Con Đường Đế Vương
Chương 40 : Tổ chức Dark Gamer
Lee Hyun gấp quyển sách giáo khoa Toán lại.
Kể từ khi bỏ học từ vài năm trước, cậu đã không mở bất cứ cuốn sách giáo khoa nào ra đọc lại nữa. Tuy nhiên, để có thể lấy được bằng tốt nghiệp trung học, cậu phải quay trở lại với con đường học hành lắm gian nan và vất vả này.
“Hhm”
Từ sau khi nghỉ học đến giờ, cậu giành hết thời gian vào những công việc lao động chân tay để kiếm tiền, do vậy, đầu óc đã ngu độn đi không ít. Cậu đọc sách 1 cách tỉ mỉ, nhưng lại chẳng hiểu cái mẹ gì.
“Mẹ kiếp, sao mà lắm công thức thế này. Nếu thực sự cần dùng đến chúng, mình có thể google search, còn với những thứ phức tạp hơn, máy tính cầm tay chính là công cụ giải quyết”
Lee Hyun lẩm bẩm không ngừng. Tự học Toán là nhiệm vụ bất khả thi với cậu, nhưng đi ôn thi thì lại tốn tiền.
“Thôi quên đi, chơi game cái đã. Cơ mà định mệnh mình nộp lệ phí thi rồi còn đâu”
Sau 1 thời gian suy nghĩ, Hyun và em gái quyết định rằng cô bé sẽ dạy kèm cho cậu 1h trong vài ngày tới. Nhưng kể cả khi có sự giúp đỡ của em gái, Toán vẫn là môn học thực sự khoai. Và với những người không có hứng thú học hành, giáo viên dạy kèm còn phải cố gắng hơn gấp vạn.
Tuy nhiên, Hayan đã có kế hoạch ọi thứ trước mắt. Hiểu quá rõ ông anh trai quý hóa của mình, cô bé đã lên 1 giáo án khác thường.
“Nhìn này. Đây là số tiền anh tiết kiệm được. Hãy nghĩ xem, nếu anh gửi ngân hàng 300$ với kỳ hạn 12 tháng, lãi suất 5,39%. Vậy khi khoản cho vay đáo hạn, anh sẽ thu về bao nhiêu tiền”
“316$ và 17 cent”
Khi Hayan hỏi những câu như vậy, cô luôn nhận được câu trả lời chính xác chỉ trong nháy mắt. Nhưng Lee Hyun vẫn chưa hài lòng và tiếp tục nói:
“Tiền lãi là 16,17$. Tuy nhiên chúng ta phải chịu thuế. Nếu là thuế rút gọn thì 2,10$, còn thuế cơ bản thì 2,42$”
Hayan cười sướng
“Anh thấy chưa, rất đơn giản phải không. Chỉ cần học theo kiểu này thôi là anh sẽ nhanh chóng thành tài. Nào, đề tiếp theo. Đếm tiền”
Sau khi nghỉ học, hiếm khi Hyun phải vận dụng đầu óc. Nhưng dần dần, cậu nhận thấy việc giải Toán càng lúc càng dễ dàng hơn.
Xem nào!
Hyun đã đọc xong tất cả các thể loại sách giáo khoa, và làm 1 nửa số đề trong đó. Thậm chí cậu còn mượn luôn đống sách của em mình.
Tất cả được giải quyết chỉ trong 4 ngày trước kỳ thi.
Lee Hyun là hình tượng 1 sinh viên điển hình. Bình thường thì chơi dài, đến lúc thi mới cắm mặt vào học.
Rồi cuối cùng cũng đến kỳ thi.
Hyun rời nhà từ rất sớm, để có thể đi bộ đến trường thi ở trung tâm thị trấn.
“Mình phải làm hết sức có thể”
Trên đường đi, cậu ghé qua bệnh viện thăm bà. Sức khỏe của bà đã khá hơn, gương mặt đã bớt nhợt nhạt, bác sĩ thông báo với cậu, bà đã có thể tự mình đi lại.
“Đừng lo Hyun. Thế nào cháu cũng thi đỗ à xem” - bà nói kèm theo nụ cười khích lệ
“Tất nhiên rồi bà ạ”
Lee Hyun nắm chặt tay bà
Sau khi bố mẹ cậu mất, bà phải 1 mình gồng gánh nuôi 2 anh em. Những công việc lao động chân tay vất vả khiến đôi tay bà trở nên nhăn nheo.
Hyun sẽ biết ơn bà cho đến tận cuối cuộc đời. Nếu không nhờ có bà, 2 anh em cậu có lẽ đã bị gửi đến trại trẻ mồ côi, và chắc chắn phải xa rời nhau. Bởi hiếm khi gia đình nào nhận cùng lúc cả 2 đứa trẻ.
“Chào bà, cháu phải đi rồi ...” - Lee Hyun tạm biệt bà rồi đi bộ đến trường thi.
Kỳ thi được tổ chức tại trường trung học công lập “Hàn Quốc”. Đó là 1 trường trung học nằm trong chuỗi giáo dục liên hợp “Hàn Quốc”, được xây dựng gần 1 trường cao đẳng và 1 trường ĐH (tương tự như chuyên Tổng hợp hay chuyên Ngoại Ngữ của ĐH Quốc Gia nhà mình ấy)
Mặc dù không lọt top10 trường ĐH danh tiếng nhất cả nước, nhưng đội ngũ giáo viên và cơ sở vật chất ở đây thật tuyệt vời. Vô vàn con người trẻ tuổi tài năng, bao gồm cả sinh viên nước ngoài, cùng học tập trong 1 môi trường độc lập và sáng tạo.
Chất lượng của 1 trường ĐH không dựa trên thứ hạng trong nước, mà phụ thuộc vào danh tiếng của nó ở nước ngoài. Ở các quốc gia khác, ĐH “Hàn Quốc” khá nổi tiếng ở nước ngoài, do vậy nó thu hút nhiều sinh viên nước ngoài hơn bất cứ trường ĐH nào ở xứ sở kim chi.
Tòa nhà chính của ĐH này trông rất hiện đại. Lee Hyun đánh giá cao điều này.
“Dù có phải sống thật tệ, nhưng mình thề, em gái mình sẽ được học ở ngôi trường này ...”
Mỗi phòng thi gồm 30 người.
Sau khi nhận được danh sách câu hỏi, Lee Hyun nhận thấy mình đã trúng cmn tủ. Phương pháp học tập ‘nước đến chân mới nhảy’ của cậu đã mang lại kết quả khả quan đến không ngờ.
Mặc dù vậy, cậu cũng không nên bỏ qua thực tế rằng, kỳ thi này chủ yếu giành cho người trưởng thành và cao tuổi, những người vì 1 số lý do đã không thể đi học trước đó. Vì vậy, đề thi có chút dễ thở hơn so với những kỳ thi thông thường.
“Mình có thể trả lời hầu hết các câu hỏi. Nếu được tiếp tục đi học, điểm tổng kết của mình chắc phải cao vđ’ ý chứ” - Lee Hyun tự sướng, rồi chầm chậm xem qua những câu hỏi.
Hyun hối tiếc vì đã không thể tiếp tục việc học sau khi cha mẹ mất. Cậu cho rằng hệ thống giáo dục của Hàn Quốc đã có lỗi với 1 thiên tài bất hạnh là mình.
Nhưng cậu không có thời gian để nghĩ vẩn vơ. Vì thế, cậu cầm bút, suy nghĩ thật cẩn trọng, rồi viết câu trả lời.
1 trong những môn thi Hyun lựa chọn trong kỳ thi này là Đạo đức. Trên thực tế, cậu có thể chọn Ngoại ngữ hoặc những môn khác. Nhưng cậu chọn Đạo đức vì nghĩ thi môn này thì chẳng cần phải học, chỉ cần biết 1 số nguyên tắc cơ bản là được rồi.
1. Nếu trông thấy 1 chiếc ví nằm trên đường. Bạn sẽ làm gì
a. Giữ làm của riêng.
b. Nhặt lên và kiểm tra xem có ai trông thấy không.
c. Nhặt lên rồi chạy.
d. Nhặt lên, kiểm tra ID card, và cố gắng tìm người làm rơi ví.
e. Lấy tiền và bỏ lại chiếc ví.
Lee Hyun gãi đầu. Ngay cả quyết định bỏ học cũng không khiến cậu lăn tăn vậy mà lần này lại khó quyết định thế.
Nhưng câu nào là câu trả lời đúng?
Cậu đã nghĩ Đạo đức thì cũng dễ thôi, nhưng chuyện đó có ai ngờ, mấy câu hỏi trong bài thi lại phức tạp đến vậy.
Hừm, có 3 đáp án có vẻ đúng.
Sau khi cân nhắc, cậu đã chọn đáp án số 2. Đáp án số 5 cũng có vẻ chính xác, nhưng “bỏ lại chiếc ví” thì không phải lựa chọn tốt nhất.
Những câu hỏi khác đều không khó, và Hyun đã trả lời khá dễ dàng.
“Ngon rồi, môn Đạo đức của mình chắc chắn sẽ được điểm tối đa”
Đạo đức là môn thi cuối cùng, vì vậy cậu đã hoàn thành kỳ thi.
“Lần cuối đặt chân đến Ross Gleasis, tôi đã nhặt được vũ khí mới. Shining Golden Axe (Rìu Vàng) ! +60 sát thương cơ đấy”
“Các chỉ số cộng thêm khác thì sao”
“+45 STR, -10 AGI, tăng cơ hội tránh gặp phải bọn cướp khi đi đường, và nếu nó rơi xuống nước thì sẽ 1 đi không trở lại”
“Whoa !! Ngon đấy”
Trong hành lang, những người vừa hoàn thành bài thi đứng tập trung thành những nhóm nhỏ. Và hầu như ai cũng nói về Royal Road.
“Rìu vàng”
Rìu là loại vũ khí trong game gây sát thương mạnh nhất, nhưng phạm vi tấn công và tốc độ đánh lại vào hàng thấp nhất. Sát thương có lớn đến mấy, mà không hạ được kẻ địch thì cũng vứt. Tuy nhiên, nếu 1 người nắm vững được cách vận dụng nó, thì người đó sẽ trở thành 1 chiến binh cực kỳ nguy hiểm.
Lee Hyun cầm balo lên và đi về phía lối ra. Cậu không vội nên quyết định đi đằng sau mấy người đàn ông đang chém gió đó. Cậu muốn nghe phần còn lại của câu chuyện.
1 người nhìn khoảng 30 tuổi, 2 người còn lại trông trẻ hơn.
“Joong Hoon, tao thấy ghen tị quá. Còn nhớ khi chúng ta rời khỏi trường học không, cả lũ đã cùng nhau chè chén rất vui vẻ”
“Yeah, bọn tao chỉ làm ăn cỏn con, trong khi mày lại trở thành thành viên tổ chức Dark Gamer”
Dark Gamer?
Dark Gamer là cái tên giành cho những người chơi kiếm tiền từ game.
Nhưng Hyun đã rất ngạc nhiên bởi phản ứng của 2 người còn lại: Họ biết người đàn ông kia là ai, và họ thấy ghen tị.
Anh ta phải thấy xấu hổ chứ nhỉ?
Lee Hyun nghĩ việc kiếm tiền từ game là chuyện chẳng có gì đáng tự hào. Bởi vì bạn chẳng làm gì có ích, không mang lại cho thế giới này bất cứ điều gì mới mẻ, bạn chỉ có cày cuốc, kiếm tiền. Và khi game sập, bạn sẽ trở thành 1 trong số những kẻ vô dụng trên thế giới.
“Joong Hoon, level mày lên bao nhiêu rồi”
“Level của tao á ... Để xem nào ... Hình như là 355”
“Vãi chưởng. Trong game đó tao có nhiều bạn lắm, nhưng chẳng thằng nào có level cao như mày. Thế thứ hạng của mày thì sao”
“Top 10k”
Số lượng game thủ của Royal Road đã vượt quá 100tr, lọt top 10k thì cũng không phải dạng vừa đâu.
Level 355. 1 kẻ may mắn.
Lee Hyun không giấu nổi sự ghen tị của mình và đi chậm lại. Cậu phải đi xe bus về nhà.
Tuy nhiên, Joong Hoon và 2 người đàn ông dừng lại ở bãi đỗ xe, và đứng trước 1 chiếc xe nhập ngoại.
“Vào xe đi, tao sẽ cho chúng mày biết 1 Dark Gamer là như thế nào”
“Thật chứ ? Cảm ơn mày”
Họ chui vào xe và Hyun không còn sự lựa chọn nào ngoài việc tiếp tục hành trình ra bến bus của mình. Nhưng Joong Hoon chui đầu ra khỏi cửa kính xe và gọi Hyun:
“Hey, chúng tôi vẫn còn chỗ trống. Nếu cậu ở gần đây, tôi sẽ cho đi nhờ”
Hyun đang do dự, nhưng Joong Hoon lại tiếp tục:
“Tốt thôi. Tôi biết cậu cũng chơi Royal Road. Vừa nãy cậu đã cố gắng nghe lỏm câu chuyện giữa chúng tôi. Chúng tôi đang đi đến cuộc offline thường kỳ của những Dark Gamers. Nếu cậu muốn thì hãy đi cùng đi”
Những Dark Gamers tập trung tại 1 nhà kho bỏ hoang.
Bên trong tòa nhà, có 2 chiếc hộp đăng nhập, 1 chiếc bàn dài, và rất nhiều ghế.
“Trước khi bắt đầu offline, tôi sẽ nói cho các bạn nghe về Tổ chức ...”
Anh tự giới thiệu bản thân là Choi Joong Hoon và tiếp tục với 1 nụ cười:
“Theo mọi người, hiện tại có bao nhiêu người chơi kiếm tiền bằng cách bán item trong Royal Road? Nói trước là không chỉ 1 hay 2 đâu, nhiều lắm đấy?”
“1 vài chục ngàn chăng?” - 1 người đàn ông lên tiếng sau nghĩ ngẫm nghĩ 1 lát.
Choi Joong Hoon lắc đầu
“Không dưới 100 ngàn người đâu”
“Nhiều vậy sao”
“Hầu hết đến từ Ấn Độ, Tàu khựa, và 1 số quốc gia Đông Á khác”
Đường biên giới giữa các quốc gia không có nghĩa lý gì trong Royal Road. Bất kỳ ai, đến từ bất kỳ quốc gia nào đều có thể chơi game bằng cách sử dụng hộp đăng nhập. Ngay cả rào cản ngôn ngữ cũng bị loại bỏ, nhờ phần mềm trans tự động, được cung cấp bởi công ty cổ phần Unicon.
“Nghe nói có 1 công ty thương mại ở Hàn Quốc chỉ kiếm tiền nhờ Royal Road ...”
“Đúng đấy. Công ty đó bán item và tiền ảo trong game. Họ thuê nhân viên chơi game, và sau đó thu thập những gì nhân viên của mình cày cuốc được. Tôi không có ý chỉ trích họ, họ chỉ làm đúng với những ý tưởng ban đầu khi thành lập công ty. Chúng tôi cũng làm như họ, nhưng không muốn công khai. Có rất nhiều thành viên của tổ chức chúng tôi ngại ra ngoài và chỉ thích ở 1 mình .. Những người chơi như vậy thường khó lòng biểu hiện được tiềm năng của mình khi làm việc ở 1 công ty lớn. Đó là lý do tại sao chúng tôi tạo ra tổ chức Dark Gamer”
Những lời Joong Hoon nói ra khiến đám lính mới có chút bối rối.
“Thế ý nghĩa của tổ chức này là gì”
“Câu hỏi hay đấy. Lý do chính để thành lập Tổ chức là trao đổi thông tin. Chúng tôi liên kết những thông tin mà các thành viên thu thập được. Nhờ đó, các bạn có thể tìm hiểu được những bãi train, hầm ngục ngon nghẻ, lộ trình buôn bán thuận lợi, và những con quái hiếm”
“Wow, chia sẻ thông tin à? Có nghĩa là 1 khi gia nhập tổ chức, tôi sẽ có quyền truy cập cơ sở dữ liệu thông tin”
“Thật không may, việc đó không dễ dàng gì đâu. Các bạn không thể nhận được tất cả các thông tin ngay lập tức. Mức độ truy cập của các thành viên được xác định theo cấp độ trong tổ chức”
“Eh, sao lại thế”
“Đó chỉ là biện pháp bảo mật thôi. Trước đây chưa từng xảy ra chuyện gì đáng tiếc cả, nhưng một số thành viên có thể làm rò rỉ thông tin ra ngoài, và thông tin về tổ chức sẽ bị lộ”
“Chuẩn cơm mẹ nấu rồi. Tổ chức quá đông người, nên điều gì cũng có thể xảy ra”
“Yeah. Thường thì những người chơi level 100 không có những thông tin về hầm ngục cấp độ 200 hoặc hơn. Vì vậy chúng tôi quyết định cấp độ cho các thành viên theo giá trị thông tin mà họ cung cấp. Và cấp độ sẽ xác định mức độ truy cập của họ trong cơ sở dữ liệu. Đó là cách hoạt động của tổ chức. Tất nhiên, các thành viên mới có thể truy cập vào những thông tin cơ bản”
“Tức là cấp độ phụ thuộc hoàn toàn giá trị thông tin chúng tôi cung cấp”
“Không chỉ vậy đâu. Nếu các bạn tham gia tích cực các hoạt động của Tổ chức, cấp độ của bạn cũng sẽ tăng lên. Ví dụ như việc bán item trên trang web đấu giá của chúng tôi thường xuyên chẳng hạn. Tuy nhiên, có 1 số giới hạn nhất định trong việc tăng cấp độ”
“Kèo này có vẻ sáng đây. Vậy, chúng tôi gia nhập tổ chức bằng cách nào”
2 anh chàng đi cùng Choi Joong Hoon bắt đầu điền thông tin vào những mẫu có sẵn. Họ khai báo tên nhân vật, level, và những thông tin có liên quan khác.
Tùy thuộc vào những thông tin khai báo, mà thành viên được xếp hạng ban đầu như thế nào. Như 2 anh chàng này có level 140, họ được xếp vào cấp D, cấp thấp nhất trong Tổ chức.
“Cậu cũng đăng ký chứ” – Joong Hoon hỏi Hyun, người vẫn đang ngồi yên lặng từ lúc bắt đầu cuộc offline đến giờ.
Lee Hyun suy nghĩ đến lần thứ 2, và sau khi cân đo đong đếm tất cả những ưu, khuyết điểm, cậu lắc đầu từ chối.
“Tôi không có ý định gia nhập”
“Cậu chắc chứ”
Joong Hoon không tỏ ra vẻ thất vọng 1 chút nào
“Well, đúng là cậu đang chơi Royal Road thực sự. Nếu đồng ý gia nhập, tổ chức sẽ giành cho cậu sự quan tâm đặc biệt. Còn nếu cậu vẫn muốn giữ nguyên quyết định, tôi cũng chẳng thể làm gì hơn”
Sau đó, Joong Hoon nghiêng mình và thì thầm vào tai Hyun
“Hai người đi cùng tôi chỉ là những người ngẫu nhiên được chọn. Có khi họ còn không sử dụng những thông tin sẵn có giành ình ấy chứ. Cậu thì khác, nếu gia nhập tổ chức, cậu sẽ có quyền truy cập những thông tin đặc biệt”
“...”
“Những thông tin ban đầu của Tổ chức giành cho người mới vô tác dụng với cậu, thế nên cậu không muốn phải chia sẻ những thông tin giá trị của mình. Phải vậy không”
Lee Hyun khá ngạc nhiên. Có vẻ như Joong Hoon đã tiếp xúc với khá nhiều game thủ như cậu nên những giả định anh ta đưa ra là khá chính xác.
“Dù sao thì cũng tốt thôi. Mọi người đều có những nguyên tắc riêng của mình. Và tổ chức của chúng tôi tôn trọng điều đó. Tuy nhiên, tôi sẽ tặng cậu 1 lời khuyên. Nếu cậu là 1 người chơi đứng đắn, tốt hơn hết là đừng gia nhập vào tổ chức này”
Lee Hyun, người đã im lặng từ nãy đến giờ, lặng lẽ trả lời
“Tôi không có thời gian để nâng cao cấp độ và cũng không muốn tiết lộ bất cứ thông tin nào về mình”
Nếu Lee Hyun tiết lộ tên nhân vật trong game của mình – Weed – rất có thể cậu sẽ phải gặp rắc rối. On Joo-wan đã từng sử dụng vấn đề này rồi đe dọa cậu để phỏng vấn.
Nhưng việc từ chối đến lần thứ 2 của Hyun cũng không làm Joong Hoon phiền lòng. Ngược lại, thậm chí nó còn khiến anh thích thú.
“Okey. Ít nhất thì những người như cậu sẽ không chơi trò đâm sau lưng. Cậu biết Website của chúng tôi chứ? Nghe đây. Đăng nhập vào ID kj9008, pass 165008. Đây là tài khoản đặc biệt giành cho những người tham gia website lần đầu. Nếu sử dụng tài khoản này, cậu sẽ có cấp độ “C”, và nó sẽ giúp cậu truy cập được 1 lượng lớn thông tin có giá trị. Tin tôi đi. Ngoài ra, cậu có thể thay đổi mật khẩu nếu cậu lo lắng có người khác đăng nhập vào ID này”
“Sao tôi lại được đối xử đặc biệt vậy” – Hyun hờ hững hỏi – và nói thêm “vì tôi là bạn học à?”
“Đơn giản thôi. Dark Gamers có 3 quy tắc. Đầu tiên là ‘Không tin tưởng bất cứ ai’. Nó miêu tả chính xác mối quan hệ của chúng ta hiện tại”
“..”
“Quy tắc thứ 2 ‘Cho bao nhiêu, nhận bấy nhiêu’. Nếu cậu sử dụng thông tin của tổ chức, thì phải cung cấp 1 thông tin khác có giá trị tương đương. Tôi thấy cậu là người rất tuân thủ theo 2 quy tắc đầu tiên này, cậu có tiềm năng trở thành 1 Dark Gamer chính hiệu đấy”
“Thế còn quy tắc thứ 3”
“À, quy tắc thứ 3 là ‘Chỉ tin vào tiền’.”
“...”
Và thế là Hyun quyết định gia nhập Dark Gamer
***
Tại tầng thứ 4 của hầm ngục Barsa, Weed, Hwaryeong, Zephyr đang tập trung săn quái.
Họ liều mạng chiến đấu, và nhờ đó các skill và EXP cứ tăng lên không ngừng.
“Ok, tôi full HP rồi ... Weed, đi đánh nhau tiếp thôi”
“Yeah, tôi chỉ chờ có vậy thôi”
Zephyr và Hwaryeong uể oải đứng dậy
Dù cả 2 đã tìm đủ mọi cách để thuyết phục Weed train chậm lại, nhưng đều vô ích. Sau cùng, họ vẫn phải nhẫn nhịn làm theo ý muốn của cậu. Theo Weed thì cái hầm ngục Barsa này sắp cạn kiệt hết tài nguyên săn bắn rồi, nên cứ dọn dẹp càng nhanh thì càng tốt.
“Chúng ta sẽ ở lại đây thêm, nhiều nhất là 1 hoặc 2 ngày nữa. Xin lỗi vì tôi đã mất khá nhiều thời gian cho cái vụ thi thố vừa rồi”
Đã khá lâu kể từ khi cuộc chiến thành Odein nổ ra.
Guild Balkan đã suy yếu rất nhiều và hầu như không thể phát động thêm 1 trận công thành chiến ngay được nữa. Vì vậy, phe chiến thắng sẽ có đủ thời gian để giữ vững ngôi vị của mình. Có lẽ sắp tới đây, các bãi quái xung quanh Odein sẽ trở thành bãi riêng của Guild Prosperity và các đồng minh. Ngoài họ ra chắc không ai được phép vào đó săn quái nữa.
Thật đáng tiếc
Hầm ngục Barsa – 1 trong số những hầm ngục trứ danh nhất, nổi bật với nguồn EXP phong phú và những loot có giá trị.
2 ngày qua, Weed đã tăng liền 17 lv và đạt lv 247. Nhưng cậu nghi ngờ khả năng được tiếp tục train ở hầm ngục này.
“Mình có thể tăng thêm 5 lv trong khoảng thời gian còn lại. Và tốt nhất là nên tìm mấy con quái mạnh mẽ chút. Đánh quái nhỏ chắc không đủ EXP”
Weed gọi các đồng đội lại và phi thẳng đến nơi họ chưa từng đặt chân tới – sào huyệt của Boss hầm ngục – ‘Main Revolt Headquarters’
Khi lần đầu Weed đưa ra ý tưởng, Hwaryeong và Zephyr đã phản đối quyết liệt:
“Không thể tin nổi”
“Weed, cậu bị ngu à?”
Boss ở hầm ngục Barsa có lv 290, và lũ Knight cấp dưới của hắn cũng loanh quanh ở lv 275. Thật dễ hiểu trước phản ứng của Hwaryeong và Zephyr.
“Weed, chúng tôi vẫn nghĩ cậu có óc phán đoán tốt hơn chúng tôi nhiều. Nhưng lần này, chúng ta hoàn toàn không có cách nào để tiêu diệt tên Boss và lũ Knight”
“Chính xác” – Zephyr tiếp lời Hwaryeong
“Boss hầm ngục là 1 dark mage (pháp sư hắc ám), và thậm chí còn có thể là 1 tên Necromancer. Pháp thuật của lũ Necrmancer khác xa so với những Mage bình thường. Và cậu nên nhớ là hắn đã đạt lv 290, cộng thêm việc là boss hầm ngục, hắn còn được buff thêm HP nữa”
“Người ta bảo sức tấn công của hắn khủng khiếp lắm đấy”
“Yeah, 2 hit là về thành dưỡng sức liền” (game này chắc boss cuối là Phồng Tôm, one hit one kill luôn chứ không phế như tên Boss này :v)
Weed vỗ tay để ngắt lời họ:
“Sức tấn công của hắn thực sự khủng sao?”
“Tất nhiên rồi, băng bó cũng vô tác dụng luôn” – Zephyr kêu lên
“Và băng bó chỉ có thể được áp dụng sau khi trận chiến kết thúc” – Hwaryeong bổ sung
Đột nhiên, Zephyr và Hwaryeong liếc nhìn nhau, gương mặt họ lộ rõ sự tán đồng với đối phương. Chúng sáng bừng lên, và họ mỉm cười.
“Weed, chúng tôi đến đây”
“Tôi mà chết là nghỉ luôn đấy” – lúc này, đó là ước nguyện duy nhất của họ
“Đồng đội mình hài hước thật”
Weed không cảm thấy buồn chán khi có họ ở bên. Cậu không thể ngừng ngạc nhiên trước sự đơn giản của họ. Tuy nhiên, Weed không nhận ra rằng cậu cũng chẳng khác với họ là bao. Ai đó chỉ cần nhớ lại vẻ mặt kích động của cậu khi chỉ 1 đồng xu của cậu bị đe dọa là biết ngay thôi.
“Haha, lâu lắm rồi không có khách. Các người định la liếm gì ở đây vậy”
Trong phần sâu nhất của hầm ngục, ngồi trên ngai vàng lộng lẫy và mặc quần áo tuyệt đẹp là Boss hầm ngục, đứng cạnh là 2 knight và 12 thief.
“Thế là hết đời”
“Chúa ơi, cuối cùng con cũng sắp có cơ hội được gặp người”
Khi nghe tiếng Boss, Hwaryeong và Zephyr bắt đầu rên rỉ. Họ không quá hoảng sợ, ít nhất là nụ cười của họ chứng minh điều ngược lại. Nhưng lại cảm thấy có chút hồi hộp, họ không thường xuyên được gặp những tên Boss kiểu này.
Boss hầm ngục đang tập hợp lực lượng để chống lại Liên bang British, do vậy cuộc chiến sắp diễn ra có thể bị ngừng lại vô thời hạn. Chỉ cần đủ thân thiện, bạn sẽ nhận được nhiệm vụ từ hắn, kiểu kiểu như xử đẹp những tên sát thủ được cử đến lấy đầu hắn, hoặc cung cấp item cần thiết cho lũ thief.
Đương nhiên, nếu nhận 1 trong số những nhiệm vụ đó, bạn sẽ trở thành kẻ thù của Liên bang British. Tuy nhiên, không phải ai cũng được nhận những nhiệm vụ dạng này, bởi nó yêu cầu điểm danh vọng cực cao.
Vì vậy, khi Boss hầm ngục bắt đầu nói chuyện với Weed, Hwaryeong và Zephyr cảm thấy chút lo sợ. Bởi nếu trận chiến này không diễn ra, họ sẽ không có cơ hội để thử qua cảm giác chết là như thế nào.
Tuy nhiên, Weed nắm chặt kiếm và trả lời vượt quá mong đợi của họ:
“Chúng ta đến đây để giết ngươi”
“Hoho, lại là 1 lũ chó săn của Liên bang British à. Được thôi, nếu các ngươi muốn chết thì sẽ sớm được toại nguyện thôi. Ta sẽ treo đầu các ngươi ở trước cửa hầm ngục như 1 lời cảnh báo. Các Knight đâu”
“Vâng, thưa Archduke cao quý”
Trong khi tên boss đang lảm nhảm, Weed vung kiếm lên và hét lớn:
“Holy blessing”
Hiệu quả của kiếm thánh Agatha được kích hoạt, và khí thế thần thánh được truyền vào cậu
“High Priest’s Blessing”
Chiếc nhẫn trên tay Weed bừng sáng và bắt đầu bao phủ cơ thể cậu với 1 thứ ánh sáng mềm mại.
Mặc dù hiệu ứng của những item này chỉ có tác dụng trong vòng 20’, nhưng chúng được Tổng Giám Mục của giáo hội Freya đích thân chúc phúc. Do vậy, trong phút chốc, sức mạnh của Weed tăng thêm 1 nửa.
“Van Hawk, cầm chân lũ thief”
“Rõ rồi, thưa ông chủ”
Mặc dù bị ảnh hưởng bởi những lời chúc phúc, nhưng Van Hawk không dám ho he ý kiến, bởi Weed quá mạnh so với nó.
“Zephyr, giúp Van Hawk đối phó lũ thief đi”
“Nhưng ...”
Nếu để chiến đấu, anh muốn ra tay với lũ Knight hơn, như vậy có thể chết nhanh hơn chút.
“Hwaryeong sẽ câu giờ với lũ Knight. Còn tôi sẽ lo thằng Archduke này”
“Nhưng nếu chúng không bị ảnh hưởng thì sao” – Hwaryeong kêu lên đầy lo lắng
“Thì cứ cố gắng đối phó thôi. Zephyr và Van Hawk sẽ tới giúp cô, sau khi làm thịt lũ thief. Tôi bận đánh boss rồi”
Zephyr và Hwaryeong không còn sự lựa chọn nào khác nên đành nghe theo lời chỉ đạo của Weed.
2 tên Knight từ từ áp sát Weed, chúng vung kiếm 1 cách khéo léo
“Đừng có đứng ngẩn ra đó Hwaryeong, bắt đầu đi”
Zephyr lập tức lao về phía lũ Thief, Weed dễ dàng tránh né 2 tên Knight và lao thẳng về phía trước. Hwaryeong bị bỏ lại 1 mình, đối mặt với 2 tên Knight.
“Charming dance” (vũ điệu quyến rũ)
Để quyến rũ kẻ thù mạnh hơn mình, Hwaryeong phải tiêu tốn rất nhiều mana và nhảy lâu hơn so với bình thường. Và Knight đã nhanh chóng áp sát.
“Vì vinh quang của Barsa” – 2 tên Knight nhảy về phía Hwaryeong
Cô nhắm mắt lại trong tuyệt vọng.
Chắc sẽ đau 1 chút thôi.
Rồi cái chết sẽ ập xuống. Đối thủ quá mạnh, việc nhảy múa khiến cô hoàn toàn kiệt sức.
Tuy nhiên, 1 giây trôi qua, rồi 1 giây nữa, cô vẫn bình an vô sự. Hơn nữa, cô còn nghe 2 tên Knight tranh luận với nhau.
“Giết cô ấy đi, Jason”
“Tao không muốn. Ngươi làm đi. Tori”
“Tao không thể. Những Knight như chúng ta đã tuyên thệ rằng luôn phải bảo vệ phụ nữ. Đó là nhiệm vụ của chúng ta. Nếu giết cô ấy, chúng ta sẽ không còn là Knight nữa”
“Well, ta cũng nghĩ vậy. Nhưng Boss đã yêu cầu ...”
Những lời cuối cùng xua tan sự lưỡng lự của họ. Hwaryeong nghe thấy 1 tên Knight áp sát cô và nói lời xin lỗi:
“Tha thứ cho chúng tôi, cô gái”
Ngay cả khi sắp chết, Hwryeong vẫn tiếp tục nhảy múa. Cô vẫn di chuyển đôi tay của mình và uốn cong cơ thể thật đẹp.
Trong những ngày qua, cô đã nhảy múa trước mặt lũ thief của hầm ngục Barsa rất nhiều lần, thỉnh thoảng vừa chiến đấu, vừa buồn ngủ khủng khiếp. Vì vậy, cuối cùng cô đã thành công học được cách nhảy với đôi mắt nhắm nghiền.
Bạn thực hiện thành công Charming Dance
Knights của hầm ngục Barsan đã bị gài bẫy
“Ah, xét cho cùng cô gái này quá đẹp, tôi không xuống tay được. Xin lỗi, boss, chúng tôi không thể ...”
Hwaryeong thành công vô hiệu hóa 2 tên Knigtht.
“Aww, không thể tin nổi, mình làm được rồi”
Cô ngã xuống đất khi Van và Zephyr vừa tiếp cận. Họ vừa tiêu diệt xong lũ Thief.
“Tuyệt vời”
Zephyr được chiêm ngưỡng cuộc chiến của Weed chống lại Boss hầm ngục Barsa, hắn tung ra rất nhiều phép thuật hắc ám về phía cậu.
“Xuyên thủng kẻ thù của ta đi, Dark Arrows”
Vô số mũi tên hắc ám bắn từ phía sau Archduke nhắm vào Weed. Phép thuật được thực hiện gần như ngay lập tức, nhưng Weed vẫn có thế tránh né được.
Cậu làm được điều đó nhờ lường trước được việc Archduke sẽ làm trò này. Vì vậy, ngay từ lúc tên Boss bắt đầu niệm chú, Weed đã xác định được thể loại và vùng chịu ảnh hưởng bởi phép thuật và bắt đầu né tránh. Zephyr thực sự ngạc nhiên bởi sự nhanh nhạy đó.
“Sculpting Blade”
Weed vung kiếm để làm chệch hướng 1 vài mũi tên cậu không thể né tránh và lao về phía tên Boss.
“Blink”
Archduke lập tức dịch chuyển 1 vài bước, tuy nhiên trước ngực hắn là 1 vết chém dài có thể nhìn thấy rõ ràng và nó đang chảy máu.
Skill Sculpting Blade đã đánh xuyên giáp đối thủ.
Đối với Necromancer, những kẻ không có chỉ số giáp và lượng HP thấp, vết chém như vậy thực sự trí mạng. Nếu hắn cầm tinh con đỉa thì lượng máu gần như vô hạn, giống như chúa tể Vampire Tori. May là trong trò chơi không có nhiều quái vật “biến thái” như thế, và các người chơi đều chủ động tránh xa chúng.
“Bị lừa rồi”
Sau khi kéo dài khoảng cách với Weed, tên boss có 1 chút thời gian để quan sát tình hình và đưa ra kết luận rằng mọi việc đang diễn biến theo chiều hướng xấu cho hắn.
“Chiến đấu với ta chỉ vô ích thôi” – Hắn hét lên trong cơn giận dữ - “Ta đã thực hiện 1 hợp đồng với thần chết. Ngươi có biết tại sao lũ chó chết British không thể đánh bại được ta không? Ta sẽ cho ngươi thấy ngay đây! The Immortal Power (sức mạnh bất tử) ! Sống dậy nào những chiến binh của ta”
Mặt đất dưới chân họ rung lên và Skeleton bắt đầu xuất hiện. Những Skeleton đen, đỏ, trắng.
Archduke của hầm ngục Barsa, với tư cách là 1 Necromancer thực sự, đã sử dụng lá bài tẩy của mình, triệu hồi Mage, Warrior và Archer Skeleton để giúp hắn. Giọng hắn tràn đầy niềm tin chiến thắng.
“Hầu hết những chiến binh của Barsa đều được chôn cất tại đây. Kể từ khi còn bé, ta đã đến đây để luyện tập thuật chiêu hồn. Giờ thì chỗ này sẽ là nơi chôn vui ngươi. Ahaha”
“Sculpting Blade”
Chuyển động của Weed đã chậm lại đáng kể, giờ cậu phải chiến đấu chống lại lũ Skeleton được triệu hồi. Những con quái này không nguy hiểm như lúc còn sống, nhưng chúng sẽ khiến những pha tấn công của Boss trở nên khó chống đỡ hơn nhiều. Đó là điều Weed lo lắng nhất. Mỗi đòn tấn công bằng phép thuật của Archduke có thể làm lượng HP của Weed giảm 1/3.
“Chết đi, tên kia”
1 trong số những con Skeleton đâm Weed từ đằng sau bằng thanh kiếm gỉ của mình. Cú đâm là chính xác nhưng không gây sát thương vì Weed đã cẩn thận đánh bóng áo giáp của mình trước khi cuộc chiến bắt đầu.
Nhưng những pha tấn công vẫn tiếp tục
Khoảng lv 220.
Weed nghĩ vậy.
Nhờ những kinh nghiệm to lớn từ việc đánh quái, nhờ đó cậu có thể xác định chính xác lv của đối thủ chỉ nhờ dính 1 hit từ chúng.
Quái lv 220 thì không nguy hiểm đến thế…
Nhưng vấn đề là tên Boss có thể triệu tập Skeleton vô thời hạn, và chúng cản trở những bước di chuyển của Weed rất nhiều, trong khi lời chúc phúc của cậu chỉ duy trì được trong 20 phút.
1 khi hiệu lực kết thúc, trận chiến sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều. Nói cách khác, cậu không còn nhiều thời gian nữa rồi.
“Mình biết cách thoát khỏi lũ undead này rồi ... Yeah! Mình biết rồi! Tôn Tử đã dạy phải lấy độc trị độc”
Suốt thời gian vừa rồi, Weed đã đội chiếc mũ của Death Knight cậu nhặt được ở Lavias.
“Triệu hồi Skeleton”
Chiếc mũ cho phép Weed có thể triệu hồi undead lv 50. Số lượng chính xác và mức độ tuân lệnh phụ thuộc vào chỉ số Lãnh đạo của người triệu hồi.
Lũ Skeleton từ mặt đất trồi lên thậm chí còn nhiều hơn. Hơn 200 tên, và tất cả chúng đều quỳ xuống, đợi lệnh của chủ nhân.
“Giết, giết hết những kẻ đang đe dọa ta”
2 đám Skeleton bắt đầu đánh nhau. 1 trận chiến hầu như không thể phân biệt được bạn và thù.
“Bầy tôi trung thành của Thần Chết, ta yêu cầu sức mạnh của ngươi, hãy nghe theo mệnh lệnh của ta” – Archduke hét lên.
“Ngươi không phải người đã triệu hồi bọn ta” – câu trả lời từ một hướng của cuộc chiến vọng lại.
“Ngươi, đồ ngu”
Skeleton triệu tập bởi Weed yếu hơn đối thủ rất nhiều. Chúng chết 1 cách nhanh chóng mà không gây ra chút sát thương nào, nhưng vẫn hữu dụng trong việc cầm chân đối thủ để Weed có thể thoát khỏi tầm ảnh hưởng của lũ Skeletons đối phương.
“Triple strike! Backstab”
Weed bắt đầu ám sát tên Boss đang dần cạn kiệt mana. Archduke có thể sử dụng blink để trốn tránh những pha tấn công của Weed, nhưng lợi thế của hắn đã mất. Hwaryeong, Van Hawk và Zephyr liên thủ kết liễu 2 tên Knight mới tỉnh táo trở lại và vội vã lao đến giúp Weed.
Cả tổ đội truy sát tên Boss đang bỏ chạy, vài phút sau, do không chống lại nổi những pha tấn công quyết liệt của họ, hắn chính thức lên bảng đếm số.
Endurance +1 (sức chịu đựng)
Fighting Spirit + 1 (tinh thần chiến đấu)
Bạn đã lên lv
Weed đã từng chiến đấu với những con quái có lv trên 290, do vậy cậu chỉ lên được 1 lv cho chiến thắng này. Mặc dù con Boss này mạnh hơn những lãnh chúa Vampire khác, nhưng còn xa mới bằng Chúa tể Tori.
“Wow! Tuyệt vời! Chúng ta thắng rồi”
Zephyr và Hwaryeong ăn mừng chiến thắng và tiến về phía Weed. Nhưng khuôn mặt của thanh niên nghiêm túc Weed lại làm họ khựng lại.
“Hhm, mình chỉ còn 3,5% HP. Xém chết”
“...”
“Well, tiếp tục train thôi nhỉ các bạn trẻ”
“...”
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
1332 chương
921 chương
559 chương