Con Đường Bá Chủ

Chương 1247 : Hắc Trư Nghi Hoặc

“Ồ?” Hắc Trư lại lần nữa tò mò. Chiến lực của Hầu Ca vô cùng kinh khủng, người nào đủ tư cách có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú ở Thiếu Đế Chi Chiến? Chẳng lẽ là Quỷ Đỏ? Có khả năng a, dù sao Quỷ Đỏ cũng lấy danh nghĩa Đế Tử của Chiến Mệnh Cung xuất hiện, mà Chiến Mệnh Cung là thế lực vô cùng thần bí từ trước đến nay, năm đó Hầu Ca cũng có giao lưu qua lại vài lần, tò mò về Đế Tử của Chiến Mệnh Cung cũng là điều hợp lý. “Bất quá…nếu để Hầu Ca biết ngay cả Quỷ Đỏ cũng phải về nhì, không biết sẽ có cảm tưởng gì…” Hắc Trư trong lòng hài hước, ra vẻ thần thần bí bí đáp: “Thiếu Đế Chi Chiến kỳ này có thể nói là đặc sắc tuyệt luân, ngươi chắc chắn không lường trước được quán quân sẽ là ai…” “Ồ…” Tôn Hầu Tử sắc mặt hứng thú, bỗng nhiên cầm Như Ý Kim Cô Bổng hướng đầu Hắc Trư đập xuống. Lần này có cả mấy loại Vực theo cùng, trực tiếp đem heo mập toàn thân định trụ. PHỐC! Hắc Trư chỉ cảm thấy đầu nổ đom đóm, có vô số ngôi sao nhỏ xoay tròn trên đỉnh đầu, u lên một cục to tướng. “Heo mập chết bầm, dám úp úp mở mở trước mặt lão Tôn? Lâu ngày không ăn gậy khiến ngươi ngứa da?” Tôn Hầu Tử cười lạnh nói. Hắc Trư trong lòng thầm mắng một tiếng khỉ đột, ngoài mặt cười hề hề làm lành: “Hầu Ca đừng nóng, chuyện như thế này phải xem từ đầu đến cuối mới thú vị, biết trước kết quả không hay…” “Tiểu đệ có Lưu Ảnh Ngọc thu lại toàn bộ quá trình vòng cuối của Thiếu Đế Chi Chiến, để lát nữa cho Hầu Ca xem!” “Vậy còn nghe được!” Tôn Hầu Tử hừ một tiếng, tiếp tục quan sát quá trình Thải Quỳnh Dao độ kiếp. Hắc Trư cũng đưa mắt nhìn lên thiên không, thầm nghĩ từ bao giờ Vạn Yêu Thánh Địa đào ra được huyết mạch Cửu Thải Thôn Thiên Xà thuần túy đến như vậy… Bất quá, nếu có người để ý ánh mắt của Hắc Trư lúc này, sẽ phát hiện khi nó nhìn về Thải Quỳnh Dao đơn thuần chỉ là ánh mắt tán thưởng mà trưởng bối dành cho hậu bối, hoàn toàn không có vẻ đê tiện vô liêm sĩ như lúc bình thường. Mặc dù con heo này háo sắc, nhưng nó là một người cực kỳ có nguyên tắc… Thải Quỳnh Dao là đệ tử của Cửu tỷ, đồng nghĩa với là hậu bối của nó mà thôi. ! Thời gian nhanh chống trôi qua, Đế Kiếp giữa thiên không chậm rãi tiêu tán. Thải Quỳnh Dao toàn thân tràn ngập sức mạnh, tu vi dừng bước trước ngưỡng Đại Yêu Đế. Mặc dù người thành công đột phá đại cảnh giới chính là nàng nhưng trong đôi mắt đẹp của Thải Quỳnh Dao vẫn còn hiện lên cảm giác khó tin. Hiển nhiên, ngay cả chính nàng cũng không ngờ đến một giọt Huyết Mạch lại có thể khiến bản thân mình tiến bộ nghiêng trời lệch đất đến như vậy. Từ Yêu Tôn trở thành Đại Yêu Đế, từ Thất Thải Thôn Thiên Xà trở thành Cửu Thải Thôn Thiên Xà, thức tỉnh cả Công Pháp tối cao trong bộ tộc, lĩnh ngộ Thần Thông độc hữu của tổ tiên. Tiềm lực gia tăng, thiên phú gia tăng, tu vi gia tăng, chiến lực gia tăng. Điều này đối với bất kỳ Thần Thú nào mà nói cũng là sự lột xác khủng bố. Nghĩ đến tất cả những điều này là do một nam nhân mang đến cho mình, trong lòng Thải Quỳnh Dao hiện lên cảm giác là lạ, hình bóng của hắn xuất hiện trong tâm trí, môi hồng lẩm bẩm: “Ta tiến bộ nhanh như vậy, chắc có thể đuổi kịp bước chân ngươi…” “Haha, chúc mừng tiểu công chúa Vạn Yêu Thánh Địa, thực lực đại tăng, càng thêm xinh đẹp…” Các Trưởng Lão tiến đến vây quanh, từng khuôn mặt tràn đầy tự hào và kinh hỉ. “Tất cả là nhờ Huyết Mạch mà Lạc công tử ban tặng, Quỳnh Dao chỉ may mắn mà thôi!” Thải Quỳnh Dao nhoẻn miệng cười rạng rỡ. “Haha, Huyết Mạch là một chuyện, có thành công tiếp nhận Huyết Mạch hay không lại là chuyện khác…” Tôn Hầu Tử nghiêm trang bước đến, động viên nói: “Quỳnh Dao ngươi không cần khiêm tốn mà phủ nhận nỗ lực của mình!” “Hầu thúc thúc!” Thải Quỳnh Dao cong môi nhìn lấy Tôn Hầu Tử, nói: “Quỳnh Dao so với thúc thúc còn kém xa lắm, cần các vị trưởng bối dạy bảo nhiều hơn!” “Trẻ nhỏ dễ dạy!” Đám lão già khoái chí gật gù. “Hắc hắc, hôm nay là ngày vui của chúng ta, mau tổ chức đại yến, Trư gia đã mấy ngày không ăn gì!” Hắc Trư cười tủm tỉm nhìn sang Tôn Hầu Tử, thèm nhỏ dãi nói: “Hầu Ca, chỗ của ngươi còn Bàn Đào Quả không?” “Vị này là…” Thải Quỳnh Dao ánh mắt cổ quái nhìn lấy Hắc Trư, nàng chưa từng thấy Yêu Thú nào xấu đến như vậy, lại còn cái quần lót màu hồng phấn kia thật sự không tạo ấn tượng tốt cho nữ nhân a. “Đừng để ý đến hắn!” Tôn Hầu Tử không thèm đếm xỉa Hắc Trư nói. Vì phần lớn thời gian trước đây của Hắc Trư đều ở trạng thái ngủ say nên không có tìm đến Vạn Yêu Thánh Địa, số lần ít ỏi tiến đến đều bị Cửu Tỷ ngăn cách không để đồ nhi của mình tiếp xúc với con heo hư hỏng này. Cho nên Thải Quỳnh Dao không hề nhận biết Hắc Trư, nhưng Hắc Trư lại có thể nhận biết nàng. “Hầu Ca, mặt mũi của Trư gia đều bị ngươi làm mất hết!” Hắc Trư bất mãn, nhìn sang Thải Quỳnh Dao tự tin giới thiệu: “Ta là tiểu đệ của Cửu tỷ và Hầu Ca, tiểu nữ ngươi có thể gọi Trư Gia thúc thúc!” Thải Quỳnh Dao âm thầm giật mình, bất quá nhìn sang Thánh Chủ và các vị trưởng lão không hề phủ nhận lời của Hắc Trư, nàng đành đè nén cảm giác nghi hoặc trong lòng, hướng về Hắc Trư khách khí gật gật đầu: “Thúc thúc tốt!” Nhưng mà ngay lúc này, Thải Quỳnh Dao đột nhiên nhớ lại một chuyện…đó là lúc nàng và Lạc Nam chạm mặt lần đầu tiên. Ngày đó, nàng nghe theo lệnh của sư phụ đến Thiên Địa Hội mua lấy pho tượng đất có hình con Mèo, đáng tiếc đã bị Lạc Nam nhanh tay mua trước. Thải Quỳnh Dao lấy danh nghĩa được một vị tiền bối nhờ vả, muốn dùng giá cả đắt gấp mấy lần để mua lại pho tượng con Mèo nhưng bị Lạc Nam từ chối, hắn còn hỏi nàng một câu hết sức kỳ quái: “Tiền bối của các ngươi có phải là một con Heo?” Thải Quỳnh Dao lập tức liền nổi giận, bởi vì người nhờ nàng mua pho tượng chính là sư phụ của mình, sư phụ vốn là Thần Thú Cửu Đầu Xà, một tuyệt đại giai nhân khiến cả nàng cũng phải ngưỡng mộ, Lạc Nam lại dám liên tưởng đến heo? Nhưng giờ khắc này, khi chứng kiến Hắc Trư xưng đệ gọi huynh với Hầu thúc thúc, còn thừa nhận là tiểu đệ của sư phụ mình, Thải Quỳnh Dao đã hiểu vì sao lúc đó Lạc Nam hỏi một câu như vậy. “Xem ra Lạc công tử cũng từng đụng độ vị Trư thúc thúc này, và Trư thúc thúc cũng muốn tìm kiếm pho tượng…” Thải Quỳnh Dao trong lòng dâng lên cảm giác tò mò: “Vì sao Hầu thúc thúc, Trư thúc thúc và cả sư phụ đều muốn tìm những pho tượng? chúng có liên quan gì sao?” “Được rồi, Quỳnh Dao thành công đăng Đế, quả thật là chuyện đáng mừng…” Tôn Hầu Tử cũng là nhân vật ham chơi, vội vàng phân phó nói: “Lập tức thiết yến toàn Thánh Địa, chúng yêu say sưa ba ngày ba đêm!” “Tuân mệnh!” Chúng trưởng lão vui vẻ lĩnh mệnh, nhanh chóng chia nhau hành động. … Vạn Yêu Thánh Địa tưng bừng náo nhiệt. Thải Quỳnh Dao là nhân vật chính của buổi tiệc, ngồi ở trung tâm lại có chút rầu rỉ kèm lo lắng: “Sư phụ vì sao bế tử quan, liệu có nguy hiểm gì hay không?” Bế tử quan là cách gọi của một người bế quan để làm một việc gì đó cực kỳ quan trọng, một khi chưa hoàn thành dù đến chết cũng sẽ không xuất quan. Sư phụ đang yên đang lành tuyên bố bế tử quan, làm sao Thải Quỳnh Dao có thể không lo lắng? Ngay cả Hắc Trư cũng giật mình nhìn Tôn Hầu Tử nói: “Cửu tỷ chẳng lẽ muốn tự mình chữa trị, khôi phục thực lực Thiên Yêu Đế? với trạng thái nghiêm trọng của nàng, không có vật phẩm thần kỳ phụ trợ…rất khó a!” Chúng trưởng lão hai mặt nhìn nhau… Bọn hắn luôn cảm thấy việc Cửu Thánh Chủ đột nhiên muốn bế tử quan rất có khả năng liên quan đến sự kiện ngày đó…Lạc Nam đột nhiên xông vào Thánh Địa, lại còn cùng Nhị Thánh Chủ đại chiến một trận. Bất quá Thánh Chủ đã nghiêm dặn không được nhắc đến chuyện này, bọn hắn đành nuốt tò mò vào trong bụng. “Các ngươi không cần lo lắng, lần này bế quan…Cửu Tỷ có nắm chắc xác suất thành công cực lớn!” Tôn Hầu Tử khoác khoác tay: “Bằng không, lão Tôn mới là người còn lo lắng hơn các ngươi!” Đám người gật đầu, quả thật là như vậy…nếu thật sự Cửu Thánh Chủ gặp chuyện gì nguy hiểm, chỉ sợ người phát cuồng trước tiên chính là Nhị Thánh Chủ, làm sao hắn có thể bình tĩnh như lúc này? Thải Quỳnh Dao nghe vậy cũng nhu nhuận tán thành, bất quá vẫn có chút tiếc nuối vì tiến bộ của mình không được sư phụ tận mắt chứng kiến. Duy chỉ có Hắc Trư là tròng mắt đảo liên tục. Trực giác cho hắn biết Hầu Ca và Cửu Tỷ có điều gì đó đang ẩn giấu tất cả mọi người. Huynh đệ tỷ muội quá mức hiểu rõ lẫn nhau, Hắc Trư mới không dễ dàng bị vài lời của Hầu Ca qua mặt. Tính cách của Hầu Ca vốn là thẳng tính ương ngạnh, có chuyện gì đều lựa chọn nói thẳng, rất ít khi úp úp mở mở như nguyên nhân khiến Cửu Tỷ phải bế tử quan lần này. Điều đó chứng tỏ việc Cửu Tỷ bế tử quan có ảnh hưởng rất lớn, lớn đến mức khiến Hầu Ca phải lựa chọn đi ngược lại tính cách của mình. “Quỳnh Dao thành Đế, bỏ lỡ cơ hội tham gia Thiếu Đế Chi Chiến lần này, âu cũng là điều đáng tiếc!” Một vị Trưởng Lão uống rượu than thở nói: “Đám tiểu Yêu hiện tại đều là loại không nên thân, chúng ta không tự tin để bọn nó đại diện Vạn Yêu Thánh Địa ra mặt!” “Nhắc đến Thiếu Đế Chi Chiến, lần này thật sự là quỷ dị, ngay cả thứ hạng trên Bảng cũng cực kỳ bí mật, ngay cả lão phu muốn tìm hiểu cũng chẳng có đầu mối!” Nhị Trưởng Lão không vui hừ lạnh: “Muốn biết kết quả, phải bỏ giá cao mua tin tức từ Thiên Địa Hội!” “Không cần tò mò!” Tôn Hầu Tử khoác tay, nhìn Hắc Trư cười tủm tỉm: “Đến lúc cho ngươi thể hiện!” Hắc Trư cũng không câu giờ, lập tức lấy ra Lưu Ảnh Ngọc, trình chiếu lên cho tất cả mọi người mở mang tầm mắt. Việc giữ bí mật Thiếu Đế Chi Chiến của đám thế lực kia nó xem như cái rắm, trong lòng khinh bỉ vô cùng. Đều là một đám già đầu nhưng thua không nổi mà thôi. Theo hình ảnh từ Lưu Ảnh Ngọc hiện lên, toàn trường bắt đầu chú tâm nhìn vào màn ảnh. Bên trong đại điện dưới lòng đất, một luồng Thần Thức bí mật cũng chậm rãi tiến ra, muốn quan sát Thiếu Đế Chi Chiến. Luồng Thần Thức này vô cùng cao cấp, tại đương trường chỉ có một mình Tôn Hầu Tử đủ khả năng cảm ứng. Nhưng lần này là ngoại lệ, có thêm con Heo. “Hả? Thần Thức của Cửu Tỷ?” Hắc Trư quá đỗi giật mình, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tỉnh, nhưng trong lòng vừa mừng vừa sợ: “Nàng khôi phục tu vi luôn rồi? nàng cũng chẳng phải đang bế tử quan như Hầu Ca tuyên bố…” “Rốt cuộc là vì sao?” Hắc Trư tò mò đến cực điểm, lại phải cố sức nhẫn nhịn để không buộc miệng hỏi thăm Hầu Ca. Không ai rảnh để ý đến con heo đang nghĩ gì… Lúc này, cả đám đều tập trung quan sát… Khi nhìn thấy Lạc Nam chỉ xếp thứ 15 khi Đăng Đỉnh bắt đầu, chúng trưởng lão ở Vạn Yêu Thánh Địa cùng lúc giật mình, ngay cả Tôn Hầu Tử cũng vô cùng nghi hoặc. Với thực lực của hắn, lẽ ra không chỉ đứng 15 mới đúng chứ? Bất quá cũng may, vòng hai chưa phải là kết thúc, đám người lập tức chờ mong biểu hiện của Lạc Nam ở những trận tiếp theo. Thải Quỳnh Dao cũng siết chặt nắm tay trắng như phấn, muốn xem thử thực lực của những yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ hiện nay là như thế nào, liệu mình sau khi thành Đế có thể tranh phong một trận hay không… Thời gian dần trôi, từng cuộc chiến của Lạc Nam nổ ra. Đám trưởng lão của Vạn Yêu Thánh Địa nhìn thấy hắn thắng vài trận đầu, cả đám đều cảm thấy vô cùng bình thường, điều này mới đúng với thực lực của Lạc công tử… Nhưng càng tiến về phía sau, sắc mặt và biểu cảm của cả đám dần trở nên vô cùng đặc sắc… Mỗi một trận chiến, Lạc Nam đều khiến cả bọn phải đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, biểu lộ còn khoa trương hơn cả những Thiên Đế có mặt ở hiện trường. Khi chứng kiến Lạc Nam cường thế trảm đầu Ma Long Nhị, chúng trưởng lão đổ mồ hôi lạnh, Tôn Hầu Tử thì hưng phấn cười khoái trá. Khi nhìn thấy Lạc Nam tình chàng ý thiếp với Thiên Diệp Dao, cả đám mí mắt cuồng loạt, ra hiệu Hắc Trư gia tăng tốc độ phát của Lưu Ảnh Ngọc, chuyển cảnh. Hãm Quân Xa Luân Kiếm diệt bảy ngàn quân, phế Thống Quân Sư, hào hùng đến cực điểm, toàn bộ cao tầng Vạn Yêu Thánh Địa hưng phấn run rẩy lên. Đả Tây Phương, bại Chân Long, thắng Cổ Việt… Từng cuộc chiến đưa cảm xúc của mỗi người đạt đến cao trào…đỉnh điểm là khi cựu Top 2 và Top 1 Thiếu Đế Bảng kỳ trước lần lượt rời khỏi sàn đấu khi gặp Lạc Nam bằng các phương thức đặc biệt. Yêu nghiệt và thần bí như Lâm Tích cũng bại trận trong Sinh Tử Chiến, phải nhờ đến cường giả thần bí cứu giúp, khiến Thải Quỳnh Dao hé mở đôi môi đỏ, như lần đầu được nhận thức về chiến lực kinh khủng của Lạc Nam. Nhưng trận tiếp theo mới là thứ khiến toàn trường phải trợn mắt há hốc mồm và đứng bật người dậy, ngay cả Tôn Hầu Tử cũng đỏ mặt tía tai, gãi ngứa liên tục, sắc mặt quái dị đến cực điểm… Nhận thân! Lạc Nam và Đế Nữ của Tuế Nguyệt Cung nhận thân. Cha con… Côn Lôn Thiếu Chủ và Đế Nữ Tuế Nguyệt Cung là cha con, sau thời gian dài xa cách, hóa Đấu Trường thành biển lệ, đem toàn bộ Đại Điện Cổ Việt nơi có hầu hết thế lực đỉnh cấp trong vũ trụ trở thành người chứng kiến cho cuộc sum họp mang tính lịch sử. “Làm…làm…sao…con mẹ nó, có con từ trước rồi? còn lớn đến mức như vậy? Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ?” Tôn Hầu Tử rốt cuộc bạo một tiếng đầy thô tục, lăn lộn đầy đất. Hắc Trư hai mắt cổ quái nhìn sang Hầu Ca của mình, không hiểu vì sao hắn lại kích động đến như vậy. Người ta cha con nhận nhau, liên quan gì đến ngươi? Nhưng mà rất nhanh, Hắc Trư lại cảm ứng được luồng Thần Thức từ trong cung điện dưới lòng đất kia đang run rẩy kịch liệt, cho thấy cảm xúc phức tạp và mất bình tĩnh của chủ nhân luồng Thần Thức. Hắc Trư lại âm thầm buồn bực: “Cửu tỷ cũng bị sao vậy?” ! Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ.