Con Đường Vận Mệnh
Chương 107 : Chiến trận Vô Biên thành
Lý Mộc điên cuồng mắng xối xả suốt ba ngày ba đêm, nhưng Vô Biên Thành vẫn án binh bất động khiến cho Sĩ Nhiếp lòng nóng như lửa đốt. Thế nhưng hắn nào biết rằng bên trong Vô Biên Thành có một nhân vật đang bị cuồng hống và điên dại hắn bị cột ngay giữa sảnh chính miệng và lỗ tai đều bị nhét đầy bằng giẻ bông.
Đây không ai khác chính là Ô Mộc kẻ nắm giữ kỹ năng [ nhục mạ ] người đã lập bao nhiêu chiến tích cho Ma Kỳ. Quả thật Ô Mộc là một tên nóng tính không nhịn được một kẻ cùi bắp mà cuồng xả bản thân cũng như Triệu Kiều thống lĩnh. Vì hành động bất chợt của hắn Thanh Ngọc phải nhịn đau trói ngay tên thuộc hạ đắc lực của mình để làm gương cho kẻ khác.
Trong quân doanh Sĩ Nhiếp cùng quân sư không ngừng nhìn trên sa đồ bày trận, thế nhưng không nhìn ra được kẻ hở mà để tấn công.
Sĩ Hà một trong hai tướng lĩnh đắc lực nhất của Sĩ Nhiếp đứng lên nói:
“ Thành địch tuy cao hào sâu thế nhưng binh lực lại có hạn chúng ta có thể lợi dụng điểm yếu này mà công phá địch.
Chúng ta chia quân làm ba hướng đánh vào ba cửa thành làm phân tán lực lượng địch chỉ cần một trong ba hướng bị công phá chúng ta sẽ dồn về hướng đó địch ắt bại.”
Sĩ Nhiếp đôi mắt chợt sáng lên nhưng thoáng chốc lại lâm vào trầm tư “ trinh sát mang vè thông tin bọn chúng có 3000 cung binh đây là một loại khí thủ thành cực tốt, nếu đánh không chắc quân ta hẳn tổn thất nặng nề” Sĩ Nhiếp trầm ngâm nói.
Sĩ Hà vô cùng tự tin nói tiếp: “ Thủ hạ đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho trận chiến ngày hôm nay chúng ta chia làm mỗi cánh quân 5000 quân trong đó 1000 thạch giáp binh, 1000 đằng giáp binh hai nhánh này sẽ làm quân tiên phong bảo bọc cho 1000 cung binh phía sau bắn yểm trợ. Dưới sự yểm trợ của bộ binh và cung binh quân thủ thành Vô Biên hẳn không làm được gì với mức độ trâu bò của thạch giáp binh và đằng giáp binh. Nhân cơ hội này 2000 thương binh thừa thắng xông lên công hạ thành trì. Ngoài ra thủ hạ còn mang theo 5 máy bắn đá có tầm bắn 600m đây chính là một khí công thành.”
Nghe Sĩ Hà nói Sĩ Nhiếp chợt bừng tĩnh hắn liền vỗ đùi một cái “ Bốp!” khen mưu kế của Sĩ Hà cực kỳ hay.
Sĩ Nhiếp chợt nghiêm lệnh quát lớn:
“ Toàn quân nghe lệnh!! Chí Cù thống lĩnh 5000 quân đánh thẳng vào thành đông Vô Biên.
Hà Bắc thống lĩnh 5000 quân tấn công thành Tây.
Sĩ Hà thống lĩnh 5000 quân tấn công thành Nam, số quân còn lại theo ta yểm trợ cho đại quân.
Khí giới công thành tập trung hai phần vào thành nam số còn lại chia ra cho đại quân thành tây và thành đông.”
1 vạn 8 quân bắt đầu di chuyển, Thanh Ngọc trên đài cao cũng đã quan sát thấy khóe miệng nhếch lên một nụ cười băng lãnh:
“ Xem ra hắn không đợi được rồi.”
Nàng bỗng nhiên phát lệnh thả Ô Mộc ra cấp cho hắn 1000 quân thủ thành Tây. Cho hắn tùy ý muốn làm gì thì làm.
Sau đó nàng vỗ vai một vị võ tướng đứng kế bên “ Uy Nhất thành đông phải nhờ vào anh rồi!”
Uy Nhất là võ tướng cấp S thuộc Uy Vũ Trấn là một trong những thủ hạ đắc lực của Thanh Ngọc hắn tồn tại giống như Vương Hổ đã từ lâu thuộc loại ngu trung.
“Thuộc hạ lĩnh mệnh sẽ không phụ lòng của đại nhân.” Nói xong hắn cúi người thật sâu, sau đó chỉ huy quân lính của mình tiến vào thành Đông.
Tiếng trống trận vang lên “ Ầm ầm!!!”
Sau đó là từng đợt máy bắn đá cuồng kích lên tường thành khiến cho tường thành vững chắc cũng trở nên loang lỗ và không ngừng rung chuyển, thế nhưng lại không mang lợi thế gì hơn cho quân đội Sĩ Nhiếp.
Máy bắn đá công kích liên tiếp nữa giờ mới dừng lại không phải vì mang lại hiểu quả cao mà dừng lại, mà là sau khi điên cuồng công kích máy bắn đá đã đi vào tình trạng suy nhược mà không thể nào sử dụng được. Mà tường thành Vô Biên cũng bị loang lỗ không ít chỗ, có hơn 100 binh sĩ không kịp né đạn mà tử vong.
Nhìn thảm trạng của tường thành Sĩ Nhiếp khóe miệng giật giật “ con bà nó!! cái lũ ăn gì mà thành chúng nó chó vậy”
“Nổi trống lên giết..ttttttttt”
Trống trận cuồng vũ nhịp độ không ngừng tăng lên tiếng Giết xông trận không ngừng tăng lên, sát khí ngập trời.
Thạch giáp binh cùng đằng giáp binh xếp theo trận hình phương trận bao bọc phía sau là cung binh không ngừng bắn yểm trợ, tuy tầm bắn đám cung binh này chỉ có 150m tuy không gây sát thương nhưng vẫn cố bắn làm màu cho có lệ.
Trước cửa thành đều có trang bị bốn tháp canh trung cấp có tầm bắn 200m hơn nữa với tần suất 60 mũi tên trên một phút đây chính là một vũ khí thủ thành vô cùng hiệu quả. Thế nhưng vũ khí chiến lược không phải là tháp canh trung cấp mà là Liên Châu Nổ và Linh Quang Kim Trảo Thần Nỏ.
Đại quân Giao Chỉ như những con rùa được bọc trong những con nhím không ngừng xù lông mà bắn tên tua tủa. Khi đại quân Sĩ Nhiếp tiến vào tầm bắn 200m thì 4 tháp canh trung cấp bắt đầu hoạt động, 50 cung thủ trên tháp canh không ngừng loạn vũ nhưng hiệu quả không được cao bởi vì Thạch Giáp binh và Đằng Giáp binh là hai binh chủng có chỉ số phòng ngự mạnh nhất trong binh chủng bộ binh cấp 3.
Nhìn quân thủ thành không làm gì được quân đội của mình Sĩ Nhiếp cuồng tiếu phát lệnh tổng tiến công, trống trận lại một lần nữa biến đổi. 2000 thương binh còn lại ồ ạt xông lên mang theo thang mây và khí giới công thành.
Thanh Ngọc trên đài cao chỉ huy quan sát trận hình trong lòng chợt trở nên kích động ngay lập tức phát lệnh “ toàn diện tấn công”.
“Vu Thiết trấn trưởng phải nhờ vào ngài rồi!” Giọng Thanh Ngọc vô cùng cung kính.
Vu Thiết là trấn trưởng Chi Nhất trấn là một trong những bộ hạ đắc lực nhất của Hoàng Kỳ Phương. Tất cả binh khí và mũ giáp ngay cả Liên Châu Nổ và Linh Quang Kim Trảo Thần Nỏ cũng được sản xuất tại đây. Nhưng hôm nay hắn phải từ bỏ cương vị của mình mà giúp Thanh Ngọc thủ thành.
Vu Thiết cúi mình nhận lệnh sau đó đi ra cửa thành thi triển kỹ năng của mình.
[ Bích Lũy ]: quân đội thủ thành miễn nhiễm sát thương trong một lần công kích. Kỹ năng kích hoạt khi đang trong thành.
Với kỹ năng này thì quân thủ thành hiển nhiên sẽ có thêm một mạng gia tăng tỉ lệ phần thắng cao hơn rất nhiều.
Một làn ánh sáng bạch quang phát ra ngay sau đó bao bọc lên tất cả quân thủ thành hình thành trên đầu bọn họ một tấm thuẫn nhỏ màu trắng. Ngay khi hoàn thành kỹ năng cả người Vu Thiết ngã khuỵu xuống hôn mê bất tỉnh.
Ngay lúc này hai quân đã bắt đầu giao chiến, Liên Châu Nổ đã bắt đầu xạ kích, với 50 mũi tên một lần bắn với tần suất 3 phát/ phút đã khiến cho quân đội Sĩ Nhiếp gặp trở ngại đáng kể thế nhưng dưới sự yểm trợ của bộ binh thì đám thương binh đã thọc sâu vào áp sát tường thành bắt đầu sử dụng thang mây công thành.
Nhưng nào như mong muốn của bọn chúng hỏa cung và kim nỏ thủ thành cũng bắt đầu xạ kích không có sự bao bọc của bộ binh đám thương binh này như những con bù nhìn tập bắn. Chẳng mấy chốc thương vong vượt qua con số 1000.
Thế nhưng, với số lượng quân đội áp đảo bọn chúng đã đánh vào thành tây do Ô Mộc chỉ huy. Sĩ Nhiếp vô cùng hào hứng khi thấy thành tây sắp bị công phá hắn liền chỉ huy 3000 quân còn lại đánh vào thành tây.
Khóe miệng Thanh Ngọc giật giật “ xem ra tên Ô Mộc này thật là được việc.”
“Truyền lệnh cho Ô Đằng và Lâm Quần tấn công” một lần nữa tiếng trống trận thành Vô Biên lại thay đổi một cách kịch liệt giống như thiên quân vạn mã đang xông trận.
Cách đó hai dặm trên đỉnh đồi Ô Long trèo lên ngọn cây thật cao men theo tiếng gió nghe được tiếng trống thay đổi hắn liền mừng nhảy cẫng lên ngay lập tức té chổng vó, thế nhưng hắn vẫn cười hì hì báo cáo:
“ Thống lĩnh, đại nhân cho phép chúng ta tấn công!”
“ Con bà nó!!!! Lão tử chờ đến cả rụng trứng! Anh em đâu cùng nhau lên làm thịt cái đám nhải nhép này.” Ô Đằng rống lớn ngay lập tức phóng lên con bạch ngưu điên cuồng xông về hướng thành tây.
Lâm Quân lắc đầu cười trừ sau đó chỉ huy đám thiết kỵ của mình đánh về phía thành nam.
“ Ầm! Ầm! Ầm! Rào! Rào! Rào!!"
1500 thiết kỵ ồ ạt xông vào thành nam khiến cho đội quân Sĩ Nhiếp hỗn loạn. Phía sau toàn là cung binh không còn sự che chắn của bộ binh và thương binh bọn họ bị chém giết mãnh liệt.
Thế nhưng quân đội Sĩ Nhiếp là một quân đội chính quy ngay lập tức biến trận cung binh lùivề tuyến giữa, bộ binh xông lên kèm theo đó là thương binh xếp thành một bức tường chắn ngăn cản kỵ binh.
Nhưng rất tiếc cho bọn chúng gặp phải Lâm Quần với kỹ năng [ Thiết kỵ vô địch ] Lâm Quần sẵn sàng lâm vào đội hình địch không một chút nao núng. Thiết Kỵ là một binh chủng đặc biệt của kỵ binh tuy tốc độ không cao thế nhưng về tổng thể bọn họ lại ưu việt hơn cả Hổ Báo kỵ và Lôi kỵ. Với khả năng gây rối loạn đội hình thì Thiết Kỵ chính là vương giả trên chiến trường đồng bằng và bình nguyên.
Ngay lập tức trận hình bị phá vỡ quân Sĩ Nhiếp rối loạn điều này càng khiến cho bọn chúng chết nhanh hơn. Thành Nam được giải vây họ ngay lập tức chuyển từ thế phòng ngự sang thế tấn công trực tiếp càn quét tàn quân.
Thành Tây dưới sự bổ sung binh lực của Sĩ Nhiếp bọn họ càng trở nên điên cuồng công thành, 1000 quân thủ nơi đây bị tiêu diệt quá nữa, nếu không có biến cố nào khác xảy ra thì thành tây lâm nguy.
Ngay trong lúc Ô Mộc tuyệt vọng thì từ phía bìa rừng xông vào một đoàn quân đằng giáp dẫn đầu là một con bạch ngưu to lớn.
“ Giết!!! Chém hết cho lão tử”.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
1110 chương
749 chương
108 chương
875 chương