Con Đường Bá Chủ
Chương 1334 : Đại Náo Băng Phượng Giới
Đối với thế giới mạnh được yếu thua, khi kẻ mạnh có quyền uy tuyệt đối như thế này, đôi khi cần chứng minh được sức mạnh của chính mình.
Ngươi càng mạnh, càng cường thế và bá đạo sẽ càng được người khác tôn trọng, ngưỡng mộ.
Ngược lại ngươi tỏ ra khách khí, lễ độ…có đôi lúc sẽ khiến người khác xem thường ngươi, cho rằng ngươi dễ bắt nạt, là quả hồng mềm mà ai cũng có thể bóp.
Bởi vì Thiếu Đế Chi Chiến bị phong tỏa tin tức, số người biết đến cái tên Lạc Nam thật sự ít ỏi đến mức đáng thương, cho rằng hắn chỉ là một Thiếu Chủ vô danh của Thiên Đế Cấp Thế Lực với tích lũy 8000 năm ngắn ngũi.
Vốn Lạc Nam cũng chẳng thèm bận tâm mấy đến chuyện này, nhưng hôm nay hắn lại nhận ra khuyết điểm của người không có danh tiếng.
Nếu đám thiên tài Phượng Hoàng Tộc biết được biểu hiện của hắn ở Thiếu Đế Chi Chiến, thử hỏi bọn hắn có can đảm đứng ra khiêu chiến không?
Khi đó mâu thuẫn sẽ không phát sinh, càng không kéo theo nhiều hệ quả như hiện tại.
Bất quá, Lạc Nam vẫn luôn là hắn…
Là một kẻ không muốn gây phiền nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền.
Không phục? đánh cho ngươi phục.
Chưa biết đến tên của ta? đánh cho ngươi biết.
Vừa nghĩ đến đây, lại chứng kiến công kích của hai tên trưởng lão Băng Phượng Tộc đánh tới, Lạc Nam môi nở nụ cười lãnh khốc.
Thất môn bên trong Bát Môn Độn Giáp mở ra, toàn thân Lạc Nam như được bùng nổ, sức mạnh thân thể đạt đến một mức độ khủng bố, từ các giác quan, mạch máu, xa thịt, xương cốt cho đến khả năng tác động lên không gian thăng tiến một cách khó tin.
Sau khi thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công cải tiến, Bát Môn Độn Giáp lúc này đã đạt đến Đế Cấp Thể Thuật.
Không cần mở Tử Môn, chiến lực của Lạc Nam cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Ở mỗi cánh tay, hai mươi đường Hồng Hoang Tiên Văn nổi cộm lên, tổng cộng là bốn mươi đường Tiên Văn, lại thêm Bá Lực bao phủ nắm đấm.
Chưa dừng lại ở đó, Chiến Vực bùng nổ mà ra.
Lạc Nam như một vị chiến thần, đối mặt với đôi Băng Hoàng Vũ Dực của hai vị Thiên Yêu Đế, hắn không lùi mà tiến, hai tay đồng loạt đấm ra:
“Bạo Tinh Quyền!”
Một quyền có thể nghiền nát một hành tinh.
ĐÙNG ĐÙNG…
Trong ánh mắt trợn tròn của toàn thể Băng Hoàng Tộc, Băng Hoàng Vũ Dực do hai vị trưởng lão đánh ra bị Lạc Nam đấm văng thành từng mảnh, như thủy tinh vỡ vụn tung bay khắp bầu trời.
“Hắn…hắn còn là người sao??”
Một đám Đế Tử còn trong Lưới Hồn nhìn thấy tình cảnh này, lần thứ n cảm thấy hoài nghi nhân sinh…à không phượng sinh.
Lạc Nam lấy ít địch nhiều, đem tất cả thiên tài như bọn hắn bắt giữ.
Lạc Nam vượt cấp, đem Thiếu Chủ của Băng Phượng Tộc trọng thương.
Những điều này, bọn hắn mặc dù hãi hùng…nhưng còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Nhưng mà đến khi Lạc Nam dễ dàng nghiền nát công kích của hai vị Địa Yêu Đế…bọn hắn thật sự chết lặng.
“Kẻ này…kẻ này…sợ rằng so với Phượng Cửu Huyền Đế Nữ còn yêu nghiệt hơn!” Hai vị trưởng lão của Băng Hoàng Tộc cũng không tránh khỏi sự khiếp sợ.
Vô pháp hình dung tâm tình của mình vào lúc này.
Băng Hoàng Vũ Dực chính là Đế Kỹ Trung Phẩm, bọn hắn tự tin kết hợp thi triển, dù là cường giả trong cùng cấp cũng phải chật vật chống cự.
Nào giống như tiểu tử này, hai quyền đã đem công kích của bọn hắn ma diệt?
Nhưng không có thời gian để khiếp sợ, bởi vì thân ảnh của Lạc Nam đã biến mất ngay tại vị trí cũ, dưới chân hắn có Dị Lôi vừa mới lóe lên.
Huyễn Ảnh Lôi Đình trợ giúp chủ nhân nhanh như ảo ảnh.
Bằng vào tốc độ không kém chút nào so với dịch chuyển không gian, Lạc Nam xuất hiện trước mặt hai vị trưởng lão.
Không nói thêm tiếng nào dư thừa, hắn hung hăng tung đấm.
“Cuồng vọng!”
Hai Địa Yêu Đế giận tím mặt, cánh tay cũng đồng loạt tung ra, móng vuốt lạnh lẽo như hàn băng gào thét xuất hiện, lấy cứng đối cứng với nắm đấm của Lạc Nam.
ẦM ẦM…
Không gian băng liệt, hai vị trưởng lão khiếp sợ khi cảm thấy móng vuốt của mình như muốn tan vỡ, lực đạo khổng lồ từ trên người đối thủ cộng thêm Chiến Vực đầy trời, bức lui cả hai người bọn hắn.
“Mau tách ra!”
Hai vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cực kỳ ăn ý, sau lưng mọc ra đôi cánh Phượng Hoàng, thả người bay lên, tách nhau ra hai phương hướng khác biệt.
Bọn hắn nhận ra dù phối hợp cận chiến cũng không phải đối thủ của Lạc Nam, vì lẽ đó tách ra để giữ một khoảng cách, nếu Lạc Nam công kích một trong số hai người, thì người còn lại nhân cơ hội tấn công Lạc Nam.
Không thể không nói, kinh nghiệm chiến đấu của hai vị Địa Yêu Đế rất là phong phú.
Vừa mới tách ra, cả hai đồng loạt kết ấn, lạnh lẽo quát lên:
“Lĩnh Vực Hoàng Băng!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Gió rét đầy trời, tuyết bay mù mịt, bầu trời và mặt đất hóa thành hàn băng, không gian đông cứng lại.
Ở trong Lĩnh Vực Hoàng Băng, Băng Phượng Hoàng tộc sẽ được gia tăng sức mạnh, chiến lực đề thăng, vũ kỹ đánh ra uy lực có thể cộng hưởng cùng đất trời, cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng mà…vẫn chưa đủ.
Lạc Nam lạnh lùng nở nụ cười, trong lòng gầm một tiếng: “Luyện Độc Lĩnh Vực!”
“Khanh khách, khanh khách…”
Tiếng cười yêu dị của Độc Nhi vang lên giữa trời, Đế Độc Đỉnh xoay tròn dữ dội.
Vô số Đế Độc gào thét mà ra, quấn quanh xung quanh Lạc Nam, hòa vào trời đất tạo thành một vùng không gian kịch độc.
Xèo xèo xèo xèo…
Những nơi kịch độc đi qua, mọi thứ đều bị ăn mòn một cách vô cùng đáng sợ, ngay cả Lĩnh Vực Hoàng Băng cũng không ngoại lệ.
Chỉ thoáng chốc, Luyện Độc Lĩnh Vực đã hoàn toàn áp đảo Lĩnh Vực Hoàng Băng.
“Không được…” Hai vị trưởng lão biến sắc.
Theo sau đó, bọn hắn cùng lúc xuất ra một kiện Pháp Bảo có hình dạng như một cái Lồng Chim, tung ra giữa trời.
Lồng Chim biến lớn, hướng về đỉnh đầu Lạc Nam chụp xuống, muốn đem hắn nhốt vào bên trong.
Lạc Nam đang định né tránh, lại phát hiện Lồng Chim này lại phong tỏa cả không gian, đem thân thể của hắn định trụ tại nguyên chỗ.
“Hừ, đây là Đế Cấp Thược Phẩm Pháp Bảo, ngươi chạy không thoát, ngoan ngoãn chịu trói đi!” Đại Trưởng Lão Băng Phượng Tộc cười lạnh nói.
Lạc Nam bật cười, nhận thấy Tiểu Hồng Nhi đã khát khao khó nhịn.
KENG!
Ánh kiếm màu hồng chói lọi thiên không, đem màu trắng của băng tuyết ở Băng Hoàng Tộc áp đảo tuyệt đối.
Lạc Hồng Kiếm hình thể khổng lồ, lưỡi kiếm sắt lẹm, thân kiếm uy phong, màu đỏ rực như máu luân chuyển, thần dị cực kỳ.
Bên trên thân kiếm, từng đường…tường đường Hồng Hoang Tiên Văn chậm rãi hiện lên, gia trì vào bên trong.
“Không được…xin đừng!” Phượng Băng Mai nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.
Hơn ai hết ở tại nơi này, nàng biết một khi Lạc Nam xuất động thanh Kiếm này sẽ là một kết cục kinh khủng như thế nào.
Hàng loạt Đế Tử đỉnh cao trong vũ trụ đến từ các phương cự đầu đã ảm đạm dưới kiếm, ngay cả Ma Long Đế Tử cũng bị thanh Kiếm này chém đầu.
Làm sao Phượng Băng Mai không cảm thấy kinh hãi?
Đáng tiếc, mọi chuyện đã muộn!
Lạc Nam tay cầm Lạc Hồng Kiếm, hướng về Lồng Chim liên tục trảm xuống:
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tầng tầng lớp lớp Kiếm Khí tung hoành, Kiếm Vực ngưng tụ, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước.
Chưa đầy nửa khắc, Lạc Nam chém ra 30 Kiếm.
Toàn trường chỉ kịp nhìn thấy một luồng tia sáng màu hồng lóe sáng mà lên, bổ trực tiếp vào Lồng Chim Đế Cấp Thượng Phẩm.
RĂNG RẮC…
Âm thanh rạn vỡ làm da đầu của toàn trường tê dại.
Lồng Chim đứng trước mặt Lạc Hồng Kiếm như gặp phải khắc tinh.
Hàn băng vỡ vụn, một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo bị trảm thành hai nửa.
“Không thể nào…phốc!”
Hai vị trưởng lão đồng loạt phun ra máu tươi, Pháp Bảo bị phá khiến bọn hắn gặp phản phệ không hề nhẹ.
“Câu Hồn!”
Lạc Nam ánh mắt không chút cảm tình, tu vi Hồn Đế toàn diện bạo phát.
Hồn Nguyệt Ánh phụ trợ phu quân, lập tức thi triển Linh Hồn Tăng Phúc.
Diệt Hồn Liên và Hắc Hồn Liên kết hợp, tạo thành hai lưỡi câu linh hồn, móc thẳng vào Linh Hồn hai vị trưởng lão Băng Phượng Tộc.
Lạc Nam vung tay, Câu Hồn đem bọn hắn kéo về phía mình.
“AAAAAAA”
Trong suốt quá trình này, đau đến đến tê tâm liệt phế, xém chút khiến hai vị trưởng lão gặp hôn mê.
“Trời…trời ạ…” Nữ Tướng Tuyết Ưng Vệ co quắp dưới mặt đất nhìn lấy cảnh tượng hoang đường này.
Nàng đã mang về quái vật nào thế này?
Nếu hai vị Trưởng Lão xảy ra chuyện gì bất trắc, nàng thân là kẻ mang Lạc Nam vào Băng Phượng Tộc, liệu có gánh tội nổi không?
Mà Phượng Băng Mai cũng đã mất đi năng lực suy tính.
Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc mới bao lâu? Người nam nhân này đã tiến bộ đến mức độ như vậy?
“Mau buông hai vị Trưởng Lão!”
Từng âm thanh phẫn nộ liên tục vang lên, trong các Tổ Chim Băng Giá khổng lồ, từng thân ảnh Thần Thú uy nghi vượt không mà lên.
Bọn hắn chính là những Trưởng Lão khác của Băng Phượng Tộc.
Nhìn Đại Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão quá đỗi chật vật, làm sao có thể nhịn được nữa?
Nếu hôm nay không thể giải quyết kẻ này, chỉ sợ mặt mũi của Băng Phượng Tộc sẽ mất hết.
“Mau liên thủ, kết thành Hồn Phượng Băng Phong Trận!”
Tam Trưởng Lão nghiêm nghị quát.
“Kết trận!”
Trong khoảnh khắc, 12 vị Hộ Pháp và 4 vị Trưởng Lão còn lại của Băng Phượng Tộc toàn diện xuất động, giữa trán bọn hắn hiện lên một ấn ký hình băng điêu, phát ra ánh sáng cộng hưởng.
Từ Hộ Pháp đến Trưởng Lão đồng loạt kết ấn.
Băng Đế Lực từ thân thể bọn hắn gào thét mà ra, sau đó kết hợp với nhau.
GÁY GÁY GÁY…
Bốn phương tám hướng, đồng loạt có từng hư ảnh Băng Phượng Hoàng khổng lồ như đến từ thời đại nguyên thủy hiện diện mà ra.
Đó là linh hồn của các đời cường giả Băng Phượng Hoàng, nay được 12 vị Hộ Pháp và 4 vị Trưởng Lão thông qua Trận Pháp triệu hoán đi ra.
Không khí cũng đã kết băng, tất cả thiên địa tiên khí không hề ngoại lệ.
Băng Phượng Giới bị một màu trắng xóa bao phủ, người ngoài nhìn vào chỉ có thể trông thấy hư ảnh linh hồn của từng cá thể Băng Phượng Hoàng khổng lồ.
Bọn chúng tỏa ra Đế Uy cuồn cuộn, lãnh nhiên vô song, đem Lạc Nam bao vây vào trung tâm.
“Muốn chơi hội đồng? các ngươi đã gặp phải tổ tông!” Lạc Nam ngửa đầu cười dài, không hề sợ hãi khi hầu hết chúng cường giả của Băng Phượng Tộc xuất hiện.
Đan điền của hắn như sắp nổ tung, các tôn Đại Đỉnh cùng lúc gầm thét, triệu hồi Chiến Thần của bọn chúng.
Hỏa Thần Tướng.
Băng Thần Tướng.
Mộc Thần Tướng.
Lôi Thần Tướng.
Thổ Thần Tướng.
Quang Thần Tướng.
Phong Thần Tướng.
Hắc Ám Thần Tướng.
…
Nối liền không dứt, từng vị Thần Tướng khổng lồ được ngưng tụ từ các loại Dị Thuộc Tính hùng mạnh hiện thế.
Bọn hắn như những vị thần hộ mệnh, sừng sững sau lưng Lạc Nam.
Toàn bộ Băng Phượng Giới oanh động, không gian phá toái trước khí tức tỏa ra từ Thần Tướng Vệ Hồn.
“Cho bọn hắn biết thế nào là hội đồng!” Lạc Nam tay nâng Lạc Hồng Kiếm điểm ra, như chỉ điểm giang sơn, uy lăng thiên hạ.
Đã sớm chờ mệnh lệnh này.
Phong Nhi, Hỏa Nhi, Quang Nhi, Ám Nhi chúng nữ mắt đẹp tỏa sáng, thống ngự Thần Tướng của mình, nhắm đến từng hư ảnh Phượng Hồn lao đến.
Đồ sát đúng nghĩa…
Trước sự bất lực của Băng Phượng Giới, từng vị Thần Tướng như hổ nhập bầy cừu, điên cuồng chinh chiến, điên cuồng tàn phá bừa bãi.
Phốc…phốc…phốc…phốc…
Thanh âm phun máu từ 12 vị Hộ Pháp không ngừng truyền ra, kéo theo đó là các Trưởng Lão.
Bọn hắn vốn định lấy nhiều đánh ít quần công Lạc Nam, kết quả hiện tại là Lạc Nam đang quần công bọn hắn.
“Kẻ này…kẻ này…thật sự có thể lấy sức một người đại náo Băng Phượng Tộc…” Một đám Trưởng Lão nhục nhã không thôi, bị một tên tiểu bối đè ra đánh, đây sẽ là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời bọn hắn.
“Phải thỉnh Tộc Trưởng, phải thỉnh Tộc Trưởng mới có thể trấn áp kẻ này…” Đại Trưởng Lão thì thào.
“Đúng, thỉnh Tộc Trưởng ra mặt, Tộc Trưởng là Thiên Yêu Đế, chắc chắn có thể hàng phục hắn!” Toàn bộ Băng Phượng Tộc ánh mắt sáng lên.
Lạc Nam này nghịch thiên đến mấy, nhưng còn chưa đến mức có thể đối chiến Thiên Yêu Đế đi?
Ở Phượng Hoàng Đế Thiên, mỗi một vị Tộc Trưởng của các chi nhánh Kim Phượng Tộc, Lôi Phượng Tộc, Băng Phượng Tộc đều là Thiên Yêu Đế.
Bọn hắn vừa đảm nhiệm chức vụ Tộc Trưởng của các chi nhánh, vừa đảm nhiệm chức vụ Trưởng Lão ở Phượng Hoàng Tộc, địa vị chỉ dưới mỗi Phượng Nghi Nữ Đế mà thôi.
Có thể hiểu, các tộc Phượng Hoàng đều phụ thuộc vào Hỏa Phượng, tổng hợp thành một đại thế lực.
Tộc Trưởng Băng Phượng Tộc của bọn hắn là Ngũ Trưởng Lão, tu vi Thiên Yêu Đế hùng mạnh, tin chắc lật tay là có thể áp chế Lạc Nam.
“Đúng vậy, để ta nhờ phụ thân ra mặt, bắt giữ kẻ này…” Phượng Băng Cường vừa sợ vừa giận, mất đi hoàn toàn dũng khí đối mặt với Lạc Nam, chỉ đành đặt niềm tin vào trưởng bối.
“Đủ rồi!”
Chưa đợi hắn cầu cứu, thanh âm uy nghi của Băng Phượng Tộc Trưởng đã vang vọng mà lên.
“Tộc Trưởng!” Chúng Hộ Pháp và Trưởng Lão mừng rỡ.
“Phụ thân, mau trấn áp kẻ này, hắn muốn gây sự Băng Phượng Tộc chúng ta!” Phượng Băng Cường gào thét.
“Phụ thân, tất cả là hiểu lầm, Lạc Nam chỉ đến Phượng Hoàng Tộc có việc mà thôi, không phải gây chiến!” Phượng Băng Mai lấy lại tinh thần giải thích.
Nàng rất sợ phụ thân cũng động thủ với Lạc Nam, chọc giận Côn Lôn Nữ Hoàng và Tuế Nguyệt Nữ Đế, gây nên đại chiến giữa Đế Thiên Giới, hậu quả đó vô pháp tưởng tượng.
Lạc Nam cảm nhận được khí thế của Băng Phượng Tộc Trưởng, sắc mặt trầm xuống, hắn không ngại chiến với cả Thiên Yêu Đế.
Ngẩng đầu nhìn lên, Lạc Nam lập tức sững sờ.
Bởi vì hắn chứng kiến, ngoại trừ Băng Phượng Tộc Trưởng đang tiến đến trên bầu trời, ở bên cạnh hắn còn có các vị Thiên Yêu Đế khác, tất cả do một vị mỹ phụ nhân cao quý vô song dẫn đầu, phong hoa tuyệt đại khiến lòng người ngẩn ngơ.
Nàng không phải Phượng Nghi Nữ Đế thì là ai? Vậy mà đích thân đến rồi? hơn nữa còn mang theo một đám Thiên Yêu Đế.
“Mau đem thiếu chủ nhốt vào Băng Hàn Cốc tu luyện, không ổn định tâm cảnh, không thành Địa Yêu Đế không cho phép xuất quan!”
Khiến Lạc Nam ngoài ý muốn chính là, vị Băng Phượng Tộc Trưởng vừa đến không muốn chiến với hắn, trái lại phân phó đám trưởng lão bắt nhốt nhi tử của mình.
“Phụ thân…” Phượng Băng Cường sắc mặt mộng bức, xém chút nữa khóc lên.
“Hừ, không ra thể thống gì!” Phượng Băng Tộc Trưởng lạnh lùng nói:
“Nếu tâm tính của ngươi sánh bằng một nửa muội muội ngươi, đã sớm thành Địa Yêu Đế từ lâu rồi!”
Đám trưởng lão nhận ra tộc trưởng thật sự tức giận, vội vàng khiên Phượng Băng Cường như chó chết chạy đi trong tiếng la ó của hắn.
Không gian rất nhanh đã im ắng trở lại.
Phượng Nghi Nữ Đế nhìn lấy Băng Phượng Giới sắp bị lật úp, không chút biểu tình.
Tầm nhìn đảo đến các tôn Thần Tướng khổng lồ đứng giữa thiên địa, một đôi mắt phượng dựng lên dừng lại trên thân Lạc Nam, môi đỏ nhẹ mở:
“Côn Lôn Thiếu Chủ uy phong đã đủ, còn muốn đánh tiếp sao?”
Truyện khác cùng thể loại
541 chương
116 chương
31 chương
28 chương