Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp
Chương 306
"Ha ha, thân phận của ta là gì còn chưa tới phiên ngươi quan tâm, Ma Ti à." Hai mắt Tây Tác híp lại nhìn Ma Ti, đáy mắt tràn ngập sát khí, chỉ là Ma Ti lại không phát hiện ra. Bởi vì lúc này nàng ta còn đang khù khờ vì đột nhiên Phỉ Lệ xuất hiện ở trước mặt mình, ánh mắt khiêu khích, khiến cả người Ma Ti lâm vào điên cuồng.
"Đừng quên ta là thí sinh dự bị của Hồn Điện, nếu ngươi dám làm gì ta, đừng nói là Quân thượng sẽ không để ngươi an ổn, mà Hồn Điện cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi." Ma Ti kiêu ngạo nói. Phải biết thiên phú của nàng là xuất sắc nhất trong đám người bọn họ, dĩ nhiên là có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt hơn, không đúng sao? Nếu Tây Tác thật sự dám đả thương tới nàng, đến lúc đó nàng có thể mượn tay của Hồn Điện hoặc là Quân thượng, diệt trừ cái cái đinh trong mắt này.
Ma Ti im lặng tự hỏi, bởi vì nàng vẫn không thể xác định rõ thái độ của Quân thượng đối với Tây Tác, cho nên nàng mới chậm chạp không dám động thủ. Nhưng bây giờ không giống với lúc trước, bây giờ nàng đã sắp là đệ tử chính thức của Hồn Điện, cho nên nếu Tây Tác dám động thủ đối với nàng, đến lúc đó Hồn Điện chắc chắn sẽ không ngồi yên, như vậy nàng sẽ có đầy đủ lý do đối phó Tây Tác rồi.
"Ngươi cho là ta sợ hai chữ Hồn Điện này sao? Nữ nhân ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng bước vào Hồn Điện mà đã vô địch ư? Ta cho ngươi biết, thực lực thấp nhất bên trong Hồn Điện đều là cường giả cấp bậc Ngụy Thần, lấy thực lực Thần cấp cao nhất bây giờ của ngươi, ở trong đó sẽ có kết quả gì, cần ta giải thích cho ngươi một chút sao?" Tây Tác không thèm để ý chút nào, nói. Nữ nhân Ma Ti này chẳng lẽ thật sự cho rằng một khi đã vào được Hồn Điện, thì mình sẽ rất giỏi đi! Thật ngu xuẩn. Nữ nhân giống như nàng vừa mới tiến vào Hồn Điện chỉ có thực lực thấp kém, để có thể còn sống chỉ có thể phụ thuộc vào cường giả, thật nực cười, nữ nhân này thế nhưng cho rằng Thần cấp cao nhất đã là thiên hạ vô địch rồi.
Thậm chí ngay cả lới nói độc ác tiêu diệt hết Gia tộc Đức Cổ Lạp cũng dám nói ra, nếu để cho nàng biết dù là Hồn Điện nếu không có nữ nhân kia ở Thiên giới ra lệnh thì cũng không dám tùy tiện đối đầu với Gia tộc Đức Cổ Lạp, không biết mặt của nàng ta có thể biến sắc hay không, hắn thật đúng là rất mong chờ! Nhưng mà trước mắt xem ra còn chưa phải lúc nói ra, bởi vì kịch hay phải từ từ nhìn mới thú vị không phải sao?
"Lời này của ngươi có ý tứ gì? Đừng nghĩ đe dọa ta, ngươi cho rằng như vậy ta sẽ bỏ qua cho tiện nha đầu Phỉ Lệ này sao? Đó là chuyện không thể nào. Hôm nay ta nhất định phải giết chết nàng, nếu không khó giải được mối hận trong lòng ta." Ma Ti hung ác nhìn chằm chằm Phỉ Lệ, thật giống như muốn đem Phỉ Lệ chặt làm trăm mảnh. Nhưng vì ngại Tây Tác nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ đành đứng yên tại chỗ. Chỉ là khi nữ tử áo đỏ bên cạnh ba người thấy Tây Tác bảo vệ Phỉ Lệ như vậy, nhất thời gương mặt trở nên hết sức khó coi. Tây Tác chưa từng chủ động bảo vệ một nữ nhân nào, chớ đừng nói chi là trực tiếp uy hiếp Ma Ti. Phải biết Hồn Điện không đơn giản như bề ngoài của nó, cho dù Tây Tác có lợi hại hơn nữa, cũng không thể đối phó được cả Hồn Điện. Đều là do nữ nhân Phỉ Lệ này làm hại, nếu không phải là Phỉ Lệ, Tây Tác làm sao có thể trở mặt với Ma Ti, làm sao sẽ có thể có ý nghĩa muốn đắc tội Hồn Điện cơ chứ?
Nàng nhất định phải làm cái gì đó mới được, tuyệt đối không thể để nữ nhân này sống sót, nếu không mặc kệ là đối với mình, hay là đối với Tây Tác cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào, không phải ư? Mặc dù rất có thể nàng là mục tiêu lần này, nhưng vì tiền đồ của mình và Tây Tác, nữ nhân này nhất định không thể lưu lại. Sát khí trong mắt nữ tử áo đỏ càng ngày càng đậm, mà Phỉ Lệ ở bên kia đã sớm phát hiện có cái gì đó không đúng. Chỉ là Phỉ Lệ lại không có ý muốn định động thủ, bởi vì nàng vẫn không biết tại sao nữ tử áo đỏ này lại toát ra hận ý lãnh liệt như vậy, nàng và cái này nữ tử áo đỏ không quen nhau cơ mà? Tại sao lại muốn mạng của nàng? Phỉ Lệ thật tò mò.
Thật ra thì không chỉ có Phỉ Lệ nhận ra, mà ngay cả Tây Tác cũng cảm nhận được, nhưng mà hắn cũng rất tò mò 14 rốt cuộc sẽ làm gì. Hắn cũng biết Phỉ Lệ chắc chắn đã nhận ra, bởi vì Phỉ Lệ không vô hại như vẻ bề ngoài của nàng, người có thể thu phục Mạc Vân thú làm ma thú khế ước, làm sao có thể là một người bình thường cơ chứ? Hơn nữa từ sớm hắn đã biết Phỉ Lệ có thiên phú vô cùng tốt, một người có thực lực như vậy càng không thể nào bất cẩn được.
Mặc dù Phỉ Lệ chỉ để lộ ra thực lực Đại Ma Đạo Sĩ cao nhất, nhưng đối với Phỉ Lệ ở độ tuổi này mà nói, thực lực của nàng đã tương đối lợi hại. So với mấy kẻ Thần điện cùng Gia tộc có thể bồi dưỡng ra được cũng không kém chút nào, phải biết cho tới bây giờ Phỉ Lệ cũng chưa từng trải qua huấn luyện đàng hoàng, trừ lúc lãng phí một khoảng thời gian ở Học viện Ma Pháp Phi Long ra, nàng cũng chưa từng trải qua khóa huấn luyện nào, không phải sao? Có thể có được thực lực như vậy tuyệt đối không chỉ dùng từ có thiên phú hơn người là có thể giải thích được.
"Ta đây chưa tính là uy hiếp mà! Nếu thật sự ta uy hiếp thì ta sẽ trực tiếp giết chết ngươi cho rồi!" Tây Tác lắc mình một cái liền xuất hiện sau lưng Ma Ti, một cái tay trực tiếp bóp cổ Ma Ti, chỉ cần dùng lực một chút là có thể bóp nát chiếc cổ non mịn của nàng ta. Nhìn như là một động tác tùy ý, lại có thể hù sợ Ma Ti cùng nữ tử áo đỏ. Cho đến bây giờ các nàng vẫn không biết hóa ra thực lực của Tây Tác đã cường đại đến loại trình độ này, thật nực cười là lúc trước họ còn vẫn cho rằng Tây Tác chỉ lợi hại hơn bọn họ một chút mà thôi, nếu như hắn thật sự muốn đối phó với bọn họ, sẽ phải trả giá rất lớn. Nhưng bây giờ nhìn lại, Tây Tác đã đem sự uy hiếp của các nàng thành không khí, căn bản chưa từng nghiêm túc để ý tới.
Khó trách Tây Tác lại dám nói thẳng rằng hắn không sợ người của Hồn Điện, có lẽ bản thân Tây Tác chính là người của Hồn Điện cũng không chừng? Bởi vì không ai biết thân phận chân thật của hắn, duy nhất chỉ biết hắn chính là do người bên kia cài vào Đại lục Phi Long, mà hắn cũng là người duy nhất không cần nghe theo lệnh của Quân thượng.
"Tây Tác, chuyện của ta tự ta có thể xử lý, không cần thay ta ra tay. Huống chi bây giờ ta vẫn là con tin của ngươi, ta hoài nghi ngươi có phải muốn lấy lòng ta hay không? Sau đó để ta nói tốt về ngươi trước mặt Cửu Ngân, để đến lúc đó hắn tha cho ngươi một cái mạng." Phỉ Lệ trêu ghẹo nhìn Tây Tác, về một mặt nào đó mà nói, Phỉ Lệ vẫn là tương đối thưởng thức Tây Tác. Nhưng điều tiếc nuối duy nhất chính là đến nay Tây Tác vẫn chưa cho nàng xem khuôn mặt dưới Ma Pháp Bào kia, điều này làm cho Phỉ Lệ hết sức tò mò.
“ Ai nha! Phỉ Lệ vẫn như vậy hiểu lòng của ta! Chỉ là đến lúc đó nếu Cửu Ngân thật sự muốn mạng của ta, nàng nhất định phải nhớ giúp ta cầu xin đấy!” Tây Tác nửa thật nửa giả nói, trong mắt là sự nghiêm túc chưa bao giờ có. thật ra thì Tây tác biết Phỉ Lệ là cấm kị của người nào đó, lần này hắn làm có chút quá rồi cho nên những người kia không thể nào dễ dàng bỏ qua cho hắn. Chỉ là liệu hắn chạy trối chết có trốn nổi không đây?
“Ô! Hóa ra là Tây Tác thật sự sợ Cửu Ngân ah! Chẳng qua ta thật ngoài nghi tính chân thật lời nói của ngươi đấy!” Tây tác thật sự đánh không lại Cửu Ngân sao? thật ra thì cái vấn đề này Phỉ Lệ đúng là có chút tò mò. Chỉ là cũng biết Tây Tác không thể nào nói thật với nàng được, nhưng mà điều duy nhất nàng có thể xác định chính là Tây Tác sẽ không thương tổn nàng, cho dù hắn có trói nàng tới đây, cũng sẽ không làm chuyện gì gây thương tổn với nàng, nàng chỉ cần biết điểm này là được rồi, về phần nữ tử áo đỏ kia cùng Ma Ti đúng là chẳng thèm để vào mắt, dù sao bây giờ thực lực của nàng dù là chống lại cường giả cấp bậc Ngụy Thần vẫn có thể liều mạng chống đỡ được, huống chi bây giờ Ma Ti vẫn chỉ là Thần cấp cao nhất. Về phần nữ tử áo đỏ có thực lực thấp hơn kia, tối đa cũng chỉ là Thánh cấp sơ cấp. Nếu là lúc trước kia có lẽ Phỉ Lệ thật sự sẽ để chơi đùa, nhưng bây giờ đã không giống với lúc trước.
“ Phỉ Lệ nếu không tin thì thôi vậy. Chỉ là chuyện này nàng có thể đủ xử lý tốt sao?” Tây Tác chăm chú hỏi. Mặc dù hắn cho rằng Phì Lệ rất mạnh, nhưng Ma Ti là thần cấp cao nhất, cũng không phải là Thánh như cấp 14, mặc dù cấp bậc hai người này chỉ thua nhau một cấp, nhưng thực lực cũng là gấp mấy lần.
“không có việc gì, ta có thể ứng phó, ngươi không cần lo lắng đâu! Chỉ là ngươi chắc chắn ma thú bên ngoài kia sẽ không đi vào chứ?” Phỉ Lệ cũng không phải là người không biết phân biệt tốt xấu, ma thú bên ngoài kia đều là Thần cấp trở lên, có lẽ cũng có con cũng sắp đến Ngụy Thần rồi. Thực lực của ma thú và nhân loại phân chia không giống nhau, hơn nữa những ma thú này vẫn là ma thú trong Thâm Uyên, dù là cường giả cấp bậc Ngụy Thần, chống lại một đoàn Thần Thú cũng sẽ không chịu nổi.
“Chuyện đó ngươi không cần lo lắng, nơi này chính là trung tâm cảu Tuyền Nhãn, bọn chúng tuyệt đối sẽ không vi phạm”. Tây Tác khẳng định gật đầu một cái. Mặc dù hắn cũng rất tò mò tại sao, nhưng hắn biết Phỉ Lệ chỉ là tùy tiện hỏi một chút, hắn không cần thiết hù dọa nàng.
“ Tiện nha đầu ngươi không cảm thấy ngươi quá kiêu ngạo rồi sao? Lại dám không coi ta ra gì” Ma Ti tức giận quất cây roi bén nhọn về phái Phỉ Lệ, toàn thân cũng mau chóng tiến vào trạng thái Nghĩ Hình, xúc tua đầy trời liêc tục công kích về phía Phỉ Lệ, tần số nhanh lẹ cơ hồ mau đến nỗi khiến người ta nhìn không rõ.
(* Nghĩ Hình: trạng thái này chắc là kiểu hình dạng xúc tua điều khiển chăng?)
“thì ra là đã lâu không gặp, ngươi vẫn chỉ học được một chiêu này! Vậy thì thậ sự xin lỗi nhé! Quang Chi Bào Hao!” Phỉ Lệ nhanh chóng tạo ra ba cái Quang Chi Bào Hao.
Bây giờ nàng không cần hạn chế sử dụng Quang Chi Bào Hao nữa, cho nên Phỉ Lệ sử dụng lại càng thêm dể dàng. Bởi vì ma pháp tam hệ nàng vẫn chưa học được ma pháp cao cấp, cho nên nàng vui vẻ sử dụng Ma Pháp Phục Hợp. Chỉ là sao khi về Đại lục Phi Long, nàng đã quyết tâm học ma pháp cao cấp còn có cấm chú rõ ràng, nếu không đến lúc đ1o có thể dùng ma pháp thật sự là quá ít, một chút cũng không tiện, bởi vì lực sát thương của những thứ khác đối với cường giả mà nói thật sự là quá yếu.
“A…!” Ma Ti không cẩn thận liền bị Quang Chi Bào Hao của Phỉ Lệ đáng trúng cánh tay trái, nhất thời máu màu xanh lá cây tanh tưởi theo những cái xúc tua chảy xuống, vốn khuôn mặt dữ tợn, nhất thời trở nên càng thêm điên cuồng. Xúc túa đã đứt rời lại một lần nữa liền lại,sau đó lại một lần nữa dài ra, so với trước kia càng thêm sắc bén, càng thêm có lực công kích.
Phỉ Lệ vừa tránh né công kích của Ma Ti, vừa quan sát công kích của nàng ta, thuận tiện phân tích khả năng tái sinh cùa nàng ta. Nếu không hoàn toàn hiểu rõ, thì cho dù nàng công kích nàng ta thế nào đều không hữu dụng, ngược lại sẽ hao tổn vô ích ma lực cùa mình, đến lúc đó mình sẽ gặp nguy hiểm. Phỉ Lệ không phải là chưa nghĩ đến việc sử dụng Tinh Bạo, nhưng sau khi thấy khả năng tái sinh của Ma Ti, nàng đã bỏ qua, dù sao uy lực của Tinh Bạo quá lớn, hơn nữa rất dễ dàng hao tổn ma lực một cách vô ích.
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
53 chương
71 chương
160 chương
62 chương
122 chương
11 chương