Con Đường Bá Chủ
Chương 1305 : Hồn Đế!
“Muốn gặp ta?”
Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, trong lòng cũng có chút chột dạ.
Tam Trưởng Lão là nhân vật cấp Thiên Ma Đế, mặc dù hắn đã có được trí nhớ của Chấn Hào, biết cách hành xử…nhưng có trời mới biết liệu Tam Trưởng Lão có nhìn ra manh mối nào hay không.
Dù sao thời gian nhập vai quá ngắn, Tam Trưởng Lão lại cùng Chấn Hào quá mức quen thuộc.
Có những thứ Lạc Nam có thể ngụy trang một cách hoàn mỹ, nhưng cũng có những thứ hắn không tài nào bắt chước Chấn Hào trong thời gian ngắn, chẳng hạn như Đao Vực…
Hắn đang muốn kiểm tra chiến lợi phẩm thu hoạch được lần này, không ngờ bị lão già kia muốn gặp mặt.
Bất quá nước đến đất chặn, quân đến tướng ngăn…tùy cơ ứng biến vậy.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam lên tiếng cáo từ Dược Bắc, hướng về Đao Cương Cung bay đến.
Ở Tru Tiên Điện, mỗi một vị Trưởng Lão đều có được phạm vi lãnh thổ riêng của mình, bên trong có thể là gia tộc, truyền nhân hay hậu bối hay thuộc hạ dưới trướng ở cùng.
Tam Trưởng Lão La Cương cả đời đam mê Đao Đạo nên không lập gia đình, đệ tử cũng chỉ thu nhận một mình Chấn Hào.
Vì thế so với nơi ở của các vị trưởng lão khác, Đao Cương Cung có phần vắng vẻ, ngày thường chỉ có La Cương, Chấn Hào, ba vị Hộ Pháp và một đám thuộc hạ tâm phúc ở lại.
Lạc Nam vừa bước vào Đao Cương Cung, một cổ duệ khí uy mãnh sắt bén đập thẳng vào trong mặt.
Hắn biết đây là hiệu quả mà Đao Trận mang lại, loại Trận Pháp có thể hỗ trợ người luyện Đao dễ dàng lĩnh ngộ Đao Ý, đối với việc tu thành Đao Vực cũng có lợi ích nhất định.
Đáng tiếc, Lạc Nam không sử dụng Đao, Đao Trận mang đến tinh túy ở trước mặt hắn chẳng khác nào đàn gãy tai trâu.
Phần phật…
Có tiếng tay áo tung bay, trước mặt Lạc Nam đã xuất hiện một lão đầu nhỏ gầy râu tóc bạc trắng.
“Minh Hộ Pháp…” Lạc Nam hướng hắn gật đầu.
Đừng nhìn lão đầu này như gần đất xa trời mà xem thường hắn, là Minh Hộ Pháp tiếng tăm lừng lẫy, tu vi đạt đến Địa Ma Đế tối đỉnh, một thân công pháp U Minh Ma Đao Công khiến vô số Tiên Đế nghe tin đã sợ tái mặt.
Đồng thời cũng là cường giả đứng thứ hai Đao Cương Cung, chỉ sau một người duy nhất là Tam Trưởng Lão.
Cấp bậc cơ bản bên trong Tru Tiên Điện phân chia như sau: Điện Chủ, Phó Điện Chủ - Nguyên Lão, Trưởng Lão, Hộ Pháp, Chấp Sự!
Về phần các hậu bối như Chấn Hào, tùy vào thân phận của trưởng bối mà địa vị cao thấp khác nhau.
Giống như Tru Tiên Thiếu Chủ, vì hắn là con trai của Điện Chủ nên dù là Nguyên Lão hay Phó Điện Chủ gặp hắn cũng phải khách khí vài phần.
Dưới trướng của các vị Trưởng Lão đều có các Hộ Pháp trung thành, ở trong hàng ngũ Hộ Pháp của Tru Tiên Điện, Minh Hộ Pháp thực lực cũng không tệ chút nào.
Nghe nói Minh Hộ Pháp trước đây là tán tu, từng đắc tội một cái Thiên Ma Đế Cấp Thế Lực, là chính Tam Trưởng Lão đã đứng ra hòa giải, bỏ một cái giá không nhỏ để cứu lấy mạng hắn.
Từ đó về sau, Minh Hộ Pháp gia nhập Tru Tiên Điện, lại như chó trung thành dưới chân Tam Trưởng Lão, dù có một vài Nguyên Lão nhìn trúng thực lực của hắn, muốn thu làm thuộc hạ nhưng không thành.
Chấn Hào ở trước mặt Minh Hộ Pháp cũng chẳng dám kiêu căng, Lạc Nam chắp tay cười hỏi:
“Minh Hộ Pháp, không biết sư phụ muốn gặp ta có chuyện gì?”
“Liên quan đến Hắc Thị!” Minh Hộ Pháp lời ít ý nhiều đáp.
“Đa tạ…” Lạc Nam gật đầu, tiến thẳng vào bên trong.
“Tham kiến Đế Tử!”
Trong suốt đường đi, vô số người hầu, thị nữ quỳ một chân xuống đất hướng hắn hành lễ.
Lạc Nam âm thầm đánh giá, trong lòng cảm thán không thôi.
Những người hầu, thị nữ này tu vi kém nhất cũng là Ma Vương, đặt ở Trung Tiên Giới cũng là một phương cự phách, nhưng bên trong Tru Tiên Điện lại hèn mọn đến như vậy.
Điều này đồng nghĩa, tu sĩ bình thường ở Tiểu Tiên Giới, Trung Tiên Giới ngay cả tư cách làm người hầu cũng không có.
Đây là sự chênh lệch trần trụi về đẳng cấp…
“Đế Tử, nô gia rất nhớ chàng a…” Ba tên thị nữ dung nhan thanh tú, ăn mặc cao quý không hề quỳ gối, ngược lại thản nhiên đến gần, dùng thân thể mềm mại áp sát Lạc Nam.
“Ta đi gặp sư phụ, không phải lúc bông đùa!” Lạc Nam nghiêm mặt quát.
“Nô gia biết sai…” Ba thị nữ biến sắc, vội vàng cáo lui.
Lạc Nam thở dài một tiếng, đây là ba thị nữ được Chấn Hào sủng ái, có thể xem như tiểu thiếp của hắn.
Dù sao Chấn Hào cũng là một nam nhân chân chính, có chút nữ nhân để giải tỏa cũng là bình thường, tuy nhiên tình nhân trong mộng của hắn một mực vẫn luôn là Lãnh Vận Du.
Quát lui ba thị nữ, trong ánh mắt kính sợ của đám người, Lạc Nam rốt cuộc tiến vào trung tâm đại điện.
Ở tại nơi này, hắn nhìn thấy bóng lưng cường tráng của một nam tử trung niên.
Chỉ thấy đây là một nhân vật có thể hình cao lớn, khí phách ngông cuồng tùy ý, dù chỉ là bóng lưng cũng ẩn chứa một cổ khí thế cương mãnh bất phàm.
Ở bên cạnh hắn, một thanh Đại Đao cắm thẳng xuống mặt đất, thân Đao đen kịch với từng tia huyết sắc cấu thành hoa văn, lưỡi đao sắt bén như khuyết nguyệt, khí tức thu liễm đến cực hạn như tiềm long tại uyên, một khi thức tỉnh là phải thấy máu.
Lạc Nam biết, đây là Tam Trưởng Lão – Đao Đế La Cương, Đại Đao kia chính là Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo – Huyết Ẩm.
Hiển nhiên với nội tình của Tru Tiên Điện, Đế Cấp Cực Phẩm cũng không phải là hàng phổ biến, ngay cả Tam Trưởng Lão cũng chỉ sở hữu Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo mà thôi.
Bất quá dù là như vậy, kết hợp với các tầng Đao Vực hùng mạnh, đại danh của Tam Trưởng Lão cũng là vang vọng Ma Giới.
ẦM!
Đúng lúc này, Huyết Ẩm bất chợt rung lên, một cổ Đao Khí nặng nề như núi hướng về Lạc Nam trấn xuống.
Lạc Nam sắc mặt hơi đổi, chỉ là Đao Khí của Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo mà cũng dám ra oai trước mặt hắn?
Nếu là bình thường, Lạc Nam không ngại lấy ra Tiểu Hồng Nhi nhai sạch cây đao tanh hôi mùi máu này.
Bất quá hiện tại hắn là Chấn Hào, đành phải giả vờ sắc mặt nghiêm nghị, Ma Lực bộc phát ngăn cản, vô thức lùi lại một chân.
“Ừm…không tệ…” Tam Trưởng Lão nhàn nhạt lên tiếng, bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn Huyết Ẩm để nó bình tỉnh lại.
Hắn quay mặt lại nhìn lấy Lạc Nam, một đôi mắt tang thương và thâm thúy nhàn nhạt mở miệng:
“Trước đây phải dùng Đao Vực mới chống lại được khí thế của Huyết Ẩm, hiện tại đã không cần…xem ra chiến lực của tiểu tử ngươi có tiến bộ…”
“Nhờ sư phụ và Huyết Ẩm chỉ dạy, đệ tử đối với Đao Khí mạnh mẽ đã có khả năng kháng cự nhất định…” Lạc Nam chắp tay, không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong mắt lại hiện lên một tia đắc ý.
Biết tính cách của đệ tử vẫn còn hiếu thắng, La Cương cảm thấy bình thường, lúc này khí thế kéo căng, giọng điệu cường hoành:
“Vi sư đã nghe Huyền Hộ Pháp kể lại chuyện lần này, đám Hắc Thị thật là ăn gan hùm mật báo!”
Lạc Nam nghe vậy cũng là siết chặt nắm tay, vô cùng nhập vai nghiến răng nói:
“Hắc Thị lấy lớn hiếp nhỏ, nếu không phải lão cẩu Hắc Hàn đuổi đến, chúng ta đã giải quyết sạch sẽ!”
“Cũng nhờ thần uy một kích toàn lực mà sư phụ ban cho, đệ tử mới có thể cầm chân Hắc Hàn, thành công mang theo hai vị Hộ Pháp bỏ trốn…”
Nghe hắn trong lời nói ẩn chứa ca tụng một đao của mình, La Cương âm thầm hài lòng, nhưng vẫn nhíu mày, ý vị thâm trường nói:
“Chuyện của gia tộc ngươi vi sư không muốn quản, nhưng nên nhớ dưới trướng của bổn Đế không được phép có phế vật, ta đã hạ lệnh cho U Hộ Pháp rút trở về!”
Lạc Nam vội vàng rùng mình, trong lòng lại là buồn cười, rõ ràng La Cương đã không hài lòng với việc Chấn Hào sắp xếp một vị Hộ Pháp đi làm bảo tiêu cho Chấn Khương, còn ám chỉ Chấn Khương là phế vật.
“Đệ tử tuân theo sư phụ sắp xếp…” Hắn chắp tay kính cẩn.
“Tốt!” La Cương gật đầu: “Ngươi cũng sắp thành hiền tế của Ma Đình, khi đó có bổn Đế và Ma Đế làm chỗ dựa, thân phận và địa vị biến đổi như trời và đất, không cần vì một gia tộc mà tự làm phiền mình…”
Lạc Nam cúi đầu, một bộ thụ giáo lắng nghe.
“Lui đi…”
La Cương nhấc lên Huyết Ẩm: “Chuẩn bị cho tốt, ngày mai hướng Ma Đình xuất phát!”
“Đệ tử biết…” Lạc Nam sắc mặt sáng rực, hai mắt ngập tràn chờ mong.
La Cương thấy vậy lắc đầu, cho rằng tiểu tử này là đang thèm muốn Lãnh Vận Du.
Nào biết Lạc Nam trong đầu lúc này chỉ toàn là thân ảnh của Lãnh Nguyệt Tâm.
Xa cách lâu như vậy, rốt cuộc hắn sắp gặp lại nàng…
…
Gian phòng của Chấn Hào…
Lạc Nam ngồi xếp bằng trên giường, Nghịch Chuyển Tiên Ma triển khai, Tỏa Thiên Hắc Ám lấy hình thái Ma Lực bao phủ xung quanh, ngăn cản có người thăm dò đột ngột.
Kiểm kê chiến lợi phẩm…
“Hai kiện Pháp Bảo Đế Cấp Thượng Phẩm, năm kiện Pháp Bảo Đế Cấp Trung Phẩm, Ôn Hồn Liên năm cánh, 7 Lập Ma Quả, Lập Ma Thụ cây non và một pho tượng…”
Lạc Nam xem xét những vật phẩm đáng lưu ý nhất mình đạt được…
Không chút do dự, hắn kích hoạt Gia Tốc Trận trong phòng của Chấn Hào, đem thời gian gia tốc gấp ba chục lần so với thời gian thực.
Ngấu nghiến nhai nuốt sạch sẽ cả 7 Lập Ma Quả!
ẦM ẦM ẦM!
Ma Đỉnh như ăn phải chất kích thích rung động ầm ĩ, Hồng Hoang Ma Văn gào thét lên, tham lam hấp thụ Ma Lực tinh khiết khổng lồ bên trong Lập Ma Quả.
Rất nhanh, số lượng Hồng Hoang Ma Văn chậm rãi gia tăng…
42…43…44…44….
Từ 42 đường Hồng Hoang Ma Văn gia tăng đến 44 đường Hồng Hoang Ma Văn.
7 Lập Ma Quả chỉ khai mở ra thêm 2 đường Ma Văn.
Lạc Nam thấy cảnh này cũng phải hít một hơi khí lạnh, cũng may lần này đã đạt được cây non của Lập Ma Quả, bằng không để mình và chúng nữ gia tăng số Ma Văn sau này không biết tiêu hết hao bao nhiêu tài sản, sợ rằng Nguyên Thạch cũng trụ không nổi.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam không chút chần chờ lấy ra Ôn Hồn Liên, bỏ vào trong miệng nuốt xuống.
Ôn Hồn Liên vừa tiến vào đan điền lập tức bị Hồn Đỉnh hấp thu.
Theo sau đó, chỉ nghe Hồn Nguyệt Ánh sung sướng rên rỉ một tiếng cực kỳ mê người.
Nàng điều khiển Hồn Đỉnh, Ôn Hồn Liên bảy cánh và Diệt Hồn Liên năm cánh nhanh chóng xuất ra, điên cuồng tham lam và cắn nuốt đóa Ôn Hồn Liên năm cánh vừa mới gia nhập.
Hiển nhiên dù mang công dụng khác nhau nhưng bản chất là tài nguyên Linh Hồn nên không chỉ một mình Ôn Hồn Liên mà cả Diệt Hồn Liên cũng có thể hấp thụ.
Trước tình cảnh này, Linh Hồn của Lạc Nam ngày càng tinh khiết, ngày càng mạnh mẽ…tu vi Hồn Tu chậm rãi đề thăng một cách chắc chắn.
Ôn Hồn Liên bảy cánh hiện có lột xác, tiến hóa thành Ôn Hồn Liên tám cánh.
Diệt Hồn Liên năm cánh hiện có cũng được thơm lây, hơn nữa tiến hóa thành Diệt Hồn Liên bảy cánh.
Chúng nó lại dung nhập vào trong Hồn Đỉnh, kích thước của tôn Đại Đỉnh trong suốt này lớn thêm một vòng, Hồn Nguyệt Ánh mắt đẹp đầy vẻ tự hào.
Con mắt phải của Lạc Nam lóe lên một cái quỷ dị rồi im lặng trở lại, cảm nhận sự cường đại hoàn toàn mới đến từ Linh Hồn mình.
Hồn Tôn Viên Mãn…Hồn Đế!
Lần trước sau khi Hồn Nguyệt Ánh dung nhập Hồn Đỉnh, năng lượng của nàng đã giúp hắn đột phá Hồn Tôn Viên Mãn tối đỉnh.
Hiện tại có thêm Ôn Hồn Liên năm cánh dung nhập vào, chính thức phá vỡ gông xiềng, đạt chân vào cảnh giới Hồn Đế.
Không thể ngờ được có một ngày, Hồn Tu của Lạc Nam hắn sẽ dẫn đầu bên trong tam tu, trở thành Đế trước tiên.
Lúc này, hắn đã có thể vỗ lòng ngực tự xưng mình là Đế Cấp Cường Giả.
Hồn Đế và Khí Đế, Lạc Nam chính thức đặt chân vào hàng ngũ cao cấp của Vũ Trụ, đi đến nơi nào cũng được vô số người tôn sùng, kính ngưỡng.
“Hắc hắc hắc, thu hoạch không tồi…” Lạc Nam hài lòng cười rộ lên, nhếch miệng đầy đắc ý:
“Đám lão già thua không nổi che giấu và phong tỏa thông tin, không để việc ta trở thành top 1 Thiếu Đế Bảng lộ ra!”
“Hiện tại bổn thiếu gia thành Đế, trực tiếp siêu việt Thiếu Đế Bảng, không thèm xếp hạng trên cái bảng của đám người các ngươi!”
Đối với thu hoạch lần này, Lạc Nam cảm thấy cực kỳ không tệ…trong đó cây non Lập Ma Thụ và pho tượng bằng đất là hai thứ lấy được từ hai vị Thiên Ma Đế gửi Hắc Thị bán đấu giá, dẫn đến bọn hắn phẫn nộ cùng Hắc Hàn đại chiến, quậy tung cả Hắc Thị.
Con chuột…
Một pho tượng hình con chuột nhỏ cực kỳ sống động, nếu không phải bằng đất, có lẽ người khác sẽ cho rằng nó là vật sống chân thật.
“Lại là tượng…mỗi lần là một con vật khác nhau?” Lạc Nam chép miệng ngắm nghía con chuột trên tay.
Nhớ đến Hắc Trư cũng thường truy tìm pho tượng này, Lạc Nam hướng Đế Vũ Phong Ảnh dò hỏi:
“Phong Nhi, nàng biết lai lịch đám tượng này chứ?”
Đế Vũ Phong Ảnh trong mắt hiện lên một tia suy nghĩ, lại không dám khẳng định lắc đầu.
“Kim Nhi…” Lạc Nam chuyển sang cầu cứu tiểu nha đầu, ánh mắt đáng thương.
“Hừ, dùng Thiên Cơ Bảng nha!” Kim Nhi chống nạnh hừ một tiếng, dụ dỗ Lạc Nam sài càng nhiều Điểm Danh Vọng càng tốt.
“Thích thì chiều…” Lạc Nam cười haha.
Nói thật, hắn cũng tò mò về lai lịch của đám tượng đất này lâu rồi, bất quá vì cảm thấy không liên quan đến mình nên chưa điều tra.
Bất quá hiện tại Điểm Danh Vọng vẫn còn không ít, chẳng ngại thỏa mãn trí tò mò một phen.
“Thiên Cơ Bảng, dò xét cụ thể cho ta lai lịch và tất cả bí mật ẩn sau những pho tượng này…” Lạc Nam hướng trong lòng hạ lệnh.
“Keng, dò xét cụ thể sẽ tiêu hao 600 tỷ Điểm Danh Vọng, ký chủ có muốn sử dụng?” Thiên Cơ Bảng lên tiếng hỏi.
Lạc Nam giật nảy mình.
Móa nó, 600 tỷ Điểm Danh Vọng? nhiều hơn cả tin tức về nơi luyện hóa Huyết Mạch Nghịch Long?
Bất quá đã đến nước này, Lạc Nam không ngại cắn răng quát:
“Tiến hành dò xét, chấp nhận tiêu hao!”
“Keng, bắt đầu dò xét thiên cơ, Điểm Danh Vọng khấu trừ 600 tỷ!”
…
Chúc cả nhà trưa thứ bảy vui vẻ.
Truyện khác cùng thể loại
541 chương
116 chương
31 chương
28 chương