Con Đường Bá Chủ
Chương 1403 : Vĩ Đại - Sống Còn
“Cho mời Bụt tiền bối!”
Lạc Nam cao giọng nói.
Rất nhanh, một nam tử râu tóc trắng xóa tiến vào, diện mạo hiền từ nho nhã, thân thể cao thẳng đường đường.
Lạc Nam giật mình, lúc này mới nhớ đến Bụt ở thời điểm này vẫn chưa có bộ dáng lão nhân như ở thực tại, nhìn qua hắn chỉ ở tuổi trung niên, nhưng râu tóc trắng xóa đặc trưng cho thấy di chứng của những lần thăm dò Thiên Cơ để lại.
“Tiền bối thì không dám nhận!” Bụt cười haha:
“Ở trước mặt cửu ngũ chí tôn tương lai của toàn bộ Tiên Giới, ai dám xưng tiền bối?”
“Mỗi một vị cường giả của Cổ Việt Tộc đều có công sức to lớn đối với sự phát triển của vũ trụ này, hoàn toàn đáng giá hai từ tiền bối!” Lạc Nam mỉm cười đáp.
Bụt giật mình, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam có chút tán thưởng, sau đó liếc qua Châu Miên Mạn và Cửu Thánh Chủ, lựa lời nói:
“Có chuyện muốn thương nghị cùng Long Nghịch tộc trưởng, không biết có thuận tiện?”
“Đương nhiên…” Lạc Nam nhẹ gật đầu.
Châu Miên Mạn cùng Cửu Thánh Chủ mặc dù tò mò Bụt muốn nói chuyện gì, nhưng cũng biết điều đứng lên cáo từ.
Lạc Nam nhẹ phất tay, một tầng Nghịch Long Lực đem Đại Điện toàn bộ bao phủ, chỉ để lại mình và Bụt ở bên trong.
Lúc này dù là những người thân cận nhất bên cạnh hắn như Thạch Lão hay U Linh Long cũng vô pháp nghe được đối thoại sắp tới.
Bụt tiến đến ngồi ở đối diện, thở dài thán phục không thôi:
“Long Nghịch Tộc Trưởng hùng tâm đáng kiếp nam nhân, là vạn cổ Đế Hoàng xưa nay ít thấy, thành tựu đạt được từ cổ chí kim càng là độc nhất vô nhị…”
“Bụt quá lời!” Lạc Nam nhẹ gật đầu.
“Không cần khiêm tốn!” Bụt lắc đầu, không ngớt lời tán thưởng:
“Trong thời gian hơn trăm năm đem chín phần Tiên Giới nắm giữ trong lòng bàn tay, giai nhân khuynh quốc khuynh thành bầu bạn, quân hùng tướng mạnh, trong quá trình thống nhất càng là cực ít lạm sát, luôn chừa cho địch nhân cơ hội đầu hàng, Bụt ta tâm phục khẩu phục!”
Lạc Nam im lặng không nói, bởi vì hắn cũng thừa hiểu những chuyện mình đang làm có lẽ tốt hơn so với Nghịch Long Đế trong lịch sử, Bụt cảm thấy tán thành là điều đương nhiên.
Nhưng lời tiếp theo của Bụt lại khiến sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng:
“Thế không biết Long Nghịch Tộc Trưởng có cam nguyện đánh cược, từ bỏ tất cả dã tâm, từ bỏ tất cả uy quyền, từ bỏ mỹ nhân bầu bạn để đổi lấy cho vũ trụ này một phần bình yên?”
“Mời Bụt nói rõ!” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Hắn không nghĩ đến, Bụt tìm đến hắn lại là chuyện có liên quan đến phạm vi vũ trụ, hơn nữa nghe giọng điệu cực kỳ không đơn giản.
Bụt trầm ngâm, bắt đầu đi vào trọng tâm nói:
“Không biết Long Nghịch Tộc Trưởng đối với việc đột phá trên cấp Thiên Đế, tiến vào tầng thứ cao cấp hơn, vượt khỏi vũ trụ này có hiểu biết như thế nào?”
“Dốt đặc cán mai!” Lạc Nam nghiêm nghị: “Chỉ biết rằng những người đã siêu việt Thiên Đế sẽ không được can thiệp vào nội bộ của vũ trụ!”
“Nói không sai!” Bụt gật đầu, hạ thấp giọng:
“Không được can thiệp vào nội bộ của vũ trụ, đây là quy tắc do bề trên đã đặt ra!”
“Bề trên?” Lạc Nam nghiêm nghị.
“Không sai, là bề trên của vũ trụ chúng ta và bề trên bên phía địch nhân!” Bụt nhấn mạnh nói:
“Quy tắc trong đó rắc rối và phức tạp, ta không dám tiết lộ quá nhiều, cũng không biết nhiều để có thể nói…nhưng mong Long Nghịch Tộc Trưởng hiểu rõ, phía trên kia vẫn có địch nhân của vũ trụ chúng ta, những tiền bối từng thành công siêu việt Thiên Đế, thoát khỏi vũ trụ này đang gồng mình chống địch, bao gồm cả phụ thân của ngươi!”
“Bọn họ đều là những con người vĩ đại hy sinh thầm lặng, nhờ có sự che chở của bọn họ mà vũ trụ vẫn có thể yên bình đến ngày hôm nay!”
Lạc Nam hô hấp nặng nề…hắn cảm giác mình đang tiếp xúc với lượng tin tức tối mật bậc nhất của vũ trụ.
Bụt ánh mắt thâm thúy như đêm đen, đặt câu hỏi:
“Không biết Long Nghịch Tộc Trưởng có nghe qua Loạn Thế Nghĩ Tộc?”
Lạc Nam giật mình, trong đầu vô thức nhớ lại Hắc Y Nhân từng giao đấu ở Thiếu Đế Chi Chiến, trầm giọng đáp:
“Loạn Thế Nghĩ Tộc là chủng tộc xuất hiện rất xa xưa, cùng thời đại với cả phụ thân của ta thời niên thiếu, sở hữu tập tính đoàn kết chủng tộc cực kỳ cao, khả năng phòng ngự và sức mạnh ưu việt, nếu như vẫn còn tồn tại, chắc chắn sẽ không thua gì Long Tộc!”
“Long Nghịch Tộc Trưởng quả nhiên là đấng minh quân a!” Bụt cảm thán một tiếng.
Thông thường, người có địa vị cao như Lạc Nam, lại là nhân vật đứng đầu Long Tộc, khi nhắc đến những tộc khác sẽ tỏ ý xem nhẹ và khinh thường, hoặc không công nhận chủng tộc đó có thể so sánh với mình.
Nhưng Lạc Nam lại thản nhiên thừa nhận Loạn Thế Nghĩ Tộc có thể sánh vai với Long Tộc, đủ thấy lòng dạ rộng lớn phóng khoáng của hắn.
“Không biết vì sao Bụt nhắc đến Loạn Thế Nghĩ Tộc?” Lạc Nam cảm thấy tò mò, trong lòng giường như đã có suy đoán.
“Như đã nói, bên trên đầu chúng ta có địch nhân, hơn nữa còn là địch nhân cực kỳ hùng mạnh!” Bụt sắc mặt hiện lên vẻ kiêng kỵ, lại kính nể nói ra:
“Có những thời điểm địch nhân quá mức hùng mạnh, bên trên thiếu thốn lực lượng, cần phải hướng nội vũ trụ chiêu quân chinh chiến!”
“Loạn Thế Nghĩ Tộc, Bất Tử Điểu…những chủng tộc vốn đang cực kỳ mạnh mẽ lại biến mất một cách bí ẩn, chính là vì chấp nhận hy sinh, tham chiến ở đấu trường phía trên!”
Lạc Nam toàn thân chấn động, vô thức đứng bật dậy.
Trong đầu hắn, vô số thắc mắc đã được khai thông.
Rốt cuộc hắn hiểu vì sao Hắc Y Nhân lại được vũ trụ công nhận, đặc cách trở thành Thuận Thiên Giả.
Bởi vì Loạn Thế Nghĩ Tộc của Hắc Y Nhân đã vì vũ trụ hy sinh thầm lặng, chinh chiến với địch nhân khủng bố ở tầng thứ cao cấp hơn.
Rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao Bất Tử Điểu là chủng tộc vốn trường tồn cùng thời gian, bất tử bất diệt lại như bóc hơi khỏi vũ trụ.
Thì ra, Bất Tử Điểu cũng được chọn là lực lượng đối kháng với kẻ địch phía trên, hy sinh thầm lặng, ngay cả sử sách cũng không ghi nhận lại.
Toàn bộ vũ trụ, chẳng ai biết được sự cống hiến to lớn và vĩ đại của bọn hắn.
“Tại sao không công khai những chuyện này? Tại sao để bọn hắn hy sinh thầm lặng!” Lạc Nam thay Loạn Thế Nghĩ Tộc và Bất Tử Điểu cảm thấy bất mãn.
“Như đã nói, quy tắc bên trên đặt ra rắc rối và phức tạp, việc giữ bí mật những chuyện diễn ra bên trên cũng nằm trong phạm vi quy tắc!” Bụt cười khổ lắc đầu:
“Đừng nhìn vũ trụ hiện tại yên bình, thật ra có không ít thám tử mà kẻ địch bên trên cử xuống giám thị, quấy rối…những chuyện này về sau có cơ hội, Long Nghịch Tộc Trưởng ngươi sẽ hiểu!”
“Cổ Việt Tộc có vai trò như thế nào đối với vũ trụ này?” Lạc Nam gằn giọng hỏi.
“Nếu kẻ địch có thế lực trà trộn vào vũ trụ quấy rối, thì đương nhiên bề trên của chúng ta cũng có thế lực tương ứng để ngăn cản, giảm thiểu tối đa những bất lợi ảnh hưởng đến sự phát triển của vũ trụ!” Bụt tự hào đáp:
“Cổ Việt Tộc là một trong số đó!”
Lạc Nam như bừng tỉnh, lớn tiếng nói: “Vậy ra, đó là lý do Cổ Việt Tộc lập nên quy tắc, không cho phép Thế Giới cao cấp hơn đánh Thế Giới cấp thấp hơn, Đế Giới không thể đánh Tôn Giới, Tôn Giới không thể đánh Vương Giới, Tiên giới không thể đánh hạ giới?”
“Còn nữa, một khi cường giả muốn tiến vào thế giới cấp thấp để chiến đấu, phải áp chế tu vi của mình xuống hạn mức mà thế giới đó cho phép?”
“Không sai!” Bụt không phủ nhận, ngược lại thoải mái thừa nhận nói:
“Nếu như để các cường giả, các thế giới cao cấp tự do đánh những tu sĩ, những thế giới cấp thấp, như vậy khác nào cắt đứt đường phát triển của vô số hậu bối sinh ra ở thế giới cấp thấp, đồng nghĩa cắt luôn thế hệ thiên tài có xuất thân không cao trong tương lai của vũ trụ…”
“Tình hình như vậy một khi xảy ra, vũ trụ này không cần địch nhân đánh tới đã tự động suy tàn rồi…”
“Quy tắc mà Cổ Việt Tộc lập ra nhằm duy trì nguồn máu mới của tầng lớp ngày sau trong vũ trụ này, tre già thì măng mọc, vĩnh viễn không bị đứt đoạn!”
Lạc Nam trong lòng sinh ra sự kính nể.
Bởi vì hơn ai hết, hắn hiểu nhiệm vụ và vai trò mà Cổ Việt Tộc mang đến là cao cả như thế nào.
Bởi lẽ, hắn chính là kẻ có xuất thân thấp kém nhất.
Hắn xuất thân ở Việt Long Tinh, chỉ là một hạ giới.
Nếu không có quy tắc mà Cổ Việt Tộc lập ra, Việt Long Tinh đã sớm bị Dạ Lang Tiên Tinh đánh giết sạch sẽ, mà hắn cũng đã chết dưới tay Đại Thủ Tiên Vương, làm gì còn cơ hội để phát triển đến mãi sau này, trở thành Quán Quân Thiếu Đế Chi Chiến? trở thành tân thiên tài của vũ trụ?
Hắn được lợi từ Cổ Việt Tộc, vô số thiên tài khác trong vũ trụ có xuất thân không cao giống như hắn cũng được lợi từ quy tắc mà Cổ Việt Tộc lập ra.
Cổ Việt Tộc là muốn bảo hộ những thiên tài có tiềm năng như vậy không bị bóp nát từ trong trứng nước, để còn phát triển và chống lại kẻ thù bên trên.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hỏi tiếp: “Nhưng quy tắc vẫn có phần chưa triệt để, bởi lẽ Đế Thiên Giới vẫn được quyền đánh Đế Địa Giới, Đế Địa Giới vẫn có thể đánh Đế Đại Giới, bên trong cùng cấp Đế nhưng chênh lệch tiểu đẳng cấp vẫn có thể đánh chiếm!”
Bụt lắc đầu cười, giải thích nói: “Bảo hộ cũng phải có giới hạn, từ trong nghịch cảnh mới có thể tìm ra châu báu thật sự, tìm ra những thiên tài vượt trội có thể vượt cấp chiến đấu, vượt qua giai đoạn gian nan bị cường giả của Thế Giới mạnh hơn tiểu đẳng cấp đánh chiếm!”
“Mặc dù như vậy tỷ lệ đào thải sẽ cao hơn, nhưng kết quả đạt được lại chất lượng hơn!”
“Cổ Việt Tộc mong muốn những hậu bối, những thế lực, thế giới cấp thấp được quy tắc bảo hộ cũng phải không ngừng phát triển và vươn lên trong khó khăn, chỉ là mức độ khó khăn này sẽ không vượt quá một Đại Đẳng Cấp!”
Lạc Nam giật mình, thầm trách mình suy nghĩ nông cạn.
Quả đúng như Cổ Việt Tộc mong muốn, nếu như quy tắc bảo hộ triệt để đến mức ngăn cấm Thế Giới chỉ chênh lệch tiểu đẳng cấp đánh nhau, vậy tu sĩ sống trong các thế giới thấp cả đời sẽ chỉ an phận, không có động lực và chí tiến thủ.
Lấy Hải Vực Tinh làm ví dụ.
Ngày Hải Vực Tinh trở thành Tôn Giả Giới, vô số Địa Tôn, Thiên Tôn Giới khác đã nhắm vào Hải Vực Tinh, buộc Lạc Nam và Bồng Lai Tiên Đảo trải qua những trận chiến khó khăn và khốc liệt, từ đó ngày càng tiến bộ hơn.
Thậm chí sau cùng bị ép phải rời bỏ Hải Vực Tinh chuyển đến Tiên Ma Vực, cũng là phương hướng để phát triển và vươn lên mạnh mẽ.
Giả sử Cổ Việt Tộc bảo hộ triệt để ở từng Tiểu Cảnh Giới theo suy nghĩ của hắn, như vậy muốn đánh Hải Vực Tinh khi vừa phát triển thành Tôn Giả Giới sẽ chỉ có những Tôn Giả Giới khác mà thôi.
Mà ở trong cùng cấp, Hải Vực Tinh với tồn tại của hắn và Bồng Lai Tiên Đảo tự nhận vô địch, chẳng sợ bất kỳ thế giới đồng cấp nào.
Nếu là như vậy, Hải Vực Tinh sẽ không có áp lực, không có sức ép, phát triển chắc chắn chẳng thể nhanh như hiện tại.
“Cổ Việt Tộc suy nghĩ thấu đáo vì sự phát triển không ngừng của vũ trụ, ta thay mặt toàn bộ hậu bối, thay mặt toàn bộ những thế lực đẳng cấp không cao cúi đầu!” Lạc Nam đứng lên hành lễ.
“Tộc Trưởng đừng làm vậy, ta gánh không nổi!” Bụt lắp bắp kinh hãi, vội vàng đem Lạc Nam nâng lên.
Hắn thở dài khâm phục: “Long Nghịch Tộc Trưởng quả là người lòng mang thiên hạ, đổi lại là kẻ khác tuyệt đối sẽ không kính nể Cổ Việt Tộc chúng ta đến như vậy!”
Lạc Nam nhẹ gật đầu, thế gian vốn dĩ có vô số cách nhìn nhận vấn đề khác nhau.
Sẽ có những thế lực và cá nhân âm thầm oán hận Cổ Việt Tộc, bởi vì chính quy tắc mà Cổ Việt Tộc lập ra đã ngăn cản dã tâm và tham muốn lấy mạnh hiếp yếu của bọn hắn.
Ví như Dạ Lang Tiên Tinh, Huyết Linh Giới, Đại Thủ Tiên Vương chẳng hạn…
“Được rồi, lần này Bụt đích thân đến…lại nói với ta nhiều chuyện như vậy, chắc hẳn là có chuyện quan trọng!” Lạc Nam lại nói vào chính đề.
Bụt gật đầu, không dây dưa dài dòng nữa, trực tiếp nói thẳng:
“Kẻ địch bên trên bất mãn việc Tiên Giới sắp bị thống nhất, điều này làm ảnh hưởng đến kế hoạch đánh chiếm của bọn hắn, cho nên đã huy động lực lượng uy hiếp công chiếm trực diện, tạo sức ép nặng nề cho cường giả bên phía chúng ta!”
“Những cường giả của chúng ta cũng không phải quả hồng mềm, thái độ đanh thép chống lại!”
“Hai bên không ai nhường ai, nếu như thật sự đại chiến, kết quả sẽ là lưỡng bại câu thương!”
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, không nghĩ đến chuyện này có liên quan trực tiếp đến mình, hắn cười nhạt phân tích nói:
“Tiên giới nếu được ta thống nhất, toàn bộ vũ trụ sớm muộn gì cũng sẽ thống nhất!”
“Mà khi toàn vũ trụ thống nhất, chắc chắn những ngày tháng sau đó sẽ đoàn kết cực kỳ, tốc độ phát triển được đẩy mạnh, thiên tài và cường giả không ngừng sinh sôi, địch nhân muốn đánh chiếm chúng ta đương nhiên không muốn thấy cảnh tượng phồn hoa như vậy!”
“Tộc Trưởng quả nhiên tài trí phi phàm!” Bụt than thở.
Lạc Nam ánh mắt rét lạnh: “Vậy kết quả hiện tại ra sao?”
“Hai bên đã đạt thành ước định!” Bụt hít sâu một hơi nói:
“Đích thân Long Nghịch Tộc Trưởng ngươi phải chiến đấu với một thiên tài bên phía kẻ địch, nếu như thắng…bọn chúng sẽ không ngăn cản con đường thống nhất vũ trụ của ngươi nữa!”
“Vậy bại thì sao?” Lạc Nam nhíu chặt chân mày, trong lòng cũng cảm thấy áp lực.
Bởi vì nhân vật thiên tài bên phía đối phương là kẻ nằm ngoài vũ trụ này, lại được cử ra để chiến đấu với cường giả đệ nhất Tiên Giới như mình hiện tại, độ khủng bố không cần phải nói.
Bụt nặng nề gằn từng chữ:
“Ngươi phải chết!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon.
Truyện khác cùng thể loại
541 chương
116 chương
31 chương
28 chương