Con Đường Bá Chủ

Chương 1595 : Cùng Giáo Ta Hữu Duyên

“Ma La Thiên Chinh!” Như tiếng gọi của tử thần vang vọng bên tai, Tù Diệm đồng tử phía sau lớp áo choàng co rút lại. Chẳng biết từ bao giờ, một cổ lực đẩy khủng bố nhất từ trước đến nay đang hình thành trong lòng bàn tay Nữ Hoàng. Gần như xuất sử toàn bộ lực lượng, lại thêm các tầng vực bá đạo và mạnh mẽ, Nữ Hoàng cô động lực đẩy vào một vùng không gian, nghiền ép lấy cơ thể Tù Diệm. Nhận ra kẻ địch đang gọi thêm cường giả chi viện, Nữ Hoàng quyết định đánh nhanh thắng nhanh, loại bỏ phần nào kẻ địch trước khi viện quân kéo đến. Mà thân là Tam Nguyên Lão của Tru Tiên Điện, Tù Diệm chắc hẳn là nhân vật mạnh nhất đang có mặt, nàng quyết định dồn lực vào hắn. BÙM! Không gian nổ tung thành bụi phấn thay vì mảnh nhỏ, Tiên Khí và Ma Khí cũng bị hủy diệt sạch sẽ, sức ép của Ma La Thiên Chinh đủ nghiền nát một phiến thiên địa cao cấp. “Khốn kiếp!” Bị vây vào vũ kỹ khủng bố của Nữ Hoàng, dù Tù Diệm là cường giả hàng đầu cũng cảm thấy ăn không tiêu. Bất quá dù sao cũng là Thiên Ma Đế thành danh lâu năm, bản lĩnh của Tù Diệm lập tức được thể hiện. Áo choàng thần bí khoác trên cơ thể của hắn cấp tốc sáng lên… Vô số Trận Văn bên trên biến ảo, bùng nổ mà ra. Những Trận Văn này cấp tốc phóng đại, sau đó hình thành cùng lúc 10 tòa Đế Cấp Cực Phẩm Đại Trận, hình thành mời lớp bảo vệ cực kỳ kiên cố như các lớp tường thành dày đặc, bảo vệ Tù Diệm vào trung tâm. Chưa dừng lại ở đó, hai bên óng tay áo của Áo Choàng lại sáng rực lên, vô số Trận Văn từ trong đó bay ra gia trì vào đôi tay Tù Diệm, hình thành hai tòa Trận Pháp có khả năng công kích dữ dội. “Cho ta phá!” Từ Diệm hai tay chưởng ra, Trận Pháp huyền ảo xoay tròn, lấy sức mạnh khủng bố đối kháng Ma La Thiên Chinh. “Làm sao có thể? Hắn một lần đánh ra 12 Trận Pháp?” Không ít người trợn mắt há hốc mồm, bị khả năng cường đại của Tù Diệm làm cho kinh hãi. Ai cũng biết, muốn bố trí một Trận Pháp không hề đơn giản, muốn điều động Đại Trận hoạt động càng không dễ dàng, dù là Thiên Trận Đế cũng phải mất thời gian cho điều này. Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tù Diệm đã xuất động 10 tòa Trận Pháp Phòng Ngự bảo vệ cơ thể mình, lại nắm giữ 2 tòa Trận Pháp Công Kích trong tay để phản kháng. Đây là thủ đoạn bực nào a? Từ cổ chí kim, chỉ những người sở hữu Thể Chất xếp hạng 12 trên Đại Thể Bảng – Hóa Trận Thánh Thể mới có thể làm được như vậy. Chẳng lẽ vị Nguyên Lão của Tru Tiên Điện này sở hữu Hóa Trận Thánh Thể hay sao? “Không!” Một vị tán tu là Trận Đế đang quan chiến có kiến thức lắc đầu, ánh mắt vừa hâm mộ vừa đố kỵ nhìn lấy kiện Áo Choàng trên người Tù Diệm: “Tù Diệm không sở hữu Hóa Trận Thánh Thể, mấu chốt nằm ở chiếc áo choàng của hắn!” “Nói không sai!” Một vị Thiên Đế gật đầu tán thành: “Bổn tọa nghe nói Tù Diệm sở hữu một kiện Đế Binh gọi là Thập Lục Trận Bào, Đế Binh này đặc biệt ở chỗ có thể khắc họa 16 tòa Trận Pháp lên trên đó cho chủ nhân sử dụng, bản thân người sử dụng cũng phải là Thiên Trận Đế mới có thể khống chế các Trận Pháp đó!” “Thập Lục Trận Bào được lấy ý tưởng từ Hóa Trận Thánh Thể tạo ra, nhưng không thể sánh bằng Hóa Trận Thánh Thể được!” Vô số người hít một ngụm khí lạnh, Đế Binh này tuy không sánh bằng Hóa Trận Thánh Thể chân chính nhưng có uy năng thật kinh khủng, nếu thật sự chiếc áo choàng kia của Tù Diệm là Thập Lục Trận Bào, vậy kẻ địch đối mặt với hắn chẳng khác nào đang đối mặt với 16 tòa Trận Pháp có khả năng di động. “Quả nhiên ở Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện, nhân vật cấp Tam Nguyên Lão trở lên đã có thể sử dụng Đế Binh!” Không ít tu sĩ như được mở rộng tầm mắt. Tam Nguyên Lão của Săn Ma Điện sở hữu trọn bộ Săn Ma Đế Cung và Diệt Ma Cốt Tiễn, Tam Nguyên Lão của Tru Tiên Điện lại nắm giữ Thập Lục Trận Bào, mỗi kiện vật phẩm đều có uy năng kinh thiên động địa, đủ để bất kỳ Thiên Đế nào cũng phải thèm thuồng, ghen tị. RĂNG RẮC… Mà lúc này, âm thanh rạn vỡ bắt đầu lan truyền vào tai mỗi người. Chỉ thấy trước sức tàn phá mang tính hủy diệt của Ma La Thiên Chinh, dù Tù Diệm có tận 10 loại Trận Pháp Phòng Ngự cũng không thể bất khả xâm phạm. Từng lớp Trận Văn có dấu hiệu vỡ nát, những luồng lực đẩy từ bốn phương tám hướng nghiền ép vào nhau tạo ra uy thế kinh động thiên địa. Tù Diệm cắn răng, dùng hai Trận Pháp bên tay mình đánh vào Ma La Thiên Chinh, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhứt kịch liệt, xương cốt nơi hai cánh tay muốn nứt ra. Thập Lục Trận Bào dưới thân lóe sáng, một tòa Trận Pháp đại triển thần uy. Dịch Không Trận. Thân thể Tù Diệm dịch chuyển tại chỗ, né khỏi sức tàn phá hủy diệt của Ma La Thiên Chinh. ĐÙNG! Hắn vừa rời đi, vị trí mà hắn đang đứng bị nghiền thành hư ảo, Ma La Thiên Chinh vẫn còn không ngừng tàn phá. Nhìn lấy tình trạng của Tù Diệm, ánh mắt toàn trường càng thêm kiêng dè. Bởi vì lúc này quanh thân thể hắn chỉ còn lại 4 tòa Trận Pháp Phòng Ngự bảo vệ, Ma La Thiên Chinh trong phút chốc ngắn ngũi đã nghiền ép hơn một nửa. Hơn nữa nếu không nhờ vào Dịch Không Trận, số Trận Pháp bị hủy hoại chắc chắn sẽ không dừng lại. “Thì ra là ngươi…” La Cương đột ngột thất thanh hét lên, cánh tay run rẩy chỉ về phía Nữ Hoàng, vừa giận vừa sợ nói: “Là ngươi và Văn Lang đánh vào Ma Đình cướp đi Lãnh Vận Du, khả năng thao túng lực đẩy và Ma La Thiên Chinh không thể nào sai được !’’ La Cương vĩnh viễn không thể quên viễn cảnh và nhục nhã xảy ra ngày hôm đó. Tru Tiên Điện, Ma Thương Thị và cả Ma Đình liên thủ cũng không thể ngăn cản Văn Lang và sư phụ của hắn thoát thân. Lúc này nhìn thấy, không ngờ Văn Lang lại là đệ tử của Tiên Ma Công Chúa. Ngọc La Yên cũng yên lặng gật đầu, thật ra từ lúc thấy kẻ địch thao túng lực đẩy một cách kinh khủng nàng đã nghi ngờ rồi. Chẳng qua không nghĩ đến đối phương ẩn giấu thực lực một cách đáng sợ như thế, ngay cả nhân vật như Nguyên Lão cũng bị dồn ép chật vật. Không hổ là truyền nhân Tiên Ma Cung. Nữ Hoàng thấy La Cương phát hiện thân phận của mình chỉ thản nhiên cười nhạt, dù sao dung mạo vẫn luôn che đậy, ngươi biết được thì tính sao ? chẳng lẽ đoán ra trẫm là Côn Lôn Nữ Hoàng không thành ? Bất quá diễn biến tiếp theo khiến thân thể Nữ Hoàng lảo đảo… Chỉ thấy Lạc Nam đột ngột đứng bật người lên, cánh tay run rẩy chỉ vào Nữ Hoàng, giọng điệu vô cùng khó tin nói : ‘‘Thì ra ngươi chính là sư phụ của Văn Lang, tên yêu nghiệt hàng đầu Ma Giới may mắn được so sánh với ta !’’ ‘‘Mau gọi Văn Lang ra đây ! nghe nói tên tiểu tử đó rất ngông cuồng, bổn Thiếu Chủ phải dạy cho hắn một bài học !’’ Nữ Hoàng âm thầm nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn, con hàng này thật biết diễn kịch, nàng chỉ đành phối hợp cười khanh khách như yêu nữ : ‘‘Hahaha, lần này đa tạ Côn Lôn Thiếu Chủ tương trợ, ta sẽ nói với đồ đệ Văn Lang nhẹ tay với ngươi nếu xảy ra chiến đấu !’’ ‘‘Đánh rắm !’’ Lạc Nam không phục đáp : ‘‘Bổn Thiếu Chủ chỉ muốn tính toán ân oán với Tru Tiên Điện, ai thèm viện trợ Tiên Ma Cung các ngươi ?’’ ‘‘Đúng đó, đúng đó…Văn Lang là cái thá gì so với Thiếu Chủ nhà chúng ta ?’’ Tứ Đại Cung Nữ đang chiến đấu cũng lên tiếng bất bình. Các nàng sùng bái Lạc Nam đến cực điểm, cho rằng hắn mới là độc nhất vô nhị, Văn Lang gì đó còn lâu mới sánh bằng. Bất quá rất nhanh, nhớ lại thân phận của Nữ Hoàng cũng là Tiên Ma Công Chúa, bốn nữ âm thầm cảm thấy quái dị, ánh mắt như gặp quỷ nhìn lấy Lạc Nam, trong lòng bạo một câu thô tục: ‘‘Móa, Văn Lang cũng là Thiếu Chủ ?’’ Thường Nga Nữ Đế, Lăng Ba Nữ Đế hiển nhiên cũng đoán ra mấu chốt của vấn đề, hai đôi mắt đẹp liếc xéo bóng lưng nam nhân, trong lòng thầm nghĩ : ‘‘Khá lắm, tên khốn này đánh lừa cả vũ trụ !’’ Những người không biết nội tình thì đang trợn tròn mắt, hóa ra Văn Lang là đệ tử của nhân vật đang cầm đầu dư nghiệt Tiên Ma Cung, chẳng trách có chiến lực khủng khiếp như vậy, vượt qua hầu hết thiên tài ở Ma giới nhưng hành tung lại cực kỳ bí ẩn. Qua cuộc đối thoại vừa rồi, bọn hắn càng chờ mong vào một cuộc đụng độ giữa Lạc Nam và Văn Lang trong tương lai, cũng không biết ai mới là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi toàn vũ trụ. Nữ Hoàng tiếp tục cười to : ‘‘Mặc kệ ân oán giữa ngươi và Tru Tiên Điện, bổn tọa cũng muốn tính sổ với bọn chúng!’’ Nói xong, mang theo Lĩnh Vực Lực Đẩy, một lần nữa tiếp cận Tù Diệm. Tù Diệm vừa mới dùng lực lượng chữa trị Trận Pháp bên trên Thập Lục Trận Bào, nghe vậy giận quá hóa cười : ‘‘Để lão phu xem thử, loại vũ kỹ mạnh mẽ như Ma La Thiên Chinh ngươi có thể đánh ra được mấy lần !’’ Nói xong, sau lưng áo choàng huyễn hóa ra một tòa Trận Pháp gia tăng tốc độ, phối hợp với Dịch Không Trận, thân thể như quỷ mị thoát ẩn thoát hiện, lấy cứng đối cứng với Nữ Hoàng. Mà quả thật Nữ Hoàng cũng không thể liên tục thi triển Ma La Thiên Chinh, bất quá thủ đoạn chiến đấu nàng chẳng bao giờ thiếu. Vô Thượng Tiên Ma Nhãn mở ra, một luồng hủy diệt chi quang nhắm về Tù Diệm kích sát. Tù Diệm nở nụ cười lạnh lẽo, đã sớm đề phòng…thân thể dịch chuyển, mượn thủ làm công, vừa đánh vừa lùi. Hắn đã nhận ra ý đồ của Nữ Hoàng, nếu nàng muốn giết hắn trước khi viện quân đến, thì hắn sẽ câu kéo thời gian chờ đợi viện quân. Xem ai mới là người cuối cùng. ‘‘Các ngươi còn chờ gì mà không xông lên ? lũ vô dụng muốn đợi chúng ta chết hết sao ?’’ La Cương đứng ở một bên hướng về 20 vị Địa Ma Đế rống giận. Từ đầu đến cuối đều là Thiên Đế tham chiến, 20 tên này được mang theo nhưng đứng bên cạnh xem náo nhiệt, hắn có thể không phẫn nộ sao ? Nghe được lời của La Cương, 20 vị Địa Ma Đế giật mình, trong lòng ủy khuất đến cực điểm. Không phải bọn hắn không muốn tham chiến, mà là đội hình của kẻ địch quá mạnh mẽ khiến bọn hắn chưa biết nên nhắm vào ai. Lúc này nếu La Cương đã có lệnh, cả đám chỉ đành xuất thủ. 20 vị Địa Ma Đế ra tay cũng là một cổ lực lượng khổng lồ, bọn hắn phân tách mà ra. Một nửa nhắm vào Phàm Chính đang bị thương, một nửa khác lao đến Lạc Nam. Hiển nhiên đám này cực kỳ khôn ngoan, biết chọn Thiên Đế đang bị thương và một tên Đại Đế làm đối thủ. ‘‘Đừng hòng đạt thành ý đồ !’’ Thấy đám người này muốn nhắm vào Phàm Chính, Hỏa Phá Vân giương cung muốn ra tay. ‘‘Đối thủ của ngươi vẫn là ta !’’ Tam Nguyên Lão Săn Ma Điện hừ lạnh, xuất sử Săn Ma Đế Cung quấy rối. ‘‘Hừ !’’ Hoa Phá Vân bị kẻ địch cầm chân, chỉ có thể triển khai Bộ Bộ Sinh Liên biến mất như quỷ mị. Tam Nguyên Lão không cam lòng yếu thế truy kích mà theo, cuộc tranh tài cao thấp tiếp tục tái diễn. Phàm Chính gặp 10 Địa Ma Đế vây công lấy mình, đang muốn mở miệng niệm Chú Thuật đã hộc ra máu tươi, hiển nhiên sau nhiều lần cầm cự hắn đã trọng thương không hề nhẹ. Nữ Hoàng thấy cảnh này, nhíu mày hạ lệnh : ‘‘Xuất thủ đi !’’ Nàng vừa dứt lời, từ trong Truyền Tống Trận đã bay ra hai người thần bí che đậy trong áo choàng. ‘‘Ma Đế Biến – Thống Ngự Vạn Ma !’’ Một người trong số đó ngự không bước ra, vạn dặm không gian Ma Lực điên cuồng ngưng tụ, vô số thanh âm tà ma rít gào, khí thế phô thiên cái địa, hãi hùng khiếp vía. ‘‘Đó là Ma Đế Biến của Ma Đình, kẻ vừa ra tay là Lãnh Vận Du ?’’ Có âm thanh cả kinh vang lên. Ngọc La Yên nhíu lấy chân mày, không nghĩ đến Lãnh Vận Du bị cướp đi lúc này lại đang vì đối thủ ra mặt. Đáng tiếc tất cả đã đoán sai, người vừa ra tay không phải là Lãnh Vận Du, mà nàng là Lãnh Nguyệt Tâm. Mặc dù đã đúc thành Thủy Tổ Thánh Ma Thể, nhưng vì tránh Thủy Tổ Ma Tộc tìm đến, Lãnh Nguyệt Tâm tạm thời không sử dụng sức mạnh của thể chất này, trái lại thi triển thủ đoạn của Ma Đình. Thiên Ma Kiếm xuất hiện trong tay, Kiếm Vực bạo phát, vạn ma rít gào, Lãnh Nguyệt Tâm lấy một người chém bay một nửa Địa Ma Đế. Người vừa song song xuất hiện cùng Lãnh Nguyệt Tâm mới là Lãnh Vận Du chân chính. Bất quá lúc này nàng cũng chẳng thèm dùng đến Ma Đế Biến, ngược lại hai tay nghiêm trang chắp trước ngực, miệng niệm uy nghiêm : ‘‘Phật Ma Duy Nhất Niệm – Phật Ma Hư Ảnh !’’ Trong không gian vang lên thanh âm ngâm tụng trang nghiêm huyền bí. Vô số lực lượng hội tụ về sau lưng Lãnh Vận Du, hình thành một tôn Đại Phật vạn trượng toàn thân màu đen kịch, tuy sở hữu dáng vẻ của phật nhưng lại ẩn chứa Ma Lực ngập trời. Ma Phật uy nghiêm nhướn mày, một chưởng nhẹ nhàng trấn xuống, mang theo uy lực bình định chúng sinh. PHỐC ! Năm vị Địa Ma Đế vừa mới đánh đến đã thổ huyết bay ngược, hoảng sợ nhìn lấy hư ảnh Ma Phật. ‘‘Đây là Phật ảnh ? chẳng lẽ người này là thành viên của Tây Phương Giáo hay sao ?’’ Đám Địa Ma Đế hoảng hốt đến cực điểm. Trong toàn vũ trụ, ai cũng biết Tây Phương Giáo là thế lực phổ biến dùng Phật Ảnh để chiến đấu, vì vậy khi thấy Ma Phật sau lưng Lãnh Vận Du, bọn hắn vô thức cho rằng nàng và Tây Phương Giáo có liên hệ. Nhưng mà bọn hắn không thể ngờ rằng, Lãnh Vận Du ngộ được Ma Phật là nhờ một lần Bồ Đệ Ngộ Đạo do Hệ Thống cung cấp, hoàn toàn chẳng có quan hệ gì với giáo Tây Phương. ‘‘Đa tạ hai vị tương trợ !’’ Phàm Chính thấy mình được giúp đỡ, nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm nói lời cảm tạ. Lạc Nam hài lòng gật đầu, Lãnh Nguyệt Tâm và Lãnh Vận Du liên thủ, lấy sức hai nàng áp đảo mười tên Địa Ma Đế dễ như trở bàn tay. ‘‘Đi chết !’’ Mười vị Địa Ma Đế còn lại thì nhắm thẳng về phía hắn, sát khí đằng đằng. Lạc Nam lười để tâm đến bọn hắn, Âu Dương Thương Lan vừa không giết được La Cương đang rất bực mình thấy tình cảnh này, bèn xách Thương ra nghênh tiếp. Chỉ tiếc nha đầu Đình Manh Manh đang bế quan tu luyện Tuyệt Thế Thần Thông – Khống Tinh Lực mà Lạc Nam vừa đưa tặng nên không có mặt ở hiện trường, bằng không với tính cách hiếu chiến của nàng đã sớm xuất thủ rồi. ‘‘A DI ĐÀ’’ Chiến trường đang rất khốc liệt, hiện trường đột ngột phát sinh dị biến. Chỉ thấy chân trời sáng lên cửu sắc hào quang, một vị nhìn như cao tăng, thân cưỡi Ngũ Đầu Sư Tử, diện mục từ bi tay chắp trước ngực bỗng nhiên phá không lao ra. ‘‘Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo ?!’’ Chứng kiến nhân vật này, toàn trường nhíu mày, chẳng hiểu vì sao người của Tây Phương Giáo bất chợt xen ngang. Sắc mặt đám người Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện khó coi đến cực hạn. Chẳng lẽ Tiên Ma Cung liên thủ với Tây Phương Giáo luôn rồi hả ? Trước ánh mắt nghi hoặc của đám đông, Thiên Phật Đế nhu hòa nhìn lấy hư ảnh Ma Phật sau lưng của Lãnh Vận Du, nghiêm túc mở miệng : ‘‘Vị thí chủ này, ngươi cùng Tây Phương Giáo hữu duyên, theo lão phu đi thôi !’’ … Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ.