Editor: Vy Vy 1505 Binh bại như núi đổ, lý thuyết là vậy, thực tế cũng như thế. Thát Đát bị đại quân Đại Chu mai phục, trong đêm đen, tầm nhìn không rộng, chỉ nghe thấy đối phương hét hò rung trời, phía trước một đám lại một đám đồng bào ngã xuống, phía sau khó tránh khỏi lòng người tan rã, sĩ khí giảm mạnh. Khi đánh giặc, sĩ khí thật sự rất quan trọng; sĩ khí nâng cao có thể lấy một địch hai; mà một khi khi sĩ khí hạ xuống, hai người lại chưa chắc có thể đánh một. Đại chiến cả một đêm, chờ đến bình minh, đại quân Thát Đát hơn bảy mươi vạn thế nhưng ngã xuống hơn một phần ba, thậm chí một phần không ít là trong lúc hỗn loạn bị giẫm đạp mà chết. Không có cách nào, người đều luống cuống, chiến mã có thể không hoảng hốt sao? Chiến mã hoảng loạn giẫm đạp vô số bộ binh, hoàn cảnh hỗn loạn đen như mực, ngã xuống liền không đứng lên nổi. Cũng may sau khi hừng đông tình huống tốt hơn rất nhiều, nhưng vấn đề là, lúc này xu hướng suy tàn của Thát Đát đã thực rõ ràng, chỉ có thể bị đại quân Đại Chu khí thế như rồng đè nặng đánh. Quân đội cường đạo lần nữa xâm nhập phía nam rốt cuộc nếm tới quả đắng do chính mình gây ra. Đại quân Thát Đát giảm quân số phi thường lợi hại, đến lúc trời chạng vạng, chỉ còn lại hơn mười vạn người, phóng mắt nhìn lại, thi thể như núi trên mặt đất gần như đều mặc quân phục Thát Đát. Hiện tại còn sót lại cơ bản là quân tinh anh, nhưng mọi người đều thực tuyệt vọng. “Đại nhân, chúng ta nhanh che chở Đại Hãn thối lui vào đường nhỏ trong Yến Sơn thôi.” Nói chuyện chính là Gia Lạp, “đại nhân” trong miệng hắn là thống soái Hồ Hòa Lỗ. Thát Đát đại quân vừa đánh vừa lui, trải qua gian nan một ngày một đêm, rốt cuộc trở lại doanh địa cũ, đáng tiếc công sự phòng ngự sớm bị phá hư, chỉ có ký thác hy vọng ở đường nhỏ lúc trước A Mộc Nhĩ tìm ra. Càng về sau binh lực Đại Chu càng sung sức, Cao Húc sớm đã hạ lệnh, dựa theo lúc trước an bài, từng nhóm binh sĩ thay phiên lui ra ăn cơm. Binh lính Thát Đát lại không thể, đao trên tay nếu chậm một cái chớp mắt, sẽ bị Đại Chu tiêu diệt. Như vậy, kỳ thật là xa luân chiến. Đối phương thể lực đầy đủ, nhân số đông đảo, mặc dù Thát Đát chịu khổ đến cuối cùng, chỉ sợ cũng chạy thoát không được kết cục toàn quân bị diệt. Gia Lạp thô thô thở hai hơi: “Giữ được rừng xanh sợ gì không có củi đốt, chúng ta có thể tang mệnh tại đây, nhưng Đại Hãn không thể.” “Nói rất đúng!!” Hồ Hòa Lỗ cũng nghĩ như vậy: “Nhanh, chúng ta cùng nhau bẩm Đại Hãn!” Hai người vẫn luôn hộ vệ ở gần Khả Hãn, khoảng cách cũng không xa, vừa huy đao mở đường, vừa nhanh chóng dịch chuyển qua bên kia. Gia Lạp biểu hiện đáng giá thưởng thức, mới vừa rồi còn nắm chặt cơ hội thay Khả Hãn chắn một đao, mọi người cũng không nghi ngờ hắn. Nhưng đêm trước mật thám bị bắt chỉ đảm đương đạn sương khói, mật tin truyền ra khẳng định không chỉ một phong, chỉ sợ có mật tin thuận lợi đến trong tay Đại Chu Hoàng thái tử. Từ khi khai chiến tới nay, năng lực của Đại Chu Hoàng thái tử rõ như ban ngày, hắn có thể thành công phỏng đoán và thiết hạ mai phục, cũng có thể nói hợp lý. Khả Hãn nghe các đại tướng tâm phúc khuyên bảo, nhìn chung quanh một vòng, phía sau đã là binh mã nỏ mạnh hết đà, ngửa mặt lên trời nổi giận gầm một tiếng, cuối cùng hạ lệnh, lập tức lui lại đường mòn trong Yến Sơn. Hồ Hòa Lỗ, Gia Lạp lập tức một trái một phải hộ bên cạnh Khả Hãn, bảo vệ xung quanh. Mấy đại tướng đêm trước nghị sự trong vương trướng, không biết hiện tại còn lại mấy người, bởi vì mọi người đều thống lĩnh binh mã dưới trướng chính mình, trên chiến trường, một người mạnh không phải là không nguy hiểm tánh mạng. Hồ Hòa Lỗ là thống soái, vẫn luôn hộ bên người Khả Hãn, mà Gia Lạp lại là trong lúc đại chiến theo bản năng tiếp cận. Tuy hắn thăng quan, nhưng thời gian quá ngắn, binh mã dưới trướng chưa điều đến, bộ hạ cũ vốn dĩ cách Khả Hãn không xa, Thát Đát lần lượt // <img alt="" data-cfsrc="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3465720.png" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3465720.png" data-pagespeed-url-hash=1523692975 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>