Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Chương 377
"Bây giờ chúng ta đi đâu?" Mặc dù Á Sắt đang hỏi Phỉ Lệ, nhưng hai mắt lại nhìn chằm chằm Lộ Ti Đinh, hắn biết Lộ Ti Đinh có lời muốn nói với hắn, nhưng lại cố kỵ người khác, hắn vẫn luôn một mực cho rằng Lộ Ti Đinh là muội muội của mình, hắn không hy vọng Lộ Ti Đinh gặp chuyện không may, mặc kệ lúc trước Lộ Ti Đinh đã làm gì với hắn. Hắn cũng sẽ không tính toán, hơn nữa hắn còn hoài nghi lúc đó, người kia không phải Lộ Ti Đinh. Bởi vì cho dù Lộ Ti Đinh có tham muốn chiếm giữ hắn mãnh liệt như thế nào, cũng sẽ không có ánh mắt độc ác như thế, tràn đầy chém giết, coi trời bằng vung, người kia một chút cũng không giống Lộ Ti Đinh.
"Đến chỗ của Lạp Mạc Nhĩ, Cửu Ngân hội hợp, tốt nhất là nên tìm được người của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, Long Vực bây giờ khác hoàn toàn so với Long Vực trước kia, tin tưởng Lan Tư Tháp Phu cũng hiểu, Đơn.l, q. đ cho nên chúng ta tìm được bọn họ rồi tính tiếp, chúng ta quá xa lạ nơi này. Chúng ta không thể bị động, cho nên sẽ chủ động xuất kích." Phỉ Lệ trầm tư trong chốc lát, quả quyết nói.
Hiện tại quan trọng nhất là hội họp với đám người Lạp Mạc Nhĩ, tuyệt đối không thể để Thủy Yêu thừa cơ chen vào, nàng không thể bảo đảm bây giờ Thủy Yêu vẫn chưa phát hiện ra ba người Lạp Mạc Nhĩ khác thường, dù sao lúc trước nàng đã giao thủ với Vân Ảnh, nàng đã sớm đã nhận ra Vân Ảnh khác thường, nếu không phải vì để tránh bứt dây động rừng, nàng sẽ không để cho Vân Ảnh rời đi. Để Vân Ảnh rời đi, tương đương với việc đẩy ba người Lạp Mạc Nhĩ lên phía trước, đó cũng không phải là điều mà nàng hy vọng thấy.
"Tại sao phải tìm người của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, không phải bây giờ là lúc càng tránh xa bọn họ càng tốt sao? Mặc dù bọn họ là thổ địa nơi này, nhưng một khi bọn họ liên hiệp với Đức Cố Trại, chúng ta sẽ nguy hiểm." Á Sắt không hiểu nhìn Phỉ Lệ, đây không phải là tự đẩy mình vào hố lửa sao? Lời của Phỉ Lệ, hắn có chút không nghĩ ra, sự cường đại có của Đức Cố Trại có chút ngoài dự liệu của hắn, chỉ dựa vào khí thế mà đã có thể trấn áp hắn, đây là chuyện mà từ trước đến nay chưa từng xảy ra, dù là Giáo Hoàng Bỉ Đắc cũng không có thực lực như vậy. Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
"Sẽ không, sự kiêu ngạo của Lan Tư Tháp Phu không cho phép bọn họ cúi đầu, cho nên bọn họ không có khả năng hợp tác với Đức Cố Trại, chẳng qua không ngoại trừ khả năng bị kẻ khác lợi dụng. Trong khoảng thời gian này huynh tốt nhất nên ở bên cạnh Lộ Ti Đinh, chuyến đi Long Vực, không đơn giản như huynh nghĩ đâu, bây giờ chúng ta đang trong bố cục, muội lo lắng đến lúc đó muội không có cách nào trông coi an nguy của huynh, cho nên huynh ở bên cạnh Lộ Ti Đinh sẽ an toàn hơn." Phỉ Lệ nghiêm túc giao phó, nàng phải trả lại một Á Sắt nguyên vẹn cho Hoàng thất Khải Kỳ.
Mà bây giờ Lộ Ti Đinh lại chính là người bảo vệ tốt nhất cho Á Sắt, chuyện lúc trước nàng có thể bỏ qua, dù sao tình cảm của Lộ Ti Đinh với Á Sắt không phải là giả, cho nên giao Á Sắt cho nàng ta là chuyện tốt không thể tốt hơn được nữa.
"Huynh hiểu." Á Sắt cũng biết ý tứ của Phỉ Lệ, chuyến đi Long Vực lần này không đơn giản, nếu không Phỉ Lệ cũng sẽ không ra lệnh cho người trong gia tộc phải từ bỏ, thậm chí còn dặn dò các Trưởng lão trong bí cảnh rõ ràng, Đơn.l, q. đ để cho bọn họ bảo đảm có ít nhất ba người có cấp bậc Trưởng lão trở lên cố thủ Khải Kỳ, vì chính là để tránh khỏi xuất hiện bất kỳ chuyện không may nào.
"Không được!" Lộ Ti Đinh nghe thấy Á Sắt trả lời, thân thể lập tức run rẩy, cuối cùng vẫn là cắn răng cự tuyệt đề nghị của Phỉ Lệ, nàng hết sức rõ ràng truyền thừa Lê tộc của mình chưa trọn vẹn, bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi thần trí, đến lúc đó nàng không những không thể bảo vệ Á Sắt, mà còn có thể làm hại Á Sắt, chuyện lần trước chính là một răn đe, nàng tuyệt đối không cho phép xuất hiện lần thứ hai, cho nên dù bị người hiểu lầm, nàng cũng không thể đồng ý thỉnh cầu của Phỉ Lệ.
"Ta biết ngươi đang lo lắng chuyện gì, ta sẽ giúp ngươi giải quyết, chỉ là ngươi phải đồng ý với ta một chuyện." Phỉ Lệ đương nhiên thấy rõ sự giãy dụa trong mắt Lộ Ti Đinh, cuối cùng vẫn quyết định giúp nàng ta một chút, dù sao Á Sắt cũng không phải không có tình cảm với Lộ Ti Đinh, mặc dù bây giờ Á Sắt cho rằng đó là tình thân, nhưng chung đụng đã lâu, tự nhiên sẽ phát hiện, Lộ Ti Đinh tuyệt đối xứng với Á Sắt, thực lực của Lộ Ti Đinh đối với Hoàng thất Khải Kỳ mà nói là trăm lợi chứ không có một hại, cho nên làm sao nàng có thể bỏ qua cơ hội như vậy.
"Ngươi nói thật sao, ngươi thật sự có thể giải quyết vấn đề trên người ta, đây chính là ký ức truyền thừa, ngươi thật sự có thể chứ?" Lộ Ti Đinh không dám tin nhìn Phỉ Lệ, ký ức truyền thừa cũng không giống như lực lượng truyền thừa, nó liên quan đến Tinh Thần lực cùng ngọn nguồn ma pháp cao siêu, một khi xuất hiện bất kỳ không may, cũng rất có thể hình thần câu diệt.
(Hình thần câu diệt: Thân thể và tâm linh đều ở trong trạng trái khổ sở bị dày vò, không chết đi, nhưng cũng không sống nổi, vĩnh viễn không thể siêu sinh)
Vốn cứ nghĩ rằng cả đời này chỉ có thể nửa chết nửa sống qua ngày như vậy, không nghĩ tới Phỉ Lệ lại nói có thể giải quyết, điều này sao có thể không khiến Lộ Ti Đinh giật mình được.
"Không sai, ta có thể giúp ngươi giải quyết, chỉ là phải chờ sau khi xong chuyện này đã, hiện tại chúng ta còn có chuyện quan trọng cần phải xử lý." Phỉ Lệ nghiêm túc gật đầu, chuyện của Lộ Ti Đinh đối với nàng mà nói chỉ là một việc làm nhỏ, dù sao chuyện của Lê tộc, nàng biết rõ vô cùng, dù là mấy đại Viễn Cổ Di tộc khác, nàng cũng đều biết rõ. Chỉ là xử lý tương đối phiền toái, chứ cũng không phải không thể giải quyết.
"Lộ Ti Đinh nói cho huynh biết có chuyện gì vậy?" Á Sắt nhíu chặt mày nhìn Lộ Ti Đinh đang kích động, mặc dù còn có chút không hiểu, chỉ là đại khái vẫn nhìn ra, thân thể Lộ Ti Đinh có cái gì đó không đúng, cho nên Lộ Ti Đinh mới có thể biến thành bộ dáng như bây giờ, chỉ là tại sao nàng không nói cho mình, không đến tìm mình. Á Sắt có chút bất mãn, chẳng lẽ mình không đáng giá để nàng tin tưởng như thế sao.
"Vâng! Sau khi rời khỏi đây, muội sẽ dần dần nói cho huynh biết." Lộ Ti Đinh ngoan ngoãn gật đầu, đối với yêu cầu của Á Sắt, cho tới bây giờ nàng chưa bao giờ cự tuyệt, lần trước là một sai lầm, một sai lầm tuyệt đối không thể tái phạm nữa.
"Tốt lắm, hiện tại đừng cách ta quá mười thước, ta mang mọi người đi tìm đám người Lạp Mạc Nhĩ." Nàng cảm giác Lạp Mạc Nhĩ đang ở cạnh Cửu Ngân, nhưng lại mơ hồ cảm thấy có cái gì không đúng lắm, hơi thở Cửu Ngân lúc ẩn lúc hiện, chẳng lẽ Cửu Ngân đã xảy ra chuyện. Phỉ Lệ siết chặt kiếm Bích Du trong tay, nhất định đừng xảy ra chuyện, nếu không nàng tuyệt đối không thể nào tha thứ cho bản thân. Là nàng kéo bọn hắn vào chuyện này. Năm đó, nếu như không phải nàng đi vào cuộc sống của bọn hắn, phá vỡ cấm kị của bọn hắn, có lẽ bọn hắn hiện tại đang sống rất tốt, Hậu khanh, hạt giống năm đó gieo xuống, bây giờ đã ra quả rồi.
“Phỉ Lệ sao thế?” Kỳ Dương lo lắng ôm Phỉ Lệ vào ngực, mới vừa rồi tim của hắn bị siết chặt lại, giống như có kẻ rút đi linh hồn của hắn vậy, cảm giác này giống y hệt lần Cửu Ngân gặp chuyện không may nhất định là đã xảy ra chuyện, vẻ mặt của Phỉ Lệ cũng đột nhiên tái nhợt lại, lấy thực lực của Cửu Ngân cùng Lạp Mạc Nhĩ, trong tam giới căn bản không tồn tại người có thể đả thương được bọn họ không phải sao? Chẳng lẽ là người ở Thiên giới đó theo lời Phỉ Lệ.
“Nhanh lên một chút, Lạp Mạc Nhĩ, Cửu Ngân đã xảy ra chuyện.” Phỉ Lệ trong nháy mắt mở hết thần thức, bỏ quên vẻ mặt kinh hoảng của Á Sát cùng Lộ Ti Đinh bên cạnh, đột nhiên phóng thích linh áp, khiến bọn họ trực tiếp hộc máu, mà Kỳ Dương cũng nhanh tay, tạo ra một vòng tròn bảo vệ trên người hai bọn họ, bám sát Phỉ Lệ. Kỳ Dương biết nhất định là hai người Lạp Mạc Nhĩ đã xảy ra chuyện, nên Phỉ Lệ đang bình tĩnh, mới trở nên nghiêm túc như thế.
Đợi đến khi đám người Phỉ Lệ chạy tới bên cạnh đám người Lạp Mạc Nhĩ, một hắc động màu đen thật lớn xuất hiện trước mắt bọn họ, Phỉ Lệ trơ mắt nhìn bên trong đưa ra một cánh tay khổng lồ, kéo Cửu Ngân đi vào, tất cả chỉ xảy ra trong một giây, nhanh đến nỗi Phỉ Lệ căn bản không phản ứng kịp.
Trong đầu Phỉ Lệ toàn là bộ dạng của Cửu Ngân, cả người toàn là máu tươi, hai mắt vô hồn mỉm cười với mình, thật giống như đang an ủi nàng, hắn không có chuyện gì. Nụ cười tuyệt diễm này giống như phù dung sớm nở tối tàn biến mất ở trong mắt mọi người. Đợi đến lúc mọi người phản ứng kịp, chỉ còn nhìn thấy Phỉ Lệ phóng hết uy áp ra ngoài, vốn là tròng mắt màu tím như diệu thạch, trong nháy máy trở nên đỏ rực, giống như rỉ máu, đỏ đến kinh tâm, đỏ chói mắt.
“Phỉ Lệ, mau tỉnh lại, chẳng lẽ nàng muốn giết chết Lạp Mạc Nhĩ sao?” Kỳ Dương sâu kín phản ứng kịp, nhanh chóng vận dụng thần lực bao Lạp Mạc Nhĩ lại, may là hắn phản ứng kịp thời, nếu chậm một giây, rất có thể Lạp Mạc Nhĩ sẽ trực tiếp bị uy áp của Phỉ Lệ giết chết, dù sao lúc này Lạp Mạc Nhĩ đang ở bến bờ tử vong, không thể sử dụng một chút lực lượng nào, nếu lại bị uy áp của Phỉ Lệ công kích. Rất có thể trực tiếp nổ banh xác mà chết, cũng may Kỳ Dương rất nhanh.
“Lạp Mạc Nhĩ làm sao?” Phỉ Lệ đang phẫn nộ lúc nghe đến ba chữ Lạp Mạc Nhĩ, trong nháy mắt bình tĩnh lại, khi nghe đến mình giết Lạp Mạc Nhĩ, tâm thần trong nháy mắt không yên ổn, sắc mặt tái nhợt lo lắng, giờ khắc này Phỉ Lệ mới phản ứng được, đời này nàng là Phỉ Lệ, Pháp, Dức Cổ Lạp chứ không phải là Vân Tiêu. Tình cảm đã dành cho bọn họ, đã không thể thu hồi, về phần Hậu Khanh, nàng thật không biết nên làm sao cả. Nàng sợ hắn một mạng, và cả tình duyên vạn năm với hắn cũng không phải một câu nói là có thể xóa bỏ được, nhưng nàng cũng không thể bỏ được ba người Lạp Mạc Nhĩ, lúc nào thì trái tim của nàng, lại trở nên tham lam như thế.
“Lạp Mạc Nhĩ đã ngất đi. Thần lực của ta chỉ có thể tạm thời làm chậm lại vết thương của hắn, chúng ta cần tìm nơi chữa trị cho hắn, hắn bây giờ không thể chịu nổi bất kỳ chấn động nào nữa.” Lúc Kỳ Dương đi đến bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ, phát hiện thấy tất cả gân mạch của Lạp Mạc Nhĩ thiếu chút nữa đứt đoạn hơn nữa ma lực cũng bị rút hết đi, chuyện này có ý nghĩa như thế nào? Ngay cả Thần cách cũng bị rút đi, đây đối với người bình thường mà nói, có lẽ không có gì. Nhưng mà đối với Thần trí, rất có thể sẽ hình thần câu diệt, thần cách là nơi không thể chịu nổi tổn thương, đến tột cùng là người nào. Lại ác độc như thế, ra tay tàn nhẫn như thế, hi vọng Cửu Ngân không có việc gì.
Chỉ là người nọ ra tay hung ác dữ dội như vậy, làm sao có thể dễ dàng buông ra Cửu Ngân, không ngờ thế gian lại có kẻ có thể đồng thời ra tay với cả Lạp Mạc Nhĩ và Cửu Ngân, phải biết mặc dù Lạp Mạc Nhĩ chuyển thế hai lần, nhưng thực lực cũng không hề yếu so với Cửu Ngân, không nghĩ tới kết quả cuối cùng lại là bại hoàn toàn.
Trong lúc nhất thời, lòng của Kỳ Dương trở nên nặng nề, giống như bị dây xích vô hình khóa lại. Lạp Mạc Nhĩ có thể khôi phục hay không là một chuyện, mà Cửu Ngân lại không rõ tung tích. Nếu như hắn không ở bên cạnh Phỉ Lệ, có lẽ cũng sẽ bị công kích. Chỉ là đến tột cùng người sau lưng muốn làm cái gì? Kỳ Dương có chút không nghĩ ra.
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
97 chương
27 chương
73 chương
11 chương
40 chương