lập tức chạy về, Kỷ Uyển Thanh dò hỏi, tuy ngọt ngào, lại rất đau lòng, vội lệnh truyền thiện. Đồ ăn đã sớm chuẩn bị xong, chỉ chờ hắn trở về, lấy thanh đạm là chủ, sợ một ngày chưa ăn gì, dầu mỡ quá sẽ khiến dạ dày không khoẻ. Một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, dùng xong bữa tối liền trở về buồng trong trêu con trai. Vui cười thật lâu, tiêu thực, An nhi còn nhỏ tinh lực kém chút, làm ầm ĩ một lát liền ngủ gà ngủ gật. Cao Húc ôm con trai dùng sức dụi mắt vào trong ngực: “An Nhi đi nghỉ ngơi đi, ngày mai cha mẹ lại chơi đùa với con.” Tiểu hài tử ngủ cũng nhanh, dỗ dành con trai ngủ, đưa bé về thứ gian, Cao Húc nắm tay thê tử trở lại nội thất. “Thanh Nhi, nàng // <img alt="" data-cfsrc="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3466569.png" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3466569.png" data-pagespeed-url-hash=4108244141 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>