Con Đường Bá Chủ

Chương 1237 : Đăng Đỉnh Khép Lại

“Cái này…” Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện lâm vào lúng túng… Không ai hiểu chuyện gì vừa xảy ra… Rõ ràng, Lạc Nam triển khai Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn, sức mạnh khủng bố đến mức diệt đi tất cả công kích được ngưng tụ từ 55 cái Đan Điền của Quỷ Đỏ. Ép Quỷ Đỏ rơi vào đường cùng, ngay cả Đế Binh cũng phải mang ra vận dụng, sau đó còn bị Lạc Nam bắt bài, khiến Đế Binh vô hiệu, lãnh trọn Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn. Vậy tại sao, Quỷ Đỏ bình yên vô sự, còn Lạc Nam nằm hấp hối trên mặt đất? Bên trong đó, rốt cuộc ẩn chứa huyền cơ gì? Chuyện gì đã xảy ra? Bởi vì có Thánh Uy bao quanh, nên thần thức của các Thiên Đế cũng không thể thăm dò vào trong vụ nổ khi Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn bạo tạc… Điều này dẫn đến toàn trường ngơ ngác, không hiểu ra sao… “Khụ khụ khụ…” Lạc Nam ho khan kịch liệt, ý niệm vừa động…một kiện y phục bình thường từ Nhẫn Trữ Vật đã xuất hiện bao trùm toàn thân, chứng tỏ hắn chưa chết. Bất quá, thân thể của hắn lúc này đầy máu, miệng không ngừng tràn ra máu tươi. Thê thảm đến cực điểm. Nhìn Lạc Nam như vậy, chúng nữ Hậu Cung và Làng Nhất Thế không kịp nghĩ nhiều, vội vàng lao xuống Đấu Trường nâng đỡ lấy hắn. Chúng nữ tràn ngập lo lắng vây quanh Lạc Nam, mà Lạc Kỳ Nam cùng Loan Loan thì hung hăng trợn mắt nhìn lấy Quỷ Đỏ, đề phòng đến cực điểm. “Khụ…ta không sao…” Lạc Nam khoác khoác tay, ra hiệu chúng nữ đừng lo lắng. Mà ở phía đối diện, Quỷ Đỏ không rảnh để tâm đến địch ý của chúng nữ, trái lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn lấy Lạc Nam. Bên trong ánh mắt có mê mang, khó hiểu, không thể tưởng tượng… Vốn bình tĩnh như Quỷ Đỏ, lúc này trong lòng đang rối như tơ vò. Cảm giác tử vong khi đó mà Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn mang đến vẫn còn hằn sâu trong tâm trí hắn. Nhưng không thể lường được, trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, lại có người cứu mạng của mình… Điều này khiến Quỷ Đỏ thật sự cảm thấy mê mang trong thời gian ngắn… “À…trận này, còn chiến tiếp không?” Bụt lúng túng chen miệng vào hỏi. Ngay cả lão già thành tinh như hắn trong lúc nhất thời chẳng rõ chuyện gì đang xảy ra… Với trạng thái hiện tại của Lạc Nam, Bụt muốn tuyên bố Quỷ Đỏ thắng cuộc, nhưng lại chẳng biết vì sao cảm giác trong chuyện này có gì đó quái lạ, nên chưa mở miệng tuyên bố, trái lại hỏi ý hai đối thủ. Trước câu hỏi của Bụt, Lạc Nam lẳng lặng nhìn Quỷ Đỏ, không có ý định lên tiếng trước. “Tại sao?” Quỷ Đỏ thật sâu nhìn thẳng hắn, khàn khàn phun ra hai chữ. Lạc Nam nhún nhún vai, truyền âm nói: “Nhìn thấy trước một số chuyện, hứng thú ra tay!” Quỷ Đỏ ánh mắt nhíu chặt, cảm thấy không hài lòng câu trả lời quá mức mơ hồ của Lạc Nam, bất quá vẫn nhẹ nhàng thở ra một hơi. Dù sao đi nữa, không chết vẫn là quan trọng nhất. Hắn nhìn sang Bụt, nghiêm túc nói: “Trận này, ta Quỷ Đỏ nhận thua!” “Hít!” Toàn trường lại hít một ngụm khí lạnh. Quỷ Đỏ vậy mà nhận thua? Rốt cuộc con mẹ nó…chuyện gì đã diễn ra? Lúc đầu Lạc Nam thắng chắc, nhưng sau đó lại hấp hối như chó chết… Cuối cùng Quỷ Đỏ bình an vô sự, lại mở miệng nhận thua? Chúng cường giả trong bụng cồn cào, hận không thể đào móc đầu não của hai tên này, xem bọn hắn đang suy nghĩ cái gì, xem vì sao cuộc chiến vốn dĩ gay cấn lại kết thúc một cách khó hiểu đến như vậy. “A?” Ngay cả Bụt cũng hơi á khẩu, ánh mắt tròn xoe nhìn lấy Quỷ Đỏ. Phát hiện thái độ của Quỷ Đỏ cực kỳ nghiêm túc, bước chân rời khỏi Đấu Trường. Bụt mới hít sâu một hơi, cao giọng tuyên bố nói: “Trận chiến cuối cùng khép lại, người khiêu chiến giành lấy thắng cuộc – Lạc Nam!” Toàn trường im ắng đến cực điểm, bọn hắn vẫn đang bận rộn suy đoán tình huống vừa rồi… Dựa vào thái độ của Quỷ Đỏ và Lạc Nam, bọn hắn mơ hồ đoán được nguyên nhân, nhưng lại cảm thấy vô cùng hoang đường. Chẳng ai lại liều lĩnh và mạo hiểm làm như thế cả… “Hoan hô! Thắng!” Trong đại điện chưa có ai hoan hô, xem qua Màn Ảnh bên ngoài, đám em vợ của Lạc Nam đã nhảy dựng cuồng hỉ, nước mắt nước mũi chảy ra, từng ánh mắt đỏ hồng, thân thể run rẩy, nhiệt huyết đến cực điểm. Bọn hắn không bận tâm tình cảnh vừa rồi, cái bọn hắn quan tâm chính là việc Quỷ Đỏ đã mở miệng nhận thua. Với một nhân vật hùng mạnh và kiêu ngạo như Quỷ Đỏ, để hắn mở miệng nhận thua so với đánh bại hắn còn khó hơn. Vậy mà tỷ phu của bọn hắn đã làm được điều này, khiến Quỷ Đỏ tâm phục khẩu phục. Làm sao đám em vợ như bọn hắn không cảm thấy tự hào? … “Không ngờ…hắn lại nhận thua!?” Hắc Trư dùng ánh mắt không dám tin nhìn theo bóng lưng Quỷ Đỏ, lại ngơ ngác nhìn về thân ảnh đang được chúng nữ nâng đỡ của Lạc Nam. Vạn cổ đến nay…hình như chưa có người có thể khiến nhân vật như hắn tự nhận thua cuộc a… Hắc Trư dám khẳng định, để Quỷ Đỏ nhận thua so với giết hắn còn khó hơn! Vậy mà, nam nhân kia đã làm được rồi? Kinh ngạc giống Hắc Trư còn có Lâm Tích… Lúc này, thiếu nữ và Hắc Chồn trong lòng vẫn chưa lấy lại bình tĩnh…một câu hỏi không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu: “Lạc Nam hắn…đã làm gì để Quỷ Đỏ nhận thua?” Lạc Nam ăn vào một viên Tiên Đan Khổng Lồ, Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc bao trùm cơ thể. Ở trước mặt quá nhiều lão quái vật, hắn không muốn lấy ra Bất Tử Dược Thủy, tránh những phiền phức không đáng có. Mặc dù chỉ thông qua Bất Tử Dược Thủy rất khó đoán được nó vốn được luyện chế từ lá cây Bất Tử Thụ, nhưng cẩn thận vẫn là hơn… “Tiểu bảo bối, baba thắng!” Lạc Nam được Yên Nhược Tuyết và Độc Cô Ngạo Tuyết nâng đỡ hai bên trái phải, đầy vui vẻ nói với Lạc Kỳ Nam. “Hừ!” Tiểu Kỳ Nam lau đi con mắt đang ửng hồng, yêu kiều khiển trách nói: “Xem ngươi liều mạng như vậy, lỡ mất một khối thịt nào, mẫu thân với các dì sẽ lột da ta!” “Các nàng dám?” Lạc Nam trợn mắt, ra vẻ hung tợn nói: “Dám động vào tiểu bảo bối của ta, dù là mẫu thân ngươi cũng không được!” “Hứ!” Tiểu Kỳ Nam bĩu môi, trong lòng lại ngọt ngào như nếm mật, vui vẻ đến hai mắt híp lại. “Chàng đó…” Yên Nhược Tuyết với Thiên Diệp Dao trừng mắt nhìn: “Nha đầu này vốn nghịch ngợm quậy phá, chàng còn chiều nàng, cẩn thận nàng quậy đến banh trời!” “Có sao?” Lạc Nam lơ đểnh nói: “Ta cảm thấy nữ nhi của mình rất ngoan, ra dáng đại cô nương khuê các rồi!” Tiểu Kỳ Nam gật mạnh đầu như gà mổ thóc, cực kỳ tán thành. Chúng nữ hết nói nổi, cảm thấy hai cha con nhà này một khi kết hợp, không sợ trời, không sợ đất a… “Được rồi, đừng nói nhiều nữa, chàng tập trung tịnh dưỡng đi!” Thục Phi ba nữ thấy sắc mặt của hắn vẫn còn trắng bệch, đau lòng trách cứ nói. Chúng nữ tán thành ý của Thục Phi, đem Lạc Nam chăm sóc như ông hoàng. Mặc dù các nàng đang rất tò mò giữa nam nhân của mình và Quỷ Đỏ rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì bên trong vụ nổ. Bất quá biết lúc này không thích hợp để hỏi thăm, chỉ có thể nhẫn nại giúp hắn điều trị. ẦM ẦM ẦM ẦM! Mà lúc này, Đại Điện Cổ Việt một lần nữa rung lên. Mặt đất nứt ra một cái khe khổng lồ như vực sâu không đáy, đem Đấu Trường sụp đổ hút vào trong. Thoáng chốc, một Kiến Trúc khác đã nhô lên mặt đất, chậm rãi xuất hiện. Đó là một tòa đài cao với 18 bậc khác nhau từ thấp đến cao… Bên trên mỗi một bậc, đều có khắc tên của người ở thứ hạng tương ứng. Mà cái tên Lạc Nam chính là nằm sừng sững trên đỉnh. Phần phật… Óng tay áo tung bay, Bụt phi thân mà lên, ánh mắt quét ngang toàn trường, cao giọng tuyên bố: “Vòng cuối cùng Đăng Đỉnh kết thúc, Côn Lôn Thiếu Chủ, trưởng làng Nhất Thế - Lạc Nam thành công Đăng Đỉnh, trở thành quán quân đương nhiệm Thiếu Đế Chi Chiến, xin được chúc mừng!” Toàn trường tĩnh lặng trong thoáng chốc, nhưng rất nhanh Côn Lôn Nữ Hoàng và Tuế Nguyệt Nữ Đế cùng lúc vỗ tay. Theo sát phía sau các nàng, Mộng Thải Vân, Linh Khê Trận Đế… Kế đó chính là Thường Nga Nữ Đế, Lăng Ba Nữ Đế, Thiên Hồ Nữ Đế, Phượng Nghi Nữ Đế… Các vị Nữ Đế triệt để tán thành bản lĩnh của Lạc Nam. Phượng Cửu Huyền, Đào Kỷ, Viêm Miên Châu, Hồ Ảnh…các vị Đế Nữ lấy lại tinh thần, vỗ tay đầy thán phục. Có các nàng dẫn đầu, rất nhanh tiếng vỗ tay đã vang dội khắp Đại Điện. Tuy vẫn còn thắc mắc diễn biến xảy ra giữa Lạc Nam và Quỷ Đỏ, nhưng trận chiến vừa rồi thật sự thuyết phục được tất cả mọi người đang có mặt. Lạc Nam thắng, bọn hắn không có bất kỳ dị nghị nào. Hầu hết cường giả, Đế Tử và Đế Nữ đều vỗ tay như pháo. Đám người Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện, Long Tộc, Ma Đình, Thiên Đình mặc dù rất không muốn…nhưng nếu lúc này không tán thành thực lực của Lạc Nam, chẳng khác nào bản thân mình hẹp hòi, khiến người khác chê cười. Vì thế mặc dù trong lòng không vui, bọn hắn vẫn vỗ tay cho có lệ. Ở một góc khán đài, Quỷ Đỏ vỗ tay, Hắc Bạch Y Nhân vỗ tay, Lâm Tích không ngoại lệ. Đám người Hắc Trư, Cự A Man, Nhân Kê, Tiểu Đậu Bỉ, Viên Hồng Ma trực tiếp nổi trống ăn mừng, náo loạn một góc khán đài, đồng thời đang điên cuồng thu gom tiền đặt cược… Thiếu Đế Chi Chiến cũng có không ít cường giả hứng thú tham gia đánh cược, xem thử nhân vật nào trở thành quán quân. Đám Hắc Trư, Cự A Man, Tiểu Đậu Bỉ đặt trọn niềm tin vào Lạc Nam nên lúc này đang ra sức hốt bạc. “Mời 18 vị Thiếu Đế lên đài, tiếp nhận phần thưởng Nguyên Thạch!” Bụt trịnh trọng nói ra. Bụt vừa dứt tiếng, trong ánh mắt hâm mộ của vô số thiên tài cùng thế hệ, 18 nhân vật kiệt xuất nhất Thiếu Đế Chi Chiến phi thân bay vọt lên. Đứng đầu: Lạc Nam. Hạng nhì: Quỷ Đỏ. Đệ tam: Lạc Kỳ Nam. Hạng 4: Lâm Tích. Hạng 5: Bạch Y Nhân. Hạng 6: Hắc Y Nhân. Hạng 7: Thủy Tinh. Hạng 8: Ngộ Pháp. Hạng 9: Viên Hồng Ma. Hạng 10: Long Ngạo Thế. Hạng 11: Thiên Lãm. Hạng 12: Thiên Diệp Dao. Hạng 13: Kiệt Thanh. Hạng 14: Ngưu Ma Vương. Hạng 15: Phượng Cửu Huyền. Hạng 16: Tử Yên. Hạng 17: Lãnh Vận Du. Hạng 18: Bảo Kiều. Mười tháng hạng đứng đầu, tượng trưng cho tầng lớp trẻ tuổi xuất sắc, nổi trội nhất vũ trụ. Đứng vào 18 bậc thang khác nhau, Lạc Nam ở vị trí trên cùng, nhìn xuống chúng sinh. “Phần thưởng đầu tiên, trao tặng tay, chính là Nguyên Thạch!” Trước sự thèm thuồng của cả những Thiên Đế cấp cường giả. Từ trong Đại Điện Cổ Việt, hàng loạt nữ tử trong áo dài trắng cao quý phiêu biên bay đến. Các nàng mỗi người bê lấy một cái kệ, bên trên kệ chính là Nhẫn Trữ Vật chứa đựng số Nguyên Thạch tương ứng. Bảo Kiều thoải mái nhất, sau khi Ma Long Nhị bị Lạc Nam trảm đầu, thứ hạng trên Thiếu Đế Bảng nâng lên, khiến vốn ở top 19 như nàng lọt vào top 18. Còn gì tiện nghi hơn? Nguyên Thạch vào tay 18 vị yêu nghiệt, Bụt tiếp tục lớn tiếng nói: “Sau đây, Bảo Khố Khen Thưởng sẽ mở ra, tất cả những thí sinh có Điểm Sinh Mệnh đều có thể tiến vào, trao đổi vật phẩm!” “Sau khi hoàn thành, ba người trong top 3 Thiếu Đế Bảng sẽ theo lão phu trở về Cổ Việt Tộc, chọn nhánh Tre Cổ Việt, tiến vào Thư Viện Cổ Việt, tiếp nhận phần thưởng còn lại!” Ánh mắt của vô số người đồng loạt đổ dồn về ba người đứng đầu, đặc biệt là Lạc Nam, mang theo tràn ngập hâm mộ…pha lẫn chút tham lam, ghen tị. ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM… Ngô Đế phất tay, Truyền Tống Trận đã được thiết lập, lối vào Bảo Khố Khen Thưởng nhanh chóng mở ra. Phần phật… Đã sớm không nhịn được nữa, tất cả Đế Nữ, Đế Tử thành công ghi danh lên Thiếu Đế Bảng đều phi thân mà vào, muốn nhanh chóng chọn lựa vật phẩm ưng ý bên trong Bảo Khố Khen Thưởng. Lạc Nam nhìn Côn Lôn Nữ Hoàng và Tuế Nguyệt Nữ Đế gật đầu hỏi ý, sau đó cùng chúng nữ thân mật bước vào Bảo Khố Khen Thưởng. Mấy người Quỷ Đỏ, Lâm Tích, Hắc Bạch Y Nhân, Thủy Tinh, Long Ngạo Thế mấy người vốn sở hữu Điểm Sinh Mệnh còn nhiều hơn Lạc Nam, vì thế không hề khách khí, lao vào Bảo Khố Phần Thưởng. Trong lúc nhất thời, Đại Điện chỉ còn lại một đám cường giả, người trẻ tuổi đều đã đi hết. “Chúc mừng Côn Lôn Giới…” Trưởng Lão Thiên Địa Hội chủ động chào hỏi Nữ Hoàng, chúc mừng nàng có được một đệ tử tốt, chúc mừng Côn Lôn Giới có một vị Thiếu Chủ yêu nghiệt. Các thế lực hữu hảo khác như Thủy Hoang Tộc, Quảng Hàn Cung, Mộng Gia…nhao nhao chúc mừng. Côn Lôn Nữ Hoàng điềm tĩnh tiếp nhận, bất quá vẻ tự hào và kiêu ngạo ở bên trong mắt không sao che giấu được. Hiển nhiên biểu hiện của Lạc Nam, thật sự làm nàng vì hắn cảm thấy vinh hạnh. Mà ở bên cạnh Côn Lôn Nữ Hoàng, Tuế Nguyệt Nữ Đế ánh mắt có chút mơ hồ… Cảnh tượng trong quá khứ ở chốn hạ giới đó bất chợt hiện lên trong tâm trí nàng… Một tên Bá Chủ của tiểu hạ giới chứng kiến nữ nhân và nữ nhi của mình chia xa, ngửa đầu gầm thét: “Dù phải đạp vỡ vô tận tinh không, san bằng Tiên Ma hai giới…ta cũng tìm các nàng trở về!” “Bọn thiếp tin chàng…” Đáp lại hắn là âm thanh không chút dị nghị nào của chúng nữ nhân, mặc dù lời nói của hắn thập phần hoang đường. Mà khi đó, nàng cực kỳ xem nhẹ câu nói đó của hắn, buông lời thách thức: “Chỉ hy vọng ngươi đừng bị các nàng bỏ lại quá xa!” “Nữ Đế…cứ chờ xem!” Lạc Nam sáng quắc nhìn lấy nàng, trong đôi mắt tràn ngập tự tin pha lẫn một tia chinh phục… “Hy vọng một ngày không xa, Bổn Đế có thể nghe thấy cái tên Lạc Nam vang vọng tinh không!” Nàng lại đặt ra mục tiêu cho hắn. Tuế Nguyệt Nữ Đế bừng tỉnh khỏi cảnh xưa…trong lòng có chút hoảng hốt. Mặc dù thực lực của hắn ở thời điểm hiện tại muốn san bằng Tiên Ma hai giới còn quá viễn vong. Nhưng mà…hắn thật sự đã không để chúng nữ bỏ lại quá xa, trái lại còn vượt trội hơn tất cả. Với chiến lực mà Lạc Nam biểu hiện, dù đối mặt với những nữ nhân có tu vi cao nhất Hậu Cung thời điểm hiện tại, chỉ sợ cũng sẽ dành chiến thắng. Và tên của hắn…cũng sắp vang vọng tinh không! … Chúc cả nhà ngủ ngon.